[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2305: Kinh sợ



Nghe đồn Lâm Phong từng ở bên trong Kỳ Thiên Thánh Đô ác chiến tám đại cường giả, gần như cùng chết; Lâm Phong từng dễ dàng giết chết thiên tài Cơ Thương; Lâm Phong từng cướp lấy đệ nhất Cửu Tiêu trong Cửu Tiêu Hội Ngộ uy chấn Cửu Tiêu đại lục; Chỉ cần mấy cái này đã đủ để cho Lâm Phong tỏa ra hào quang muôn trượng rồi,không đề cập tới hắn ở Thánh Thành Trung Châu làm ra động tĩnh khác. Hôm nay, Lâm Phong thân là đệ tử Vận Mệnh Thần Điện, lại có thêm thiên phú đáng sợ, cho nên địa vị không giống bình thường, cũng khó trách Chiến Vương Học Viện sẽ đối đãi với hắn như thế đợi, phong hắn làm Cửu Tiêu Vương, có điều mặc dù Lâm Phong thiên phú trác tuyệt, dù sao khoảng cách Cửu Tiêu Hội Ngộ mới không đến hai mươi năm, cho dù thiên phú tuyệt đỉnh cũng chỉ có thể bước vào cảnh giới Thiên Đế, làm sao có thể chống lại nhân vật Thánh Đế, mà cường giả Vận Mệnh Thần Điện cũng sẽ không đến giúp Lâm Phong đánh nhau. Nhưng giờ phút này, thân thể Lâm Phong bay lên không, mắt nhìn cường giả Thánh Đế, phun ra câu uy hiếp. Tứ đại học viện của Thánh Thành Trung Châu, cái gì mà nội tình của một tòa học viện còn sâu hơn so với cổ Thánh tộc, nhưng mà Lâm Phong hắn sẽ không để ý đến mấy nội tình này, chỉ thấy ánh mắt hắn nhìn nhân vật Thánh Đế cảnh kia, trong mắt lộ ra hàn mang, mơ hồ có tử vong sát ý sắc bén tràn ngập mà ra, khiến cho nhân vật Thánh Đế kia cũng híp mắt lại,không ngờ, Lâm Phong lại muốn giết hắn?

- Hừ.

Người nọ hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Lâm Phong, nói:

- Lặp lại thì thế nào?

Người Thiên Đài hay là muốn thử một chút phân lượng của chính mình, mặc dù Lâm Phong ngươi thiên phú tuyệt đỉnh, nhưng ít nhất trong ba mươi năm tới, ngươi còn không có tư cách đứng ở trước mặt ta.

- Ba mươi năm?

Đám người Thí Thiên Lão Tổ cười lạnh, lập tức bọn họ bước ra, tám vị lão tổ đồng thời cuồn cuộn đi tới chỗ đối phương, một cổ sát khí kinh khủng tràn ngập mà ra, khủng bố tới cực điểm. Lập tức cường giả đã đến kia nhíu mày, nhìn chằm chằm lão tổ Chiến Vương Học Viện, hay là, bọn họ còn dám xuất thủ với tam đại học viện? Nhưng mà tám vị lão tổ của Chiến Vương Học Viện bao vây người vừa rồi nói chuyện, cũng tức là người dám xuất thủ với Mộc Trần, thần sắc lạnh như băng, mà ở nơi bị vây quanh, chỉ có hắn và Lâm Phong đang đối mặt với nhau, lúc này, trên người Lâm Phong tràn ngập hàn ý, một cỗ tử vong lượn lờ ở trên người người nọ, đột nhiên bầu trời tối sầm xuống dưới, khắp hư không hóa thành thế giới tử vong.

- Sao lại thế này?

Cường giả Thánh Đế của Thiên Thần Học Viện ngưng mắt nhìn, thật lạnh, hắn vậy mà cảm giác được một cỗ lạnh lẽo đến từ linh hồn, cái loại tử vong ý này không ngừng rót vào giữa thân thể hắn. Tâm niệm Lâm Phong vừa động, trong nháy mắt, tử vong đạo đại viên mãn, trăm vạn lạc ấn tử vong hóa thành ánh sáng hắc ám vô tận nhảy vào trong thân thể đối phương, lập tức, sắc mặt của cường giả Thánh Đế tái nhợt, trong nháy mắt, vẻ tro tàn chiếm cứ thân thể hắn.

- Đạo đại viên mãn, này… Nội tâm của cường giả Thánh Đế kia nhảy lên, đạo đại viên mãn tượng trưng cho việc muốn đi tới cảnh giới kia, Lâm Phong sao có thể lĩnh ngộ được đạo đại viên mãn?

Đạo đại viên mãn, chỉ cần một ý niệm thiên địa đều vong.

- Đông!

Lâm Phong bước chậm mà ra, người nọ cũng cảm thấy mỗi một bước giống như một hồi chuông tử vong đáng sợ đang vang vọng trong đầu của hắn, nhưng mà hắn là cường giả Thánh Đế, nghĩ như vậy, tinh thần ý chí khủng bố của hắn liền bộc phát ra, giống như muốn vén mây thấy mặt trời, xua đuổi cổ lực lượng tử vong kia đi. Mà lúc này, phía trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện Cửu U, thanh âm cuồn cuộn và tử vong không ngừng rót vào trong cơ thể đối phương, cảnh tượng rung động này khiến đôi mắt người dưới hạ không đều đọng lại.

