Ta 3000 Năm Luyện Khí

Chương 34: Hợp Hoan Tông



Chương 34. Hợp Hoan Tông

Bạch Thu Nhiên kéo Đường Nhược Vi tiến vào trong thành.

Hắn tựa hồ đã sớm quen thuộc với địa hình nơi này, mang theo thiếu nữ đi ngang rẽ dọc, sau đó đi vào bên trong một con phố náo nhiệt.

Nhìn hai bên đường nữ nhân xếp thành hàng, oanh oanh yến yến, sắc mặt Đường Nhược Vi đỏ lên, Bạch Thu Nhiên vẫn lôi kéo nàng đi thẳng vào trong một tửu lâu lớn có tên là "Hoan Hỉ Cảnh Giới".

Mắt nhìn thấy Bạch Thu Nhiên muốn đi vào trong, Đường Nhược Vi kéo hắn lại.

"Sư tôn, ngài đi vào làm cái gì?"

"Tìm người quen nghe ngóng tình báo."

Bạch Thu Nhiên hồi đáp.

"Ta nói, ngài biết đây là địa phương gì không?"

Đường Nhược Vi đỏ mặt thấp giọng nói.

"Ngài cũng không xấu hổ sao?"

"Tâm niệm ta rất ngây thơ,có thể có cái gì lúng túng?"

Bạch Thu Nhiên nghi ngờ nói.

Đường Nhược Vi cũng không nhịn được nữa, thấp giọng nói:

"Xin nhờ, nơi này chính là thanh lâu! Ngài cái lão xử nam hơn ba nghìn năm, rõ ràng xem một chút hoàng thư chưởng môn cất giấu đều muốn đỏ mặt, ngươi ở địa phương này ngược lại còn bình tĩnh như vậy! Lại nói, ta như thế nào đi nữa cũng là nữ hài tử, ngươi mang theo ta tới chỗ như vậy thật tốt sao? !"

*hoàng thư: sách cấm

Đường Nhược Vi kích động không thôi, nhưng Bạch Thu Nhiên chỉ nói một câu liền khiến nàng bình tĩnh lại.

"Nơi này là địa bàn Hợp Hoan Tông."

Đường Nhược Vi nhất thời cảm thấy tay chân rét lạnh.

Đại danh Hợp Hoan Tông nàng đã sớm nghe ở lớp học văn hóa tại Thanh Minh KIếm tống. Trong Cửu Châu Thập Địa tương ứng với năm tông môn đứng đầu danh môn chính phái thì bên kia ma tu đồng dạng cũng tồn tại tứ đại tông môn, lấy thực lực tông môn Thiên Ma Tông hùng hậu nhất làm trung tâm, thành lập một Liên Minh Ma Tông.

Trong bốn cái Ma tông này, hành vi của Huyền Thần Tông quá kinh thiên động địa, ngay cả nhóm Ma Tu trong Liên Minh Ma Tông nó cũng không tha, vì vậy hơn ngàn năm trước liền bị nội bộ ma tông bán đứng, để cho các danh môn chính phái có cơ hội tiêu diệt nó.

Mà ba cái ma tông còn lại thì thừa cơ chiếm đoạt tài nguyên bảo tàng của Huyền Thần Tông, trở nên càng thêm cường đại.

Hợp Hoan Tông này chính là một trong ba đại Ma tông còn tồn tại đến ngày nay. Trong tông môn này chỉ có nữ nhân, cũng chỉ thu nhận nữ đệ tử, bên ngoài đồn rằng nữ nhân luyện công pháp Hợp Hoan Tông sẽ trở nên ngày càng nữ tính, ngày càng mị lực, tu luyện đến tầng cao nhất, trong lúc dơ tay nhấc chân đều có thể phát ra mị nhãn như tơ, chấn nhiếp nhân tâm, lại phối hợp với vũ điệu của Hợp Hoan Tông thậm chí có thể đạt tới hiệu quả mị hoặc cả thần tiên.

