[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2204: Cuộc chiến giữa phật và ma



- Thần Tiêu Đệ Nhất Quân Hoa Thanh Phong, lại thua.

Ánh mắt vô số người trong Thần Tiêu Thành ngưng lại, toàn bộ Cửu Tiêu đệ nhất quân đều bị loại sao, lúc này đây Lâm Phong sẽ không bỏ qua cho Hoa Thanh Phong nữa, chỉ thấy hắn giẫm chân tại chỗ mà ra, thân thể giống như ảo ảnh áp sát Hoa Thanh Phong, áp lực mạnh mẽ càn quét thiên địa, hắn nhìn thân ảnh phía trước lạnh lùng nói:

- Tự mình mở miệng đi!

Gió lạnh gào thét, diễn tấu trước mặt Hoa Thanh Phong, khiến cho hắn cảm giác đáy lòng sinh ra từng trận mát lạnh, hắn lại thua, hắn là Thần Tiêu Đệ Nhất Quân, ứng cử viên có hi vọng cao nhất đoạt được ghế quán quân Cửu Tiêu Hội Ngộ lần này, nhưng khi bước vào vòng đối quyết mạnh nhất hắn lại chiến bại hai trận, hắn còn có mặt mũi nào tiếp tục tái chiến chứ.

- Sau khi Cửu Tiêu Hội Ngộ kết thúc, ta sẽ tự xét lại mình.

Hoa Thanh Phong nói nhỏ trong lòng một tiếng rồi lập tức mở miệng:

- Hoa Thanh Phong ta, bại!

Cùng với việc đạo thanh âm này hạ xuống, tâm thần người Thần Tiêu Thành cũng khẽ run rẩy, những lời này từ trong miệng Hoa Thanh Phong phun ra có ý nghĩa Thần Tiêu Đệ Nhất Quân bị nốc

-ao, bài danh của Hoa Thanh Phong trong lần Cửu Tiêu Hội Ngộ này là vị trí thứ sáu.

- Quả nhiên Vòng chiến đấu cuối cùng không làm cho người ta thất vọng, tất cả mọi người đều nghĩ Chu Vinh Mãn và Lâm Phong sẽ bị đào thải, nhưng mà bọn họ lại trước sau đánh bại Hoa Thanh Phong, họ muốn nói cho mọi người biết họ có thể đi đến bước này đều do thực lực của bọn họ, không có bất luận kẻ nào có thể hoài nghi.

Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng như vậy. Chiến trường hôm nay chỉ còn lại năm người, hơn nữa Không Minh hoà thượng cũng đã đánh bại siêu cấp cường giả trận đạo kia rồi, việc này có ý nghĩa ít nhất Không Minh sẽ có thứ hạng trước bốn, tuy rằng siêu cấp cường giả trận đạo bại dưới tay Không Minh, nhưng hắn có thể chiến thắng một trong ba người khác. Rất khó phỏng đoán kết quả cuộc chiến này vì những người kia cũng rất đáng sợ, không có tự mình cảm thụ nên bọn họ không thể phán định thực lực ai mạnh hơn, trừ phi bọn họ tiến hành va chạm trực tiếp nhất. Có một số chuyện bọn họ có thể khẳng định đó là danh hào Thần Tiêu Đệ Nhất Quân vốn không nên thuộc về Hoa Thanh Phong, bởi vì thực lực của Không Minh tuyệt nhiên không yếu hơn so với hắn, còn có Chu Vinh Mãn nữa, hắn cũng đánh bại Hoa Thanh Phong, làm sao không thể phong là Thần Tiêu Đệ Nhất Quân, sau trận chiến này danh hào Cửu Tiêu đệ nhất quân sẽ có vài người phải đổi chỗ, giống như Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân Vô Tình công tử cũng phải thoái vị nhường lại cho Lâm Phong hoặc Sở Xuân Thu vậy, vì bọn họ là võ tu của Thanh Tiêu đại lục.

- Còn bốn người nữa, một khi ngươi đã bị thua thì cũng nên bị loại rồi.

