Bà Xã Ngốc Nghếch! Đố Em Chạy Thoát!

Ngoại truyện 7: 20 năm vàng bạc của Tử Nam.



Ôi, số phận!

Ôi, cuộc đời!

Không thể hiểu nỗi tại sao bên cạnh Thượng Tử Nam ai cũng có người yêu?

Ngày qua ngày, hết cấp 3 rồi lại đại học. Các cặp đôi cứ thi nhau rắc cẩu lương trước mặt Tử Nam khiến cậu tức không nói nổi.

Nhưng có lẽ lỗi là do cậu.

Cứ hễ có con gái lại gần là cậu cao chạy xa bay, tránh xa họ ngàn mét. Rửa tay đi rửa tay lại đến chục lần.

Không có bồ là đáng! Bị người ta làm cho sâu răng vì thấy cảnh ngọt ngào quá mức cũng là đáng!

Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng mấy chốc Thượng Tử Nam cũng đã lên 20.

Ngày ngày, Tử Liệt cứ dắt Nhật Trân đến trước mặt cậu rồi khè cậu. Bộ đôi này đã yêu nhau được gần 3 năm. Tính ra tình cảm hết sức mặn nồng.

Duy chỉ có con trâu già Tử Nam là mãi mãi 20 nồi bánh chưng vẫn không có ai thèm rước.

Tin đồn Thượng Tử Nam không thích phụ nữ lan rộng cả cái thành phố Hongkong này đã làm cho cậu ngày một ế chỏng ế chơ.

Đâu phải cậu không muốn có người yêu? Đơn giản là vì không ai vừa ý cậu thôi! Chứ không phải cậu là gay.

Và cậu cũng chẳng muốn chơi trò giả gay như papa mình để lừa tình con gái nhà lành.

Nói đến đây, cậu thấy mất mặt thay. Không ngờ một tổng tài cao cao tại thượng như Thượng Trung Hàng, papa cậu lại vứt bỏ hết liêm sỉ để cua gái bằng cách này.

Nay cậu không muốn đi học nên đã tốc chiến tốc thắng. Kiểm tra và thi cử một cách thần tốc, học hết chương trình đại học trong vòng chưa đầy 2 năm.

Cậu có lẽ là một cỗ máy chứ không phải là con người nữa!

Tối nay, Thượng Trung Hàng, papa cậu có một bữa tiệc xã giao nhưng lười biếng nên cậu buộc phải chuẩn bị đi.

Ở bữa tiệc, có một phục vụ đưa rượu cho cậu. Chỉ là một ly Whisky bình thường thôi mà sao choáng đầu đến như thế.

Chết! Bị hạ thuốc rồi.

Cậu nhanh chóng chạy đi chỗ khác. Đang đi thì bắt gặp một phục vụ, không kể trai gái, cậu liền lôi hắn vô trong phòng.

Một nam nhân bị cậu đè xuống sofa, nước mắt tuôn rơi thành sông.

“Chết tiệt!”

Thượng Tử Nam tức giận rủa, đấm mạnh một cái bên cạnh nam nhân đó. Cơn ɖu͙ƈ vọng trong người Tử Nam bỗng trỗi dậy.

Thôi nam nữ gì cũng được. Chơi tất!

Tự nhiên mái tóc giả của tên nam nhân rơi xuống, hóa ra là nữ cải trang nam. Thế càng tốt.

Một đêm kɧօáϊ lạc giữa Tử Nam và cô gái lạ mặt kia diễn ra vô cùng mãnh liệt.

Ánh sáng nhè nhẹ chiếu qua khung cửa sổ khiến cô ta tỉnh dậy. Thượng Tử Nam đã tỉnh giấc từ lâu.

Cậu văn ve điếu thuốc trêи tay, ánh mắt nhìn về xa xăm thông qua tấm cửa kính.

Thấy cô tỉnh dậy, cậu bước đến. Môi cậu ghé sát tai cô rồi cất giọng ma mị:

“Em tên gì?”

Người con gái kia tức giận đẩy cậu ra. Đây là lần đầu tiên cậu bị con gái từ chối. Có chút thú vị!

“Tôi là Thượng Tử Nam. Nếu em cần cứ liên hệ tôi. Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em!”

Nói xong, cậu đưa cho cô gái một danh thϊế͙p͙ rồi từ từ khuất bóng để lại cô mơ màng không biết chuyện gì đang xảy ra.

“Thượng Tử Nam, tôi nhất định khiến anh trả giá!!!!”