[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2284: Không chịu nổi một kích



- Ông!

Cuồng phong thổi qua, từng đạo thân ảnh bao vây Lâm Phong lại, Ngao tộc nhất mạch không nhịn được xuất thủ đầu tiên, hơi thở điên cuồng áp bách về phía Lâm Phong, thần sắc cực kỳ khẩn trương. Lâm Phong quét mắt nhìn mọi người, ánh mắt hắn lạnh như băng, dưới chân hắn có lực lượng nghìn vạn cân giống như những tòa cự sơn đặt ở trên người Tuyết Ngao.

- Ngao!

Tuyết Ngao điên cuồng hét lên một tiếng, sau đó hóa thành một con cự long khổng lồ muốn bay lên, lực lượng đáng sợ lại đánh vào thân thể Lâm Phong lần nữa, hắn muốn phản kích Lâm Phong.

- Còn kêu gào sao?

Lâm Phong giận dữ quát lên một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cặp đồng tử cự đại của Tuyết Ngao, thanh âm trực tiếp đâm vào màng tai đối phương, cước bộ hung hăng giẫm xuống, tiếng oanh long lại truyền ra lần nữa, một mảng tuyết to lớn bị nổ tung ra, mặt đất xuất hiện một cái khe, bông tuyết bay tán trong không gian, Tuyết Ngao lại nằm úp sấp xuống đất, máu tươi tuôn ra, khí tức trong cơ thể rung chuyển, huyết nhục, gân cốt giống như bị một cỗ lực lượng vô thượng phá hủy .

- Làm càn.

Người Tuyết tộc gầm lên.

- Cút ngay.

Ánh mắt Lâm Phong trở nên lạnh lùng, sát khí tràn ra, hắn lại nhìn chằm chằm vào cặp mắt giống như địa ngục của Tuyết Ngao lần nữa, khoé miệng mang theo nụ cười rét lạnh giống như phong đao, hai mươi năm trước, Tuyết Ngao uy phong cỡ nào, coi hắn như sơn dương đợi làm thịt, có thể tùy ý giết chết. Hai mươi năm sau, cục diện đã hoàn toàn tương phản, không thể không nói sự việc trong thế gian rất kỳ diệu.

- Như thế nào, các ngươi quên lời nói vừa rồi của Thánh Vương Tuyết tộc rồi sao .

Thập Tuyệt Lão Tiên nhàn nhạt nói một câu, khiến cho sắc mặt đám người Ngao tộc cực kỳ khó coi, vừa rồi Tước Thánh và Lâm Phong đã đạt thành thoả thuận, sinh tử bất luận, nhưng mà lúc ấy bọn họ đâu có nghĩ Lâm Phong có thể chiến thắng Tuyết Ngao. Tuy Lâm Phong đạt được vị trí đệ nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng thời điểm hắn đoạt được vị trí đệ nhất Cửu Tiêu hắn mới có tu vi Vũ Hoàng, mà khi đó Tuyết Ngao đã là Đại Đế đỉnh phong rồi. Bọn họ càng không ngờ chính là Tuyết Ngao ở trước mặt Lâm Phong lại yếu ớt, không chịu nổi một kích như thế, dễ dàng bị Lâm Phong giẫm ở dưới chân. Sắc mặt Tước Thánh, lão ẩu, cũng cực kỳ khó coi, nếu hôm nay vì tràng ước định này mà tổn thất một vị vương thể Tuyết tộc thì cái giá kia đại giới tuyệt đối là thảm thống .

- Lâm Phong, tuy trước đây ngươi và ta có ước định, nhưng ngươi vẫn nên thủ hạ lưu tình, chuyện này đối với Tuyết tộc, đối với ngươi cũng tốt hơn.

Tước Thánh vừa mới nói ra những lời nói kia nên không có khả năng lập tức đổi ý, huống hồ phía sau Lâm Phong còn có Thần Điện, hắn chỉ có thể khuyên bảo Lâm Phong.

- Hả, đối với ta cũng tốt sao?

Thần sắc Lâm Phong lộ ra một chút thú vị.