- Đây là Lâm Phong sư huynh, thật cường đại, lúc này mới bao nhiêu năm mà Lâm Phong sư huynh đã dám áp bách cường giả Thánh Đế rồi?

Trong mắt đệ tử Chiến Vương Học Viện và đệ tử Thiên Đài lộ ra vẻ sùng bái, không hổ là người đứng đầu Cửu Tiêu mà bọn họ luôn ngưỡng mộ, thiên phú của Lâm Phong sư huynh thật đáng sợ, bây giờ còn cần ba mươi năm sao, hiện tại sư huynh có thể chiến đối phương. Hơn nữa, điều này tựa hồ còn chưa chấm dứt, tuyệt thế chi binh vương ý từ trên người Lâm Phong tràn ngập mà ra, vô thượng chi kiếm uy hội tụ, tất cả chúa tể trong thiên địa, thiên địa kiếm rít, cùng tử vong đan vào cùng một chỗ, không gì sánh kịp, mà lực lượng chúa tể trong cơ thể Lâm Phong cũng điên cuồng bắt đầu khởi động, lực lượng chúa tể mảnh thiên địa này, ở trong cơ thể hắn cùng với ở ngoài thân thể, toàn bộ lực lượng hội tụ vào kiếm, người hắn tức là kiếm, không ai biết kiếm sắp thành hình kia sẽ có uy lực mạnh đến mức nào. Chúa tể đạo, cấm kỵ lực, vô thượng chi kiếm, mảnh thiên địa này giống như đều hóa thành một kiếm, còn về phía cường giả Thánh Đế kia, hắn không ngừng kéo khí thế lên giống như cũng hoàn toàn bị áp suy sụp xuống, khí thế của hắn đã yếu đi, hơn nữa xung quanh lại bị lão tổ Chiến Vương Học Viện chặn đường khiến cho sắc mặt cường giả bên ngoài ngưng lại, đây là lực lượng của Lâm Phong? Hắn đã tới bực này rồi sao? Trường bào phần phật, Lâm Phong đi lên phía trước, nhìn thấy hắn bước đi cùng với cỗ khí chất kia, làm cho người ta không nghĩ tới hắn là đệ tử Chiến Vương Học Viện, và Thiên Đài, đây rõ ràng là một cường giả cấp bậc đại Tông Sư, cỗ khí chất duy ngã độc tôn kia giống như trong trời đất chỉ mình hắn có, kiếm, tất cả chúa tể, chúa tể thiên địa thương sinh tính mạng đều là của hắn.

- Ba mươi năm, ngươi thực đề cao chính mình rồi.

Lâm Phong bình tĩnh nói, giờ khắc này, hắn đứng ở đó giống như quân lâm thiên hạ, làm cho cường giả Thánh Đế của Thiên Thần Học Viện lại có ảo giác cần ngưỡng mộ.

- Giết!

Lâm Phong phun ra một chữ, thiên địa vạn pháp đều chịu sự chi phối của chúa tể, một kiếm thiên ngoại đến, khiến cho cường giả Thiên Thần Học Viện kia nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng mà giờ phút này hắn giống như bị nguyền rủa, thậm chí không phân biệt rõ kiếm từ đâu đến, ở giữa trời đất giống như chỉ có chuôi kiếm này, chúa tể thiên địa ở trong một kiếm này. Lúc kiếm quang xuất hiện, thì nó đã phủ xuống trước mặt đối phương, giống như là ở trong nháy mắt đó, không có khoảng cách thời gian, đây là một trong những thủ đoạn công kích mạnh nhất của Lâm Phong, trong đó dung nhập quá nhiều lực lượng, kiếm gần như không có nhược điểm, còn có thể phóng thích âm ba nguyền rủa, lúc cường giả Thánh Đế kia phát ra công kích đáng sợ đi chống lại đã không còn kịp, đám người chỉ thấy được một đạo quang hoa sáng chói nhất nuốt sống tất cả, cũng nuốt sống cường giả Thánh Đế cảnh kia, khiến hắn tan thành mây khói, dưới chúa tể kiếm khí sớm đã đã không còn thân ảnh, hoàn toàn hóa thành tro bụi. Mà Lâm Phong vẫn đứng ở trên hư không, một kiếm kia nhìn có vẻ như tùy ý, nhưng lại một trong những công kích mạnh nhất của hắn, thiên địa đại đạo, mình ta chúa tể, tất cả chúa tể, hắn đứng ở kia giống như chúa tể.

- Ba mươi năm, mới có tư cách chống lại hắn?

Nhớ tới câu nói vừa rồi của đối phương, đám người cũng cảm thấy buồn cười, một kiếm giết chết.

