Tối Cường Hệ Thống

Chương 1119: Đại kết cục



Người dịch: Minh Thư

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

--------------------------------------------------

Hiện tại Lâm Phàm đang rất bối rối, hắn không hiểu tình huống đang diễn ra đây, không biết ý Tân Phong Thiên Quân là thế nào.

Đám người Canh Dương Thiên nhìn thấy Tân Phong Thiên Quân, nội tâm cũng vô cùng kinh hãi, từ khi tu vi bọn họ thăng lên cảnh giới này, bọn họ đã biết nhân vật mạnh nhất thế gian này không ai khác ngoài người trước mặt họ, mà hiện giờ tận mắt nhìn thấy thần tượng trong lòng, tâm tình họ tự nhiên vô cùng sung sướng, kích động vạn phần.

Sau Tân Phong Thiên Quân nói xong, hơi nhấc ngón tay lên mở bí cảnh ra.

- Để tất cả mọi người ra đi, chuyện này bọn họ cần phải biết nên lựa chọn như thế nào.

Ầm ầm!

Lâm Phàm đưa ánh mắt nhìn về phía bí cảnh, trong ánh mắt mang theo vẻ kích động, chờ mong, thậm chí có căng thẳng.

Từng đạo từng đạo ánh sáng bắn ra, toàn bộ bí cảnh bị một mảnh hào quang bao phủ.

- Bọn họ sắp ra rồi!

Trong lòng Lâm Phàm rất khẩn trương, đã rất lâu hắn không thấy họ rồi, không biết hiện giờ tất cả thế nào rồi.

Đám người Canh Dương Thiên không biết chuyện gì xảy ra, nhưng bọn hắn vẫn cảm nhận được bên trong hào quang có rất nhiều sinh linh xuất hiện.

- Đây là nơi nào?

- Sao chúng ta lại ở đây?

- Hắn thành công rồi, chúng ta đi ra từ bí cảnh nè!

Từng bóng người xuất hiện.

Lâm Phàm phát hiện vô số bóng người quen thuộc.

Thủy Hỏa Đại Đế.

Huyền Vân Tiên.

Gà con.

Diệt Cùng Kỳ.

Trương Nhị Cẩu.

Chỉ Kiều

Bàn Cổ Ma Thần.

Tất cả mọi người đều xuất hiện...

- Này, mọi người...

Nhìn thấy những bóng người quen thuộc, yết hầu Lâm Phàm khẽ động sau đó hô to.

Huyền Vân Tiên đang ngơ ngác nhìn bốn phía vì nàng không biết đây là nơi nào, nhưng tự dưng xuất hiện một đạo thanh âm truyền đến khiến mọi đang ồn ào náo động chợt yên tĩnh lại.

Thời điểm Huyền Vân Tiên nhìn thấy đạo thân ảnh kia, nàng hoàn toàn kích động.

- Phu quân...

Ánh mắt Thủy Hỏa Đại Đế cũng nhu hòa hơn rất nhiều đứng tại chỗ nhìn Lâm Phàm, đã lâu không gặp, nàng dĩ nhiên rất nhớ hắn.

Lâm Phàm ôm Huyền Vân Tiên vào trong ngực khẽ vuốt mái tóc của nàng, sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía Thủy Hỏa Đại Đế.

- Sao nàng không tới đây?

Thủy Hỏa Đại Đế hừ một tiếng, nàng quay đầu đi, thầm nghĩ mình đường đường là Đại Đế, không thể biểu hiện thần thái đó được, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt mong chờ của hắn, nàng cũng chậm rãi đi tới bên người hắn.

- Chỉ một lần này thôi, coi như là phần thưởng cho ngươi.

Lâm Phàm lộ ra nụ cười hạnh phục ôm lấy hai người hắn yêu nhất, Chỉ Kiều U Cửu Linh cũng đều lao tới, hai người kích động rơi nước mắt nhìn sư phụ.

Huyền Vân Tiên ngẩng đầu nói.

- Chàng thành công rồi!

Lâm Phàm gật đầu.

- Ta không để các nàng thất vọng đâu!

Ác ác a!

