[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2321: Thưởng thức



Khung Hải Nha khẽ đi lên trước từng bước, cười nói:

-Đúng như ngươi mong muốn, nhanh như vậy mà chúng ta đã lại thấy mặt, Cổ Giới tộc chỉ có một người tới sao?

-Cổ Giới tộc thế lực nhỏ yếu, chỉ có một mình ta nhận được thư mời, làm sao có thể so sánh với Hỏa Diễm Thần Điện thực lực cường đại, lại có thêm Hỏa Diễm Thần Thuẫn vô cùng uy lực.

Lâm Phong nở nụ cười nói, nhất thời nụ cười của Khung Hải Nha bị kiềm hãm, Hỏa Diễm Thần Thuẫn bị Cổ Giới tộc phá khai rồi, đây là Lâm Phong đang cố ý nhắc lại chuyện cũ làm sao bên ngoài nghe không hiểu cơ chứ, hiển nhiên Lâm Phong đang châm chọc hắn. Lúc này, có một đạo thân ảnh đi đến bên cạnh Khung Hải Nha, người này cao hơn so với Khung Hải Nha, cái trán rộng mở, hai mắt sáng ngời, thần sắc rất bình tĩnh, làm cho người ta có một loại cảm giác không giận mà uy, khiến người khác có thể cảm giác được lực áp bách nhàn nhạt từ trên người hắn, đây là một loại khí tràng, hắn đứng ở kia có thể hình thành một loại khí tràng như vậy, Khung Hải Nha cũng không có khiến cho Lâm Phong có loại cảm giác này. Người chung quanh nhìn thấy người nọ cũng lộ ra ý cười, Mộ Sơn Tử ngoại trừ mời Khung Hải Nha, còn mời gia hoả này đến, xem ra Mộ Sơn Tử có ý tưởng lớn mật nào đó, nếu không hắn sẽ không phát thư mời tới nhiều người như vậy. Khung Cửu Thiên cũng là người họ Khung trong Hỏa Diễm Thần Điện, hắn và Khung Hải Nha là người cùng thế hệ, chắc là huynh trưởng của Khung Hải Nha, cường giả Thánh Đế cực hạn, thực lực của hắn mạnh hơn rất nhiều so với Khung Hải Nha.

- Yên lặng nhiều năm như vậy lại xuất hiện trong tầm mắt của người đời, hình như Cổ Giới tộc có một chút lo lắng nên cho một nhân vật thiên tài đi ra, hy vọng ngươi đừng khiến thế nhân thất vọng.

Khung Cửu Thiên nhìn Lâm Phong, dùng giọng điệu bình tĩnh nói ra một câu khiến cho người ta có một loại cảm giác cao ngạo nhàn nhạt, đúng là chỉ có mình hắn có thể tạo nên khí tràng, ở rất nhiều năm trước hắn đã là nhân vật Thánh Đế cực hạn, khoảng cách tới thánh giai chỉ còn một bước nhỏ, hán tùy thời có khả năng đi vào bậc thang phía trên. Lâm Phong chậm rãi đứng lên, bình tĩnh nhìn Khung Cửu Thiên, hiển nhiên hắn cũng cảm thấy Khung Cửu Thiên đang uy hiếp hắn, nhưng mãnh liệt hơn so với Khung Hải Nha, thậm chí nó còn mạnh hơn trung niên lam bào hắn vừa gặp gỡ, đó là khí thế, nhưng mà hôm nay hắn là Cổ Giới tộc Tà Thần, há có thể yếu đi khí thế, hắn đi về phía trước từng bước, khoé miệng vẽ lên một nụ cười yêu dị nói:

-Ngươi muốn chuyện tình thú vị hơn không?

Khung Cửu Thiên nghe thấy Lâm Phong đáp lại thì thần sắc vẫn không có gì gợn sóng, hắn chỉ nở nụ cười rồi lập tức xoay người rời đi, Khung Hải Nha hừ lạnh một tiếng với Lâm Phong, nói:

-Người cứ chờ đấy!

Nói xong, hắn cũng tránh ra, còn hắn chờ mong cái gì, chỉ sợ cũng chỉ có Khung Hải Nha mới hiểu được, đám người cũng có thể đoán ra, chuyện tình hắn chờ mong Lâm Phong tuyệt đối không phải là chuyện tốt. Mấy ngày sau Mộ Sơn Tử vẫn không có lộ diện, mà người tới Mộ Sơn gia tộc lại nhiều hơn, đã có hơn ba mươi người tới rồi, tất cả đều là nhân vật phi thường lợi hại, đương nhiên Mộ Sơn Tử không chỉ mời những người này, không phải là tất cả mọi người đều rảnh rỗi như vậy, tới tầng thứ như bọn họ rồi, ai không có chuyện tình của chính mình, vậy nên vẫn có một số người không tới. Ngày hôm nay chính là ngày Mộ Sơn Tử ước định trong thư mời, không ít người đi ra khỏi tẩm cung, chỉ nghe một người cười nói:

-Gia hỏa Mộ Sơn Tử kia cũng nên trở lại rồi nhỉ.

