[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2252: Người bảo vệ yêu tử



Hôm nay đám người Bạch Vũ cũng đang ở trong Yêu Bằng Cổ Bảo, giờ phút này bọn họ đều ở cùng một chỗ.

- Hình như chỉ có hắn là không có trở lại, ta triệu tập mọi người tới đây vì muốn nghe một chút các ngươi ở bên trong Thánh Vực, gặp gỡ cái gì?

Bạch Vũ nhìn những người trước mắt bình tĩnh nói.

- Ta nhìn thấy một đoạn nhân sinh, còn các ngươi thì sao?

Đế Nặc bình tĩnh nói, khiến cho những người khác biến sắc, bọn họ giống như hiểu được cái gì đó.

- Một đoạn nhân sinh!

ta cũng nhìn thấy một đoạn nhân sinh, một vị kiếm tu tuyệt đỉnh, tu luyện Tuyệt Sinh Kiếm Đạo rất đáng sợ. Bạch Vũ nhìn chằm chằm vào mọi người mở miệng nói.

- Nhân sinh của ta không phải như thế, mà là quá trình trưởng thành của tuyệt thế Ma Tôn.

Thanh Hải Chi Bằng nói. Thần sắc những người khác nhất thời ngưng lại, chỉ nghe Ám Kim Đồng Vương nói:

- Nhân sinh bảy thế của Vạn Yêu Vương thật là đáng sợ.

- Nhân sinh của Vạn Yêu Vương, đủ để cho chúng ta cảm ngộ hồi lâu .

- Nhưng vì sao phụ thân ta lại chết.

Mắt đẹp của Bạch Vũ nheo lại, nhân sinh bảy thế không có dấu diếm sát khí, nhưng sau khi cha nàng đi ra ngoài tìm kiếm phương pháp đột phá, lại bởi vậy mà chết, hay là do tâm ma ảnh hưởng, chẳng lẽ cảnh giới kia lại khó có thể đột phá như vậy sao.

- Lão độc vật, còn ngươi thì sao?

Lúc này, Thanh Hải Chi Bằng mới chú ý tới Hà Trạch Chi Mãng vì hắn vẫn luôn nhắm mắt ở kia.

- Nhanh, ta cảm giác ta sắp đột phá rồi.

Lão độc vật mở to đôi mắt ra, nhếch miệng mỉm cười, lộ ra một nụ cười lạnh lẽo có hai cái răng nanh, giống như để hắn cắn một ngụm là có thể dồn người ta vào chỗ chết. Mọi người không có cảm thấy kỳ quái, tuổi của lão độc vật ở trong số bọn họ là lớn nhất, hắn thành danh từ rất lâu rồi, cảnh giới dừng lại ở tầng thứ này đã nhiều năm, sau khi bọn họ trải qua nhân sinh một đời, đều có nhiều cảm ngộ.

- Nhân sinh bảy thế, mà chúng ta tổng cộng có chín người.

Trong con ngươi của lão độc vật đột nhiên hiện lên vài đạo u quang, chín người tiến nhập vào bảy đại Thánh Vực, Thanh Dực, thị nữ của Bạch Vũ, còn có người không trở về kia, cũng đều đã trải qua một đời nhân sinh, trí nhớ của một đời này phi thường quý giá. Ánh mắt lão độc vật nhìn về ohias thị nữ Bạch Vũ, sau đó lại tập trung ở trên người Thanh Dực, ánh mắt tà mị kia giống như đã thể hiện rõ ý niệm trong lòng hắn.

- Có phải ngươi nên chia sẻ cảm ngộ nhân sinh một đời kia cho chư vị ở đây không.

Lão độc vật nhàn nhạt nói một câu, Thanh Dực cũng tiến nhập vào trong một phiến Thánh Vực, tất nhiên hắn cũng gặp chuyện tương tự với bọn họ, mà cảm ngộ của hắn đối với những người khác cũng có giá trị thật lớn. Sắc mặt Thanh Dực ngưng lại, hắn mở miệng nói:

- Nếu các vị nguyện ý chia sẻ cho nhau, ta tự nhiên không có vấn đề.

- Cái gì gọi là chia sẻ cho nhau, trước tiên lấy cảm ngộ của ngươi ra chia xẻ cho chư vị đi .