Gà con đứng cách Lâm Phàm rất xa nhưng khi thấy Lâm Phàm, nó chạy như điên lên trước, nước mắt lưng tròng, nhảy một phát lên bả vai Lâm Phàm, đầu cọ cọ vào gương mặt đại ka.

Lâm Phàm cười cười.

- Lâu như vậy rồi mà ngươi vẫn không lớn lên chút nào, thật không khoa học mà.

Gà con lắc đầu không nói gì, nó vẫn thích dựa đầu vào mặt Lâm Phàm.

Bàn Cổ Ma Thần tiến lên trước.

- Nhân tộc Đại Đế, ngươi cuối cùng cũng thành công rồi!

Đại Thánh cũng đi tới, ánh mắt hắn nhìn Lâm Phàm tràn ngập hưng phấn, bọn họ cũng đi ra khỏi nhà tù kia rồi, từ nay về sau trời đất bao la để họ thoả sức bay nhảy.

Nhưng đúng lúc này, trong đám người đột nhiên nháo động.

- Hỗn Thế Đại Ma Vương ở đây mọi người ơi!

- Cái gì, Hỗn Thế Đại Ma Vương cũng đi ra sao?

- Đại bá, cứu con...

Một người thanh niên vội vội vàng vàng chạy như bay ra từ trong đám người, không phải Vương Tiểu Minh của chúng ta ra thì còn ai, kẻ thù truyền kiếp của các thiên kiêu chi tử đây mà.

- Thực lực tiểu tử ngươi tăng lên rất nhanh nha.

Lâm Phàm cười cười, nói.

Vương Tiểu Minh lắc đầu.

- Đại bá, người nhất định phải cứu con lần này.

Lâm Phàm cười không nói gì, đám người quen thuộc lần lượt xuất hiện.

Diệt Cùng Kỳ, Trương Nhị Cẩu...vv tất cả đều đứng xung quanh người Lâm Phàm, Lâm Phàm mới tới nơi này mười mấy năm nhưng thời gian trong Cổ Thánh Giới và Huyền Hoàng Giới có thể đã trôi qua gần trăm năm rồi.

Thời gian có thể thay đổi tất cả, tạo ra biến hoá vô cùng lớn nhưng không thay đổi được tình cảm thân thiết, lần thứ này gặp mặt khiến người ta cảm thán vạn phần.

Tân Phong Thiên Quân vẫn đứng tại chỗ ngẩng đầu lên nhìn hư không, hắn khẽ cau mày, phát hiện phương xa có một mảnh Hỗn Độn đang bạo phát, thấy vậy hắn liền mở miệng nói.

- Đến rồi...

Lâm Phàm sững sờ hỏi lại.

- Cái gì đến...?

- Sự khởi đầu hoặc sự kết thúc đến rồi...

Tân Phong Thiên Quân ngưng trọng nói, sau đó hắn nhìn tất cả mọi người, rồi nói.

- Bản Quân ta đã nói, hết thảy chuyện này đều do bản Quân viết sách tạo ra, nhưng trong truyện luôn có sai lệch và những biến cố, biến cố thứ nhất chính là ngươi còn thứ hai chính là Hỗn Độn, mọi chuyện nguyên bản đều bình an vô sự vì tất cả chúng nó đã được an bài. Thời điểm ta tạo ra ngàn vạn thế giới, thời không vô tận đều rung động khiến vô số ý chí ngưng tụ lại, do đó mang đến thay đổi lớn nhất, hệ thống dung nhập vào cơ thể ngươi, nên ngươi cũng chính là thay đổi lớn nhất đó, hoặc là sự thay đổi lớn nhất kia chính là việc tạo ra ngươi, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật ngã xuống vốn là chương cuối nhưng bởi vì có biến hoá nên hắn cũng không phải biến số sau cùng, bản Quân đã lấy toàn bộ lực lượng bản thân dung nhập vào trong sách để thay đổi biến hoá phát sinh kia nhưng bản Quân đã thất bại, tuy cuối cùng cùng Phật Tổ cũng trấn áp được Hỗn Độn Chi Chủ nhưng toàn bộ chúng ta đều ngã xuống, còn thân thể Hỗn Độn Chi Chủ lại bị trấn áp tại nơi sâu nhất trong Phật trì...

