[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2235: Thông suốt



Kiếm quang giống như muốn xé rách vòm trời, bốn vị kiếm tu Đại Đế cảnh khác đồng thời chém ra lợi kiếm của bọn họ, cái loại lực lượng này giống như muốn dập nát hư không phá huỷ tất cả .

- Đông!

Lâm Phong bước ra một bước, hư không vặn vẹo, quang ảnh thoáng hiện, thân ảnh của hắn trực tiếp xuất hiện tại không gian phía trước, kiếm quang trảm phía sau hắn, kiếm uy còn sót lại oanh kích trên người hắn nhưng không thể tạo thành thương tổn đối với thân thể hắn. Cuồng phong thổi qua, toàn bộ thân thể Lâm Phong giống như bị phong pháp tắc bao phủ, thân thể nhanh đến mức không thể tin được, tiếp tục hướng về phương xa cuồn cuộn mà đi, bốn vị cường giả Đại Đế tế xuất ra ngọc giản truyền tin, tiến hành trao đổi thông tin với Kiếm Tông, hiển nhiên sau khi bọn họ chứng kiến tốc độ cùng lực công kích của Lâm Phong đã không còn tự tin nữa, nếu không phải bốn người liên thủ mà là một mình một người đối mặt với Lâm Phong thì họ sẽ dễ dàng bị Lâm Phong giết chết, may mà bọn họ nhiều người, Lâm Phong không dám trực tiếp nhằm vào một người xuống tay, dù sao thì lực công kích của một vị Đại Đế cũng cực kỳ đáng sợ .

- Tốc độ thật nhanh.

Cường giả Đại Đế truy kích Lâm Phong, phát hiện ra tốc độ Lâm Phong không ngờ nhanh hơn so với bọn họ, hơn nữa bọn họ cũng không dám vứt bỏ những người khác một mình truy kích Lâm Phong, chỉ dám duy trì khoảng cách cùng nhau truy kích Lâm Phong. Hai mắt Lâm Phong tràn ngập tử vong ý đáng sợ, quanh thân có hàng chục vạn dấu ấn tử vong uốn lượn, khiến hắn giống như một tôn tử thần vậy, ánh sáng của thánh linh hội tụ mà sinh, hóa thành một thanh tử vong cự kiếm đáng sợ màu đen, một cỗ lực lượng trấn áp vô thượng tràn ngập mà ra, đột nhiên ánh sáng tử vong bên trong đôi mắt Lâm Phong chói sáng.

- Ông!

Trong nháy mắt thân thể Lâm Phong chuyển qua, bàn tay chém đi ra ngoài, một thanh tử vong cự kiếm trấn áp thiên địa xuất hiện, cự kiếm trực tiếp trấn áp cả hư không, thần sắc hai vị cường giả Đại Đế ngưng xuống, lực lượng trấn áp khủng bố khiến cho bọn họ không thể nhúc nhích được, chỉ có lực lượng tử vong đang điên cuồng nhào vào trong thân thể bọn họ.

- Tử.

Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, hàng chục vạn dấu ấn tử vong từ trên bầu trời đánh xuống, nhảy vào đến hai người trong cơ thể đối phương.

- Cẩn thận!

Hai người khác rống giận chém tới, nhưng mà tất cả cũng đã chậm, vừa rồi bọn họ nhìn thấy cự kiếm buông xuống nên cả hai phải né tránh, do dự không dám tiến lên, quãng thời gian cực kỳ ngắn ngủi cũng đủ cho Lâm Phong giết chết hai người kia, kiếm quyết buông xuống thân thể bọn họ hoàn toàn bị xé rách, lực phòng ngự của bọn họ không thể so sánh với Lâm Phong, thân thể Lâm Phong so với cảnh giới của bản thân đáng sợ hơn rất nhiều, tuyệt đối là thân thể Đế cảnh, chuyện này cũng có ý nghĩa nhân vật Đế cảnh bình thường công kích hắn, bị hắn trực tiếp bỏ qua như không nhìn thấy. Kiếm quyết buông xuống, máu tươi nở rộ, sắc mặt hai vị cường giả Đại Đế tái nhợt, giống như quên mất việc giết Lâm Phong, người này rất khủng bố , chỉ cần hắn nhìn thấy cơ hội, nhân vật Đế cảnh cũng bị một kích tru diệt, hắn căn bản không cho ngươi cơ hội gì. Khi ánh mắt Lâm Phong dừng trên người còn lại, không ngờ hai vị cường giả Đại Đế giác thấy cả người lạnh toát, giống như cổ hàn ý này mang theo khí tức tử vong ở trong đó vậy, đó là một đôi mắt tràn ngập hàn ý lạnh như băng cùng với khí tức tử vong, nhìn cực kỳ đáng sợ.

- Đông!

Dấu ấn tử vong trên người Lâm Phong lại nở rộ lần nữa, Lâm Phong tiếp tục đi đến trước mặt một người, sắc mặt người nọ trở nên cứng đờ, tái nhợt đi, hắn biết lấy lực lượng một người muốn đối phó Lâm Phong là không có khả năng .