Lão độc vật lãnh miệt nói, khiến cho sắc mặt Thanh Dực rất khó coi, không ngờ lão quái vật này lấy những người khác ra tạo áp lực cho hắn, cứ như vậy mấy gia hỏa kia cũng có ý tưởng giống nhau, quả nhiên ngay sau đó, Thanh Dực phát hiện ánh mắt những người khác nhìn về phía hắn.

- Tốt.

Sắc mặt Thanh Dực cứng đờ, bất cứ người nào trong năm người kia cũng có thể dễ dàng tiêu diệt hắn, mặc dù khuất nhục nhưng dưới loại cục diện này hắn phải chịu đựng. Thanh Dực mang cảm ngộ một đời ra chia sẻ cùng mọi người, nhưng mà loại cảm giác này, cùng với việc tự mình lấy thần hồn ra trải qua không thể đánh đồng, chẳng qua nó cũng chứa nhiều cảm ngộ, chỉ là cảm xúc không có khắc sâu như tự mình trải qua mà thôi. Lúc này, bước chân của yêu ngưu cũng đạp đi tới, tuy rằng cước bộ không trầm trọng, nhưng mà mặt đất lại rung động nhè nhẹ.

- Ngưu thúc.

Thanh Hải Chi Bằng nhìn về phía ngưu yêu hô lên một tiếng.

- Ân.

Ngưu yêu khẽ gật đầu, nhìn mọi người nói:

- Các ngươi thông qua lãnh địa bên ngoài của Vạn Yêu Vương, sức chiến đấu đã được ta nhìn ở trong mắt, hôm nay lại trải qua Vạn Yêu Vương Thánh Vực, tin tưởng thực lực có thể đề thăng lên vài phần, các ngươi có muốn đi lên Yêu Linh Tháp kiểm nghiệm thực lực hay không, nhìn xem có đủ điều kiện trở thành người bảo vệ yêu tử không.

- Yêu Linh Tháp và người bảo vệ yêu tử là cái gì?

Hà Trạch Chi Mãng hỏi.

- Yêu Linh Tháp chính là một mảnh không gian hư vô vĩ đại do Vạn Yêu Vương tạo nên, các ngươi có thể tùy thời ra vào đó, lợi dụng ảo cảnh cùng các cường giả khác trong cái vị diện này chiến đấu, cứ như vậy các ngươi có thể ở trong tình huống không nguy hiểm đến sinh mệnh kiểm tra đo lường ra sức chiến đấu của bản thân, thậm chí các ngươi còn có thể ngụy trang thân phận đi vào, không người nào biết ngươi là ai, còn người bảo vệ yêu tử, các ngươi đã đã biết đến yêu tử thì người bảo vệ yêu tử chính là yêu thú bảo vệ yêu tử, những người này có yêu cầu cực cao, họ phải trải qua sự tán thành của các thống lĩnh mới được.

- Yêu Linh Tháp ở nơi nào?

Thanh Hải Chi Bằng mở miệng hỏi.

- Mỗi một khu vực do thống lĩnh quản hạt đều có cửa vào Yêu Linh Tháp, khu vực phụ thân ngươi quản hạt cũng vậy, cửa vào Yêu Linh Tháp đang ở chỗ chúng ta, trong toà Cổ Bằng Bảo này.

Ngưu thúc mở miệng nói.

- Vừa lúc ta muốn nhìn xem thực lực của cái gọi là tinh anh yêu thú ở thế giới này.