Đầu Lâm Phàm như muốn nổ tung khi nghe Tân Phong Thiên Quân kể, ôi mẹ ơi, người này muốn nói gì vậy, hắn nghe chả hiểu con mẹ gì cả.

Ngươi viết sách thì có quan hệ gì tới ta, dù ngươi có sai lầm thì đó cũng là chuyện của ngươi chứ.

Nhưng có một chuyện Lâm Phàm hiểu, đó là chuyện về hệ thống, hắn không ngờ Tân Phong Thiên Quân cũng biết đến hệ thống.

Thế nhưng bản thân hắn là hệ thống hay hệ thống mới là hắn thì Tân Phong Thiên Quân cũng không biết.

Mà chính hắn lại càng không biết.

(Má, ca rối não khúc này quá man =.=!)

Ầm!

Đúng lúc này, hư không phương xa lan truyền đến sức mạnh kinh khủng, nguồn sức mạnh này còn kinh khủng hơn sức mạnh của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật vạn lần.

- Chuyện này...

Trong lòng Lâm Phàm kinh sợ, không dám tin tưởng chuyện này.

Tân Phong Thiên Quân nhìn Lâm Phàm nói.

- Bản Quân không biết ngươi do bản nguyên của ta biến thành hay ngươi do hệ thống và bản nguyên của ta thai nghén ra, tất cả những thứ này ta đều không biết. Nhưng bây giờ Hỗn Độn Chi Chủ sắp xuất thế, nếu như ngươi muốn trấn áp Hỗn Độn Chi Chủ, ngươi nhất định phải dung nạp toàn bộ bản nguyên vào cơ thể, thành tựu Thiên Quân chi đạo…

Lâm Phàm xua tay.

- Đừng nói nữa, chuyện đó tuyệt đối không thể xảy ra, cho dù Hỗn Độn Chi Chủ mạnh đến đâu, ta cũng không hi sinh người bên cạnh mình đâu.

- Bọn họ chính là ngươi, ngươi cũng là bọn họ, ngươi còn sống, bọn họ mới sống, ngươi mà chết đi, bọn họ cũng chết theo ngươi thôi, tất cả đều tiêu vong, từ nay về sau thiên địa sẽ không còn một người nào ngoại trừ hỗn độn cả.

Tân Phong Thiên Quân nói tiếp.

Vương Tiểu Minh nghi ngờ hỏi.

- Đại bá, hắn nói cái gì sao con nghe không hiểu gì thế.

Lâm Phàm xua tay.

- Đừng để ý tới hắn, một tên ngốc đang nói mớ thôi.

Tân Phong Thiên Quân nhìn Lâm Phàm nói tiếp.

- Ngươi vẫn không tin ta sao? Hỗn Độn Chi Chủ không phải người mà ngươi có thể đối mặt đâu, hắn khủng bố hơn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhiều lắm, nếu ngươi không thành Thiên Quân, tuyệt đối không có một phần thắng nào cả.

Khi Lâm Phàm vừa muốn nói thêm gì đó, đột nhiên một bóng người xuất hiện.

- Không sai, Tân Phong tiểu nhi nói rất đúng, không thành Thiên Quân, ngươi không thể nào trở thành đối thủ của ta được.

Một bộ áo bào đen xuất hiện trong thiên địa.

Tân Phong Thiên Quân ngẩng đầu nhìn người vừa xuất hiện, vẻ mặt hắn trở lên cảnh giác rất nhiều, hiện tại hắn chỉ là thần niệm hình chiếu, bản thể đã sớm ngã xuống từ rất lâu, hắn không có một chút nắm chắc nào khi đối mặt với Hỗn Độn Chi Chủ cả.

Thời điểm Lâm Phàm nhìn thấy hắc y nhân, tâm thần hắn bắt đầu run rẩy, mặc dù đối phương không hề có bất kỳ khí tức nào, nhưng vô hình chung hắn ta cho mình áp lực rất lớn, giống như trước mặt hắn, mình chỉ là giun dế.

Hắc y nhân bỏ mũ trùm đầu ra, để lộ khuôn mặt thật của hắn.

Tân Phong Thiên Quân biến sắc nhìn người nọ, sau đó hô to.

- Văn Đạo Thiên Quân...

Âm thanh người áo đen rất trầm thấp.