-Đã đến, không biết gia hỏa kia muốn nói cho chúng ta cái gì.

-Hắn từ Thái Yêu giới, vượt qua khoảng cách xa như vậy để trở về thì chuyện tình sẽ không bình thường chút nào.

Mọi người nghị luận nói, Lâm Phong ở một bên im lặng nghe, thế hắn mới biết, nguyên lai Mộ Sơn Tử cũng không ở trong Mộ Sơn gia tộc, mà hắn đi tới Thái Yêu giới, hắn khiến Mộ Sơn gia tộc thay hắn phát ra thư mời, còn hắn thì đang ở trên đường đường về.

-Mộ Sơn Tử đi đến Thái Yêu giới lịch lãm, không ngờ vẫn có thể biết ta, cũng không biết chuyện mời ta là ý tứ của Mộ Sơn Tử hay là ý tứ của Mộ Sơn gia tộc, nếu như là bản thân Mộ Sơn Tử thì tin tức người này nắm trong tay làm cho người ta phải sợ hãi, cho dù đang lịch lãm cũng không quên quan tâm chuyện đã xảy ra ở Cửu Tiêu thiên đình.

Lâm Phong nghĩ trong lòng, đúng lúc này có một lão giả từ hư không bước chậm mà đến, cười nói với mọi người:

-Khiến các vị đợi lâu, thiếu gia đã trở về, hôm nay hắn đang tắm rửa thay quần áo, chuẩn bị đi đến chính điện vì chư vị đón gió tẩy trần, mời chư vị theo lão nhân đến đó!

Từng đạo thân ảnh lóe ra, trong nháy mắt trước mắt Lâm Phong nhiều ra vài nhân vật, tốc độ của bọn họ đều nhanh đến mức không thể tin được.

-Rốt cục gia hỏa kia đã trở lại, cái gì mà tắm rửa thay quần áo, sao hắn giống như đàn bà thế.

Một đạo thanh âm tục tằng truyền ra, người nọ đeo một cái xích bạc trên cổ, cả thân hình mặc một cái quần cộc rộng thùng thình, trên người cơ tràn ngập các đường cong cơ bắp, trên vai hắn có một cái chùy vô cùng to lớn. Người như vậy liếc mắt nhìn qua rồi muốn quên hắn cũng khó.

-Như thế nào, không đợi được sao, ngươi cho là mọi người đều giống như ngươi sao, đi đến chỗ nào cũng phá hư phong cảnh như vậy.

Một vị trung niên mặc trường bào bên cạnh hắn, phun ra một đạo lãnh âm, diện mạo người này lộ ra khí tức cuồng dã, trên mặt mọc ra chòm râu, trên người mang theo một cỗ uy nghiêm.

-Các ngươi, câm miệng.

Một đạo thanh âm bén nhọn đột nhiên truyền ra, ở phía trước đám người xuất hiện một thanh niên tuấn mỹ như yêu, hình thể người này thon dài, đôi tay trắng nõn giấu trong tay áo, trên người mặc một kiện thanh sam, quang hoàn nhàn nhạt bao phủ ở trên người hắn, làm cho người ta có một cỗ mỹ cảm yêu dị. Ánh mắt hai người vừa nói chuyện nhìn chằm chằm vào thanh niên yêu tuấn này, đột nhiên thần sắc bọn hắn hiện lên một đạo lãnh ý, trên người cũng có khí tức phóng đãng càn quét mà ra.

-Tiểu yêu, nói chuyện cùng tiền bối phải biết khách khí một chút, thời điểm ta thành danh, ngươi còn chưa sinh ra đâu!

Trung niên khoác trường bào đi lên trước, phun ra một đạo lãnh âm nhàn nhạt, ánh mắt thanh niên yêu tuấn nhìn về phía hắn, lãnh miệt nói:

-Tư Đồ, ngươi đang nói chính ngươi sao?

Tư Đồ Bá biến sắc, hừ lạnh một tiếng, cười nói:

-Hậu sinh khả uý, thật đúng là một thế hệ so với một thế hệ cuồng vọng hơn.

-Nói to cái rắm, có gan hiện tại đánh một trận đi.

Người mặc quần cộc đeo xích bạc vui sướng khi người gặp họa nói, Tư Đồ Bá liếc mắt quét hắn, cười nói:

-Cũng không cần phải gấp, sẽ có cơ hội thôi.

-Đi thôi, nhìn xem Mộ Sơn Tử tìm chúng ta là muốn nói chuyện gì.

