[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2277: Tâm tư



Tịnh nhìn Hỏa Hình Tử, lạnh lùng nói:

- Chính ngươi cũng chỉ có thế, chẳng lẽ sư đệ ngươi so với hắn có tư cách hơn hay sao, người do Hỏa Diễm Thần Điện bồi dưỡng ra , không nhất định xuất chúng nhất đâu.

Hỏa Hình Tử không biết phản bác thế nào, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong nói:

- Quả thật thực lực không tồi, ở trong Phượng Hư gia tộc chúng ta không thể toàn lực phát huy, đi ra ngoài chiến một trận được không.

- Không rảnh.

Lâm Phong bình tĩnh trả lời rồi lập tức nhìn t Tịnh và Thanh Phượng nói:

- Chúng ta đi thôi.

Thần sắc Hỏa Hình Tử bị kiềm hãm, cặp hỏa diễm chi mâu kia tràn ngập ý chí hủy diệt đáng sợ, nhưng mà hắn vẫn kìm nén được, người này đúng là một đối thủ không tồi, như vậy mới càng có ý tứ, hắn ngược lại muốn nhìn xem đối phương làm như thế nào đến được với Thanh Phượng.

- Đối với việc hôn nhân của Thanh Phượng, ta vốn vì sư thúc suy nghĩ, cứ như vậy cho con gái sư thúc một cái công đạo, cũng có thể để cho Thanh Phượng rời khỏi Phượng Hư gia tộc, chuyện này cùng ta không có quan hệ quá lớn, chẳng qua hôm nay ta thật sự muốn giúp Thanh Phượng lựa chọn.

Hỏa Hình Tử nở nụ cười thầm nghĩ trong lòng, nếu như hắn để kẻ điên kia lấy Thanh Phượng thì chuyện sẽ càng thú vị. Hỏa Hình Tử không thích chuyện tình không có tính khiêu chiến, chuyện hôm nay mới càng thú vị, Lâm Phong có thực lực bực này, không ngại uy danh Thần Điện, nói vậy hắn cũng không phải mặt hàng đơn giản, chỉ sợ hắn đang che giấu thế lực hắn đang ở. Lâm Phong không có nghĩ nhiều như Hỏa Hình Tử, bọn họ đi tới chỗ mẫu thân Thanh Phượng đang ở, chỉ thấy trong sân có hai đạo thân ảnh đang cùng nhau hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp.

- Phụ thân, người cũng ở đây sao.

Tịnh nhìn về phía trung niên hỏi, rõ ràng đó là phụ thân nàng.

- Ân.

Trung niên mỉm cười gật đầu, ánh mắt nhìn về phía ba người trước mắt, cuối cùng ánh mắt hắn dừng ở trên người Lâm Phong, cười nói:

- Kỳ quái, sao cảnh giới của ngươi lại loạn như thế, nhìn thì như là Võ Hoàng đỉnh phong, nhưng thể nội lại ẩn chứa cỗ khí tức không phải người có tu vi Võ Hoàng cảnh có thể có được, tu vi cụ thể của ngươi là gì vậy?

- Thiên Đế cảnh.

Lâm Phong mỉm cười đáp lại, đúng ra cảnh giới của hắn so với Thiên Đế hậu kỳ còn có sức chiến đấu mạnh hơn.

- Thiên Đế cảnh!

Đúng là khí tức không sai biệt lắm, chẳng qua phương pháp ẩn nấp này cũng quá lợi hại rồi. Thần sắc trung niên vẫn bình tĩnh, hắn đối với Lâm Phong có vài phần tò mò, kì thực Lâm Phong chưa từng tu luyện côn pháp ẩn nấp, bởi vì cảnh giới của hắn không giống những người khác, cho nên ở trong mắt người khác, cảnh giới của hắn có chút mơ hồ không rõ.

- Khách nhân đến chơi, sao ông lại vội vàng hỏi cảnh giới người ta.

Nữ tử xinh đẹp bên cạnh trung niên mở miệng nói, ngày thường nữ tử này cực đẹp, nhìn như mới ba mươi tuổi vậy, trên người lộ ra một cỗ mỹ cảm rất có mị lực, có thể sinh ra nữ nhi như Thanh Phượng và Tịnh thì tự nhiên tướng mạo không tầm thường.

- Xem ra quan hệ giữa cha mẹ Tịnh cũng phi thường hài hòa .

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng.

- Ngồi xuống nói chuyện đi.