- Tân Phong tiểu nhi, Văn Đạo Thiên Quân là ai? Ta là Hỗn Độn Chi Chủ à nha...

Tân Phong Thiên Quân giờ mới phản ứng lại.

- Thì ra là vậy, năm đó ta theo Phật Tổ trấn áp ngươi đã cảm thấy rất rất lạ, vì sao trong thể xác ngươi không có một tia thần niệm nào, nguyên lai ngươi đã sớm chiếm cứ thân thể Văn Đạo Thiên Quân rồi.

Người áo đen cười lớn đáp lời.

- Ngươi nói sai rồi, không phải ta chiếm cứ mà do hắn tự nguyện, Văn Đạo Thiên Quân không phục mình chuyện hắn chỉ là nhân vật do Tân Phong Thiên Quân ngươi viết ra nên hắn muốn siêu thoát số mệnh khống chế tất cả, Tân Phong tiểu nhi ngươi năm đó cũng không phải tự thân ngã xuống rồi dung nhập vào truyện mà ngươi tự viết ra sao? Ngươi muốn khống chế cái mà ngươi gọi là biến cố đúng không? Đáng tiếc, ngươi không nghĩ tới việc ngươi sẽ thất bại làm ngươi hoàn toàn ngã xuống, nhìn những sinh linh đáng thương này xem, có lẽ chẳng bao giờ họ nghĩ đến việc mình chỉ là nhân vật do ngươi viết ra đâu, bọn họ không bao giờ nắm được vận mệnh của mình trong tay bởi vì tất cả những điều đó đã được Tân Phong tiểu nhi ngươi đắp nặn sẵn rồi.

- À, đúng rồi, nãy giờ ta nói hơi nhiều, có lẽ bản thể của ta cũng sắp đến, nếu nuốt hết toàn bộ các ngươi, ta sẽ trở thành chúa tể, khống chế hết thảy, hahahaha...

Thiên địa phương xa kia có một đoàn vật chất màu đen giống như đống thịt đang từ từ đi tới, trên đường đi nó không ngừng cắn nuốt tất cả mọi thứ nó gặp phải, nó giống như ngọn nguồn của sự hắc ám muốn nuốt chửng tất cả mọi thứ trong thiên địa, hủy diệt hết thảy.

- À ta còn có điều này muốn nói với ngươi, không thể không nói ngươi viết cố sự thật rất dốt nát, do ngươi sơ hở trăm chỗ nên mới sinh ra biến hoá to lớn như thế, hay chính ngươi cũng không biết chuyện sẽ phát sinh ra đến mức này đi, ngươi tự mình giáng lâm muốn tu bổ lại nhưng không ngờ rằng chính bản thân mình cũng bồi theo nó luôn.

Văn Đạo Thiên Quân cười lớn, trong ánh mắt hắn tràn đầy sự trào phúng.

Tất cả mọi người vừa mới đi ra từ bí cảnh đều trợn mắt há mồm khi biết được tất cả sự tình.

Dưới cỗ uy nghiêm kia, bọn họ đang run lẩy bẩy, họ cảm giác ngày tận thế chắc cũng chỉ giống như thế này mà thôi.

- Chuyện này rốt cuộc như thế nào vậy?

- Chúng ta là những nhân vật do người ta viết ra? Sao lại có thể như thế được?

- Không thể, chuyện này không thể nào!!

Lâm Phàm cũng đành bất lực nhìn tất cả sự việc đang diễn ra trước mắt, cái đống hộn độn nhìn như đống thịt kia đang không ngừng nuốt lấy tất cả thiên địa, nó đang chậm rãi bay về phía này, lúc này tên Văn Đạo Thiên Quân kia cũng từ từ hướng về đống thịt kia, đột nhiên, thân thể hắn nứt ra, một đạo thần niệm xuất hiện dung nhập vào đống thịt.

Ầm!

Khí tức mênh mông vô tận từ trong đống thịt bạo phát, khuấy đảo thiên địa.

Tân Phong Thiên Quân dùng tay bắt lấy bí cảnh, rồi lấy vạn giới trong đó ra dung nhập vào cơ thể.

Một đạo thanh âm tà ác truyền tới.

