Tối Cường Hệ Thống

Chương 1118: Điều này không thể nào!!.



Người dịch: Minh Thư

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

--------------------------------------------------

Đây là lực lượng mạnh nhất hiện tại Lâm Phàm có thể sử dụng, hắn phải dùng chiêu liều mạng đả thương địch một ngàn, mình tự tổn tám trăm, chuyện này thật không có lợi nhưng buộc phải vậy, không còn cách nào khác.

Ban đầu, vẻ mặt Vị Lai Vô Lượng Vương Phật còn bình tĩnh nhưng giờ lại phát sinh biến hoá, mặt Phật ngưng trọng quát lớn.

- Tân Phong Thiên Quân?

Ầm!

Thiên địa nứt toác, một luồng sức mạnh kinh khủng xuyên qua tất cả lao đến Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, đúng lúc này, sức mạnh Thiên Địa Chân Kinh bùng nổ ngưng tụ thành một khối cầu xông thẳng lên trời.

Bóng mờ của một vị siêu cấp cường giả từ từ hình thành, cái bóng đó chậm rãi xòe bàn tay, lực lượng thế giới tuôn ra, nhẹ nhàng chặn lại chiêu thức của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

Ầm!

Sức mạnh huỷ thiên diệt địa nổ tung, đủ để lay động cả đất trời.

- Tân Phong Thiên Quân!

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không dám tin nhìn người vừa mới xuất hiện, nhưng chớp mắt sau đó hắn nhanh chóng phủ định suy nghĩ bản thân.

- Không, đây không phải Tân Phong Thiên Quân, đây chỉ là hình chiếu thần niệm của hắn.

Lâm Phàm cũng khiếp sợ nhìn bóng mờ đứng trong hư không, nhưng giờ hắn cũng không thể nghĩ được nhiều như thế.

- Lên...

Cơ hội tới vì sao không đánh.

Huống hồ, sức mạnh bản thân hắn đang từ từ yếu bớt, chẳng mấy chốc sẽ tiến nhập thời kỳ suy yếu nhất, nếu như đến lúc đó vẫn chưa thể trấn áp Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, vậy tất cả những thứ này đều vô nghĩa.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nổi giận gầm to.

- Chỉ là thần niệm, cũng đòi làm khó dễ ta!

Một tiếng rống kinh thiên, sức mạnh so với trước càng thêm cường đại bạo phát.

Lâm Phàm đấm ra một quyền oanh kích về phía Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nhưng đối với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hiện giờ, nắm đấm này giống như đang gãi ngứa cho hắn, không hề có bất kỳ áp lực nào.

- Loại kiến hôi tầm thường như ngươi cũng dám động thủ với bản Tổ Phật, quả thật muốn chết.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hừ lạnh, sau lưng hắn hiện ra thêm một phật thủ đánh xuống Lâm Phàm.

Xì xì!

Lâm Phàm cảm thấy huyết dịch trong cơ thể hoàn toàn sôi trào lên, trong người hắn có một nguồn sức mạnh tuyệt đối đang phá huỷ tất cả, sinh mệnh lực do Ngô Đồng Thần Thụ ngưng luyện ra lúc trước bạo phát chữa trị thương thế hắn.

Thiên uy vô tận của Tân Phong Thiên Quân có thể đẩy lui Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhưng nó không thể trấn áp được hắn, ánh mắt Lâm Phàm hướng về phía xa xôi.

Hắn điểm ra một chỉ, một đạo gợn sóng với tốc độ kinh khủng lao vào hư không.

Ầm ầm!

Một luồng khí tức kỳ diệu đột nhiên lan truyền đến, một tòa bí cảnh xuất hiện trước mặt mọi người.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật ngưng thần nhìn thứ mới đến, tuy hắn không biết đây là vật gì nhưng khí tức của nó khiến hắn cảm thấy áp lực.

Lâm Phàm sững sờ, Cổ Thánh Giới và Vạn Giới...

Tân Phong Thiên Quân mở miệng nói.

- Muốn muốn thành Thiên Quân, nhất định phải tìm về bản nguyên sau đó luyện hóa nó, hòa hết bản nguyên trở về một thể, Thiên Quân tất thành.

Lâm Phàm sững sờ nhìn Tân Phong Thiên Quân, sau đó lại nhìn bí cảnh, nhất thời chửi ầm lên.

- Cút, ca không muốn hi sinh người thân để thành tựu Thiên Quân đại đạo, coi như không thể Thiên Quân, ca cũng có thể chém giết con lừa trọc này.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nghe nói thế thì lập tức đưa ánh mắt nhìn bí cảnh đang trôi nổi trước mặt, đây là vị trí bản nguyên của Tân Phong Thiên Quân?

- Ha ha…

Vương Phật điên cuồng hét lớn.

- Lực lượng bản nguyên ư, bản Tổ Phật sẽ thu nhận.

Hắn vươn một cánh tay ra bắt lấy bí cảnh.

- Muốn chết!

Lâm Phàm đánh giết qua nhưng chả có tác dụng gì với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

Tân Phong Thiên Quân hơi nhấc ngón tay, ánh sáng trong đó tuôn ra bảo vệ bí cảnh, sau đó nhìn phía Lâm Phàm nói.

- Hắn không phải kẻ địch cuối cùng của ngươi, dù ngươi có chiến thắng hắn thì cũng vô dụng.

Lâm Phàm sững sờ sau đó nhìn Tân Phong Thiên Quân hỏi.

- Ngươi nói thế có ý gì?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nghe vậy thì giận giữ gầm lên.

- Ngươi...

Hắn định nói gì đó nhưng đột nhiên dừng lại rồi cười lớn.

