[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2233: Chiến lực mạnh mẽ



- Chiêu nhập Cửu U Phủ?

vừa rồi kẻ điên kia nói mình không thể thành Đế, nếu hắn không thể bước vào Đế cảnh thì chiêu thu hắn làm gì? Hình như nữ tử kia có chút không tình nguyện nói.

- Cho dù hắn không thể thành Đế thì hắn cũng không có chỗ hại đối với Cửu U Phủ, chúng ta cho hắn nhiều tử hồn hơn để hắn tu luyện, một khi hắn phá vỡ trói buộc bước vào cảnh giới Đại Đế, thì sức chiến đấu sẽ được đề thăng lên rất nhiều.

Thanh niên kia mỉm cười, mở miệng nói:

- Tình Nhi, chỉ sợ việc này còn cần ngươi ra tay.

- Được rồi.

Nữ tử khẽ gật đầu, mà Lâm Phong vẫn đang cảm ngộ thần hồn dung nhập tử hồn lực, cảm giác tử hồn hoà trong thiên địa, vòm trời cuồn cuộn mà động, giống như có một cỗ khí tức linh hồn đáng sợ đang vần vũ, hóa thành yêu long, hóa thành lợi kiếm, biến ảo ra hàng nghìn hàng vạn hình ảnh. Đột nhiên bầu trời có một tôn hư ảnh được hội tụ thành, nhìn nó giống như tử thần đang nổi giận gầm lên một tiếng, hàng nghìn hàng vạn dấu ấn tử vong hoá thành tử vong trường mâu phá không giết ra, công kích thần hồn vô cùng mạnh mẽ.

- Cảm giác thần hồn dung nhập với thiên địa đây sao, lấy năng lực của ta mượn dùng tử hồn có thể dễ dàng làm được, dựa theo lẽ thường mà nói, cho dù ta không mượn dùng tử hồn lực, ta cũng không có vấn đề gì nhưng vì sao ta lại không có biện pháp tự mình thoát ly tử hồn, để thần hồn dung nhập vào bên trong thiên địa, tự do bay lượn.

Trong lòng Lâm Phong thở dài, hắn không cần tiếp tục nếm thử cảm giác này nữa, bởi vì hắn hiểu được nếu hắn giống như người thường thì hắn đã sớm làm được, đáng tiếc hắn cùng người khác không giống nhau. Sau khi thần hồn rút lui quay trở về thân thể, Lâm Phong mở mắt ra, trong ánh mắt mang theo một chút thần sắc mê mang, cấm kỵ vô cảnh, không thể thành đế, con đường tu hành ở phương nào. Lâm Phong ngẩng đầu nhìn tử hồn lực trong hư không, bên trong đôi mắt thâm thuý bị tóc dài che đi lộ ra sự thống khổ, vài năm nữa qua đi, nếu hắn vẫn không thể tham ngộ ra phương pháp thành Đế thì ước định cùng Tuyết tộc sẽ phải bỏ qua, Tuyết Ngao vốn là nhân vật vương thể của Tuyết tộc, sức chiến đấu mạnh mẽ vô cùng, sau hai mươi năm không biết thực lực của hắn sẽ trở nên đáng sợ như thế nào. Nếu chỉ dựa vào lực lượng thân thể chỉ sợ hắn sẽ không thể chiến thắng đối phương , hắn phải đột phá cảnh giới. Lúc này tiếng bước chân truyền ra, Tình Nhi đi đến bên cạnh Lâm Phong nói:

- Ngươi cảm thấy tử hồn lực này như thế nào?

Ánh mắt Lâm Phong chuyển qua, chỉ thấy trên mặt Tình Nhi hiện lên nụ cười sáng lạn, giống như mang theo một chút ý vị độc đáo, làm cho người ta có cảm giác nàng rất mỹ lệ, Lâm Phong đối với loại này nữ tử sớm đã nhìn quen, tự nhiên sẽ không bị nàng mê hoặc, hắn bình tĩnh nói:

- Đã cảm thụ qua.

Dứt lời, Lâm Phong đứng dậy, nâng lên cước bộ hướng về phía bên ngoài đi đến, phiến tử hồn lực này cũng không thể trợ giúp hắn phá vỡ trói buộc mà vào Đế. Đôi mắt đẹp của Tình Nhi khẽ loé lên, nàng không ngờ đối phương không có nửa điểm phản ứng như thế.

- Đợi chút.

Tình Nhi hô lên một tiếng, Lâm Phong khẽ dừng lại, quay đầu nhìn đối phương nói:

- Có chuyện gì sao?

- Cửu U Phủ nhân tài đông đúc, nếu các hạ có thể gia nhập, tất nhiên có cơ hội bước vào Đế cảnh.

Tình Nhi mỉm cười nhìn Lâm Phong nói ra, nhưng mà Lâm Phong lại bình tĩnh xoay người rời đi và nói:

- Đa tạ.

