Ta 3000 Năm Luyện Khí

Chương 37: Thần Võ Thiên Quân Tả Nhan Phỉ



Chương 37. Thần Võ Thiên Quân Tả Nhan Phỉ

Bạch Nguyên thành, Định Quốc Hoàng Thành.

Đi theo dòng người nối liền không đứt, hai người Bạch Thu Nhiên cùng Đường Nhược Vi tiến vào trong tòa thành lớn nhất Định Quốc thậm chí là trong toàn Thương Châu.

"Tòa thành này so với Hoàng Đô Thượng Huyền chúng ta còn quảng đại hơn."

Đường Nhược Vi quan sát phong cách kiến trúc trong thành, thở dài nói:

"Đương nhiên, Cổ tiểu bang có mười nước, Thương Châu có ba nước, xét về quốc lực, Định Quốc tương đối mạnh.

Bạch Thu Nhiên vừa đi vừa nói:

"A, nhân tiện, Nhược Vi, bắt đầu từ bây giờ,hành trình lịch luyện của ngươi chính thức bắt đầu, tiếp đó, vi sư sẽ không trợ giúp cho ngươi, ngươi tự dựa vào chính mình đi."

"Kia sư tôn, chúng ta hiện tại đi hoàng cung?"

Đường Nhược Vi hỏi.

"Ta không biết."

Bạch Thu Nhiên mặt không đổi sắc đáp.

"Được rồi."

Nhìn thấy bộ dạng của hắn, Đường Nhược Vi tự nhủ:

"Vậy chúng ta sẽ đi hoàng cung ngay bây giờ."

Đã từng là một công chúa một nước, hoàng cung chính là nhà của Đường Nhược Vi, cho nên cho dù ở một dị quốc, nàng cũng có thể nhạy bén tìm được vị trí hoàng cung. Sau khi nhìn trái ngó phải một lúc, Đường Nhược Vi cất bước đi thẳng về phía trước, mà Bạch Thu Nhiên thì không nói một lời, giống như một linh hồn đi ở phía sau.

Đi tới trước cửa hoàng cung, lại hỏi thăm một số người qua đường, Đường Nhược Vi thuận lợi tìm được địa phương đăng kí truy tìm tung tích hung thủ hại chết thái tử.

Đương kim hoàng đế tự mình treo thưởng, tự nhiên không có khả năng người nào cũng có thể tới tham gia náo nhiệt, ở cửa có người xét duyệt đàng hoàng, nhất định phải thông qua xét duyệt mới có thể vào trong.

Bất quá này đối với Đường Nhược Vi đã tiến vào Trúc Cơ Kỳ hoàn toàn là chuyện nhỏ, nàng thả ra Khôn Linh kiếm của mình lượn một vòng xung quanh, hai tên xét duyệt đã kinh sợ như điên, cung cung kính kính đón nàng vào bên trong.

Sau cửa là một sân rộng, trong sân trừ Đường Nhược Vi cùng Bạch Thu Nhiên còn một số người tới tham gia.

Đường Nhược Vi quan sát những người khác một chút, đại bộ phận đều là võ giả cảnh giới tương đương với luyện khí kỳ, tuy nhiên trừ nàng cũng còn có một số tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, thí dụ như vị tỷ tỷ tóc cột cao mặc giáp khải, tư thế hiên ngang đứng bên kia, hay là đôi nam nữ sóng vai ở phía xa hơn chút. Người tu chân có thể cải biến thể chất, vì vậy những vị tu sĩ nàng nhan sắc đều không kém.

Lúc Đường Nhược Vi quan sát mọi người, mấy tu sĩ bên kia cũng chú ý tới nàng, nhưng cũng chỉ liếc qua liền thu hồi ánh mắt. Chỉ riêng vị tỷ tỷ tư thế hiên ngang hướng nàng đi tới.

"Xin chào."

