[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2274: Phượng Hư gia tộc



Cửu Tiêu thiên đình, tại vị diện phía trên của Cửu Tiêu đại lục, linh khí sung túc, cổ điện san sát, dù là cường giả tùy ý đi lại trong hư không cũng có thực lực cực kỳ đáng sợ. Lúc này, phía trên mặt đất của Cửu Tiêu thiên đình, thân ảnh Lâm Phong cùng Viêm Đế xuất hiện ở nơi này, chỉ thấy ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía những thân ảnh cưỡi mây qua lại trong hư không, trong số họ có rất nhiều nhân vật cấp bậc Đế cảnh, tại Cửu Tiêu thiên đình, Đế cảnh là tùy ý có thể thấy được .

- Lão gia hỏa, ta đã thông tri cho Vận Mệnh Giả, ta mang ngươi đi Vận Mệnh Chi Thành trước.

Lâm Phong mở miệng nói với Viêm Đế, Viêm Đế liền khẽ gật đầu, thở sâu, hắn mặc dù tu luyện không ít cổ kinh lợi hại, nhưng mà, bởi vì hắn là kẻ đã chết sống lại, hơn nữa chỉ là một đoàn tàn hồn sống lại, muốn phá vỡ gông cùm xiềng xích của kiếp trước quả thật là khó khăn, hắn đã bị hạn chế, Vận Mệnh Thần Điện có thể vì hắn mà sửa mệnh. Thân ngoại hoá thân của Lâm Phong vẫn ở bên trong Cửu Tiêu thiên đình, nên Lâm Phong không hề lạ lẫm với Cửu Tiêu thiên đình, thân hình hai người lóe ra hướng tới một phương hướng nào đó bay đi. Một lát sau, bọn họ bay thẳng đến tòa tiên cung trên bầu trời, tiên cung kia chính là Vận Mệnh Chi Thành.

- Thần Điện không hổ là tồn tại đứng sừng sững tại đỉnh của kim tự tháp, tòa Vận Mệnh Chi Thành này thật là một tòa thành mênh mông, đây là từ vô số cường giả tạo thành, không biết có bao nhiêu thế lực đáng sợ trong này.

Viêm Đế nhìn lướt qua vô tận thành trì tọa lạc phía dưới Vận Mệnh Chi Thành, giống như ngân hà trong mênh mông tinh không đang đứng ở trên mặt đất, không biết có bao nhiêu ngôi sao.

- Trước kia ngươi đã tới Cửu Tiêu thiên đình sao?

Lâm Phong nhìn Viêm Đế, tò mò hỏi.

- Đương nhiên, ngày xưa tại Thiên Diễn Thánh tộc ta cùng phụ thân đã đi qua mọi nơi.

Viêm Đế nhàn nhạt nói, khiến cho trong lòng Lâm Phong khẽ nhúc nhích, xem ra ngày xưa kẻ đứng đầu Thiên Diễn Thánh tộc tuyệt đối là cường giả siêu cấp đáng sợ, chẳng qua hắn cũng không có hỏi nhiều. Sau khi bước vào Vận Mệnh Chi Thành, bọn họ hướng tới phương hướng Thần Điện mà đi. Ở phía ngoài Thần Điện họ liền nhìn thấy một lão giả mờ ảo thánh khiết bước chậm đến, hắn nhìn thấy thân ảnh Lâm Phong liền lộ ra nụ cười ôn hòa, cấm kỵ vô cảnh, rốt cục Lâm Phong cũng đánh vỡ gông cùm xiềng xích tại Võ Hoàng, bước vào vô cảnh, thoạt nhìn giống như không có cảnh giới, cùng tất cả các võ tu khác là không giống nhau.

- Ra mắt tiền bối.

Viêm Đế nhìn thấy Vận Mệnh Giả, khẽ hạ thấp người, tuy rằng hắn là lão quái vật sống ngàn năm, nhưng những năm tháng đối phương đã trải qua chỉ sợ là lấy vạn năm để tính toán, hắn ở trước mặt đối phương vẫn chỉ giống như một hài đồng, tất nhiên là phải xưng hô một tiếng tiền bối.

