[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2206: Kim thân vỡ nát



- Thực lực của Không Minh thật mạnh, hắn giống như thượng cổ phật đà chuyển thế, có được lực lượng phật pháp vô thượng, hắn đã tu luyện phật lực tới mức cực trí, đăng phong tạo cực, giống như một tôn cổ phật vậy, loại thực lực này thật đáng sợ, Lâm Phong hoá thân thành cổ đỉnh, lấy thánh pháp trấn áp, nhưng một trăm linh tám tôn phật đà cũng giơ tay lên trời chống cự luồng công kích đáng sợ kia.

Trong lòng tất cả mọi người đều trở nên rung động, hai người này chiến đấu quá mức đẹp mắt, thực lực vô cùng cường đại. Ở một phía khác, Sở Xuân Thu cùng Chu Vinh Mãn chiến đấu cũng cực kỳ kịch liệt, Sở Xuân Thu phóng thích Thôn Thiên Chi Ý tới mức cực trí, thôn thiên nhiếp địa, đoạt ý chí Chu Vinh Mãn, đồng thời tinh thần ý chí vô cùng khủng bố của hắn cũng bộc phát ra đến mức tận cùng, mi tâm màu vàng của Chu Vinh Mãn cũng mở ra, công kích điên cuồng nở rộ, nhưng mà Sở Xuân Thu vẫn duy trì một khoảng cách nhất định với hắn, khiến nhược điểm của Chu Vinh Mãn mở rộng đến mức lớn nhất.

- Nhược điểm của Chu Vinh Mãn bị lợi dụng đến mức lớn nhất, trận chiến này đối với hắn mà nói, chỉ sợ rất khó, Sở Xuân Thu bạo phát tinh thần ý chí rất đáng sợ, Thôn Thiên Chi Ý khiến Chu Vinh Mãn không thể kéo dài thời gian chiến đấu, thân thể cùng phòng ngự của hắn là vô song, nhưng nhược điểm của hắn lại quá rõ ràng.

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, kỳ thật tốc độ của Chu Vinh Mãn cũng không tính chậm, nhưng mà so sánh với những người trên sân khấu, hình như có chút chậm. Đúng lúc này, từng đạo phật âm xuất hiện, thanh chấn thiên địa, ánh mắt mọi người lại chuyển qua đó, bọn họ lập tức nhìn thấy một trăm linh tám tôn phật đà trấn thủ kim thân mười trượng lại phun ra phạm âm lần nữa, không ngừng có phật quang va chạm ở trên cổ đỉnh, khiến cho cổ đỉnh có chút rung chuyển nhè nhẹ, phật âm không ngừng vang lên, kim thân cũng bất hủ.

- Một trăm linh tám tôn phật đà của Không Minh còn có thể phun ra đại phạm âm, chấn động cổ đỉnh sao.

Trong lòng mọi người khẽ run rẩy, năng lực của Không Minh so với Chu Vinh Mãn càng thêm hoàn mỹ, vô luận công kích hay phòng ngự cũng phi thường hoàn thiện, hơn nữa công kích đơn thể và công kích phạm vi lớn cũng rất mạnh, tốc độ của hắn thì không biết rõ, bởi vì Không Minh chưa có từng thể hiện qua, hắn giống như cổ phật, từ đầu đến cuối đều ngồi trên hư không, hóa thành Kim Thân Bất Diệt phật thể.

- Cứ như vậy đi xuống, thân ngoại hoá thân của Lâm Phong cũng không có làm gì được hắn, nếu cục diện cứ giằng co như vậy sớm hay muộn sẽ cổ đỉnh cũng bị Không Minh đánh vỡ, cổ đỉnh không thể trấn áp cổ phật.

Ánh mắt của đám đông chuyển qua, bọn họ lập tức nhìn thấy từng cỗ thân ngoại hoá thân của Lâm Phong giống như bắt đầu động, chúng hóa thành từng thanh thánh linh kiếm, rồi điên cuồng giao hoà lại cùng với nhau, đồng thời một tôn thân ngoại hoá thân đang khắc trận đạo, rất nhanh tiên thai trận đạo đã thành hình. Thánh linh kiếm dung hợp, hóa thành một thanh cổ kiếm cự đại, bàn tay của một tôn hoá thân rung lên, nhất thời cổ kiếm phá không, nhảy vào trong tiên thai trận đạo, uy lực của nó điên cuồng kéo lên, sau đó rít gào bay về phía Không Minh, nhưng mà nó chưa có đâm vào người Không Minh, mà mang theo uy thế thiên địa, ý chí hoang cổ, hung hăng trấn giữa hư không, lưu lại bên cạnh cổ đỉnh, hung hăng trấn áp nơi đây, một cỗ lực lượng trấn áp đáng sợ tràn ngập ra, trong khoảnh khắc lực lượng Vạn Phật Triều Thiên giống như yếu đi vài phần, vô thượng phạm âm cũng bị suy yếu, bị trấn áp xuống.