Có mị lực là chuyện tốt, dù sao nữ nhân theo đuổi sắc đẹp cũng không phải chuyện gì ghê gớm, mấu chốt là công pháp Hợp Hoan Tông tu luyện, cần dương khí của phái nam hỗ trợ.

Người xưa có câu "chỉ có trâu cày mệt chết, không có ruộng đất bị cày hỏng", mà cố tình bộ dạng Hợp Hoan Tông, chính là cái ruộng cạn khó cày, trâu bò gì cũng bị nó ép khô.

Đám người Ma Tông coi trọng tùy tâm sở dục, năng lực chiến đấu của Hợp Hoan Tông cũng không yếu, vì vậy bất cứ nơi nào nhóm ma nữ Hợp Hoan tông này đi qua, đám nam nhân trên cơ bản đều bị ép khô thành cỗ xác ướp.

Vì vậy mà Hợp Hoan Tông thành công trở thành một cái Ma tông trong tam đại Ma tông khiến cho đám tu sĩ không muốn gặp phải nhất. Dù đám Ma tu của hai đại Ma tông còn lại dù thực lực cường đại, ngươi cũng có thể thống khoái đấu một trận, thống khoái mà chết, nhưng nếu rơi vào trong tay Hợp Hoan Tông, ngươi hoặc là ngơ ngác mà chết, hoặc là sống không bằng chết.

Nghe nói tu sĩ chính đạo gặp phải Hợp Hoan Tông, nam tu sĩ sẽ bị hút khô thành xác ướp, mà nữ tu sĩ thì sẽ bị giam giữ trong địa lao của Hợp Hoan Tông, trải qua quá trình bị tẩy não, sẽ biến thành yêu nữ Hợp Hoan Tông, bất thường đáng sợ.

Dù sao trong lớp dạy văn hóa, lão sư Thanh Vân Nguyên Quân cũng nói như vậy.

Vì vậy sau khi Đường Nhược Vi nghe thấy cái tên Hợp Hoan Tông liền lập tức muốn bỏ chạy. Tuy nhiên Bạch Thu Nhiên đã nhanh tay túm nàng trở lại.

"Ngươi sợ cái gì?"

Đường Nhược Vi liền nói qua cho hắn những gì học trên lớp văn hóa, sau đó Bạch Thu Nhiên liền nói:

"Không có gì phải sợ, đây đều là sự tình đời trước , có lẽ bây giờ trong Hợp Hoan Tông còn có một số ma tu như vậy, nhưng bọn hắn tuyệt đối không dám ra tay với ngươi."

"Vì sao?"

Đường Nhược Vi hỏi.

"Bởi vì ngươi là đệ tử Thanh Minh Kiếm tông , còn là đệ tử thân truyền của Bạch Thu Nhiên ta. Ngươi phải nhớ kỹ, thân là một trong năm đại tông môn danh môn chính phái, là đám ma tu Hợp Hoan Tông phải sợ chúng ta mới đúng."

Bạch Thu Nhiên nói ra:

"Nhìn kỹ."

Hắn chắp hai tay sau lưng, bước dài đi về phía Hoan Hỉ Cảnh Giới, hai nữ tu của Hợp Hoan Tông, sau khi phát giác được Bạch Thu Nhiên lập tức cảnh giác, cật lực tỏa ra mị khí, rồi lại chạy đến ngăn trở trước mặt Bạch Thu Nhiên.

"Đạo hữu."

Một nữ tu giọng nói nũng nịu ngọt ngào lên tiếng:

"Nơi này là địa bàn Hợp Hoan Tông , tu sĩ muốn đi vào xin lấy ra lệnh bài."

"Lệnh bài ở chỗ này."

Bạch Thu Nhiên không biết từ chỗ nào rút ra một khối lệnh bài màu đỏ tản mát ra cỗ yêu khí quỷ dị.