- Tân Phong tiểu nhi, ngươi đưa bản nguyên tự thân vào hình bóng đó làm gì? Ngươi ngã xuống rồi mà còn muốn dựa vào một tia thần niệm này để chống lại ta sao, quả thực nực cười.

Tân Phong Thiên Quân vung tay, thiên địa giống như bị đông kết lại vậy, lúc này Hỗn Độn Chi Chủ giống như cũng dừng lại thế nhưng thiên địa vẫn có một đạo âm thanh lanh lảnh của Hỗn Độn Chi Chủ lan truyền mà tới.

Đúng lúc này Tân Phong Thiên Quân nhìn sang vô số sinh linh từ bên trong bí cảnh đi ra nói.

- Các ngươi đều là nhân vật do bản Quân viết ra, thế giới của các ngươi cũng do bản nguyên của bản Quân biến hoá mà thành, nếu như bây giờ không thể tiêu diệt tên Hỗn Độn Chi Chủ này thì các ngươi cũng sẽ vĩnh viễn biến mất, giờ chỉ có một đường sinh cơ cuối cùng là đem toàn bộ bản nguyên truyền cho hắn.

Lời này của Tân Phong Thiên Quân làm cho tất cả mọi người đều ngẩn ra, họ đang đắm chìm trong biển thông tin to lớn nên không cách nào tự kiềm chế được.

Sau đó Tân Phong Thiên Quân lại nhìn về Hỗn Độn Chi Chủ đang dần che khuất bầu trời.

- Hỗn Độn Chi Chủ, ngươi chỉ là một tồn tại sai lầm mà thôi.

- Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình.

Hỗn Độn Chi Chủ không có miệng cũng không có mắt và càng không có tay, hắn chỉ là một cục thịt thôi.

Khi Tân Phong Thiên Quân đánh tới Hỗn Độn Chi Chủ, đống thịt kia đột nhiên mọc ra một cái xúc tu rất dài, xúc tu này giống như xuyên thấu qua tất cả trực tiếp xuất hiện trước mặt Tân Phong Thiên Quân.

Tân Phong Thiên Quân sững sờ, hắn chưa kịp phản ứng đã bị trúng chiêu.

Đùng!

Một chưởng đập xuống trực tiếp vỗ Tân Phong Thiên Quân nát bấy.

- Quá yếu, thật sự quá yếu mà.

Hỗn Độn Chi Chủ phát ra tiếng cười còn khó nghe với khóc hơn.

Thời điểm Tân Phong Thiên Quân bị đập thành tro tàn, một đoàn bản nguyên bay về dung nhập vào cơ thể Lâm Phàm, Lâm Phàm vẫn đứng ngây ngốc nơi đó, không biết nên làm gì nữa.

Trong chớp mắt, vô số thanh âm truyền đến mới khiến hắn phản ứng lại.

Những chí cường giả và các Ma Thần bên trong Cổ Thánh Giới ngửa mặt lên trời cười lớn.

- Ha ha, không nghĩ tới cuối cùng chúng ta chỉ là một giấc mộng của người khác mà thôi, sống như vậy thì còn ý tứ gì...

Ầm!

Ầm!

Từng người từng người lần lượt hóa thành lực lượng bản nguyên dung nhập vào trong cơ thể Lâm Phàm.

Lâm Phàm thấy cảnh này thì nhất thời quát lên.

- Các ngươi đừng như vậy, đây không phải sự thật đâu.

- Tông chủ.

Lâm Phàm nhìn tới thì thấy đám Trương Nhị Cẩu tươi cười gọi mình, nhưng theo Lâm Phàm thấy, nụ cười này giống như lời chào từ biệt.

- Ta nghe rất rõ chuyện này, mặc dù ta không biết tên kia nói thật hay giả nhưng cái tên đen thui như đống thịt kia khẳng định không phải giả rồi, hắn rất mạnh nhưng người nhất định phải thắng hắn nha, người là tông chủ của Nhị Cẩu ta mà.

Trương Nhị Cẩu cười vui vẻ, nhưng Lâm Phàm lại không dám tin tưởng nguyên bản Nhị Cẩu vẫn còn đứng trước mặt mình lại đột nhiên biến mất.

- Các ngươi đừng như vậy, cái này có thể là giả đấy...

Lâm Phàm điên cuồng quát lên thế nhưng không có một chút tác dụng nào.