Tử Hư Chi Giao phun ra một ngụm trọc khí đứng dậy, cất cao giọng nói. Bọn họ lập tức hộ tống ngưu yêu rời đi, đi đến trước Yêu Linh Tháp. Còn Lâm Phong sau khi trở lại khu vực này, trải qua hỏi thăm mới phát hiện, không ngờ luật lệ Vạn Yêu Vương quản hạt thế giới yêu thú so với nhân loại còn nghiêm khắc hơn rất nhiều, tất cả yêu thú sinh sống ở khu vực nội thành này đều phải trải qua sự sắp xếp của người cai quản, hơn nữa họ sẽ có bản ghi chép, Lâm Phong đã tiến nhập khu vực này, nên hắn coi như là người của Vạn Yêu Vương, có được tư cách sống ở đây. Lâm Phong được sắp xếp ở trong một vùng đất quần cư, tám mặt chung quanh san sát yêu thú, hắn ở trong này vẫn có chỗ riêng của mình, điểm này khiến Lâm Phong tràn đầy cảm xúc, quả thật Vạn Yêu Vương là một nhân tài cực kỳ đáng sợ, hắn không chỉ có thực lực đáng sợ, mà cách quản hạt thế giới hắn đưa ra cũng rất có trật tự, mà một khi hắn đã làm như vậy, cũng có ý nghĩa mưu đồ của hắn rất lớn. Đoạn thời gian này Lâm Phong không có đi ra ngoài, mà bắt đầu rồi một đoạn thời gian bế quan, tuy cảm ngộ bảy thế không phải là nhân sinh của hắn, nhưng nó có rất nhiều thứ đáng giá để hắn đi cảm ngộ, hơn nữa bảy thế còn cho hắn rất nhiều hiểu biết, hắn chứng kiến vô số thần thông cường đại, đồng thời thân ngoại hóa thân của hắn ở Vận Mệnh Thần Điện tìm hiểu thông tin cường giả cũng có nhiều cảm ngộ. Thẳng đến một ngày, Lâm Phong lại độ Thiên ma kiếp, cảnh giới không thể đột phá, nhưng tu luyện Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công lại không ngừng rèn luyện, gột rửa thân thể hắn, hơn nữa một lần so với một lần cường đại hơn, hôm nay Lâm Phong độ Thiên ma kiếp, đều phải trải qua hai lần Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, nó không ngừng khiến thân thể hắn đạt tới cực hạn, mặc dù cảnh giới không cách vô đột nhưng hắn muốn thân thể mình siêu việt nhân vật Đế cảnh. Sau khi kết thúc một đoạn thời gian bế quan, Lâm Phong tản bộ giữa tòa thành yêu thú này, ở bên cạnh hắn có một vị nữ tử phi thường xinh đẹp, đó chính là Liễu Phỉ. Lúc này khuôn mặt Liễu Phỉ mang theo một nụ cười ấm áp, đây là lần đầu tiên Lâm Phong mang theo nàng đi dạo ở một địa phương ngoài Tuyết Nguyệt quốc.

- Lâm Phong, đây là đâu vậy?

Hôm nay Liễu Phỉ đi ra bên ngoài Tuyết Nguyệt quốc ngắm nhìn thế giới mới, cảm giác giống như thế giới bị chệch đường ray vậy, trong lòng có rung động rất lớn, trên đường có vô số Cổ Yêu cường đại, một ánh mắt cũng có thể khiến nàng rung động.

- Lãnh địa của một yêu thú khủng bố tên là Vạn Yêu Vương, chỉ có điều trật tự trong này so với thế giới nhân loại hoàn thiện hơn rất nhiều.

Lâm Phong nói với Liễu Phỉ, thời gian hắn làm bạn cùng Liễu Phỉ quá ít, bởi vậy lần này hắn mang theo Liễu Phỉ đi ra ngoài giải sầu, hôm nay thực lực Liễu Phỉ cũng không kém lắm, quả thật ở Tuyết Nguyệt quốc cũng có chút nhàm chán, dù sao thế giới của hắn còn chưa có hoàn thiện, Tuyết Nguyệt quốc xem như là địa phương khởi nguyên của thế giới .

- Mấy yêu thú này cũng thật là lợi hại, bọn họ đều là Yêu Hoàng sao?

Bàn tay nhỏ bé của Liễu Phỉ nắm chặt lấy Lâm Phong, đến gần khu vực yêu thú tụ tập, nàng có chút khẩn trương.

- Uh, ít nhất là cấp bậc Yêu Hoàng, hơn nữa bọn họ đều là Yêu Hoàng phi thường lợi hại, trừ yêu hoàng ra còn lại là tồn tại cấp bậc Yêu Đế .

Lâm Phong giải thích với Liễu Phỉ, khiến cho Liễu Phỉ không biết nên nói cái gì, đối với việc hiện tại Lâm Phong mạnh đến mức nào, nàng cũng không dám suy nghĩ. Nhưng mà càng như thế, Lâm Phong lại cảm giác thiếu nàng rất nhiều, nếu như nàng không đi theo hắn , mà gả cho những người khác thì nàng cũng sẽ có rất nhiều chuyện cảm động, nhưng hiện tại hắn có thể đi đến Tuyết Nguyệt quốc làm bạn với thân nhân của mình, hắn có rất ít thời gian để dừng lại, càng không cần phải nói đến việc mang theo thân nhân lưu lạc ở ngoại giới. Liễu Phỉ nhẹ nhàng rúc vào cánh tay Lâm Phong, bọn họ đi tới nơi giao dịch của yêu thành, sự phồn hoa của nơi đây làm cho người ta nhịn không được phải thốt lên, những vật được giao dịch trong này đều là vật cực kỳ trân quý , lãnh địa của Vạn Yêu Vương có vô số yêu thú, mặc dù trật tự nghiêm minh nhưng vẫn có yêu thú lợi hại bị chết, còn phiến không gian bên ngoài vùng đất kia, yêu thú tử vong không biết bao nhiêu mà kể, những đồ đạc trên người bọn họ có thể chế thành các loại bảo vật.