Chỉ thấy một nhân vật mặc hắc bào nhàn nhạt nói, mọi người không có tranh cãi cái gì nữa, từng cái thân hình lóe ra, giống như lưu quang, biến mất ở tại chỗ, những người này nhìn như vô cùng ngốc nghếch, nhưng không có một nhân vật nào không trải qua ít sự tình, bọn họ chỉ biểu hiện ra tính cách đó khi ở cùng những người ngang hàng với họ, nếu ở trước mặt hậu bối, bọn họ đều là trầm mặc ít lời, không giận mà uy, một ánh mắt cũng có thể làm cho người ta kính sợ. Một lát sau, mọi người đi theo lão giả tới trước cái cung điện, chỉ thấy phía trước chính điện có một thanh niên phong độ mặc áo trắng đứng ở kia, mỉm cười nhìn mọi người, nói:

-Chư vị nhận được thư mời liền tới đây, Mộ Sơn Tử vô cùng cảm kích.

-Ngươi đừng dát vàng lên trên mặt nữa, Mộ Sơn Tử, ngươi cũng hiểu được chúng ta tới tkhông phải vì nhận được thư mời của ngươi.

-Chúng ta không có thời gian rãnh rỗi.

Hình như đám người không để cho Mộ Sơn Tử mặt mũi, từng người mở miệng mắng hắn, chỉ có điều Mộ Sơn Tử cũng không có ngại, mà chỉ cười nói:

-Được rồi, chư vị cũng đừng nói khó nghe như thế, đến đây đi, vào chính điện nghị sự.

-Tốt.

Đám người gật gật đầu, theo Mộ Sơn Tử đi vào trong điện, phân biệt ngồi ở hai bên, ánh mắt đồng loạt hướng tới vị trí Mộ Sơn Tử nhìn lại, chỉ thấy Tư Đồ Bá nói:

-Mộ Sơn Tử, hiện tại có thể nói sự tình chưa.

-Tư Đồ, nhiều năm như vậy rồi mà tính tình của ngươi vẫn không thay đổi một chút .

Mộ Sơn Tử nở nụ cười, nhìn về phía đám đông nói:

-Chắc chư vị cũng biết, ta vừa từ Thái Yêu giới trở về, ở một đoạn thời gian trước, ta đến Thái Yêu giới vì lịch lãm, chỉ có điều lại gặp một chút chuyện thú vị.

-Chuyện gì?

Trong ánh mắt tiểu yêu lộ ra một chút ánh sáng yêu dị, hỏi.

-Chuyện tình về một trong bảy đại cấm địa, chuyện tình Thái Cổ Ma Quật, người đứng vị trí thứ ba Cửu Tiêu Hội Ngộ ngày xưa là Sở Xuân Thu, một mực ở bên ngoài Hằng Hà Thời Gian, hôm nay hắn đã rời khỏi Hằng Hà Thời Gian, không ngờ một mình tiến nhập Thái Cổ Ma Quật, các ngươi cũng biết tin tức này?

Mộ Sơn Tử mở miệng nói.

-Nghe nói, Sở Xuân Thu phát hiện cái gì đó?

Thần sắc Khung Cửu Thiên loé lên, hỏi.

-Nếu ta nói, Sở Xuân Thu theo Thái Cổ chi ma tiến vào Thái Cổ Ma Quật, các ngươi có tin không?

Mộ Sơn Tử bình tĩnh nói, khiến cho thần sắc đám đông ngưng hạ:

-Có khả năng sao?

-Ta và Sở Xuân Thu đã gặp nhau một lần, tuy người này đứng thứ ba Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng quả thật kỳ tài ngút trời, địa điểm chúng ta gặp mặt chính là ở bên ngoài Thái Cổ Ma Quật, hắn rất gan dạ và có dũng khí khiến ta bội phục, tuy ta không biết người đứng vị trí thứ nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ Lâm Phong và thứ hai Không Minh có vĩ đại hơn hắn hay không, nhưng ít ra ta thừa nhận Sở Xuân Thu là một nhân vật phi phàm.

Mộ Sơn Tử bình tĩnh nói, khiến cho mọi người nhìn lại vài người đứng đầu Cửu Tiêu Hội Ngộ, vậy mà Mộ Sơn Tử thừa nhận nhân vật Sở Xuân Thu này.

-Lâm Phong cũng là một nhân vật không tầm thường, không phải Tuyết tộc cũng bị hắn làm cho rất thảm sao, hơn nữa hắn bị Hỏa Diễm Thần Điện đuổi giết như vậy cũng không thể giết chết hắn, điểm này cũng đủ làm cho người ta phải bội phục, nhưng không biết hôm nay hắn đang ở đâu.

Người đeo xích bạc cao giọng nói, nhất thời Khung Hải Nha cau mày, cái tên Lâm Phong này, đối với Hỏa Diễm Thần Điện mà nói, rất là chói tai. Kỳ thật, trong này có không ít người đều là người của Thần Điện, bọn họ vốn nên có nghĩa vụ đánh chết mười người tốp đầu Cửu Tiêu Hội Ngộ, bao gồm Lâm Phong và Sở Xuân Thu, nhưng họ không những không gây trở ngại bọn họ mà còn thưởng thức những nhân vật đó, địch nhân không có nghĩa là không thưởng thức!