- Ngươi muốn thế nào, nếu tiếp tục đánh thì trận ước định này vẫn chưa có kết thúc, Tuyết tộc ta vẫn còn một vị vương thể.

Tước Thánh nhàn nhạt nói ra, mặc dù lúc này hắn lo lắng nhưng tư thái của hắn vẫn rất cường ngạnh, hoặc là nói giờ phút này hắn chỉ có thể cường ngạnh như vậy, không có biện pháp khác.

- Thả Tuyết Ngao ra, ngươi và ta cùng chiến một trận chiến, nếu ngươi có thể thắng ta, ngươi có thể mang Mộng Tình và Già Thiên đi.

Lúc này có một đạo thanh âm ở phía sau Lâm Phong truyền ra, chỉ thấy ánh mắt Lâm Phong chuyển qua, hắn lập tức nhìn thấy Tuyết Kinh Tiêu, trên khuôn mặt bình tĩnh kia có khắc một cỗ ý chí cứng cỏi, đồng tử không bởi vì chuyện của Tuyết Ngao mà dao động mảy may, bình tĩnh nói ra một câu. Lâm Phong đã sớm nghe Thập Tuyệt Lão Tiên nhắc nhở qua, Tuyết tộc có một vị vương thể lợi hại hơn Tuyết Ngao, nói vậy người trước mắt này chính là hắn rồi, đúng là tên này cho hắn cảm giác rất mạnh.

- Không buông tha hắn, chẳng lẽ Tuyết tộc chuẩn bị vi phạm ước định hay sao, thắng ngươi cũng không để ta mang người đi?

Lâm Phong cũng bình tĩnh hỏi ngược lại một câu. Nhưng mà Tuyết Kinh Tiêu nghe xong lời nói của Lâm Phong, thần sắc vẫn bình tĩnh như cũ như cũ, giống như không có chuyện gì có thể khiến hắn dao động, Tuyết Kinh Tiêu nhẹ nhàng lắc lắc đầu, mở miệng nói:

- Ngươi thả Tuyết Ngao, ta và ngươi chiến đấu, nếu ta thắng ngươi ta cũng sẽ thủ hạ lưu tình.

- Chỉ bằng những lời này của ngươi, nếu ta thắng ngươi ta cũng sẽ thủ hạ lưu tình đối với ngươi.

Lâm Phong vẫn bình thản trả lời đối phương như cũ:

- Còn Tuyết Ngao, ta sẽ không lưu tình với hắn, hy vọng Thánh Nhân Tuyết tộc mở lòng.

Khi lời nói của Lâm Phong vừa hạ xuống, cước bộ của hắn lại hung hăng giẫm lên người Tuyết Ngao lần nữa, lực lượng chúa tể nhảy vào trong thân thể Tuyết Ngao.

- Ngao.

. . Thanh âm thê thảm truyền ra, kích thích thần kinh mỗi một người, người Tuyết tộc chứng kiến Tuyết Ngao mất đi sức chống cự, mềm oặt nằm trên mặt tuyết, cũng không nhẫn tâm nhìn, không ngờ nhân vật vương thể của Tuyết tộc lại bị ngược đãi như thế, giẫm lên người! đây là sự sỉ nhục cỡ nào chứ. Trên người cường giả Ngao tộc nhất mạch có sát khí quét ra, nhưng tất cả bọn họ đều áp chế lại, Thập Tuyệt Lão Tiên mang theo Lâm Phong đến thực hiện ước định, là người chân chính đứng sau lưng Lâm Phong, lại thêm Thần Điện nữa, ở dưới tình huống Lâm Phong không có vi phạm ước định giết chết Tuyết Ngao thì bọn họ cũng không có khả năng động tới Lâm Phong, Thần Điện cũng sẽ không cho phép đệ tử hạch tâm của mình bị giết chết như vậy.

- Lúc trước ngươi kêu gào to lắm mà, hôm nay ta xem ngươi về sau còn gào khóc như thế nào.