Trung niên duỗi tay chỉ ghế dựa phía trước hiền hoà nói, làm người ta không thể cảm giác được đây là một vị cường giả cấp bậc Bán Thánh, thoạt nhìn hắn chỉ là một vị trung niên ôn hòa. Ba người Lâm Phong đều ngồi xuống dưới, mỹ phụ mỉm cười nhìn Thanh Phượng, nói:

- Khó có dịp con đến hỏi thăm sức khỏe của ta, mau giới thiệu cho mẫu thân về tiểu tử này đi.

- Hắn gọi là Phong Lâm, là bạn tốt của con.

Thanh Phượng thấp giọng nói.

- Chỉ là bạn tốt thôi sao.

Mỹ phụ mỉm cười nhìn Thanh Phượng, trong mắt loé ra hào quang, giống như muốn nhìn thấu tâm tư Thanh Phượng vậy. Dưới ánh mắt chăm chú của đối phương Thanh Phượng khẽ gật đầu, khiến cho mỹ phụ nở nụ cười nhìn Lâm Phong:

- Anh bạn này thật không tồi.

- Đúng là không tồi, thoạt nhìn tuổi còn rất trẻ, có lẽ chưa tới trăm tuổi mà có thể có tu vi như vậy đúng là khó gặp, Phong Lâm, ngươi tới từ gia tộc nào vậy?

Trung niên bên cạnh mỉm cười hỏi.

- Không có gia tộc, cháu chỉ là một tán tu mà thôi.

Lâm Phong thấp giọng đáp lại.

- Tán tu, vậy cháu không gia nhập thế lực nào sao?

Trung niên có chút kinh ngạc hỏi, Lâm Phong chỉ im lặng gật gật đầu.

- Quả thật là khó có được, không bằng ta dẫn ngươi tiến vào Hỏa Diễm Thần Điện, ngươi có hứng thú hay không?

Trung niên cười nói, lời nói này rất chân thành, không có nửa điểm làm bộ làm tịch.

- Cháu tu luyện lực lượng hư không, không giỏi hỏa diễm lực, nên không dám phiền tiền bối .

Lâm Phong khách khí cự tuyệt.

- Vậy cũng tốt, ta ở trong Hư Không Thần Điện cũng nhận biết một số người, chỉ có điều nếu ta dẫn ngươi tiến đến thì bọn họ có thể hoài nghi này hoài nghi kia.

Trung niên cười lắc lắc đầu:

- Ngươi là một tán tu mà có thể có được tu vi bực này, nếu như gia nhập thế lực Thần Điện, sẽ càng có tương lai.

- Đa tạ tiền bối chỉ giáo.

Lâm Phong khẽ gật đầu, vẫn phi thường khách khí.

- Đúng là cùng Thanh Phượng có chút xứng đôi, nhưng không lâu trước đây Hỏa Hình Tử cũng đề cập với ta, sư huynh ta hy vọng có thể lựa chọn ra một vị đệ tử kiệt xuất trong Hỏa Diễm Thần Điện, cùng Phượng Hư gia tộc làm đám hỏi, khả năng sẽ lựa chọn Thanh Phượng.

Trung niên vẫn tùy ý nói ra, ánh mắt nhìn về phía mỹ phụ bên cạnh. Mỹ phụ nghe nói như thế mắt đẹp khẽ dao động, kì thực một câu nói tuỳ kia ẩn chứa rất nhiều ý tứ, thậm chí không cần hắn nhiều lời, mỹ phụ cũng có thể lý giải lời nói kia. Phong Lâm có thiên phú xuất chúng, nhưng hắn chưa gia nhập một đại thế lực nào nên hắn không thể so sánh cùng người Thần Điện, đương nhiên tầng ý tứ này cần phải cân nhắc mới có thể cho ra ý kiến cuối cùng, cũng có thể nói lời nói đó cũng không ẩn chứa hàm ý, có lẽ trung niên kia không có tầng ý tứ này, chỉ là hắn tùy ý nói vài câu mà thôi, đây chính là chỗ lợi hại của hắn. Dù sao hắn cũng không phải cha đẻ Thanh Phượng, nên lựa chọn như thế nào hắn vẫn giao cho thê tử của hắn, huống hồ Thanh Phượng gả chồng cho người Thần Điện cũng có chỗ tốt . Mỹ phụ nhìn Thanh Phượng, mỉm cười nói:

- Thanh Phượng, con tới nhìn mẫu thân con, chỉ sợ là có chuyện muốn nói với ta rồi.