Chu Vinh Mãn nhìn về phía bốn người còn lại, cuối cùng ánh mắt hắn dừng trên người trận tượng, đôi mắt trận tượng trở nên lạnh lùng, mặc dù hắn khởi bước từ Vũ Hoàng đi lên nhưng dù gì hắn cũng là một cường giả, nhân vật thuộc tầng thứ đỉnh phong nhất, hôm nay hắn ở trên sân khấu Cửu Tiêu Hội Ngộ thua người ta, hơn nữa giờ phút này lại có người bảo hắn cút.

- Không Minh tu luyện Vạn Phật Triều Thiên cùng với Kim Thân Bất Diệt, hắn là nhân vật phi thường mạnh mẽ, nhưng mà người lại là cái thá gì dám miệt thị với ta như thế.

Trận tượng nhìn chằm chằm Chu Vinh Mãn, trong khoảnh khắc trận đạo diễn sinh, hướng về phía Chu Vinh Mãn sát phạt mà đi, nhưng mà mọi người lại thấy Chu Vinh Mãn sinh ra ngàn cánh tay, gì công kích gì cũng lấy lực lượng trực tiếp phá vỡ, nếu có được lực lượng chí cường thì tất cả đều có thể phá vỡ. Cước bộ Chu Vinh Mãn hướng tới chỗ đối phương bước ra, trận chiến này không có huyến lệ như vừa rồi, Không Minh cùng trận tượng chiến đấu tạo ra uy thế kinh thiên động địa, nhưng Chu Vinh Mãn lại kéo chiến đấu đến mức tối giản, không có quá nhiều tính hoa mỹ, nhưng mà lại trực tiếp và bá đạo nhất. Trận tượng không làm gì được Chu Vinh Mãn, Chu Vinh Mãn cũng không thể đánh trúng đối phương, bởi vì thứ hắn am hiểu chính là công kích sát người, năng lực trận đạo của trận tượng cường đại cỡ nào, làm sao hắn lại cho đối phương cơ hội lại gần cơ chứ, hắn muốn lấy lực lượng trận đạo ngạnh ngạnh sinh sinh ép Chu Vinh Mãn thât bại . Giờ phút này cước bộ Chu Vinh Mãn của dừng lại, nhìn trận tượng nói:

- Chiến đấu như vậy có ý nghĩa gì.

- Chiến đấu như này, cuối cùng bại, nhất định là ngươi.

Trận tượng lạnh lùng nói, chiến đấu như này đích xác làm cho người ta không nói được lời nào, công kích cùng phòng ngự của Chu Vinh Mãn đều rất biến thái, nhưng hắn không thể áp sát đối phương thì còn chuyện gì để nói, lời nói của trận tượng cũng không sai, nếu cứ chiến đấu như thế thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về hắn vì hắn có thể thi triển công kích vô cùng vô tận, nhưng loại chiến đấu này rất không thú vị.

- Nhược điểm của Chu Vinh Mãn chính là tốc độ, tuy rằng tốc độ của hắn cũng rất nhanh, nhưng chỉ cần kiềm chế được nện bước, khiến hắn không thể phát huy ra tốc độ của mình thì Chu Vinh Mãn sẽ bị hạn chế.

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, người trong chiến cuộc cũng phát hiện ra điểm này, nhưng mà mọi người lại thấy giờ phút này Không Minh cũng mở miệng nói với trận tượng:

- Ngươi cũng là một nhân vật đại Tông Sư, một khi đã bị thua thì nên chủ động rời khỏi chiến cuộc, làm gì phải như thế.

Ánh mắt của Lâm Phong, Sở Xuân Thu cũng nhìn về phía hắn, khiến cho thần sắc trận tượng ngưng lại, hắn chắp hai tay sau lưng đứng trên hư không, thở dài một tiếng:

- Thế giới biến thiên, thiên tài vô tận, ta đã bị loại khỏi Cửu Tiêu Hội Ngộ.