Lâm Phong lại hung hăng đá một cước lên người đối phương, mang thân thể Tuyết Ngao đá về phía đám người Tuyết tộc, giờ phút này Tuyết Ngao đã hôn mê, hơn nửa cái mạng đã bị Lâm Phong lấy đi, tất cả kinh mạch trong cơ thể hắn đều bị Lâm Phong phá huỷ, chỉ sợ Thánh Nhân cũng không thể khôi phục được cho hắn, không trả giá trọng đại đi tìm Sinh Mệnh Thần Điện thì họ không thể khiến Tuyết Ngao khôi phục được, Lâm Phong quá độc ác. Lúc này bọn họ không thể dùng tư thái cao cao tại thượng như thời điểm họ giá lâm Kỳ Thiên Thánh Đô để đối đãi với Lâm Phong nữa. Khi đó Lâm Phong trong mắt bọn họ là người có thể tùy ý giết chết nhưng giờ thì khác rồi. Trong mắt Tước Thánh hiện lên một đạo sát khí lạnh như băng, lạnh nhạt nói:

- Lâm Phong, ta cho ngươi đường đi, ngươi lại không biết điều, Tuyết tộc ta không giết ngươi nhưng vẫn có người có thể tru sát ngươi.

Xa xa lại có tiếng xé gió truyền đến, những người này đều là nhân vật thanh niên, bọn họ nhìn thấy tất cả người Tuyết tộc ở đây không khỏi có chút kinh ngạc, hô lên một tiếng:

- Kinh Tiêu huynh, Tuyết tộc phát sinh chuyện gì sao ?

Khi lời nói vừa hạ xuống, liền có hai đạo thân ảnh đi tới mảnh hư không này, thần sắc Tuyết Kinh Tiêu ngưng hạ, những người tới là người của Hỏa Diễm Thần Điện.

- Không có gì, Tuyết tộc có một chút sự tình, cần phải xử lý.

Tuyết Kinh Tiêu bình tĩnh nói ra, một gã thanh niên cầm đầu mỉm cười gật gật đầu, đôi mắt lập tức hướng về phía trung niên nhìn lại, thấy được thân ảnh của Lâm Phong.

- Lâm Phong.

Trong đôi mắt hắn lộ ra một chút thần sắc thú vị, Hỏa Diễm Thần Điện cùng Tuyết tộc khác nhau, thời điểm chư Thần Điện quyết định giết mười người đứng đầu Cửu Tiêu Hội Ngộ đã phân chia tốt, Hỏa Diễm Thần Điện phụ trách giết Lâm Phong, bởi vậy một số nhân vật lợi hại của Hỏa Diễm Thần Điện đều xem qua hình ảnh của Lâm Phong, cho nên một khi bọn họ nhìn thấy Lâm Phong liền nhận ra hắn.

- Đi mòn gót sắt cũng không thấy!

Cường giả Hỏa Diễm Thần Điện lộ ra một chút ý cười sáng lạn, họ không ngờ ở Tuyết tộc có thể đụng phải Lâm Phong, Hỏa Diễm Thần Điện vận dụng không ít lực lượng tra tìm tin tức của Lâm Phong, không lâu trước đây Thần Điện còn phái nhân vật Thánh Đế đi xuống Thanh Tiêu đại lục, nhìn xem có bắt được Lâm Phong hay không. Hỏa Hình Tử cũng đến đây, hắn đi theo một vị sư huynh của hắn cùng đến, vị sư huynh này cũng giống như hắn, đều là nhân vật có thiên phú cực cao trong Hỏa Diễm Thần Điện, bọn họ cùng với Đế Giang, Tuyết Kinh Tiêu là những nhân vật đồng lứa, mặc dù Tuyết Kinh Tiêu không phải là người Thần Điện, nhưng mà thiên phú của hắn vẫn không thể nghi ngờ, nửa năm trước hắn cũng đã bước vào Thánh Đế cảnh, lại là một nhân vật Thánh Đế chưa tới trăm tuổi xuất hiện, nhân vật như vậy cũng giống như người xuất thân từ trong Thần Điện. Lâm Phong nhìn thấy Hỏa Hình Tử thì lập tức biết bọn họ là người phương nào .

