Tổng Tài Bá Đạo: Để Tên Khốn Này Yêu Em Cả Đời!

Chương 10: Bữa tiệc thượng lưu



Đã một tháng trôi qua, mọi chuyện đều trở nên im lìm không một chút động tĩnh, hướng điều tra của Yến Anh lại vào ngõ cụt, cô cảm giác như trước khi cơn bão xảy ra thì tất cả đều sóng yên biển lặng.

Một ngày đẹp trời, Xà gia nhận được một tấm thiệp mời màu trắng trong rất tinh tế, Cung quản gia là người phát hiện ra nó trong hòm thư, ông vội vã mang vào cho Xà Hâm Bằng. Ông ta nhìn tấm thiệp tới lui rồi bắt đầu mở ra đọc nội dung bên trong.

" Mời ông tối nay đến biệt thự Tử Trạch của Lý gia dự bữa tiệc sinh thần của chủ tịch Lý Xâm".

Mặt ông dần tối sầm lại, Lý gia không phải là hạng người tốt đẹp gì, mời ông đến dự tiệc là đang có ý đồ gì nhưng ông không đi không được, Xà Hâm Bằng đang thiếu nợ một số tiền khổng lồ cho nên ông bắt buộc phải đi để tạo dựng mối quan hệ tốt.

Tối đó, Xà lão gia mặc một bộ vest màu xám thắt một chiếc cavat màu nâu đơn giản như ngày thường, hoàn toàn không có gì đặc biệt, ông thở dài mệt mỏi, có vẻ như Xà lão gia không muốn đi, một phần là do sức khỏe của ông không được tốt, bỗng ông ho sặc sụa, lấy khăn tay thấm chất lỏng trên miệng, Cung quản gia hoảng hốt.

- LÃO GIA! Ngài đang ho ra máu. Tôi thấy ông nên ở nhà, nếu không e là....

Cung quản gia lo lắng, khuyên nhủ Xà Hâm Bằng.

- Tôi không sao, không đi không được.

Xà lão gia tỏ vẻ không sao, vừa ra hiệu là mình ổn vừa ho không ngừng.

Đúng lúc đó, Yến Anh xuống bếp uống nước tình cờ nghe loáng thoáng bên ngoài, cô tò mò đẩy cửa phòng vào trong.

- Cha, cha đi đâu vậy?

- Cha đang định đi dự tiệc, có lẽ cha sẽ về trễ, hai đứa ngủ trước đi.

Ngoài bệnh ung thư phổi, có lẽ Xà Hâm Bằng cũng xém đau tim mà chết vì đứa con gái này. Không chỉ có ông mà Cung quản gia cũng hú hồn không kém, ông nhanh trí giật lấy cái khăn tay trên tay lão gia rồi cho tay vào túi quần.



Xà lão gia bình tĩnh trả lời không lộ ra một chút sơ hở nào, ông điều chỉnh lại thái độ của mình nhanh chóng như một diễn viên chuyên nghiệp.

- Cha à, có vẻ như cha không khỏe, mặt cha đang tái mét kìa.

Hình như ông chột dạ nên im lặng không trả lời chỉ đưa tay sờ lên mặt.

Cung lão gia bỗng nảy ra một điều gì đó nên đã nói nhỏ vào tai Xà lão gia:

- Lão gia, hay là để đại tiểu thư đi thay ông?

Ông hiểu ý của Cung quản gia nên đã nhìn Yến Anh với thái độ cực nghiêm túc có phần nghiêm trọng.

- Yến Anh, con có thương cha không?

- Dạ...

- Ý cha là nhân dịp này con thay cha đi dự tiệc, coi như là để cha thấy con đã trưởng thành, có thể xử lý mọi chuyện khi không có cha, được không?

- Dạ việc này thì được, dù sao con cũng đang rảnh không có chuyện gì làm.

Cô nhanh chóng thay một chiếc đầm lụa hai dây màu xanh nhạt xẻ tà một bên hông trông rất gợi cảm, mái tóc giả dài màu nâu xỏa tự nhiên, chân mang giày màu bạc, tay cầm chiếc túi xách nhỏ màu trắng, chiếc cổ thiên nga được điểm xuyến bởi một sợi dây chuyền mỏng. Nàng công chúa thật hoàn hảo nhưng thật tiếc là không có một chàng hoàng tử nào cả.

Yến Anh bước xuống cầu thang, Tịnh Hương cũng ở đó, cô cảm thấy chị mình thật sự rất đẹp, vì để bảo vệ cô mà Yến Anh lúc nào cũng cư xử như một người anh bảo vệ cô em gái nhỏ, thực sự cô cảm thấy mình nợ chị rất nhiều.

Hình như lâu lắm rồi, Yến Anh mới mặc một bộ trang phục nữ tính dịu dàng như thế này, bình thường mặc những bộ đồ rộng thùng thình như con trai nên bây giờ cô có chút lạ lẫm.

Bỗng dưng Xà Hâm Bằng cảm thấy hơi xúc động bởi vì cô thực sự rất giống.

- Con...thực sự rất giống mẹ con năm xưa.

Giọng nói của ông run run, nước mắt chực trào trên khóe mắt nhưng ông đã cố kìm lại để không rơi ra.

- Thôi được rồi, trễ rồi, con đi đây.

Cô cười thật tươi rồi bước ra ngoài cổng bắt một chiếc taxi đến bữa tiệc.