- Ân, tiểu gia hỏa này ngươi trưởng thành cũng rất nhanh.

Vận Mệnh Giả nhìn Viêm Đế mỉm cười nói, ngày xưa Viêm Đế còn lén lút trà trộn với một đám tiểu gia hỏa. Ngày hôm nay, hắn cũng đã bước vào Thiên Đế cảnh , hơn nữa là tự thân cố gắng bước vào Thiên Đế chi cảnh, thật sự là không dễ dàng, chỉ sợ có quan hệ đến việc hắn tu luyện cổ kinh thư. Viêm Đế nghe được đối phương gọi mình là tiểu gia hỏa cũng không có để ý, chỉ là mỉm cười.

- Đi theo ta nhé.

Vận Mệnh Giả mở miệng nói với Viêm Đế, Lâm Phong liếc mắt nhìn Viêm Đế, khẽ gật đầu, lập tức Viêm Đế nâng chân bước theo Vận Mệnh Giả. Chỉ thấy lúc này Lâm Phong xoay người, bay thẳng đến hư không phía dưới, hắn không có tính toán tại lại bên trong Vận Mệnh Thần Điện. Vận Mệnh Thần Điện đang ở trong thành trì tên là Vận Mệnh Chi Thành, mà mênh mông vô tận thành trì phía dưới Vận Mệnh Chi Thành, chính là Thiên Mệnh quốc gia, bên trong Thiên Mệnh quốc gia này có hàng tỉ sinh linh sinh sống, không biết có bao nhiêu khổng lồ. Chẳng qua Lâm Phong cũng không đi Thiên Mệnh quốc gia mà là hướng tới phía xa rời đi. U Thiên Cổ Cảnh không có sự tồn tại của Thần Điện, nhưng mà diện tích lại so với Thiên Mệnh quốc gia càng mở mang hơn mấy lần, tại trung tâm U Thiên Cổ Cảnh, có vô số thế lực lớn tồn tại, những thế lực lớn này cũng không giống với những thế lực lớn ở Cửu Tiêu đại lục được, có rất nhiều thế lực đều là truyền thừa hàng chục vạn năm thậm chí có vài thế lực là tồn tại từ thời đại thượng cổ, bọn họ đã trải qua năm tháng dài dằng dặc, chứng kiến thế gian biến ảo. Trong đó có không ít thế lực có được cường giả cấp Bán Thánh tọa trấn, thậm chí các thế lực càng cường đại hơn ở trung tâm nơi này còn có tồn tại cấp bậc cổ Thánh nhân. Tại hạ giới của Cửu Tiêu đại lục, không ít thế lực được xưng là cổ Thánh tộc, đây đều là danh tự ở Cửu Tiêu thiên đình hoặc là danh tự từ thời đại thượng cổ, hiện tại chỉ cần bọn họ có được cường giả cấp Thánh Đế tọa trấn liền được xưng là cổ Thánh tộc. Kì thực, căn bản bọn họ không có loại tư cách này, nếu là tại Cửu Tiêu thiên đình mà nói, loại thế lực này nếu xưng là cổ Thánh tộc thì lập tức sẽ gặp phải tai nạn hủy diệt, thậm chí còn có chút cường giả ở Cửu Tiêu thiên đình tiến đến hạ giới lịch lãm, bọn họ sẽ châm chọc những thế lực này không biết lượng sức dám tự xưng là cổ Thánh tộc. Mà ở Cửu Tiêu thiên đình, gia tộc có được Thánh Nhân được xưng là Thánh Vương tộc. Thánh Nhân không phải cổ Thánh, đối bọn họ mà nói, Thánh Nhân là thật sự tồn tại ; Thánh Nhân là đại biểu vương, Thánh Nhân cảnh, tức là tuyệt thế vương giả Thánh Vương. Phượng Hư gia tộc chính là Thánh Vương tộc, trong gia tộc của bọn họ có được cường giả cấp bậc Thánh Vương tọa trấn, tại U Thiên Cổ Cảnh cũng là một cỗ thế lực thuộc loại cực kỳ cường đại, người đi tới Phượng Hư gia tộc giống như thanh niên đi tới cổ Thánh tộc tại Cửu Tiêu đại lục, gia tộc sẽ được người sùng kính, ngưỡng mộ. Hôm nay, trong U Thiên Cổ Cảnh, ở bên ngoài Phượng Hư gia tộc, xuất hiện thân ảnh một vị thanh niên, thanh niên này khí tức mờ ảo, cả người giống như lộ ra một cỗ lực lượng hư không dường như tùy thời có khả năng biến mất vào trong hư vô, thanh niên này, có được lực lượng hư không phi thường lợi hại. Thậm chí, có khả năng hư không lực mà hắn chưởng khống có quan hệ tới đạo uy. Thanh niên này chắp tay sau lưng, ánh mắt hắn lạnh nhạt, bình tĩnh, nhưng mà nhìn hắn đứng ở đó giống như có thể cảm nhận được trên người hắn tràn ngập sự cao ngạo, cho dù là hắn đang đứng ở ngoài cửa của Phượng Hư gia tộc thì vẫn như thế. Thủ vệ của Phượng Hư gia tộc dường như có thể cảm nhận được khí chất phi phàm của đối phương, bởi vậy, bọn họ liền bẩm báo vào trong gia tộc, không bao lâu sau, liền nhìn thấy một thanh niên trên thân khoác hỏa diễm khải y bước chậm đến, thanh niên này tóc dài đen kịt, lại khoác hỏa diễm khải y, cả người có vẻ anh khí, đôi mắt màu đỏ rực kia của hắn nhìn chằm chằm Lâm Phong, hỏi:

- Các hạ người phương nào, đến Phượng Hư gia tộc ta có chuyện gì?

"

- Ta tìm Tịnh.

Ánh mắt Lâm Phong liếc nhìn đối phương, bình tĩnh mở miệng nói. Thanh niên kia nhìn thấy Lâm Phong, nở nụ cười, liền nói:

- Trả lời vấn đề của ta trước.

Nơi này là Phượng Hư gia tộc, cũng không phải ai cũng đều có thể nhìn thấy Tịnh. Ít nhất đối phương cần nói hắn là người phương nào đến.

- Ta đến từ Thanh Tiêu đại lục, Vọng Thiên Cổ Đô, Yêu giới.

Lâm Phong bình tĩnh mở miệng, khiến cho thần sắc đối phương ngưng lại, người này tới từ Vọng Thiên Cổ Đô, Yêu giới, hắn dường như đã từng nghe nói qua. Chẳng qua, người này dám đứng ở ngoài Phượng Hư gia tộc, dùng thái độ này nói chuyện với hắn, thật ra rất khó đắc.

- Tịnh không muốn gặp người ngoài.

Thanh niên nhìn Lâm Phong, bình tĩnh nói thanh. Ánh mắt Lâm Phong chuyển qua nhìn về phía đối phương, một cỗ lực lượng hư không đáng sợ giống như lập tức bao phủ đối phương, trực tiếp hóa thành một hư không lao tù màu vàng ròng. Đồng tử thanh niên co rút lại, đột nhiên thần sắc hắn lạnh như băng, trong giây lát hỏa diễm chi quyền khủng bố oanh giết ra, nhưng mà, hư không lao tù kia lại không chút sứt mẻ, trực tiếp nhốt hắn lại, khiến cho thần sắc thanh niên kia phi thường khó coi, chỉ một ý niệm của đối phương đã nhốt một Đại Đế cảnh như hắn lại.

- Ta từ vạn dặm xa xôi đến, làm sao lại muốn cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.