Vương Tiểu Minh nhìn trong đám người thiên kiêu chi tử kia quát lên.

- Đám cặn bã các ngươi đều bị Lão Tử trấn áp mấy chục năm rồi, hiện tại ta cho các ngươi một cơ hội xem ai có thể hóa thành bản nguyên đầu tiên.

- Vương Tiểu Minh, ngươi đang nói linh tinh cái gì đó.

Lâm Phàm giận dữ hét lớn.

Vương Tiểu Minh nhìn Lâm Phàm nói.

- Đại bá, con cảm thấy tên vừa rồi nói rất đúng nên người nhất định phải thắng nha.

Ầm!

Ầm!

Trong nháy mắt, một đoàn lại một đoàn lực lượng bản nguyên không tự chủ được dung nhập vào cơ thể Lâm Phàm.

Huyền Vân Tiên nằm trong ngực Lâm Phàm thỏ thẻ.

- Có thể nhìn thấy khuôn mặt của chàng, thiếp đã rất thỏa mãn rồi, chuyện này cứ coi như số mệnh đi...

Thủy Hỏa Đại Đế nói.

- Muội muội chúng ta cùng đi đi.

Thấy vậy thì Chỉ Kiều cùng U Cửu Linh đều nói.

- Sư nương, chờ chúng con một chút.

Hai mắt Lâm Phàm đỏ ngầu nhìn rất dữ tợn, hắn bắt bọn lại nghiến răng nghiến lợi nói.

- Ta sẽ không để cho các ngươi hóa thành bản nguyên đâu.

Huyền Vân Tiên lắc đầu nói.

- Vô dụng thôi, đây chính là số mệnh rồi, có né tránh cũng không được, chàng phải kiên cường lên tuy rằng hắn mạnh nhưng bọn thiếp vẫn tin tưởng chàng nhất.

- Ác ác a... Gà con lưu luyến cọ cọ mặt Lâm Phàm sau đó nhảy xuống.

- Không…

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lâm Phàm, từng gương mặt quen thuộc không ngừng biến mất.

Lúc này thanh âm Hỗn Độn Chi Chủ vang lên.

- Thực cảm động quá mà, ồ tại sao ta lại biết cảm động đây, à đúng rồi, ta là Hỗn Độn Chi Chủ nên ta bao hàm tất cả tâm tình của mọi người, nhìn ngươi thương tâm như vậy, ta nên giúp ngươi một chút mới phải.

Ầm!

Hỗn Độn Chi Chủ chợt quát một tiếng, bùng nổ thanh âm sắc bén, nơi thanh âm đi qua tất cả đều hóa thành hư vô, chút sinh linh còn lại không cách nào có thể chống đỡ được nguồn sức mạnh này, toàn bộ đều bị nổ tung huyễn hóa thành lực lượng bản nguyên dung nhập vào cơ thể Lâm Phàm.

Hỗn Độn Chi Chủ nhìn thấy tất cả cười nói.

- Lần này thanh tĩnh hơn nhiều rồi, Tân Phong tiểu nhi nói ngươi là ngươi cứu tinh cứu vớt tất cả, là Chúa cứu thế nhưng ta lại không tin như vậy, sức mạnh ngươi quá yếu, cho dù một cái hắt xì của ta, ngươi cũng không chống đỡ được.

Lâm Phàm không tin nhìn tất cả sự việc diễn ra trước mắt, nghe Hỗn Độn Chi Chủ nói vậy, hắn đưa ánh mắt tràn ngập lửa giận nhìn đối phương quát lớn.

- Ngươi muốn chết...

“Keng, chúc mừng tu vi tăng lên.”

“Tu vi: Thiên Quân cảnh.”

“Keng, tích lũy đầy đủ lực lượng, thức tỉnh.”

...

Tất cả những thanh âm kia Lâm Phàm căn bản không để trong lòng, trong đầu hắn lúc này chỉ có một ý niệm duy nhất chính là chém giết tên Hỗn Độn Chi Chủ trước mặt.

Hỗn Độn Chi Chủ nhìn thấy Lâm Phàm tản mát ra khí tức kinh khủng nói.

- Cường đại hơn rất nhiều a, nhưng như thế còn chưa đủ đâu.