_______________________________________________________________________________

Biệt thự Tử Trạch



Bữa tiệc được bắt đầu lúc 20h với không gian thực sự sang trọng, bên trọng được trang trí theo phong cách Châu Âu cổ điển với vô số đèn chùm, tông màu trắng nâu ấm áp vô cùng. Ngoài ra, sức chứa của bữa tiệc lê đến hàng trăm vị khách.

Chiếc xe taxi vừa rời đi, một đôi chân thon dài bước đi thoắt ẩn thoắt hiện trong bộ váy lụa xẻ tà hấp dẫn, tuy vòng một có phần khiêm tốn nhưng làn da trắng như sứ cùng với vòng eo thon thả đã cứu vớt tất cả.

Yến Anh bước vào với thái độ sang chảnh, cô như một nàng tiểu thư đài cát có gia thế quyền quý đi dự tiệc, trước mặt cô là hai tên vệ sĩ mặc vest đen cao to sừng sững đứng gác hai bên cánh cửa vào.

- Đứng lại, phiền cô đưa thiệp mời kiểm tra!

Một tên lạnh lùng chặn cô ngoài cửa, thường thì hắn sẽ không thô lỗ mà chặn khách mời ngoài cửa vì đa số họ đều là khách VIP của ông chủ hoặc là những cô tiểu thư xinh đẹp đi cùng với những chàng thiếu gia giàu có. Còn cô thì không thuộc vào hai trường hợp nêu trên nên bị chặn là phải rồi.

Yến Anh bước vào cánh cửa lập tức trở thành tâm điểm của bữa tiệc, cô khác biệt với những cô tiểu thư xa hoa lộng lẫy, không trang sức đắt tiền, không có đại gia đi kề nhưng lại nổi bật trong đám đông.

Tuy cô mảnh khảnh nhưng trông không hề yếu đuối ngược lại trong cô rất bản lĩnh, làm các đấng mày râu có cảm giác muốn chinh phục cô em xinh đẹp này.

Đối với Yến Anh, đây là lần đầu tiên trong đời cô tham dự một bữa tiệc hoành tráng như thế này nhưng cô không hề tỏ ra hứng thú hay thèm khát mọi thứ trong đây, cô chỉ lạnh lùng quan sát xung quanh và đi vì nghĩa vụ thôi.

- Đúng là giới thượng lưu.

Cô cười lạnh rồi tự thốt ra những lời nói tỏ vẻ khinh thường.

Yến Anh lẳng lặng bước đến quầy buffet rồi từ từ tận hưởng các món ăn mặc cho chính chủ đang phát biểu trên sân khấu.

- Xin giới thiệu đến mọi người, đây là chủ tịch Lý Xâm, chủ nhân của bữa tiệc tối nay.

MC vừa giới thiệu, ánh đèn sân khấu đã quay về phía của chủ nhân của bữa tiệc trong âm thanh hân hoan của mọi người.

- Xin chào quý vị, hôm nay là ngày sinh nhật lần thứ 50 của tôi, mời quý vị cùng nâng ly vui vẻ cùng tôi đêm nay. Hahahaha

Lý Xâm cười lớn trông rõ hạnh phúc, ông ta có vẻ là người rất tinh tế sành điệu nên mới tổ chức ra một bữa tiệc mang phong cách châu Âu nhưng có một điều mà Yến Anh cảm thấy rất khó chịu, đó là cô không hề được thông báo rằng đây là một bữa tiệc rượu.

" Chết tiệt, ở đây không có nước trái cây hay sao mà toàn rượu không vậy, tính để cho khách mời ăn xong rồi khát nước đến chết hả".

Yến Anh đi dạo vào quanh bàn tiệc thì cô thấy đa số là rượu mạnh, chủ yếu là Wishkey và Cognac nhưng đập vào mắt cô là chai Tequila Ley với vỏ bọc làm bằng kim cương trị giá hàng triệu đô la. Chủ nhân của bữa tiệc là người trong số ít trong nước sở hữu loại rượu vô cùng đắt đỏ này.

Những vị khách ở đây nếu muốn thưởng thức nó thì phải bốc thăm may mắn, trong hàng trăm vị khách ở đây chỉ có một vị khách được diễm phúc nếm thử mà thôi.

Thức ăn ở đây vô cùng đa dạng, màu sắc đa dạng nhìn rất bắt mắt gồm vịt quay Bắc Kinh với trứng muối, cua hoàng đế, pizza hoàng gia... và các món bánh tráng miệng đều dát vàng nên chúng thực sự lấp lánh đến phát sáng theo đúng nghĩa đen.

Tuy cô không cảm thấy thích thú với thế giới thượng lưu phức tạp nhưng với đồ ăn thì chắc chắn cô phải thử vì không biết mình còn cơ hội để thử lần thứ hai hay không.



Yến Anh đang thưởng thức món ăn thì không biết đâu ra một cô tiểu thư hống hách va phải làm cô đau điếng, ly rượu trên tay cô ta rơi xuống vỡ tan tành, chất lỏng bắn tung tóe lên váy của cô ta. Tiếng hét thất thanh của cô ta vô tình gây sự chú ý của mọi người xung quanh.

Tiếng xì xầm, bàn tán xung quanh.

- Chuyện gì vậy?

- Cô gái váy xanh đó là ai vậy?

- Đụng tới con gái cưng của Lý gia chỉ có nước chết mà thôi.

Yến Anh cảm thấy sự nguy hiểm đến gần, dù cô có bản lĩnh đến mấy cũng chưa chắc đã cãi thắng bọn họ.

" Làm sao để thoát khỏi vòng vây này đây?"