Đại Đạo Vĩnh Hằng

Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)



-Như Ngọc, Hỏa Hỏa trở về!

Hai người nghe vậy đồng loại đến bên cạnh Trần Phong, hắn cũng liền thu nàng vào trong Cửu Tôn Tháp, Hỏa Hỏa thì hóa thành một đạo ánh lửa bám lên tay Trần Phong.

-Nhìn, Nhan tiên tử bỗng dưng tiêu thất, lúc trước ta còn tưởng hắn dùng thủ đoạn gì đó, truyền tồng người đi, bây giờ nhìn kỹ ta chắc chắn trên người hắn có không gian pháp bảo chứa được vật sống, nhìn xem hình như là đẳng cấp không thấp.

-Ngươi nói vậy ta mới để ý, lúc trước Thái thượng trưởng lão của Cự Kiếm môn cũng tiêu thất bên cạnh hắn, chắc chắn là bảo vật hắn lấy được trong Tây Mạc Bí Cảnh, còn có thanh kiếm của hắn nữa.

-Phải giết hắn lấy lại bảo vật, một tên ma đầu như hắn không thể để báu vật rơi vào tay hắn, quả là phung phí của trời.

Vô số ánh mắt tham lam thèm thuồng nhìn vào Trần Phong, không ngừng sôi nổi nghị luận khi thấy Nhan Như Ngọc bị Trần Phong thu vào Cửu Tôn Tháp.

Nhưng Trần Phong nào để ý những tên vô sỉ này, đột nhiên, trong cơ thể hắn bắn ra một cỗ kiếm ý xông tận chín tầng mây, từng cỗ nguyên lực cuộn trào mà ra, như là vô cùng vô tận.

Không gian ba động sinh ra rất nhỏ vặn vẹo, thất thải hào quang bao phủ lấy Trần Phong hắn nhắm mắt lại, tay hắn nắm lấy Vô Cực Phá Thiên Kiếm, không ngừng rót vào bảy hệ lực lượng.

Võ giả bình thường tu luyện đơn tu một hệ thuộc tính đã là bình thường, nhưng có người lại song hệ thuộc tính đồng tu, thì tốc độ tu luyện chậm gấp hai lần người thường, cùng cảnh giới thì là nghiền ép người đơn tu một hệ.

Võ giả tam hệ, hay ngũ hành cùng tu đều như vậy, nhưng một khi đã là thiên tài đa hệ cùng tu, nhưng tu vi tăng nhanh như người đơn tu một hệ thì là thiên tài hiếm gặp.

Còn với Trần Phong thì là đồng tu bảy hệ lực lượng, gồm ngũ hành, Phong và Lôi thì đã được xếp vào hàng thiên tài yêu nghiệt, sức mạnh nghiền ép của hắn đối với võ giả cùng cấp là một rảnh trời, kèm thêm Đế Văn cùng Chiến Thân gia trì hấp thu linh khí, nên khi dùng toàn lực, ở thời điểm hiện tại có thể vượt qua một đại cảnh giới chém giết.

Chưa kể đến sau này hắn lột xác thành Hỗn Độn Chi Thể, lĩnh ngộ ra các thuộc tính khác, thì lúc đó Trần Phong được xếp vào hàng ngũ quái vật, hoàn toàn không phải là con người.

Nên hiện tại, một chiêu Vạn Kiếm Quy Tông này hắn dốc ra toàn bộ lực lượng, chỉ mong miểu sát được Lữ Hàn Vũ, nếu có cơ hội chém giết thêm một số tên đui mù, rồi ung dung phũi phũi bờ mông rồi đi không ai làm gì được hắn.

XIU....XÍU... XIU....XÍU...

Lấy Vô Cực Phá Thiên Kiếm làm trung tâm, trong nháy mắt sau lưng Trần Phong ngưng tụ ra vô số bóng ảnh của Vô Cực Phá Thiên Kiếm, rậm rạp chằng chịt, cơ hồ trong nháy mắt đồng thời xuất ra, một vạn bóng ảnh của Vô Cực Phá Thiên Kiếm từ sức mạnh của Trần Phong hình thành.

Hiện tại với tu vi của Trần Phong hắn cũng có ngưng tụ kiếm ý từ nguyên lực, để thi triển ra Vạn Kiếm Quy Tông, uy lực khỏi phải bàn tới lúc triệu hồi thực thể.

Vạn bóng ảnh Vô Cực Phá Thiên Kiếm lơ lửng bốn phía Trần Phong , nguyên bản hắn vận chuyển Nhị Trọng Chiến Thân tới cực hạn, khí thế tràn ra đã bức nhân, làm các tu luyện giả ở đây bị ảnh hưởng, khí thế đã giảm đi một ít.