Tóc đuôi ngựa tỷ tỷ đưa tay đến trước mặt Đường Nhược Vi.

"Cô nương thế nhưng là đến từ Thanh Minh Kiếm tông?"

Đường Nhược Vi sửng sốt một chút, vô thức quay đầu nhìn về phía Bạch Thu Nhiên, nhưng Bạch Thu Nhiên lúc này lại ngửa đầu nhìn xem cột nhà bên cạnh, miệng còn huýt sáo, làm bộ không có chú ý tới ánh mắt của đệ tử.

Đường Nhược Vi nghĩ nghĩ, trong lòng đề cao cảnh giác, tiếp theo đưa tay bắt tay lại.

"Đúng vậy, tại hạ Đường Nhược Vi đệ tử Thanh Minh Kiếm tông , không biết vị tỷ tỷ này là. . ."

"Thần Võ Thiên Quân, binh nhất, Tả Nhan Phỉ."

Nữ tử tư thế hiên ngang giương lên một khối lệnh bài, cười cười đáp.

"Nguyên lai là người của Thần Võ Thiên Quân."

Đường Nhược Vi liếc nhìn lệnh, bài sau khi xác nhận được thân phận đối phương, cười nói:

"Ngưỡng mộ đại danh đã lâu."

Thần Võ Thiên Quân, tên nghe giống như tên một quân đội nào đó, nhưng thực tế lại là một trong năm đại tông môn danh môn chính phái, cùng Thanh Minh Kiếm tông tương tự.

Năm đại tông môn danh môn chính phái, mỗi tông môn đều có chỗ tốt khác nhau. Thanh Minh Kiếm tông lấy Tuyệt Vân Tử cầm đầu, năng lực chiến đấu cơ hồ không có người cùng cấp trong giới tu chân có thể đấu lại. Còn bốn tông môn còn lại, Thiên Thánh Phật Môn có khả năng chống chọi tốt nhất, Huyền Pháp Thư Viện có vũ khí tốt nhất, Tiên Đô Ngọc Lâu là nơi có tiền nhất, mà Thần Võ Thiên Quân thì là tông môn đông người nhất.

Cái tông môn này cũng là tông môn thành lập sau một trận đại chiến giữa Ma giới và Tu chân giới. Sau đại chiến, trật tự các môn phái triệt để bị đảo lộn, được một vị tướng quân nào đó còn sống sót sau trận đại chiến liền đứng ra tổ chức hợp thành một đội quân lấy tên là Thần Võ Thiên Quân.

Hệ thống phân cấp, phương thức quản lý, phương thức huấn luyện ... trong tông môn này giống hệt một quân đội. Mà phương hướng nghiên cứu và đào tạo trong tông môn cũng là các kỹ thuật về binh pháp, chiến trận.

Trong Thần Võ Thiên Quân, ngoại trừ các Lệnh Kỳ của các doanh trại, trên cơ bản cũng không có pháp bảo gì, thay vào đó là lợi khí so với binh khí phàm trần thì cao hơn một bậc, phương thức chiến đấu của các đệ tử đến từ Thần Võ Thiên Quân càng giống với những vị tướng quân ở phàm thế, nắm khiên múa thương, am hiểu cận chiến.

Phương thức chiến đấu như vậy khiến những phàm nhân sinh sống xung quanh đại bản doanh của Võ Thiên quân đều tôn bọn hắn làm Thần Tướng.

"Hạnh ngộ hạnh ngộ, ta đối Thanh Minh Kiếm tông cũng ngưỡng mộ đã lâu."

Tả Nhan Phỉ cười cười, sau đó nhìn về phía Bạch Thu Nhiên đứng sau lưng Đường Nhược Vi.

"Vị này là sư đệ của ngươi sao?"

"Ách, hắn là. . ."

Thời điểm Đường Nhược Vi còn đang chần chờ, Bạch Thu Nhiên đã quay người trở lại, lộ ra một nụ cười ngây thơ lương thiện bất thường.