- Trấn áp, thân ngoại hoá thân của Lâm Phong cũng có thể chuyển hoá thành sức chiến đấu sao, hai gia hỏa này thật đáng sợ, cả hai đều muốn trở thành Cửu Tiêu đệ nhất.

- Lâm Phong còn không có đình chỉ động tác, chuôi kiếm thứ hai đã ngưng tụ thành hình.

Mọi người cảm thấy chấn động trong lòng, chuôi kiếm này cũng là kiếm do thánh linh dung hợp mà thành, đoạt thiên địa đại thế, đoạt lực lượng tạo hóa, hư không giống như hóa thành hoang cổ, chỉ có chuôi kiếm này tồn tại. Rất nhanh, chuôi cổ kiếm thứ hai cũng chấn động mà ra, nó vẫn trấn trên hư không, có được uy thế đáng sợ, vắt ngang ở kia, phạm âm lại lần nữa bị suy yếu, giống như đang bị trấn áp. Khi chuôi cổ kiếm thứ ba phá không mà ra là lúc bản tôn của Không Minh hoạt động, chỉ thấy hắn ngẩng đầu lên giống như chư phật trong thiên địa cũng đồng loạt ngẩng đầu lên, bên trong ánh mắt hắn có ánh sáng vô thượng màu vàng kim, miệng phát ra phạm âm cuồn cuộn, vô thượng phật pháp giống như đang đan vào nhau mà thành, động tác của thân ngoại hoá thân Lâm Phong nhanh hơn, từng chuôi cổ kiếm điên cuồng thành hình, giờ khắc này sáu chuôi cổ kiếm đồng thời vắt ngang hư không, giống như muốn nuốt chửng uy áp của thiên địa, trấn áp phiến thương khung này. Môi của Không Minh hơi động, từng đợt từng đợt bất diệt phạm âm điên cuồng phun ra, hóa thành từng đạo cổ ấn đáng sợ màu vàng, sắp thành hàng trước người hắn, từng đạo phật chưởng màu vàng điên cuồng thay đổi, giống như chưởng ấn lại giống như từng câu chân ngôn phật đạo, quấn vòng quanh một tôn phật đà, cuối cùng nó lập tức oanh tới cổ đỉnh.

- Trấn!

Thân ngoại hoá thân của Lâm Phong tuỳ ý huy động cổ kiếm hướng về phía trước, sáu chuôi cổ kiếm trấn thủ sáu phương, chín chuôi cổ kiếm công kích trấn thủ cửu đại phương vị của cổ đỉnh, cỗ uy thế kia khủng bố tới mức nào, nhưng mà cùng lúc đó công kích của Không Minh cũng tới, tiếng oanh long đáng sợ chấn động thiên địa, cổ đỉnh rung chuyển, cổ kiếm giống như sắp bị văng ra, nhưng mà nó vẫn ổn định. Một cái thân ngoại hoá thân của Lâm Phong buông xuống nhưng hắn không có trực tiếp công kích, mà đứng trong hư không khắc trận đạo, mang cổ đỉnh và chín thanh cổ kiếm dung hợp vào bên trong trận đạo, phật âm giống như đều bị trấn áp tắt lụi, Vạn Phật Triều Thiên muốn ngẩng đầu để chúng nhân cúng bái, nhưng mà dưới cỗ lực lượng trấn áp kia phật đà cũng phải cúi đầu. Trận đạo đan vào nhau tạo thành chín thanh cổ kiếm, khí tức hoang cổ điên cuồng đánh tới, thiên địa giống như biến thành thế giới hoang cổ, tất cả đều bị trấn áp lực lượng gì cũng phải phá vỡ, kim thân giống như đang bị trấn áp mà rạn nứt, phật đà cũng bị tru sát.

- Tam đại cổ Thánh pháp, chẳng lẽ lời tiên đoán của Vận Mệnh giả ngày xưa thực không có sai sao!