- Xuy.

. . Thân thể hắn điên cuồng lui về phía sau, một đôi Tử Vong Nhãn trực tiếp xuyên thấu đôi mắt hắn, tử vong đạo ý đại thành buông xuống trong khoảnh khắc, cỗ lực lượng tử vong này quá mạnh mẽ, nó có thể làm cho người ta trực tiếp chết đi.

- Biến.

Vị kiếm tu kia nổi giận gầm lên một tiếng, trên người có cự kiếm vô hình điên cuồng triển áp mà ra, kiếm quang màu vàng vắt ngang hư không, giống như muốn chặt đứt hư không vậy, công kích của cường giả kiếm tu cấp bậc Đế cảnh cực kỳ đáng sợ, nhưng mà sức chiến đấu thuần tuý của Lâm Phong ở thời điểm Cửu Tiêu Hội Ngộ diễn ra đã cường đại đến mức đáng sợ, lúc hắn giành được vị trí đệ nhất Cửu Tiêu thì sức chiến đấu của hắn đã có thể sánh ngang Đại Đế đỉnh phong, hôm nay đã qua vài năm tuy rằng tu vi của hắn vẫn không có đột phá, nhưng tử vong đạo đã đại thành, thân thể cùng với thần hồn trở nên mạnh mẽ hơn, ánh mắt càng thêm đáng sợ, trừ phi đối phương là thiên tài Đại Đế có sức chiến đấu cực kỳ cường đại bằng không hắn cũng không có tư cách chống lại Lâm Phong. Đương nhiên, nếu Lâm Phong đối mặt với cường giả Thiên Đế cảnh thì hắn vẫn sẽ cảm giác thấy áp lực cự đại, thần hồn cường giả Thiên Đế cảnh càng thêm vững chắc, đạo ý cũng thành thục đến mức đáng sợ, hơn nữa bọn họ còn được tiếp xúc và tu luyện các loại thần thông lợi hại hơn, lực công kích không phải nhân vật Đại Đế có thể sánh ngang, đương nhiên uy hiếp bọn họ có thể tạo thành cũng càng khủng bố, lúc này đã có cường giả Thiên Đế cảnh hướng tới bên này đi đến, đối phương còn ở phương xa nhưng Lâm Phong vẫn có thể cảm nhận được một cỗ uy thế cực kỳ đáng sợ đang cuồn cuộn đánh tới. Sau khi tru sát hai người còn lại xong Lâm Phong không hề do dự xoay người bỏ đi, chân hắn đạp hư không, một bước một thiên địa, giống như có thể thuấn di vậy, tốc độ nhanh đến mức làm cho người ta sợ hãi. Trong Vĩnh Dạ Thành xuất hiện một màn quỷ dị, đường đường là một vị kiếm tu Thiên Đế cảnh, không ngờ lại điên cuồng đuổi giết một vị Vũ Hoàng, hơn nữa bốn phương tám hướng xung quanh cũng có cường giả Kiếm Tông bay tới, truy kích đối phương. Lúc này, ở một nơi nào đó trong hư không có vài đạo thân ảnh đang đứng ngạo nghễ, trong đó có một đôi nam nữ, đúng là hai người Tình Nhi lúc trước, trước người bọn họ còn có một nhân vật cực kỳ khủng bố, mặc dù hắn không có phóng thích khí tức gì nhưng hắn vẫn có thể khiến người dưới hạ không cảm thấy hít thở không thông.

- Là Thất Dạ Thiên Quân, Thất Dạ Thiên Quân chính là tồn tại Thiên Đế cảnh đáng sợ, hơn nữa hắn đã ngây người ở cảnh giới này từ rất lâu rồi, chỉ sợ hôm nay hắn đã đánh sâu vào Thánh Đế cảnh.

- Nghe đồn tử vong đạo của Thất Dạ Thiên Quân đã tới cảnh giới đại thành, sắp đạt tới cảnh giới viên mãn, một ý niệm có thể làm cho vô số người chết đi, thực lực không biết cường đại đến mức nào, không ngờ hắn cũng xuất hiện trong này, chẳng lẽ hắn cũng có quan hệ với nhân vật Vũ Hoàng đang chạy kia sao?

Đám người dưới hạ không đều ngửa đầu nhìn vào hư không thấp giọng nghị luận, ánh mắt Thất Dạ Thiên Quân đang nhìn vài cỗ thi thể phía dưới, mặc dù đôi mắt sâu thăm thẳm kia bình tĩnh, nhưng trong lòng lại có dao động rất mạnh, hắn thản nhiên nói:

- Tử vong đạo của người này rất đáng sợ, hắn là Vũ Hoàng nhưng lại có thể tru sát cường giả Đại Đế dễ dàng như thế, hắn tuyệt đối là nhân vật yêu nghiệt siêu cấp.