Đúng như Không Minh nói, hắn vốn là nhân vật cấp bậc Tông Sư, một khi đã bại không phải bất đắc dĩ thì còn lưu lại ở đây làm gì, lúc chiến đấu vẫn còn diễn ra thì hắn tự nhiên phải chiến, nhưng mà khi tất cả đã chấm dứt, thứ tự đối với hắn không phải thứ trọng yếu, bởi vậy hắn thối lui đến một bên, nhìn về phía bốn người cuối cùng.

- Người có bài danh đệ nhất và thứ hai cũng bị loại rồi, Hoa Thanh Phong xếp thứ sáu, cường giả trận đạo đáng sợ kia xếp thứ năm, bốn người còn lại sẽ tranh nhau tốp bốn.

Mọi người âm thầm nói trong lòng, Hoa Thanh Phong được liệt vào vị trí thứ nhất đã bị loại, cường giả trận đạo được liệt vị trí thứ hai cũng đồng dạng bị loại, trận chiến cuối cùng Cửu Tiêu Hội Ngộ vượt quá dự tính của mọi người.

- Hiện tại, chỉ còn lại bốn người, Chu Vinh Mãn, Không Minh, Sở Xuân Thu, Lâm Phong, hình như Chu Vinh Mãn và Không Minh có chút tương tự, công kích cùng phòng ngự cường đại đến mức đáng sợ, chỉ khác nhau một chút là công kích của Chu Vinh Mãn dùng thân thể trực tiếp công kích, còn Không Minh là phật môn công kích, luận phòng ngự thì Không Minh cũng có Kim Thân Bất Diệt Thể, nếu hai người bọn họ va chạm chẳng biết kết cục sẽ như thế nào, Lâm Phong và Sở Xuân Thu chiến đấu cũng chưa có phân ra thắng bại.

- Lâm Phong, ta và ngươi cũng coi như hữu duyên, nếu còn lại bốn người thì sao chúng ta không cùng chiến một trận, Chu Vinh Mãn cùng Sở Xuân Thu chiến một trận, nhưng mà tất cả sẽ không đào thải đối thủ, người thắng chiến cùng người thắng, người thua chiến với người thua, sau đó mới quyết định bài danh cuối cùng.

Không Minh nhìn về phía Lâm Phong chậm rãi nói ra.

- Không ngờ Không Minh lại muốn đối chiến với Lâm Phong, hắn là phật tu còn Lâm Phong là ma tu, hai người va chạm sẽ là cảnh tượng phi thường huyễn lệ.

Mọi người thầm nghĩ trong lòng. Lâm Phong cũng nhìn về phía Không Minh, bất diệt kim thân của Không Minh so với vương thể Trác Khanh còn mạnh mẽ hơn không ít, Trác Khanh cũng từng tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng mà hắn bị loại từ rất sớm, tốp ba mươi người mạnh nhất hắn cũng không có đặt chân tới, hắn và Không Minh không thể đánh đồng, thực lực của hai người có chênh lệch rất lớn.

- Tốt.

Lâm Phong gật đầu, cuối cùng còn lại bốn người và bốn người bọn họ đều là những nhân vật Vũ Hoàng đỉnh phong, bất cứ người nào hắn cũng muốn chiến, Lâm Phong cũng rất chờ mong để lĩnh giáo vô thượng phật pháp của Không Minh,.

- Trong hai người các ngươi, người nào thắng tiếp tục tái chiến cùng ta, tranh đoạt ngôi vị đệ nhất Cửu Tiêu.