- Từ nay về sau, trên tấm bia đá phong vương của Chiến Vương Học Viện ta lại được thêm một nét, Lâm Phong vừa trở về Thánh Thành Trung Châu, Chiến Vương Học Viện đã tặng Chiến Vương cửu đỉnh phong làm Cửu Tiêu Vương, một kiếm giết Thánh Đế.

Trên mặt đệ tử Chiến Vương Học Viện hiện lên vẻ vô cùng sùng bái, đây là sư huynh đi ra từ Chiến Vương Học Viện của bọn họ, là tuyệt thế thiên tài.

- Đợi chút, như vậy, chuyện tứ đại cổ Thánh tộc bị diệt… Đám người đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, Lâm Phong sư huynh cường thế trở về, sẽ bỏ qua cho tứ đại cổ Thánh Tộc ngày xưa đã từng giết hắn sao?

Tất cả giống như đã được làm sáng tỏ, là Lâm Phong sư huynh làm, như vậy quân đoàn thần bí kia...? Mà giờ phút này, trong lòng cường giả tam đại học viện cũng kịch liệt dao động, một kiếm kia mang đến rung động quá mãnh liệt, làm cho nội tâm của bọn họ thật lâu không thể bình ổn xuống. Rồi đột nhiên, ánh mắt Lâm Phong phóng tới chỗ bọn họ, nhìn thấy mấy người đứng ở trên Thiên Đài, lạnh lùng nói:

- Đều cút xuống đi.

Một đạo thanh âm quát thẳng cường giả tam đại học viện, khiến cho những người đó sắc mặt đều khó coi, rất làm càn. Nhưng mà lúc này bọn họ kỳ thật cũng ý thức được tứ đại cổ Thánh tộc bị diệt, chỉ sợ cùng Lâm Phong không thoát khỏi liên quan, bởi vậy, cho dù là một vị Thánh Đế bị giết chết, bọn họ đều không có quá mức làm càn, mà là cực kỳ bình tĩnh, lúc này đây Lâm Phong hoàn toàn lột xác trở về.

- Xem ra, học viện thật sự tồn tại ở Thánh Thành Trung Châu lâu lắm rồi, làm cho một ít người cũng giống như mấy người cổ Thánh tộc kia, bên ngoài uy phong hiển hách.

Thanh âm bình tĩnh của Lâm Phong truyền ra, khiến cho hư không như có gió lạnh thổi qua, diễn tấu trên người mấy cường giả học viện, những lời này của Lâm Phong là có ý gì?

- Đi xuống.

Người Xuân Thu Học Viện đi xuống phía dưới, khiến cho đồng tử đám người co rút lại, Xuân Thu Học Viện ở trước mặt Lâm Phong cũng phải tránh lui nhường nhịn. Tiếp theo, cường giả Tuyên Cổ Học Viện cũng đi xuống hạ không. Lúc này, ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía đám người Thiên Thần Học Viện, rốt cục, dưới cái nhìn của Lâm Phong, bọn họ phất phất tay bay xuống hạ không, đám người nhìn Lâm Phong, trong lòng run rẩy, hôm nay, một mình Lâm Phong áp bách tam đại học viện, cái loại khí chất này không ai bì nổi.

- Chư vị, về sau xin tự trọng, nếu như lại có lần sau, thì đừng quên, môn phái truyền thừa đã lâu cũng có ngày bị diệt.

Lâm Phong bình tĩnh nói, khiến cho cường giả chư học viện cùng với cổ Thánh tộc khẽ run trong lòng, tứ đại cổ Thánh tộc bị diệt thật sự là do Lâm Phong làm?

- Thiên Đài đã thành lập, chư vị quay về đi.

Lâm Phong nhàn nhạt nói, ra lệnh đuổi khách, hôm nay kinh sợ đã cũng đủ, tứ đại cổ Thánh tộc bị diệt cũng là vì làm lót đường cho Thiên Đài, từ nay về sau, Thiên Đài quật khởi ở Thánh Thành Trung Châu, thế không thể đỡ. Còn những người kia sớm không mặt mũi nào lưu lại, đều rời đi, mấy người tiến đến xem lễ, dần dần tán đi, giờ chỉ còn lại người Thiên Đài ăn mừng khai tông lập phái, đồng thời, thu nhận môn đồ. Trong khi mọi người làm tất cả điều này, Lâm Phong lại lặng lẽ rời khỏi Thiên Đài, hắn đã lộ diện tạo một lần uy hiếp liền đủ rồi, kế tiếp không thể ở lại Thiên Đài, dù sao Thần Điện bên kia cũng sẽ không thả lỏng cho việc đuổi giết hắn. Lâm Phong lặng lẽ tới Chiến Vương Học Viện, bên trong tiên sơn, một tiên tử xuất trần đang khoanh chân ngồi trong tiên sơn tu hành, tiên tử mặc váy dài trắng tinh, tóc đen để trên đầu vai, khí chất của nàng phiêu nhiên, còn mang theo một cỗ lãnh ý bẩm sinh. Đúng lúc này, ánh mắt của nàng chậm rãi mở, cặp mắt xinh đẹp nhìn phía thân ảnh xuất hiện ở trước mắt.