Lâm Phong thần sắc bình tĩnh, đối với thanh niên nói:

- Mang ta đi gặp Tịnh, như thế nào?

Trong lúc Lâm Phong nói chuyện, hư không lao tù đáng sợ trói chặt đối phương ở trong, cục diện như vậy khiến thanh niên kia rất mất mặt.

- Tốt, ta mang ngươi đi.

Thanh niên kia mở miệng nói, tâm niệm Lâm Phong vừa động hư không lao tù liền biến mất.

- Theo ta đi vào.

Thần sắc thanh niên khó coi xoay người mang theo Lâm Phong đi vào trong Phượng Hư gia tộc, Phượng Hư gia tộc rất lớn, bên trong giống như là một tòa thành mênh mông, Lâm Phong đi theo phía sau thanh niên kia, thấp giọng nói:

- Không cần có ý đồ mang ta đi gặp cường giả của Phượng Hư gia tộc, cái gọi là người tới là khách, ta tìm Tịnh có chuyện, mà khônv phải đến để nháo sự , ngươi nếu có âm mưu đùa giỡn gì, ta có thể đảm bảo trong nháy mắt sẽ giết chết ngươi.

Thần sắc hanh niên cứng lại, hắn thật sự có loại tâm tư này, nhưng mà Lâm Phong kia lại trắng trợn uy hiếp hắn, dường như thực sự là đối phương có loại thực lực này. Vì thế, thanh niên kia mang theo Lâm Phong đi tới một tòa cổ cung điện, nói với Lâm Phong:

- Đây là cung điệ Tịnh tiểu thư sống, chỉ là ta cũng không có tư cách bước vào bên trong.

Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức ánh mắt hắn nhìn vào phía trong, nói:

- Tịnh!

Thanh âm cuồn cuộn hướng tới bên trong, bao phủ toàn bộ tòa cung điện này. Giờ phút này, trong cung điện Tịnh mở mắt ra, trong đôi mắt nàng hiện lên một đạo hàn quang, ai dám làm càn như thế. Chỉ thấy thân hình nàng chợt lóe, hướng tới bên ngoài đi đến, lập tức nàng thấy được Lâm Phong cùng thanh niên kia.

- Hắn là ai?

Tịnh nhìn về phía Lâm Phong, đối với thanh niên mặc khải y hỏi.

- Tịnh tiểu thư, hắn nói đến từ Vọng Thiên Cổ Đô tại Thanh Tiêu đại lục.

Thanh niên kia mở miệng nói với Tịnh, khiến cho đồng tử Tịnh co rút lại, nàng nhìn chằm chằm Lâm Phong.

- Đi vào trong nói chuyện.

Lâm Phong mở miệng nói. Tịnh khẽ gật đầu, lập tức nói với thanh niên kia:

- Ngươi đi đi.

Thanh niên kia lập tức xoay người rời đi, Lâm Phong biết đối phương là muốn đi tìm người, chẳng qua hắn cũng không thèm để ý, lấy địa vị của Tịnh hắn không hề lo lắng gì, hắn theo Tịnh tiến vào trong, Tịnh hỏi:

- Theo ta được biết, Vọng Thiên Cổ Đô cũng không có người như ngươi.

- Là ta, Lâm Phong.

Lâm Phong truyền âm nói với Tịnh, khiến cho đôi mắt Tịnh ngưng lại, nàng xoay người lại nhìn đối phương, gia hoả này thật to gan.

- Thanh Phượng có khỏe không?

Lâm Phong bình tĩnh hỏi, thần sắc Tịnh sửng sốt, nàng đã biết đối phương quả thật là Lâm Phong.

- Dường như Thần Điện đang đuổi giết ngươi.

Tịnh nói.

- Ta biết, cho nên hiện tại ta gọi là Phong Lâm.

Lâm Phong đáp lại một tiếng, Tịnh chứng kiến năng lực che dấu của đối phương, nàng âm thầm gật đầu, nếu là như vậy thật sự không người nào có thể nhận ra.