Giờ phút này bị thiên địa đại thế của Vạn Kiếm Quy Tông, loại vũ kỹ loại hình kiếm trận này bao phủ, kiếm ý tung hoành bát phương, càng tăng thêm uy áp gấp mười lần, khí thế kinh khủng kia so với một cường giả Hợp Thể phóng ra đều không chút nào thua kém, trong nháy mắt đè ép khí thế của Lữ Hàn Vũ đang kéo lên xuống dưới.

-Kiếm kỹ thật cường đại, Cự Kiếm Môn các ngươi nước cũng đủ sâu a!

-Cái gì? Không ổn, mau gọi lão tổ tới.

-Nhanh ngăn cản hắn!

Các trưởng lão, tông chủ đối địch Trần Phong ở đây đều cảm thấy uy hiếp từ một đòn này của Trần Phong, có người lấy ra ngọc giản truyền tin bóp nát, thông tri cho lão tổ Hợp Thể nhà mình ra trấn áp lại Trần Phong, quả thật bây giờ bọn hắn cũng không quan tâm tới mặt mũi nữa rồi.

-Tiểu tử dừng tay!

Huyền Hùng , Lữ Vân Sơn, Kim Cao Trí, còn cả Kiếm Khúc Cầu, bốn cái lão tặc đại diện cho Huyền Minh Tông, Thúy Yên Môn, Kim Hà Tông, Thiên Kiếm Phái đồng thời quát lên, đều đánh về hướng Trần Phong đang ngưng tụ kiếm ý.

-Chuyện tình bọn tiểu bối, để cho bọn tiểu bối tự mình giải quyết, chẳng lẽ các vị muốn lấy lớn hiếp nhỏ sao?

Một vài vị lão nhân phân rõ trắng đen, không nhịn được hành vi của đám người này, liền phi thân lên chặn bốn tên cầm đầu tứ đại môn phái lại, bọn họ cổ động mọi người, lại phái ra một Hợp Thể Kỳ, mặc dù hắn là hậu bối nhưng vẫn thấy không công bằng cho Trần Phong, hiện tại còn không biết xấu hổ tự mình ra tay, làm sao bảo bọn họ không giận.

Những người này đều là lão cáo già, chuyện tình đúng sai, họ nhìn vào còn không rõ vấn đề sao, nhưng họ cũng không muốn làm lớn chuyện, đắc tội các đại tông môn này, nhưng quả thật là không nhịn được hành vi vô sỉ của bọn họ.

Bốn người dừng lại thân hình, thấy chắn trước mặt là năm tên lão già, đều là sắp bước vào Hợp Thể, bọn hắn biết chỉ dựa vào bốn người mình tuyệt không khả năng bỏ qua năm tên lão già này, giết chết Trần Phong,

Huyền Hùng lập tức hét lớn một tiếng nói.

-Các vị còn chờ cái gì, tuyệt không có thể một lần nữa cho tiểu tử này không gian phát triển, các ngươi không nghĩ tới các đệ tử của mình làm sao bỏ mạng bên trong sao?

Các đại lão nghe lời này, đều bốc lên lửa giận, cho dù đệ tử nhà mình có chết trong tay Trần Phong hay không, nhưng với độ yêu nghiệt của Trần Phong hiện tại, một khi đã gây thù với hắn thì phải bóp chết ngay lập tức, đồng thời liền có hơn mười cái khí thế cường đại hướng Trần Phong vọt tới, còn có vô số đệ tử thiên tài đều muốn chém giết Trần Phong trả thù cho huynh đệ.

Tông chủ Huyền Minh Tông nói không sai, tuyệt không có thể một lần nữa cho Trần Phong không gian tiếp tục phát triển, hiện tại hắn chỉ là Hóa Thần hậu kỳ, mà một tuyệt chiêu mà hắn đang ngưng tụ cũng đã khiến cho các đại lão Luyện Hư viên mãn nổi da gà.

-Mộ Khải, Tôn gia tam lão, Ngô Quân, các ngươi còn không mau tránh ra, đừng trách chúng ta không khách khí.

Huyền Hùng nhìn năm người chắn phía trước kêu lên danh tự từng người, dĩ nhiên năm người này khá có danh tiếng tại Tây Đại Lục.

-Các ngươi khinh người quá đáng, một đám lão đầu mà đi ra tay với một tiểu bối, nếu hắn còn sống, sau này đừng nên hối hận! Hừ...