Từ bên trong đống thịt kia mọc ra vô số xúc tu đánh tới Lâm Phàm.

- Đồ con chó chết tiệt, lão tử muốn tiêu diệt cả ổ nhà ngươi.

Lâm Phàm giận dữ hét.

Ầm!

- Quá yếu.

Xúc tu Hỗn Độn Chi Chủ đập xuống khiến thân thể Lâm Phàm hoàn toàn nổ tung ra, bên dưới sức mạnh kinh khủng này, cho dù Lâm Phàm đột phá đến Thiên Quân cảnh rồi nhưng hắn vẫn như cũ vẫn không phải đối thủ của địch nhân, chỉ vẻn vẹn một chiêu hắn đã bị vỗ tan xương nát thịt.

- Quả nhiên ngươi làm Tân Phong tiểu nhi thất vọng rồi, thu hồi bản nguyên thành tựu Thiên Quân thì có thể như thế nào? Chẳng phải vẫn bị ta dùng một chưởng đập chết.

- Ai, sau này thế gian không còn sinh linh nào nữa rồi, chỉ còn lại một mình Hỗn Độn Chi Chủ ta thôi.

- Ồ, đó là cái gì?

Lúc này Hỗn Độn Chi Chủ nhìn thấy một điểm sáng nhỏ phía xa xa, quang điểm kia hình như đang nhảy nhót thì phải.

Hắn duỗi một chiếc xúc tu bắt tới nó, khi xúc tu của hắn tới gần quang điểm kia, một đạo sức mạnh huỷ diệt cực kỳ kinh khủng bộc phát chấn xúc tu hắn hóa thành hư vô.

Hỗn Độn Chi Chủ kinh hãi.

- Tại sao lại như vậy...

Phù phù!

Tiếng tim đập vang lên.

Quang điểm biến thành một trái tim, sau đó, rất nhiều thứ khác sinh ra, dần dần tạo thành một bóng người, khi Hỗn Độn Chi Chủ nhìn thấy khuôn mặt kia, hắn hơi kinh ngạc.

- Tên này còn chưa chết?

Lâm Phàm mở mắt ra nhìn tất cả xung quanh.

- Nơi này là nơi nào? Ta là Lâm Phàm hay Tân Phong Thiên Quân? Ta là hệ thống, ta là Lâm Phàm và cũng là hệ thống.

- Ý chí của ta bất diệt, ta chính là Lâm Phàm.

Trong chớp mắt, một đạo tinh quang từ mắt Lâm Phàm bạo phát.

- Ta là Lâm Phàm, ta không phải Tân Phong Thiên Quân, ta không phải chuyển thế của hắn, cũng không phải nhân vật trong sách của hắn mà ta chính là biến số lớn nhất kia.

Ầm!

Một luồng khí tức kinh khủng chưa bao giờ tồn tại bộc phát.

Hỗn Độn Chi Chủ cảm nhận được cỗ hơi thở này, nhất thời kinh sợ.

- Thật mạnh mẽ, hơi thở này thật sự quá mạnh.. Ta phải rời khỏi nơi này thôi...

Lúc này Lâm Phàm mới tỉnh lại, đó hắn nhìn Hỗn Độn Chi Chủ.

- Đống thịt ghê tởm nhà ngươi làm ta mất mặt như vậy.

Lâm Phàm đấm ra một quyền hời hợt không có bất kỳ chút sức mạnh nào, cũng không ẩn chứ bất kỳ khí tức nào nhưng một quyền này lại phát ra một luồng sức mạnh khủng bố nhất từ trước tới nay.

Bên dưới cú đấm, Hỗn Độn Chi Chủ vô cùng mạnh mẽ kia cũng bị oanh thành tro tàn, sức mạnh đến đó cũng không kết thúc mà tiếp tục huỷ diệt hư không.

Thứ nguyên nứt vỡ.

Thế giới nứt vỡ.

Vũ trụ cũng bị nứt vỡ.

Lâm Phàm phát hiện tình huống trước mắt có biến hóa, xung quanh toàn một vùng tăm tối không có ánh sáng cũng không có bất kỳ âm thanh gì.

- Sức mạnh bản thân mình sao mạnh vậy ta, một quyền phá vỡ tất cả, chẳng lẽ tiến vào thời đại hư vô rồi?