Dứt lời chân hắn tiếp tục bước ra bên ngoài, nụ cười của Tình Nhi cương cứng lại, nhìn thấy đối phương rời đi, trong mắt của nàng hiện lên một đạo thần sắc hờn giận:

- Người này thật lớn lối, chỉ là một Vũ Hoàng mà cũng dám trước mặt bản tiểu thư vô lễ như thế.

- Ha ha, quả thật rất càn rỡ.

Thanh niên kia tiến lên nhàn nhạt cười nói, hắn không nghĩ tới người này không biết điều như thế, Cửu U Phủ tự mình đưa ra lời mời, nhưng lại không cho người ta nửa điểm mặt mũi.

- Còn không phải ngươi bảo ta đi mời người lôi thôi này hay sao?

Thần tình nữ tử khó chịu, trước mặt nhiều người như vậy mà bị người ta cự tuyệt, lấy thân phận của nàng mà nói, việc kia quá mất mặt mà.

- Quên đi, người này giết người Kiếm Tông, không ngờ còn cự tuyệt lời mời của ngươi, chỉ sợ hắn đi ra bên ngoài còn có phiền toái.

Thanh niên bình tĩnh nói:

- Chúng ta có thể đi ra ngoài nhìn xem.

- Được.

Tình Nhi khẽ gật đầu, sau đó đi theo thanh niên kia một đường hướng ra bên ngoài. Lâm Phong thở dài trong lòng, thần sắc lạnh lùng, trong lòng có vô tận mê mang, khi hắn bước vào cổ đạo hai bên đường có từng đạo ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía hắn, chủ nhân những ánh mắt này chính là cường giả Kiếm Tông.

- Sư tôn, chính người này giết chết sư huynh, sư huynh nói một lời không hợp ý hắn đã bị hắn chém giết.

Hai tên thanh niên trẻ tuổi rời đi lúc trước chỉ vào Lâm Phong nói, sát ý lóe ra, sư tôn của bọn họ mặc áo bào trắng, lưng đeo cổ kiếm, trên người có kiếm ý đáng sợ tràn ngập ra, người này nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, đôi mắt giống như lợi kiếm muốn đâm thủng hư không. Đôi mắt đen kịt của Lâm Phong nhìn chằm chằm vào đối phương, một lời không hợp ư? Đối phương vô duyên vô cớ trảm thần hồn của hắn hiện giờ lại biến thành một lời không hợp, đương nhiên Lâm Phong cũng mặc kệ không thèm giải thích gì, cước bộ tiếp tục hướng về phía trước bước ra, cùng lúc đó trung niên đeo cổ kiếm đứng ở kia nhìn Lâm Phong nói:

- Lưu lại đi.

Không ai để ý tới hắn, còn Lâm Phong vẫn tiếp tục hướng về phía trước bước chậm mà đi.

- Ta có thân phận Đế cảnh nên ta sẽ không bắt nạt hậu bối, ta cho ngươi ba thức.

Trung niên thấy Lâm Phong vẫn hướng phía trước, bình tĩnh mở miệng nói, nhưng mà hắn không có ngăn cản Lâm Phong, thần sắc trung niên càng ngày càng lạnh, trong hư không có từng đạo lợi kiếm tràn ra rít gào không thôi, rốt cục chân hắn cũng hướng về phía trước bước ra, trong hư không xuất hiện rất nhiều cổ kiếm bắn về phía Lâm Phong. Bước chân của Lâm Phong vẫn không có đình chỉ mà tiếp tục hướng về phía trước, giống như không nhìn thấy đối phương. Tình Nhi cùng với thanh niên Cửu U Phủ đứng phía sau Lâm Phong cười lạnh, gia hoả này đối mặt với cường giả Kiếm Tông có cảnh giới Đại Đế cũng dám làm càn như thế, người của Kiếm Tông am hiểu công kích, kiếm uy sát phạt vô tận, lực công kích cực kỳ mạnh mẽ và đáng sợ, mà người trước mắt ở trong Kiếm Tông cũng có một chút danh khí, trong cấp bậc Đại Đế có rất ít người có thể so đấu công kích với hắn, Lâm Phong đang muốn chết sao? Hai người nhìn về phía Lâm Phong giống như nhìn người chết, giờ phút này Lâm Phong biết không thể đột phá Đế cảnh, tâm tình lộ ra vài phần bi thương, căn bản không để ý đến chuyện bên ngoài, hắn tùy ý để kiếm ý vô hình đánh lên trên người hắn, nhưng hắn vẫn không có động tĩnh gì giống như không cảm thụ thấy vậy, một màn này khiến cho thần sắc trung niên Kiếm Tông ngưng trọng, trong ánh mắt loé ra sự lãnh mang, hắn đánh ra kiếm ý càng thêm mãnh liệt, trong hư không kiếm rít không ngừng, từng chuôi lợi kiếm cắt qua hư không, bay thẳng đến chỗ Lâm Phong, mỗi một đạo lợi kiếm giống như có thể xuyên thấu hết thảy. Lâm Phong vẫn bước đi chầm chậm, từng đạo thánh linh hội tụ trên người hắn, hóa thành kiếm ý khủng bố, trên người hắn lúc này có một cỗ kiếm ý đáng sợ được kéo lên, đồng thời trong đó còn có lực lượng tử vong khủng bố.