Năm vị lão già nhìn bên cạnh Huyền Hùng đã tụ tập hơn mười vị cường giả Luyện Hư viên mãn, sắc mặt đều tức giận tái mét, nhưng không thể không thối lui, bọn họ biết có đánh một trận cũng không có kết quả gì, còn liên lụy cả gia tộc vào, họ chỉ tiếc hận nhìn Trần Phong.

-Hừm, coi như các ngươi thức thời.

Vài tên đại lão nhìn năm người ý định thối lui, liền hừ lạnh khinh thường.

Trong lúc đó Trần Phong mở mắt ra, nhìn vào năm vị lão nhân kia ánh mắt cảm kích, dù không có năm người đứng ra câu giờ cho Trần Phong mấy giây, thì hắn cũng không bị làm sao, Đại Thiên Cơ Thuật cũng đâu phải chuyện đùa, hắn cũng có thể ướt tính thời gian đám lão gia hỏa kia chạy đến, và Lữ Hàn Vũ lấy ra tuyệt chiêu, vì vậy vừa đúng lúc hắn cũng sử dụng ra Vạn Kiếm Quy Tông.

-Cái gì?

Thời điểm đám người vừa dứt lời, vạn hư ảnh của Vô Cực Phá Thiên Kiếm liền hướng Lữ Hàn Vũ lao xuống, hàng vạn bóng kiếm cắt qua không khí, tạo nên từng đạo vết rách rồi hợp lại thành một cây cự kiếm khổng lồ nhắm thẳng phương hướng Lữ Hàn Vũ.

Đám ngươi định lao lên diệt sát Trần Phong đều không thể tưởng được là vừa nói dứt câu Trần Phong đã tung ra đòn chí mạng cua mình, dù muốn ngăn cản cũng không kịp, chỉ rung động mà nhìn.

-Thái Cực Kiếm Ý , Vạn Kiếm Quy Tông

Trần Phong hét to, lực lượng cuồng bạo dâng trào tăng tốc độ thanh cự kiếm lao đi, đồng thời trên tay hắn, hai đoàn hỏa diễm nóng rực cũng bắt đầu hiển hiện.

Thanh cự kiếm thành hình trong nháy mắt, trong mắt Lữ Hàn Vũ lóe lên một tia dữ tợn, hắn cũng cảm thấy một chiêu này của Trần Phong rất có uy hiếp với hắn, hắn cũng không thể coi thường, bàn tay cầm trường kích vung mạnh lên, cả người hắn kim quang chói mắt.

Nhìn thanh cự kiếm ập xuống, Lữ Hàn Vũ xiết chặt bàn tay, nguyên lực vô cùng hùng hồn dưới mũi kích vũ động bạo phát ra.

- Thiên Lân Kích Pháp, Kim Lân Kích!

Mũi kích điên cuồng vũ động, ánh kim quang rực rỡ bùng nổ, bên trong kim quang, một hư ảnh của một con Kỳ Lân hoàng kim bay ra, dùng một loại uy thế xé rách thiên địa bạo xuất ra, hóa thành kim quang ngập trời, hung hăng va chạm với thanh cự kiếm khổng lồ của Trần Phong.

...Oanh...Oành...!

Nhất thời, tiếng không khí ma sát vang lên, không khí đầy trời nổ tung, linh khí thiên địa trở nên hỗn loạn, hai đòn công kích khủng bố va chạm hình oanh kích lên quảng trường, từng đạo bóng kiếm rơi xuống, mặt đất tạo thành hàng trăm lỗ thủng.

Mặt đất cũng tạo ra vô số vết mạn nhện nhanh chóng lan tràn ra xung quanh, bụi đất bay lên bốn phía, vô số cây cối xung quanh đều đổ rạp cả đám người nhanh chóng bỏ chạy ra xa để tránh liên lụy vào.

-Trần Phong, loại công kích như vậy cũng muốn đánh bại ta? Đúng là người si nói mộng!

Lữ Hàn Vũ sau khi đỡ một chiêu Vạn Kiếm Quy Tông của Trần Phong có hơi chật vật, quần áo bị kiếm ý cắt ra vô số vết rách, cánh tay cầm trường kích ra chảy ra máu tươi nhưng vẫn dữ tợn cười.

-Không thể nào?

Nhưng nụ cười lập tức đọng lại trên khóe môi Lữ Hàn Vũ, đồng tử hắn từ từ phóng đại, một cái hỏa liên hai màu xinh đẹp đang biến lớn trong mắt hắn, kéo sau là một cái đuôi lửa dài ngoằn.

-Còn chưa kết thúc, ngươi đắc ý cái gì?

-Ăn thử của ta Diệt Thế Hỏa Liên!

-Bạo!!

Trần Phong thét to, hắn tiếp cận Lữ Hàn Vũ trong nháy mắt, cả người hắn cũng bao trùm bởi Kim quang và một ngọn lửa mang theo lôi điện bao phủ quanh người.

Không gì khác đó là kiện Linh Cấp bảo giáp của Huyền Vô Khuyết lúc trước, Tử Lôi Toái Thể cùng Lôi Đình Chân Hỏa thủ hộ.

Trong tay hắn là Song Sắc Hỏa Liên ném ra, liền hung hăn đập thẳng vào đầu Lữ Hàn Vũ, không cho hắn có cơ hội né tránh.

....ẦM....ẦM..MM

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, mặt đất ầm ầm chấn động, khói bụi nổi lên, tạo ra một đám mây hình liên hoa lơ lửng nối liền giữa mặt đất cùng thiên địa, sóng nhiệt khuếch tán ra chu vi một dặm phạm vi, cây cỏ đều bị thiêu trụi, nhanh chóng biến thành một vùng đất chết không một tý sinh cơ.

Những kẻ tu vi Hóa Thần đứng gần phạm vi đều bị tiếng nổ này làm cho thất khiếu chảy ra huyết dịch, cả người bị dư âm bị nổ bắn tay ra ngoài, y phục rách tung tóe, cơ hồ trên người còn nghe thấy mùi vị thịt nướng.

Tuy nói thì dài, nhưng trước sau thời gian Trần Phong thi triển ra Vạn Kiếm Quy Tông, rồi đánh ra Diệt Thế Hỏa Liên chỉ trong vòng mười giây.

Trần Phong biết với một thiên tài Hợp Thể Kỳ thì một chiêu Vạn Kiếm Quy Tông thì sẽ không làm gì được, bởi vậy khi Vạn Kiếm Quy Tông vừa đánh ra, hắn liền dùng Địa Hỏa cùng Lôi Đình Chân Hỏa ngưng tụ ra Diệt Thế Hỏa Liên, do trước đó hắn dùng hai loại hỏa diễm này ngưng tụ ra Song Sắc Hỏa Liên, nên việc nhẹ đường quen, dễ dàng khống chế và dung hợp.

Sau đó đạp bộ pháp Khinh Vân Tế Nguyệt xuất hiện bên cạnh Lữ Hàn Vũ, cho hắn một cái Hỏa Liên xinh đẹp chính diện vào đầu, dù cho Lữ Hàn Vũ tu vi Hợp Thể Kỳ, thân thể cường hãn cũng phải bốc hơi.

Gần vạn cường giả ở đây đều nín hơi ngưng thần, nhìn vào đám khói bụi giữa vùng đất chết kia không chớp mắt, từng ánh mắt nghi hoặc nhìn nhau, trong lòng thì có ngàn con yêu thú chạy loạn.

Trong lúc họ còn chưa hết kinh sợ từ hai đòn công kích va nhau thì đùng một tiếng nổ vang lên, toàn trường đều bị san bằng.

Chốc lát khói bụi tản đi, từng đạo ánh mắt chăm chú nhìn lại, rốt cục tại một cái hố, mọi người phát hiện ra Trần Phong, chỉ thấy hắn đứng bất động ở một chỗ, toàn thân chật vật vô cùng, khóe miệng còn chảy ra từng tia máu.

Lại nhìn phía đối diện, một thi thể đã bị cháy đen chỉ còn lại phần hông trở xuống, phía thân trên cùng đầu lâu hầu như bị bạo liệt, đã biến thành tro bụi tiêu tán trong hư không.

Lữ Hàn Vũ một đời thiên tài trẻ tuổi, dùng chưa tới 150 năm tấn thăng Hợp Thể Kỳ, liền cứ như thế vẫn lạc, làm vô số người thở dài.

-Khục..Khục!

Trần Phong liền ho khan hai tiếng, mỗi ho một tiếng, một ngụm máu lại bị hắn phun ra, Hỏa Hỏa biến thành một tiểu cô nương đỡ lấy Trần Phong không cho hắn ngã.

Hắn liền lấy ra vài viên đan dược bỏ vào miệng, hồi phục nguyên lực cũng như Linh hồn lực trong lúc dung hợp Song Sắc Hỏa Liên.

Có chút đan dược tu bổ, lúc này trên mặt Trần Phong mới xuất hiện một tia huyết sắc, nguyên bản máu huyết không ngừng chảy cũng dần ổn định lại không chảy nữa, hắn cùng thở dài một hơi.