Lâm Phàm đứng một chỗ không hành động gì, hắn đang cảm thụ thứ gì đó.

Ở đây không có thời gian.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu nữa, có thể…

Mười năm.

Trăm năm.

Ngàn năm.

Mười ngàn năm.

Mười vạn năm.

Trăm vạn năm…đã trôi qua rồi.

Đột nhiên Lâm Phàm xuất thủ, hắn tạo ra một mảnh hư vô, sau đó là một mặt trời khổng lồ xuất hiện trong không gian hư vô đó.

Hắn tiếp tục sáng ta ra vạn vật.

Một vòng minh nguyệt xuất hiện.

Một chiều vũ trụ xuất hiện.

Hai chiều vũ trụ xuất hiện.

Ba chiều vũ trụ xuất hiện.

- Hình như Tân Phong Thiên Quân rất thích viết tiểu thuyết thì phải, vậy thì cho hắn vĩnh viễn viết tiểu thuyết đi, để hắn viết đã tay thì thôi.

Lâm Phàm điểm ngón tay, vũ trụ liền hiện một viên tinh cầu xanh biếc, tiếp theo là một đạo khí tức dung nhập vào địa cầu kia, thời gian trôi qua, tinh cầu dần dần hình thành nhân loại.

Qua hồi lâu, hồi lâu, mãi đến tận thế kỷ hai mươi mốt, mới xuất hiện một vị thanh niên trẻ tuổi trong tầm mắt Lâm Phàm, lúc này hắn đang ngồi trước máy vi tính yên tĩnh đánh tiểu thuyết.

Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, hắn một mực sáng tạo vũ trụ nhưng mãi đến tận lúc này hắn mới nhớ đến một việc.

Một viên tinh cầu vô cùng lớn xuất hiện.

Lâm Phàm hơi nhắm mắt lại giống như đang nhớ lại cái gì đó, khi hắn mở hai mắt ra thì vô số sinh linh xuất hiện.

Bên trong tinh cầu kia có vô số tông môn, trong đó có một môn phái tên là Thánh Ma Tông, tông môn rất nhiều đệ tử nhưng chỉ có một tên đệ tử tạp dịch thiên phú rất tốt tên gọi Lâm Phàm.

Mà trong một cái tông môn khác có một nữ đệ tử xinh đẹp khuynh thành gọi là Huyền Vân Tiên.

Trong một cái cấm địa khác lại có một cô gái uy danh tuyệt thế gọi là Thủy Hỏa Đại Đế tồn tại.

Thời gian không biết qua bao lâu, Lâm Phàm cũng không biết mình sáng lập ra bao nhiêu thế giới nữa.

Hắn cảm thấy chuyện này hơi nhàm chán.

Hắn ngủ quên trong hư vô lúc nào không biết.

Trong thời gian vô tận, khi hắn tỉnh lại lần đầu hắn liền phân ra một tia thần niệm mang theo một phần nhỏ sức mạnh của hệ thống bay đi.

Lần thứ hai tỉnh lại, hắn lại phân ra một phần thần niệm khác và vẫn mang theo một phần nhỏ sức mạnh của hệ thống.

Rất lâu sau đó hắn phát hiện trong tất cả những thế giới hắn sáng tạo ra đều có một truyền kỳ, và những truyền kỳ kia đều do nhân vật tên Lâm Phàm sáng tạo lên.

- Vân Tiên, Thủy Hỏa Đại Đế, hãy để ta làm bạn với các nàng đến khi vũ trụ này bị hủy diệt, mãi đến lúc nó biến mất trong dòng sông dài của lịch sử mới thôi…

Hết!! Thank you!!

**CÁM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC TRUYỆN: TRUYỆN MỚI ĐỀ CỬ BẠN ĐỌC

Nguyên Huyết Thần Tọa (Dịch Full)

Tây Du Đại Giải Trí (Dịch - Hoàn)

Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Hệ Thống Mạnh Nhất (Dịch Full)

Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Dịch Full)

Vô Địch Thật Tịch Mịch (Dịch-Hoàn)

Vũ Trụ Trùm Phản Diện (Dịch-Hoàn)

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Dịch-Hoàn)

Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế (Bản Dịch)