Hai nữ tu kia vừa nhìn đến, nhất thời giật mình, lập tức thu liễm khí tức mị hoặc trên người, cúi đầu hành lễ với Bạch Thu Nhiên , sau đó một trong hai nữ tu cung kính nói :

"Nguyên lai là tiền bối Ma Tông. Không biết tiền bối muốn dạng gì. Nếu Tiền bối không thường xuyên tới, có thể thử trước một chút đệ tử cấp thấp."

Hai nữ tử Hợp Hoan Tông, thân kinh bách chiến, liếc mắt liền nhìn ra Bạch Thu Nhiên hơn phân nửa vẫn là chim non, bất quá các nàng sợ đối phương thẹn quá hóa giận nên cũng không nói thẳng ra mà chỉ uyển chuyển nhắc nhở.

.

"Hừ, trò cười."

Nghe được ẩn ý trong lời nói của các nàng, Bạch Thu Nhiên cười ngạo nghễ, nói:

"Đem người mạnh nhất trong đám kêu ra!"

"Cái này. . . Được rồi."

Hai nữ tu nhìn nhau một cái, sau đó một người tiến vào trong, chỉ chốc lát, lại ra đón Bạch Thu Nhiên vào.

"Ngươi ở chỗ này chờ ta."

Bạch Thu Nhiên bỏ lại một câu cho Đường Nhược Vi, sau đó liền theo nữ tu đi vào.

Mà nữ tu còn lại bên ngoài thì tiến tới hỏi thăm Đường Nhược Vi.

"Muội muội, ta xem bộ dáng ngươi, chắc hẳn là tu sĩ chính đạo đi, bị tên kia bắt làm nô lệ sao?"

"Ây. . ."

Đường Nhược Vi sửng sốt một chút, tiếp theo gật đầu nói:

"Đúng vậy đúng vậy, ta ra ngoài lịch luyện, vận khí không tốt."

"Ai, cùng là người luân lạc chân trời a."

Nữ tu kia lau nước mắt.

"Nhớ ngày đó ta cũng là một thân tu sĩ chính đạo, thẳng đến khi gặp phải một tên Ma Tu, mới luân lạc tới hoàn cảnh như vậy . . ."

—— —— —— —— —— —— —— ——-

Bên này Bạch Thu Nhiên đi theo nữ tu Hợp Hoan Tông vào trong Hoan Hỉ Cảnh Giới, đi qua đại sảnh tràn ngập mị khí, lại vượt qua sương phòng tràn ngập âm khí, sau đó tới trước cửa một biệt viện thì dừng lại.

"Tông chủ, người tới."

Nữ tu đứng trước cánh cổng, nhẹ nhàng nói.

"Vào đi."

Trong nội viện một giọng nữ nhu hòa uyển chuyển truyền ra, chỉ một câu nói, cũng khiến cho người ta sinh ra vô hạn liên tưởng.

Bất quá, trực nam Bạch Thu Nhiên hơn ba ngàn năm tuổi vẫn như cũ mặt không đổi sắc, không hề bị lay động.

Nữ tu đẩy cửa ra, sau đó cung cung kính kính nhường đường cho Bạch Thu Nhiên.

Bạch Thu Nhiên bước vào, sau đó thấy được bóng người bạch y nền nã ngồi trong sân.

Nàng đẹp đến mức giống như thần nữ trên trời, bạch y trên người nàng khác hẳn với y phục hở hang quyến rũ của Hợp Hoan Tông, không nhuốm bụi trần. Thế nhân có câu "mị cốt thiên thành", cho dù vị nữ tử này thập phần hiền thục pha trà tiếp khách, nhưng mỗi một nam nhân lần đầu tiên nhìn thấy nàng đều bị vẻ mỹ lệ này chấn nhiếp, biến thành con rối trong tay nàng.

"Là vị đồng đạo nào hôm nay rảnh rỗi tìm đến Hương Tuyết?"

Vừa dùng âm thanh hồn xiêu phách lạc đặt câu hỏi, nữ tử vừa từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ, nhìn người đứng trước cửa viện.

"Bạch Thu Nhiên?"