Không Minh thì thào nói nhỏ một tiếng, hắn khiêu chiến Lâm Phong, ngoại trừ việc hắn và Lâm Phong cùng đến từ một chỗ ra, hắn còn có một cái ý niệm nữa, hắn muốn lấy thực lực hôm nay của mình chứng minh, lời tiên đoán ngày xưa của Vận Mệnh giả sai lầm, bởi vì người Vận Mệnh giả coi trọng nhất lúc trước, không phải hắn mà là Lâm Phong. Không Minh hắn không cần đi chứng minh cái gì, lấy lực lượng của hắn không cần phải đi theo đuổi việc đánh bại Lâm Phong, kia không phải mục đích của hắn, nhưng một khi hai người đã gặp nhau trên sân khấu này, hơn nữa Vận Mệnh giả cũng ở đây thì hắn vẫn muốn chứng minh một việc, nhưng hắn không ngờ Thiên Mệnh Chi Thuật của Vận Mệnh giả lại thật sự lợi hại như vậy, nếu hắn cũng bại thì Lâm Phong là tồn tại gì. Không Minh biết rõ, hắn từng bước khổ tu mà đến, mỗi một bước trụ cột đều cực kỳ vững chắc, thậm chí Thần Điện trước mặt hắn ngày xưa cũng không khiến hắn có dao động gì, bước vào mười hai Thần Điện nhưng hắn không có tâm tư muốn trở thành võ tu của Thần Điện, hắn muốn dựa vào lực lượng của chính mình từng bước tiến tới, giống như mặt đất vững chắc ở dưới, chỉ có như vậy hắn mới không có nhược điểm. Chín thanh cổ kiếm trấn áp thiên địa điên cuồng luân chuyển, chúng cùng cổ đỉnh đồng loạt hướng về phía trước trấn qua, tiếng răng rắc thanh thúy truyền ra, âm thanh giống như có một tôn phật đà đang vỡ vụn, xuất hiện vết rách vậy.

- Vỡ vụn .

Đạo thanh âm kia không lớn, nhưng mà nó rơi ở màng tai mọi người, lại khiến cho tâm thần bọn họ tùy thời run lên.

- Răng rắc.

. . Thanh âm lại lần nữa truyền ra, phật đà màu vàng dưới cỗ lực lượng trấn áp vô thượng kia bị trấn diệt.

- Hãy đi đi!

Không Minh thì thào nói nhỏ một tiếng, một trăm linh tám tôn phật đà ngẩng đầu lên, thần sắc trang nghiêm, vạn phật hành hương, mặc dù biết rõ phía trước là hủy diệt nhưng chúng vẫn ngẩng đầu hướng về phía trước, tiếng răng rắc không ngừng vang lên, từng cỗ phật đà điên cuồng bạo liệt, nhưng mà người trước ngã xuống người sau lại tiến lên, phật đà vẫn tiếp tục buông xuống phía trước cổ đỉnh, bàn tay hung hăng vỗ lên cổ đỉnh, âm thanh thùng thùng đáng sợ không ngừng truyền ra, cổ đỉnh run rẩy, nếu không có Cửu Tự Chân Ngôn và chín thanh cổ kiếm hộ thể thì nó cũng có khả năng không thể thừa nhận. Bất Diệt Kim Thân cao mười trượng cũng xuất hiện vết rách, tiếng răng rắc truyền ra, Không Minh nhắm mắt lại, trong miệng phun ra phạm âm, tiếng oanh long bạo liệt không ngừng, phật đà bị diệt, kim thân tạc nứt ra, thân thể Không Minh bạo lui, từ dưới cỗ lực lượng trấn áp kia thoát ly mà ra, sau đó chậm rãi phiêu lạc trên mặt đất, nhìn lực lượng hủy diệt trong hư không, nói:

- Một trận chiến này, ta bại.

Chín thanh cổ kiếm theo kim thân biến mất, cổ đỉnh hóa thành Lâm Phong, chỉ thấy Lâm Phong ho nhẹ một tiếng, sắc mặt cũng có chút tái nhợt, lục phủ ngũ tạng hơi rung chuyển, tuy trận chiến này hắn thắng, nhưng đó là chiến thắng gian nan cỡ nào, thân thể hắn vẫn đứng thẳng, trường bào phần phật, ngạo thị thiên địa, Cửu Tiêu Hội Ngộ, chỉ còn lại một trận chiến cuối cùng.

- Lâm Phong thắng, hắn chiến thắng Không Minh, từ vị trí hơn một trăm, một đường hướng thẳng về phía trước, đi đến trận chiến cuối cùng.

Mọi người thở dài trong lòng, nhưng mà không ai cho rằng Lâm Phong may mắn, hắn lấy thực lực vô thượng từng bước đi lên, đánh bại từng tồn tại đáng sợ, Thái Tiêu Đệ Nhất Quân, Thần Tiêu Đệ Nhất Quân, ai cũng phải ngã xuống trước mặt hắn, thẳng đến Không Minh cũng thừa nhận chiến bại, theo ước định của bốn người bọn họ, trước mặt Lâm Phong chỉ còn lại một trận đánh cuối cùng.

- Có lẽ, trận chiến cuối cùng cũng không cần đánh nữa, thực lực của Không Minh yếu hơn Sở Xuân Thu sao?

Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng, chính họ cũng không biết bốn người kia còn có thể chiến như thế nào nữa, nhưng bọn họ có thể khẳng định, ít nhất Lâm Phong cũng xếp thứ hai Cửu Tiêu, hoặc vị trí thứ nhất!