- Đẹp quá.

Lúc này, Liễu Phỉ đang nhìn một kiện Khổng Tước Vũ Y bảy màu do một nữ tử khoác trên người, nàng kia vốn đã rất xinh đẹp nên nhất thời làm cho người ta có cảm giác siêu phàm thoát tục.

- Thế nào?

Nàng kia nhìn thanh niên bên cạnh, xoay người dạo qua một vòng, mỉm cười nói.

- Thật đẹp .

Thanh niên khẽ mỉm cười, nhìn về phía chủ cửa hàng, hỏi:

- Cái này là cấp bậc gì?

- Có thể so với Đế binh cấp ba.

Chủ cửa hàng cười nói.

- Đế binh cấp ba.

Liễu Phỉ há miệng hô nhỏ một tiếng, nhất thời nữ tử mặc Khổng Tước Vũ Y liếc mắt nhìn Liễu Phỉ, sau đó khẽ ngẩng đầu lên, hình như trong mắt đẹp có một chút cao ngạo, tu vi nữ nhân này không khỏi quá thấp đi, không biết tại sao lại xuất hiện ở trong này . Lâm Phong đi lên phía trước, ánh mắt nhìn chủ cửa hàng kia, khách khí nói:

- Có còn Vũ Y giống như vậy không, ta sẽ mua.

Chủ cửa hàng liếc mắt nhìn Lâm Phong, lập tức cười lắc lắc đầu, không nói gì.

- Vũ Y tinh xảo đều là hàng số lượng có hạn, nếu có hai kiện thì nó còn giá trị gì, ai nguyện ý cùng người khác mặc đồ giống nhau chứ, huống hồ nó còn là Đế binh cấp ba?

Đôi mắt yêu nữ kia liếc nhìn Lâm Phong, trong mắt lộ ra một chút thần sắc khinh thường, không phải ai cũng có thể cầm được Đế binh cấp ba, có thể giao dịch được bộ Vũ Y này.

- Nếu các hạ nguyện ý bỏ những thứ yêu thích ra, ta nguyện ý lấy Đế binh cấp bốn trao đổi.

Lâm Phong biết Liễu Phỉ rất thích bộ Vũ Y kia nên hắn muốn trao đổi, ngữ khí của hắn vẫn bình thản, khách khí, mặc dù đối phương đang châm chọc hắn. Thần sắc cô gái kia trở nên sửng sốt, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, nói:

- Không tự nhìn xem mình là cái gì mà mạnh miệng.

Dứt lời, nàng nắm lấy tay thanh niên kia rời đi, ánh mắt thanh niên kia liếc nhìn Lâm Phong, mang theo một nụ cười bình tĩnh, hình như có một chút cao ngạo.

- Lâm Phong, thực xin lỗi.

Liễu Phỉ đi lên nhìn Lâm Phong, cảm giác có chút áy náy, nàng làm hại Lâm Phong bị người ta xem thường, đều là do nàng kiến thức nông cạn nên mới ngạc nhiên như thế.

- Là ta phải xin lỗi nàng mới đúng, nhiều năm như vậy rồi ta mới đủ khả năng làm chút chuyện, không nghĩ tới bị ta từ chối.

Lâm Phong vuốt ve khuôn mặt Liễu Phỉ, có chút áy náy nói, đúng lúc này chủ nhân cửa hàng kia mở miệng nói:

- Kia là công tử Thất Vũ Yêu, được chọn là người bảo vệ yêu tử, chỉ cần xuất hiện yêu tử, hắn sẽ có cơ hội trở thành người thủ hộ, đó là địa vị loại nào, các ngươi còn muốn đổi lấy thứ trong tay nữ nhân của hắn sao, haizz!

! Nói xong, đối phương liền lắc lắc đầu, giống như cảm thấy Lâm Phong có chút không biết lượng sức.