- Ha ha, thật buồn cười, ngươi nói chiến thắng ta cũng vô dụng sao? Chẳng lẽ thiên địa này còn có người mạnh hơn bản Tổ Phật?

Vương Phật hắn còn muốn nói thêm gì đó nhưng giờ trong lòng hắn chợt nghĩ đến một người, không thể, tuyệt đối không thể.

Cuối cùng, hắn đưa ánh mắt nhìn về phía Tân Phong Thiên Quân và Lâm Phàm.

- Các ngươi nhiều lời quá rồi, giờ thì chết hết đi cho ta.

- Vạn Tà Phật Tôn, phổ độ chúng sinh...

Theo thanh âm giận giữ của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật vang lên, thiên không hoàn toàn bị một mảnh tà khí lẫm liệt bao phủ, hắn quyết định sử dụng đại chiêu, hắn chán chơi trò mèo vờn chuột này rồi.

Tân Phong Thiên Quân nói.

- Ta sẽ cuốn lấy hắn còn ngươi hãy dùng Thiên Địa Dung Lô trấn áp hắn đi.

Lâm Phàm hơi nhướng mày nói thầm trong lòng.

- Nói thì nhẹ nhàng lắm, nhưng làm mới khó a.

Dù có khó khăn hơn nữa, nhưng đây cũng là hy vọng cuối cùng của hắn.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không nghĩ tới thần niệm Tân Phong Thiên Quân lại được Thiên Địa Chân Kinh kích hoạt, thật sự quá đáng ghét, vẻn vẹn chỉ một hình chiếu thần niệm lại có thực lực cường hãn bực này.

Mình đã hấp thu toàn bộ sức mạnh trong Phật trì rồi, sao không mạnh bằng một cái hình chiếu chứ?

- Tân Phong Thiên Quân, ta không tin ngươi có thể trấn áp được ta!

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rống giận.

Lúc này, Tân Phong Thiên Quân hơi nhấc ngón tay một cái, hư không phát sinh biến hoá kinh khủng, một quyển sách, một cây bút xuất hiện.

- Trước có Hỗn Độn sau có trời, Tân Phong Thiên Quân ta càng là tồn tại phía trước, tất cả những sự tình phát sinh tại phương thế giới này đều do bản Quân viết ra, ý niệm vô thượng hình thành ngàn vạn Đại thế giới, vận mệnh của ngươi đã in vào trong sách, tất cả đều đã được định trước, vận mệnh của ngươi cũng đã được định sẵn, nếu muốn chống đối cũng chỉ phí công mà thôi.

Cuốn sách huyền diệu vừa xuất hiện đột nhiên chuyển động, mỗi lần lật một trang, mặt trên của nó lại xuất hiện vô số hình tượng, đây là những sự việc xảy trên toàn bộ thế giới này.

Khi cuốn sách kia lật đến trang cuối cùng, hình ảnh Vị Lai Vô Lượng Vương Phật xuất hiện.

Vương Phật hoàn toàn trở nên điên cuồng khi thấy mình bị tiểu tử này đánh ngã trong đó.

- Không thể nào! Tương lai ta là Vô Lượng Tổ Phật, ngươi có thể tạo ra ta sao chứ, ta không tin, chết đi cho ta…

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hoàn toàn điên cuồng, hiện tại có người nói hắn biết hắn là thứ do người khác tạo ra, sự đả kích thật sự quá kinh khủng, chẳng lẽ vận mệnh của mình bị người khác khống chế?

Lâm Phàm làm gì còn tâm tư quản nhiều như thế, hắn chẳng thèm quản đối phương do ai tạo ra, hiện giờ chỉ có một ý niệm duy nhất trong lòng hắn, trên trọc trước mắt này nhất định phải chết.

Lâm Phàm tung ra một quyền đánh tới đầu Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

- Không thể như thế, các ngươi đang gạt ta!

Ầm!

Tên trọc bắt lấy cánh tay Lâm Phàm, hắn căm tức nói.

- Tất cả những thứ này đều do tiểu tử ngươi làm trò quỷ, tất cả những thứ trong kia đều là giả, đúng không?

Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn lên không trung, sau đó chợt quát một tiếng.

- Chết đi!

Xì xì!

Hư không đột nhiên xuất hiện một đạo kiếm ý chém gãy cổ tay Lâm Phàm, mà cánh tay bị chặt đứt kia cầm Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên đập lên đầu Vị Lai Vô Lượng Vương Phật một cái.

Ầm!

Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên đập trúng giữa trán, không xê dịch một ly.

Trên mặt Lâm Phàm lộ ra một nụ cười thắng lợi, lần này hắn đập rất chuẩn nha.

Lâm Phàm không do dự, hắn thả đám người Canh Dương Thiên ra ngoài sau đó hắn hút Vị Lai Vô Lượng Vương Phật vào trong.

- Thắng rồi… Lâm Phàm hưng phấn gào to.

Mọi người thấy cảnh này cũng hưng phấn.

Thắng, thật sự thắng rồi...

Tân Phong Thiên Quân nói.

- Không đâu, đây chỉ là kết thúc do bản Quân miêu tả thôi còn sự biến hoá sau cùng vẫn còn đó...

Thời khắc này mọi người đều ngẩn ra.

Lâm Phàm nhìn về phía Tân Phong Thiên Quân nói.

- Ngươi đừng dọa người chứ...

- Ta không dọa người mà là sự thực...

Tân Phong Thiên Quân lắc đầu trả lời, sau đó, lại nhìn về phía hư không nói.

- Tất cả chỉ vừa mới bắt đầu!

Lâm Phàm lắc đầu.

- Ta không hiểu đến cùng ngươi đang nói gì?

Sắc mặt Tân Phong Thiên Quân ngưng trọng.

- Để ta nói cho ngươi vậy!