- Kỳ thật, vãn bối muốn đến thăm tiền bối một chút.

Giờ phút này Lâm Phong mở miệng nói khiến cho mỹ phụ chuyển ánh mắt qua người Lâm Phong, Lâm Phong tiếp tục nói:

- Lần này vãn bối tới Phượng Hư gia tộc là vì Thanh Phượng.

Nói đến đây, mỹ phụ làm sao không hiểu, kì thực Lâm Phong đã nói rõ cùng nàng, hắn tới để gặp nhạc mẫu tương lai. Mỹ phụ nhìn về phía Thanh Phượng, cười nói:

- Chỉ cần Thanh Phượng nguyện ý, ta làm mẫu thân tất nhiên cũng hy vọng các ngươi được tốt.

Thái độ của mỹ phụ khiến Lâm Phong có chút kinh ngạc, âm thầm bội phục, thật ra hắn đã xem thường tình thương của đối phương với Thanh Phượng, mỹ phụ cũng đã trải qua sóng to gió lớn trong đời người, tu vi cường đại lại sinh ra trong đại gia tộc, chính mình từng chịu quan niệm cổ hủ về dòng dõi của gia tộc nên hôm nay nàng hy vọng nữ nhi của chính mình không bị chuyện này liên lụy, bởi vậy tuy trượng phu của nàng nhắc nhở nàng, nhưng nàng không có đi lo lắng Thần Điện bên kia, chỉ làm theo ước muốn của Thanh Phượng. Thanh Phượng cũng khẽ sửng sốt, ngẩng đầu nhìn mỹ phụ, trong mắt đẹp của nàng lập tức lộ ra một chút ý cười, gọi:

- Mẫu thân.

Một tiếng mẫu thân này khiến cho thần sắc mỹ phụ run rẩy, nàng nhìn Thanh Phượng tràn đầy vẻ tươi cười, không ngừng gật đầu.

- Mẫu thân, vậy chúng con không quấy rầy hai người nữa.

Tịnh cười nói, ba người lập tức cùng nhau cáo lui, rời khỏi bên này. Mỹ phụ nhìn thấy ba người rời đi, ánh mắt vẫn mỉm cười, trung niên bên cạnh nhìn nàng, thở dài một tiếng, nói:

- Nhu nhi, tuy ta hiểu được tâm tư của nàng, nhưng Phượng Hư gia tộc bên này, không dễ nói chuyện như vậy.

- Chẳng lẽ gia tộc cũng muốn nữ nhi của ta thành vật phẩm trao đổi ích lợi cho bọn họ sao?

Mỹ phụ chuyển ánh mắt qua nhìn chằm chằm vào trung niên, nụ cười trên mặt biến mất, khiến cho trung niên cười khổ lắc đầu:

- Nàng biết là ta không có loại ý tứ này mà, ta chỉ hy vọng nàng vui vẻ một chút.

- Còn chuyện của Tịnh nhi nữa, chỉ sợ nó cũng không có ý tứ gì với Hỏa Hình Tử, cái đó đều là do ngươi sắp đặt ta cũng bỏ qua , hôm nay Thanh Phượng cùng ngươi không có vấn đề gì, ngươi không nên ở trong làm khó dễ.

- Nhu nhi, nàng đang nói gì vậy, nha đầu Tịnh nhi cũng là nữ nhi của ta, đương nhiên ta hy vọng nó sống tốt, mặc dù Hỏa Hình Tử đối với tu vi cực kỳ coi trọng, nhưng thiên phú của hắn rất lợi hại, hơn nữa tương lai hắn sẽ ở trong Thần Điện, Tịnh với nó rất xứng đôi, ta tự nhiên hy vọng nha đầu kia có thể có tiền đồ tốt.

- Nếu như tâm không rõ, làm sao có tiền đồ tốt được.

Mỹ phụ khẽ lắc đầu, đứng dậy rời khỏi nơi này, trung niên nhìn bóng dáng của nàng, bất đắc dĩ thở dài.

- Nếu tâm không hiểu rõ ư?

Nhu nhi a Nhu nhi, chẳng lẽ lòng của nàng đến hiện tại còn chưa hiểu rõ sao, vậy cái giá mấy năm nay ta phải trả đặt ở chỗ nào! Trung niên ngẩng đầu, nhìn về phía hư không mờ ảo, lần đầu tiên hắn có chút hoài nghi lựa chọn của chính mình!