"Đúng vậy vị tỷ tỷ này, ta lần này là theo chân sư tỷ đi lịch luyện. Ta tư chất ngu dốt, sư phụ nói ta chỉ có thể đi theo sư tỷ ra ngoài mở rộng kiến thức mới biết thế giới này rộng lớn nhường nào."

Má ơi, sư phụ tôn kính của ta, ngươi không thể có bộ dạng này được!

Đường Nhược Vi kinh ngạc, lão gia hỏa này giả vờ ngây thơ cũng thật là thành thạo.

Tuy nhiên, nàng suy nghĩ kỹ một chút, lần đầu tiên cùng Bạch Thu Nhiên gặp mặt, cảm giác hắn mang lại chính là một hiệp khách nghiêm túc đứng đắn, nhưng sau khi Đường Nhược Vi ở chung cùng hắn một thời gian thì phát hiện sau khi quen thuộc thì hắn liền càng ngày càng không biết giữ mồm giữ miệng, cái gì cũng có thể nói.

"Ừm, thì ra là thế."

Tả Nhan Phỉ cười cười.

"Tỷ tỷ gọi là Tả Nhan Phỉ, ngươi tên là gì?"

"Ta họ Bạch, Tả Nhan Phỉ tỷ tỷ có thể gọi ta là Tiểu Bạch ."

Bạch Thu Nhiên cười nói.

Đường Nhược Vi đứng sau lưng Tả Nhan Phỉ, sắc mặt phức tạp nhìn một màn này, một bộ dạng muốn nói lại thôi.

"Ừm?"

Cảm nhận được thần sắc cổ quái trên mặt Đường Nhược Vi, Tả Nhan Phỉ nghĩ nghĩ, tựa hồ là hiểu lầm cái gì, mỉm cười nói với Đường Nhược Vi:

"Xem ra vị Bạch sư đệ này đối Đường cô nương mà nói phi thường quan trọng nha. . ."

"Ngươi gọi ta Nhược Vi liền tốt."

Đường Nhược Vi thở dài một hơi, buồn bã nói:

"Tả Nhan Phỉ tỷ tỷ ngươi hiểu lầm, tóm lại cũng không phải như ngươi nghĩ . . ."

Bạch Thu Nhiên giúp đỡ "giải thích" nói:

"Tả tỷ tỷ, sư tỷ của ta là luyện công pháp đặc biệt, chân nguyên vận chuyển thỉnh thoảng bị tắc nghẽn, vì vậy não đôi lúc bị đình trệ, chờ nàng vận chuyển thuần thục liền tốt."

"Há, thì ra là thế."

Tả Nhan Phỉ cái hiểu cái không gật đầu.

"Không hổ là công pháp Thanh Minh Kiếm tông , một chút cũng nghe không hiểu."

Lúc này người của Định Quốc hoàng triều cũng tới nơi, một vị đại quan trên y phục trước ngực có thêu sếu trắng, cùng hai thị vệ đeo đao đi vào bên trong sân.

"Ta là Hình Bộ Thượng Thư Định Quốc, các vị Tiên Trưởng, đại hiệp khỏe."

Hắn chắp tay nói với mọi người trong sân .

"tin tưởng các vị cũng đã rõ mục đích đến nơi này, ta cũng không nói thêm nữa, chúng ta không hạn chế bất cứ thủ đoạn gì, các vị vô luận là hợp tác hay đơn độc mà thực hiện nhiệm vụ đều có thể. Nếu hợp tác, các vị có thể tự mình thương lượng. Lần này bệ hạ tăng thêm treo thưởng, chỉ cần các vị bắt được hung thủ sát hại thái tử , vô luận đối phương chết sống, ngoại trừ nội dung trước đó trên Huyền Thưởng Lệnh , còn có thể nhận một phần tam phẩm Tiên Thảo trong quốc khố. Còn về hung thủ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác."