[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2185: Bích Tiêu đệ nhất khanh



Nội thành của Thần Tiêu Thành là vùng đất mênh mông.

Có vô số người trong cuộc chiến nhìn thấy tốp một trăm cảm thấy run sợ, những người này sẽ bước vào nội thành của Thần Tiêu Thành.

- Không ngờ hắn có thể bước vào một trăm người mạnh nhất.

Tuyết Thần Phong nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, trong lòng có chút khó chịu, hôm nay Lâm Phong có thể đi vào thế giới của hắn, hắn sẽ bại trong tay Lâm Phong. Đoạn Phong lại phản ứng hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ, trên mặt lộ ra một chút ý cười nhàn nhạt, Lâm Phong sẽ vào được tốp một trăm, khả năng của hắn không chỉ như thế, với thực lực của hắn, tiến vào bên trong Vận Mệnh Thần Điện, còn trở thành đệ tử của Vận Mệnh Thần Điện thì có chút khó khăn. Trên Đài cao có một trăm cột đá xung quanh, vẻ mặt của những người không tìm được đường vào nội thành trở nên trang nghiêm, nhưng bọn họ biết sau đó mới thực sự khó khăn. Có một trăm ghế và bọn họ phải đấu vòng loại để được vào vòng trong, để có cơ hội bước vào bên trong Vận Mệnh Thần Điện, bọn họ phải vào được vòng đấu năm mươi ghế. Trong hư không, ánh mắt Vận Mệnh Giả nhìn về phía mọi người mỉm cười, hắn phất phất tay, từng đạo ánh sáng thổi về phía mọi người, một vật lạ lơ lửng trước mặt họ, giống như một cái quyền trượng.

- Quyền trượng này có thể dung nhập vào bên trong thần niệm của các ngươi, sau này các ngươi sẽ cần dùng đến quyền trượng này, để tự do ra vào Thần Tiêu Thành.

Vận Mệnh Giả chậm rãi nói.

- Tốp môt trăm đã xuất hiện, tiếp sau đó sẽ tiến hành vòng loại để xếp vị trí trong tốp một trăm, các ngươi sẽ tiến vào một cái mê cung nhỏ hẹp, nơi này sẽ tràn ngập nguy hiểm, tùy vào khả năng của mỗi người mà đối phó, ta ban cho các ngươi quyền trượng, hy vọng các ngươi sẽ không có ai phải chết, dù sao các ngươi có thể đi đến bước này cũng cực kỳ khó khăn, cho nên lúc nguy hiểm đến tính mạng, các ngươi lập tức khởi động quyền trượng để đi ra ngoài, đến lúc vào vòng đấu ba mươi người, không ai được sử dụng quyền trượng nữa.

Mọi người nghe Vận Mệnh Giả nói, ánh mắt khẽ nhíu lại, lần này không phải năm mươi người, mà chỉ có ba mươi người, loại bỏ bảy mươi người, thật tàn khốc, còn lại ba mươi người kia là những nhân vật phi thường, không biết ai sẽ tồn tại được đây. Các nhân vật thiên tài cũng không thể ngờ được, lần này sẽ loại ra bảy mươi người, cứ như vậy, đại đa số bọn họ sẽ bị tiêu diệt, đương nhiên, chỉ cần lúc sau có được năm mươi người chống đỡ đi ra, bọn họ sẽ có tư cách tiến vào Vận Mệnh Thần Điện, nếu như dựa theo lời nói của Vận Mệnh Giả, chỉ sợ bọn họ không biết được bên trong có bao nhiêu người bị loại, họ chỉ có thể tập trung lại, đi một đường xuống dưới, hy vọng có đủ thời gian. Trong hư không hào quang lại một lần nữa bao phủ đài cao, lần này xuất hiện một tòa cổ bảo hắc ám, tối tăm rậm rạp, khiến những người xem đấu không thể thấy rõ được tình hình bên trong, đây là vòng đấu loại tuyệt vời chẳng lẽ bọn họ không thể chính mắt nhìn thấy. Bên trong cổ bảo hắc ám, có một trăm cánh cửa, tất cả đều là cửa đi vào, Vận Mệnh Giả lập tức nói với mọi người.

- Vào đi thôi, hy vọng các ngươi đều có thể ở lại bên trong, quy tắc đương nhiên không thay đổi, nhất định sẽ có đại đa số người bị loại, các ngươi phải có cả thực lực và kiên trì.

Sau khi nghe Vận Mệnh Giả nói xong, mọi người đều bước chậm lại, Lâm Phong cùng với mọi người bước vào giữa cổ bảo, những người bên ngoài giống như bị mù, không thể nhìn thấy được sự tình bên trong, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy những người bị loại ra.

- Một vòng quyết đấu tuyệt vời như vậy, mà không có cơ hội nhìn thấy, thật đáng tiếc.

Trong lòng mọi người thở dài, rất ảo não và buồn bực, giữa cổ bảo hắc ám, rốt cuộc có cái gì. Lâm Phong đi vào cổ bảo, xuất hiện trước mặt hắn là một cổ đạo hắc ám, hai bên cổ đạo, có nhiều pho tượng cổ, mỗi một pho tượng cổ đều cầm trong tay một thanh ma đao vô cùng sắc nhọn, nhìn thấy ghê người, Lâm Phong cảm giác có chút lành lạnh, ánh sáng của quyền trượng lúc ẩn lúc hiện, chỉ cần hắn muốn đi ra, có thể sử dụng quyền trượng để rời khỏi cổ bảo, trừ khi hắn bị giết chết trong nháy mắt, nếu không sẽ không thể chết chỗ này, vì thế hắn bị giết chết ngay lập tức và không có thời gian để khởi động là chuyện không thể. Lực lượng hư không hai bên điên cuồng đan xen vào nhau, lực lượng tràn ngập trong cổ đạo, chỉ thấy Lâm Phong hơi động, cả thân hình hóa thành từng đạo tàn ảnh, giống như cơn lốc đánh tới, tiến vào cổ đạo trong nháy mắt, tất cả các pho tượng cổ đều hoạt động, ma đao thác loạn chém xuống dưới, như muốn chém nát cả hư không, cảnh tượng như thế làm cho người ta tim sợ mật run.

- Không được.

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, không có quy tắc gì để ngưng tất cả ma đao chém xuống, cũng không thể dùng tốc độ để vượt qua, Lâm Phong lùi lại phía sau, tất cả pho tượng cổ cũng dừng tay.

- Nếu như ta đứng ở chỗ này thì tất cả sẽ bất động.

Lâm Phong nghĩ trong lòng, nhưng mà ngay sau đó, ý nghĩ của hắn bị phá vỡ, từng pho tượng cổ bắt đầu hoạt động, toàn bộ hướng mặt về phía hắn, đồng thời bước đi, ma đao trong tay vô cùng lạnh lẽo.

- Chỉ có thể dùng sức mạnh, mới đánh tan được sao.

Lâm Phong thầm nghĩ, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trước, một cỗ lực đạo có sức tàn phá kinh khủng xuất hiện.

- Xuy.

. . Trong hư không ma đao chém qua không trung tạo ra một tia sáng sắc bén như muốn chặt đứt cả không gian.

- Đao mang thật đáng sợ.

Trong lòng Lâm Phong khẽ run rẩy, hắn sử dụng quyền mang để phá huỷ tất cả, hai đạo đao mang phía trước bị phá vỡ, đồng thời hắn chém một kiếm xuống pho tượng, nhưng pho tượng vẫn lù lù bất động, đứng sừng sững ở đó. Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, không có khả năng phá vỡ pho tượng cổ này, hơn nữa, trong tay những pho tượng cổ vẫn cầm ma đao, trong lòng Lâm Phong trầm xuống, khẽ lui về phía sau, những pho tượng cổ mới yên lặng hạ đao xuống.

- Muốn nghe một tiếng trống để tinh thần hăng hái, mới có thể lao ra.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, đồng tử đen kịt hiện ra, tất cả các pho tượng cổ đều nằm trong tầm mắt hắn, mỗi một động tác rất nhỏ đều không thoát khỏi tầm mắt hắn. Lâm Phong lại một lần nữa đánh ra ngoài, ánh đạo lại xuất hiện, hư không như bị xé rách, thân thể hắn, gấp khúc, uốn lượn, đầu ngưỡng ra phía sau, cả thân hình tạo thành một đường cong, ngay lập tức xuyên qua hai đạo ánh đao, tay phải nắm lại, một quyền phá vỡ hết tất cả, thân hình như hóa thành hư không, lúc này hắn đã đi qua được một phần ba chặng đường. Nhưng lúc này tất cả ma đao lại hoạt động, Lâm Phong cảm nhận được tất cả đường đi của ma đao, hắn chỉ có thể đi tới, không thể dừng lại, thân thể uốn lượn vô cùng linh hoạt, đồng thời tàn phá hết tất cả, từng chuỗi ma đao tan vỡ, nhưng cũng có rất nhiều ánh đao làm cho Lâm Phong bị thương, loại công kích bá đạo này giống như có thể chặt đứt hư không khiến thân thể hắn bị trọng thương. Lâm Phong đi qua hai phần ba cổ đạo, một thanh ma đao không biết từ đâu xuất hiện trước mặt hắn, chém hắn tán loạn.

- Phá.

Lâm Phong chợt quát một tiếng thật lớn, trong tiếng quát ẩn chưa kiếm ý khiến cho ánh đao trở nên suy yếu một chút, Lâm Phong tiếp tục đánh sâu vào bên trong, thân thể va chạm làm suy yếu ma đao, trên người hắn đều có vết thương.

- Phá cho ta.

Lâm Phong nâng nắm tay lên, đánh ra song quyền, huỷ diệt tất cả, thân hình vặn vẹo giống như linh xà, cuối cùng phá vỡ một đạo ma đao, Lâm Phong nhìn thấy một cái ngã tư đường, một cái cổ đạo cũng khá rộng lớn, Lâm Phong thấy trước cửa vào của hắn, có một vị nữ nhân xinh đẹp đi ra. Nữ nhân này khí chất phi phàm, nhìn thấy Lâm Phong liền bước tới, trên đầu Lâm Phong hiển thị số chín mươi sáu, đôi mắt nàng khẽ ngưng lại, nàng nhớ rất rõ, Lâm Phong vốn là ghế thứ một trăm linh năm, đánh bại đối thủ, mới được đứng hàng thứ chín mươi sáu, mà trên đỉnh đầu của nàng có con số mười một.

- Mười một.

Ánh mắt Lâm Phong khẽ ngưng lại, hai mươi người tốp đầu đều là những nhân vật phi thường, nữ tử này là nữ nhân duy nhất còn lại trong hai mươi người đó.

- Ông.

Hào quang chói sáng, bên trong cổ bảo hắc ám, lại xuất hiện một ngôi sao cự đại, nữ tử xinh đẹp đeo tinh không trên lưng khiến Lâm Phong như thả mình vào trong không gian đầy sao.

- Ngươi đi ra ngoài đi.

Tuyết y bình tĩnh nói với Lâm Phong.

- Cửu Tiêu đại lục có một đại lục duy nhất mà Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân thua Cửu Tiêu Đệ Nhất Khanh, đó là Bích Tiêu đại lục, bởi vậy thực lực của Bích Tiêu Đệ Nhất Khanh, mạnh hơn Bích Tiêu Đệ Nhất Quân, trên lưng người này đeo tinh không, mượn lực lượng của ngôi sao tạo thành công kích vô thượng.

Lâm Phong nhìn nữ tử phía trước, bình tĩnh nói, chỉ sợ đó là Bích Tiêu Đệ Nhất Khanh. Tuyết y duỗi tay, triệu hồi lực lượng ngôi sao, bàn tay huy động từng ngôi sao bay tới, không ngừng công kích, ném tới chỗ Lâm Phong.

- Triệu hồi ngôi sao, thiên phú thật lợi hại.

Lâm Phong thầm nghĩ, hắn nhìn những ngôi sao đang lao đến, hội tụ lực lượng lại, đánh ra một quyền, nhất thời hư không rung chuyển, ngôi sao cự đại cũng bị phá vỡ, Lâm Phong nắm tay lại cảm giác mình đã bị tổn thương, trong lòng run sợ, nữ nhân này rất mạnh.