Chu Vinh Mãn nhếch miệng mỉm cười nói với hai người, chuyện này khiến cho thần sắc Sở Xuân Thu ngưng lại, hắn nhìn về phía Chu Vinh Mãn thầm nghĩ, gia hoả này không để hắn vào trong mắt sao, coi như hắn tất bại vậy. Người Thần Tiêu Thành cũng âm thầm lau mồ hôi, tuy rằng Chu Vinh Mãn rất mạnh, nhưng mà thực lực Sở Xuân Thu lại yếu sao, Chu Vinh Mãn đúng là một tên thú vị. Sở Xuân Thu phóng thích thôn thiên ý chí trên người về phía Chu Vinh Mãn, thân thể đối phương mạnh mẽ vô song thì hắn sẽ khiến đối phương lãnh hội thôn thiên ý, nuốt hết ý chí của hắn. Bên phía Lâm Phong, trên người Không Minh hoà thượng toả ra phật quang hừng hực, một trăm linh tám vị phật tượng hiện lên phía sau thân thể hắn, thân thể hắn hóa thành kim thân, làm cho người ta có cảm giác hắn giống như một vị phật đà không thể chiến thắng, cường giả phật môn chí cường. Quanh thân Lâm Phong ma quang diệu thiên, trong hư không ma vân cuồn cuộn, cửu u nhô lên cao, khúc âm lượn lờ, vòm trời kia bị chia ra một nửa của phật một nửa của ma, một phương phật quang sáng lạn, một phương hắc ám bao phủ. Cửu U Khúc tấu lên, ma quang trong thiên địa không ngừng ăn mòn phật quang, muốn chiếm lĩnh toàn bộ hư không.

- Cửu U Ma Khúc, một trong chín khúc chí cường của thiên địa, nhưng mà bên trong chín khúc kia cũng có phật khúc, Đại Từ Đại Bi Chú, phổ độ chúng sinh.

Không Minh nhắm mắt lại, thân thể hoàn toàn hóa thành kim thân, vạn vật không thể xâm lấn, kim thân ngồi trong hư không, vạn phật hành hương, một trăm linh tám tôn phật đà đồng thời tấu vang phật âm, giống như âm thanh đến từ trời cao tinh lọc hết thảy. Giờ khắc này bầu trời Thần Tiêu Thành tràn ngập phật âm cuồn cuộn, Đại Từ Đại Bi Chú vang vọng giữa trời đất, mọi người giống như cảm giác một cỗ phật quang bao phủ, rót vào tâm linh, trong khoảnh khắc nó khiến bọn họ muốn đi vào trạng thái không linh, buông mình, tiến vào vô ngã, bỏ đi tất cả tâm niệm tranh đấu tiến về hư vô, muốn buông xuống tất cả ý chí giết chóc, quay về sự yên bình, không cầu gì cả buông ra hết thảy. Qua một đoạn thời gian, trong Thần Tiêu Thành có rất nhiều người trong ánh mắt lộ ra ya muốn hành hương, đôi mắt bình tĩnh, tâm như nước chảy, giờ khắc này bọn họ đã buông ra hết thảy, quên hết tât cả.

- Một khúc phật âm thật mạnh, Đại Từ Đại Bi Chú làm cho người ta mất đi ý chí chiến đấu nhưng mà hắn lại đang trong chiến đấu.

Tâm thần rất nhiều người bắt đầu trở nên rung động, bọn họ phát hiện những người bên cạnh đã lâm vào bên trong ý cảnh của khúc âm kia, giờ phút này Không Minh trong mắt bọn họ trở nên thánh khiết, vô thượng, là cổ phật từ bi, nhưng mà bọn họ lại giống như quên mất Không Minh đang lợi dụng Đại Từ Đại Bi Chú để chiến đấu.

- Cửu U Ma Khúc chỉ nhằm vào một mình Không Minh, còn Đại Từ Đại Bi Chú của Không Minh lại trực tiếp vang vọng giữa trời đất, giống như Không Minh tu luyện thuần thục hơn so với Lâm Phong thì phải.

Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng, phật quang đã áp đảo ma quang.

- Con lừa ngốc này, không nên dùng Đại Từ Đại Bi Chú chứ.

Ánh mắt Nhàn Nhân cứng đờ, nhìn chằm chằm vào Không Minh đang bên trong chiến đấu, con lừa ngốc che dấu quá sâu, hắn mới là nhân vật mạnh nhất Thánh Sơn a.