- Kiếm tu, người này cũng là kiếm tu.

Vẻ mặt mọi người ngưng lại, thật có ý tứ, vậy mà hắn cũng dám chống lại kiếm tu có cảnh giới Đại Đế, không có ý né tránh nào cả. Nhưng mà ngay sau đó ánh mắt mọi người lại ngưng trọng, không ngờ lợi kiếm đáng sợ va chạm trên người hắn lại không thể cắt qua thân thể hắn, lợi kiếm chỉ có thể hung hăng xuyên thủng quần áo của hắn, để lại không ít vết rách.

- Thân thể này… Trái tim rất nhiều người rung động, ánh mắt hai người Cửu U Phủ cũng cương cứng, thân thể này sao có thể thừa nhận công kích lợi hại như thế, nhưng mà sự thật lại trước mặt bọn họ.

Thần sắc trung niên lạnh hơn, thiên địa hét lên giận dữ, vô tận kiếm ý hội tụ cùng một chỗ, hóa thành một thanh cự kiếm, huyền phù trên đỉnh đầu của hắn, hư ảnh của kiếm bên trong huyết mạch lao ra, võ hồn cùng kiếm tương dung, thiên địa rít gào, vòm trời giống như đã cùng chuôi kiếm này hoà cùng một chỗ, khiến nó có thể giết người, đoạt thần hồn của họ, toàn bộ vòm trời giống như loạn cả lên. Lâm Phong cũng không có dừng lại, tử vong tạo hóa thánh linh hiện lên, cắn nuốt lực lượng tử vong trong thiên địa, hư không hóa thành màu hắc ám, vòm trời giống như tối sầm lại nhìn vô cùng đáng sợ, đồng thời trên người hắn cũng có cự kiếm hội tụ mà thành, trấn áp hết thảy, cuối cùng hòa hợp thành nhất thể, đột nhiên cường giả Kiếm Tông cảm giác được một cỗ uy hiếp mãnh liệt.

- Giết!

Người nọ quát lạnh một tiếng, hội tụ kiếm ý đánh về phía Lâm Phong, hư không chung quanh giống như có vô số lợi kiếm đồng thời đâm ra, bàn tay Lâm Phong huy động điều khiển cự kiếm phá không bay đi, đồng thời dấu ấn tử vong cũng đoạt lực lượng thiên địa tạo hóa từ trên trời giáng xuống nhảy vào bên trong thân thể đối phương, kiếm ý đáng sợ khiến không gian trở nên vặn vẹo, tồi lập tức tạc nứt ra, lực lượng hủy diệt tàn phá trong thiên địa, một đạo tiếng vang truyền ra, cước bộ của Lâm Phong vẫn không có nửa điểm đình chỉ, hắn tiếp tục hướng về phía trước bước đi, đám người nhìn thấy thân ảnh của hắn đột nhiên xuất hiện ở trước người đối phương, tử vong quyền phá không giết ra, sắc mặt cường giả Đại Đế cảnh xanh mét, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, vô số lợi kiếm hình thành từ thần hồn giết ra, nhưng mà nắm tay Lâm Phong lợi hại cỡ nào, quyền uy phá vỡ hết thảy, tiếng oanh long bạo vang, thân thể đối phương trực tiếp bạo liệt, thần hồn dập nát. Một màn này khiến cho thần sắc những người chung quanh đột nhiên ngưng lại, người này dám tru sát cường giả Đại Đế của Kiếm Tông, hơn nữa làm việc còn rất dứt khoát. Tâm thần hai người Cửu U Phủ phía sau bắt đầu rung động, chuyện này làm sao có thể như thế? Lâm Phong vẫn tiếp tục hướng về phía trước bước đi không dừng lại chút nào, đôi mắt lộ ra vè lạnh băng. Tâm thần hai gã đệ tử của trung niên vừa bị giết nhảy lên, chúng muốn rời khỏi đây nhưng lúc này lại có một đạo ánh mắt lạnh lùng bắn lên trên người bọn họ, xuyên thấu đôi mắt của bọn họ, nhảy vào thần hồn. Dấu ấn tử vong trực tiếp hạ xuống, trong khoảnh khắc ánh mắt hai người hóa thành vẻ tro tàn, sau đó lập tức nằm xuống, chết đi. Một ánh mắt cũng có thể giết người. Đối với tất cả chuyện này Lâm Phong giống như chưa phát giác ra, hôm nay lòng hắn rất lạnh, chỉ có tử vong ý lượn lờ quanh thân, bất luận kẻ nào trêu chọc hắn đều phải chết.