- Nhưng tuổi của hắn rất lớn lại vẫn là Vũ Hoàng, có lẽ hắn đã ở cảnh giới kia đắm chìm nhiều năm rồi cũng không chừng.

Tình Nhi mở miệng nói.

- Vũ Hoàng cảnh chính là Vũ Hoàng cảnh, vô luận hắn đắm chìm bao nhiêu năm, thì đạo cũng bị hạn chế, ngươi nhìn những nhân vật khác đã dừng lại ở Vũ Hoàng đỉnh phong vài trăm năm xem, đạo uy của bọn họ rất mạnh sao?

Thất Dạ Thiên Quân bình tĩnh hỏi một tiếng, nhất thời Tình Nhi trầm ngâm không nói, mà giờ phút này Lâm Phong đã nhảy vào phiến rừng rậm vô tận kia lần nữa, trên người hắn có một cỗ khí tức đặc thù tràn ngập giữa trời đất, cỗ khí tức kia là khí tức trong thế giới võ hồn của hắn, thần hồn Lâm Phong có thể dễ dàng dung nhập vào bên trong.

- Thần hồn không thể dung nhập với mảnh thiên địa này, nhưng dung nhập với mảnh thiên địa trong thế giới võ hồn kia lại không có vấn đề gì, nhưng mà ta phải làm như thế nào mới có thể dẫn đường đi tới, chân chính bước vào Đế cảnh đây.

Lâm Phong thì thào tự nói, hắn quên mất tất cả, thậm chí hắn cũng quên luôn phía sau còn có một đám người đáng sợ đang hướng tới bên này đuổi giết qua. Đột nhiên Lâm Phong hướng về phía một tòa sơn mạch đi tới, trong chớp mắt thân ảnh của hắn tiêu thất. Một lúc lâu sau có một vị kiếm tu đáng sợ buông xuống nơi này, thần niệm tràn ra tìm kiếm trong thiên địa, nhưng mà hắn không tìm thấy Lâm Phong đâu cả, vừa rồi cỗ khí tức kia biến mất từ nơi này. Ánh mắt nhân vật cường đại này khẽ ngưng xuống, nhìn chằm chằm vào sơn mạch phía dưới, bàn tay hắn xẹt qua, từng tòa núi bị cắt mở, hoá thành bột phấn dưới cỗ kiếm ý vô cùng đáng sợ kia, nhưng mà hắn vẫn không có tìm được Lâm Phong. Phía sau xuất hiện càng nhiều cường giả buông xuống, bọn họ cũng nghỉ chân nơi này, nhưng không có nhìn thấy thân ảnh Lâm Phong.

- Hắn chạy thoát rồi sao?

Vẻ mặt mọi người đọng lại, nhiều cường giả như vậy không ngờ để hắn đào tẩu? Nhưng mà Lâm Phong sẽ thật sự đào tẩu sao, có lẽ cho tới bây giờ hắn cũng không có nghĩ mình phải chạy trốn, lúc này trong lòng hắn chỉ có một ý niệm duy nhất, đó là đột phá Đế cảnh. Bên trong thế giới võ hồn dưới đám đất bụi bặm kia, Lâm Phong khoanh chân mà ngồi, thần hồn phóng thích vào trong thiên địa, dễ dàng tương giao với thiên địa, thân thể hắn giống như một phần của thế giới, nếu nói thế giới này có cường giả Đế cảnh, hắn tất nhiên muốn phá Hoàng nhập Đế, nhưng mà hắn không có đế triệu, cũng không có gì biến hóa, Lâm Phong không cảm giác được mình là một vị cường giả Đế cảnh.

- Thế giới này là do chính ta sáng chế ra nhưng không có pháp tắc, trước kia nó không giao dung với ngoại giới nên nó bài xích pháp tắc của ngoại giới buông xuống trên người ta, hôm nay ta ở trong này, thần hồn có thể dễ dàng cùng thiên địa tương dung, tự nhiên vô cùng, nhưng hình như vẫn gặp hạn chế.

Lâm Phong ngẩng đầu nhìn phiến thiên địa này, trong lòng hắn thở dài một hơi:

- Đây là một mảnh thế giới khuyết thiếu, đây là một mảnh thiên địa không hoàn chỉnh, thế giới này giống như con đường tu hành của ta, tâm cảnh của ta, lĩnh ngộ của ta.

- Có lẽ có một ngày, thế giới này có thể hoàn chỉnh, ta mới có thể phá vỡ trói buộc cảnh giới, giống như tăng nhân ngộ đạo, ma đầu thanh tỉnh vậy, thấu hiểu hết thảy thì cảnh giới cũng đột phá, nước chảy thành sông.

- Có lẽ có một ngày, thần hồn của ta chính là phiến thiên địa này, trong phiến địa này ta là chúa tể, một cái ý niệm của ta chính là ý niệm của thế giới này, ta là thương thiên.

Ánh mắt Lâm Phong lóe ra ánh sáng, giống như tâm tình trở nên thông suốt vậy!