- Hỏa Diễm Thần Điện vẫn luôn muốn giết ta, không nghĩ tới ta lại gặp họ trong này, xem ra ta không thể ở lâu trong Tuyết tộc được.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, sau đó nhìn chằm chằm Tuyết Kinh Tiêu mở miệng nói:

- Thực hiện chiến ước đi.

Hắn phải nhanh chóng chấm dứt chiến đấu, rời khỏi Tuyết tộc, không thể để Thần Điện một mực nhìn chăm chú vào đó. Khí tức hỏa diễm nóng cháy đột nhiên đánh về phía Lâm Phong, băng tuyết dưới thân Lâm Phong bị hòa tan, tay phải Hỏa Hình Tử xuất hiện một thanh hỏa diễm hình giản phi thường lớn, có hỏa diễm phun ra nuốt vào bay thẳng đến chỗ Lâm Phong, người Tuyết tộc không có ngăn cản hắn.

- Ông!

Thân thể Hỏa Hình Tử đánh ra ngoài, người Tuyết tộc không xem trọng Hỏa Hình Tử nên bọn họ cũng không có đi nhắc nhở hắn, vừa rồi Tuyết Ngao bị đánh thê thảm như thế nào vẫn còn hiện lên rõ ràng trong mắt họ, mặc dù Hỏa Hình Tử cũng có cảnh giới Thiên Đế nhưng hắn không bằng Tuyết Ngao thì làm sao chiến với Lâm Phong, nếu Hỏa Hình Tử đến sớm một chút và nhìn thấy cục diện chiến đấu giữa Lâm Phong và Tuyết Ngao thì hắn cũng không dễ dàng xuất thủ như vậy. Nhưng hiện tại đã chậm, hỏa diễm hình giản của Hỏa Hình Tử bị Lâm Phong trực tiếp chộp lấy, Lâm Phong dùng huyết nhục bắt lấy hỏa diễm hình giản nóng bỏng khiến cho thần sắc Hỏa Hình Tử trở nên kinh ngạc đến cực điểm.

- Lui!

Phía sau Hỏa Diễm Thần Điện có một cường giả rống lên, tuy Hỏa Hình Tử không muốn thừa nhận mình có chênh lệch nhưng vẫn phải buông tha hỏa diễm hình giản để thân thể lui về sau, chỉ có điều lúc này hắn lại chứng kiến một đạo tàn ảnh hướng về phía hắn đánh qua. Đồng tử của hắn hóa thành ngọn lửa đáng sợ đánh về phía thân thể Lâm Phong, đồng thời Hỏa Hình Tử cũng ngưng tụ thánh hỏa lực thành nhất chỉ ám sát Lâm Phong.

- Biến!

Một đạo từ vong chướng ấn được Lâm Phong đánh ra ngoài, Hỏa Hình Tử chỉ cảm thấy cả người run rẩy dữ dội, giống như sắp tử vong vậy, nhưng mà lúc này có một đạo thân ảnh xẹt qua, mang Hỏa Hình Tử rời khỏi chỗ kia, xuất hiện ở một địa phương khác.

- Phù.

. . Hỏa Hình Tử thở ra một hơi, trên mặt vẫn còn tử khí, hắn cảm giác vừa rồi hắn ở trong tay tử thần đi một vòng, thật là đáng sợ, hắn nhìn chằm chằm Lâm Phong, không biết ánh mắt có bao nhiêu sự lạnh lẽo.

- Không biết sống chết.

Lâm Phong bình tĩnh phun ra một đạo âm thanh, phất tay áo xoay người rời đi, giống như không có để hắn ở trong mắt, điều này làm cho Hỏa Hình Tử cảm giác mình bin sỉ nhục, hắn là Hỏa nhân vật thiên tài Diễm Thần Điện mà lại bị miệt thị như vậy thật không thể tưởng tượng được, đây là Hỏa Hình Tử không biết hắn ở trong Phượng Hư gia tộc đã giao thủ qua với Lâm Phong rồi, nếu hắn biết ngày xưa Lâm Phong đã hạ thủ lưu tình với hắn thì không biết hắn sẽ nghĩ như thế nào.