[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2327: Quái vật Thánh giai



Thủ chưởng hướng phía bên này giết đến, Lâm Phong hầu như không có thời gian suy tính, lực lượng trấn áp vô thượng tràn ra, một tiếng vang thật lớn, cả người hắn hóa thành một thanh lợi kiếm đáng sợ không gì sánh được, vô tận kiếm quang loé lên trấn áp muôn đời. Quang mang xé mở tất cả, toàn bộ Hắc Phượng đánh về phía hắn đều bị chém đứt, cực kỳ đáng sợ.

- Đông!

Thủ chưởng đen kịt trực tiếp đánh lên trên cự kiếm, khiến cự kiếm hung hăng chấn động, kiếm quang và hư không đều bị vặn vẹo. Thủ chưởng kia trực tiếp xông phá tất cả nắm lấy cự kiếm, Lâm Phong chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kinh khủng truyền đến.

- Cổn nhiều!

Một tiếng gào thét truyền ra, cự kiếm bị ném vào trong không gian hắc ám. Một khắc sau, Lâm Phong đang hóa thân thành cự kiếm xuất hiện ở trung tâm động phủ hắc ám, trước mặt hắn có một đôi mắt đen nhánh làm cho người ta cảm thấy kinh khủng, đó là một hư ảnh Hắc Phượng vô cùng to lớn, lộ ra uy nghiêm đáng sợ, không biết nó đã tồn tại bao nhiêu năm tháng ở nơi này. Bên ngoài, đám người Lam Qua vẫn ở chỗ cũ đối phó với vô tận Hắc Phượng, chỉ thấy thần sắc Lam Qua ngưng trọng, trước mặt của hắn có một hư ảnh Hắc Phượng vô cùng to lớn giống như vương giả vậy. Hình như vô tận Hắc Phượng xung quanh đều nghe theo hắn chỉ huy.

- Chúng ta phải mau rời khỏi đây, nơi này có vài tôn thống lĩnh Hắc Phượng.

Lam Qua mở miệng nói, mà Ngao Ma lại nhìn chằm chằm hư không nơi Lâm Phong biến mất, nói:

- Lão đại đi đâu rồi?

Thần sắc Tiểu Nhã khẩn trương, hai tay nắm thật chặt, nhìn chằm chằm nơi Lâm Phong biến mất, nàng không mong muốn ca ca gặp chuyện gì.

- Không quản được nhiều như vậy, chúng ta từ chỗ lỗ hổng kia đột phá vòng vây, những người đó cũng không phải lương thiện gì.

Lam Qua công kích về phía một phương hướng cố định, chỉ thấy hắn đứng giữa hư không, cả người chìm trong vô thượng lôi điện giống như một tôn lôi thần đáng sợ. Hư ảnh Hắc Phượng đang nói vô pháp tiếp cận thân thể hắn, tất cả đều bị hắn trực tiếp tiêu diệt.

- Rống!

Ngao Ma hét lên giận dữ, một ngụm nuốt một hư ảnh Hắc Phượng, quát:

- Lão đại!

- Mau đi, các ngươi ở lại cũng không làm nên chuyện gì, mà chỉ trở thành gánh nặng của hắn.

Lam Qua quát một tiếng, Ngao Ma quát:

- Không, nhờ ngươi giúp ta chiếu cố Tiểu Nhã, ta đi cứu lão đại, đa tạ.

Nói xong, Ngao Ma đưa Tiểu Nhã đến trước người Lam Qua, khiến thần sắc Lam Qua ngưng lại, nhìn thấy con ngươi to lớn của ma long, trong lòng hắn hơi nóng nảy, gật đầu, nói:

- Tốt, giao nàng cho ta.

Lam Qua phất tay áo cuốn theo Tiểu Nhã, Ngao Ma nói:

- Đa tạ!

Nói xong, Ngao Ma ngửa mặt lên trời giận dữ hét lên một tiếng, hướng chỗ sâu dưới đáy cốc vọt tới. Trong thiên địa xuất hiện hư ảnh hắc ám đáng sợ không gì sánh được, mỗi một đạo lợi trảo đều xé nát hư ảnh Hắc Phượng.

- Đầu ma long điên cuồng này.

Lam Qua quay đầu lại liếc mắt nhìn Ngao Ma, mảnh sơn cốc này rất lớn, tên vừa đối phó Lâm Phong chỉ sợ là một quái vật, hắn và Ngao Ma đều có thể cảm giác được, trong Hắc Phượng mộ cốc, hẳn là tồn tại một vị vương giả duy nhất, thống lĩnh tất cả linh hồn ở nơi này.

- Cổn!

Đột nhiên Lam Qua bạo rống một tiếng, trong miệng hắn phun ra lôi điện đáng sợ, trùng kích xé nát hư ảnh Hắc Phượng trước người hắn. Thân thể hắn điên cuồng trùng kích về phía trước, con mắt xanh nhạt giữa mi tâm hắn mở ra, nhìn cực kỳ yêu dị và đáng sợ. Dường như trong đó ẩn chứa lôi quang kinh khủng không gì sánh được. Mà giờ khắc này trong hắc động, Lâm Phong và tôn hư ảnh kia vẫn nhìn nhau, lúc này Lâm Phong vẫn trong hình dạng kiếm hình.

- Lực lượng thần hồn thật mạnh mẽ, đây là thần hồn hình thể.

Trong lòng Lâm Phong ngầm run sợ, trong mắt hư ảnh kinh khủng kia hiện lên u quang, nói:

- Còn muốn từ trong thánh pháp của ta chạy trốn sao?

Hiện tại, ngươi hãy thần phục ta. Thanh âm vừa phát ra, con ngươi lạnh băng của hắn như có vô tận Hắc Phượng đánh về phía cự kiếm, dường như muốn phá hủy cự kiếm.

- Ông!

Kiếm khí đáng sợ càn quét ra, kiếm quang xé mở tất cả, toàn bộ Hắc Phượng bị tiêu diệt, Lâm Phong hóa thành bản tôn, nhìn chằm chằm đối phương, cả giận nói:

- Đến đây!

Thanh âm truyền đến, tràng cảnh xung quanh biến ảo. Một khắc sau, bóng đen kia cũng ngưng tụ lại rõ ràng hơn, không còn thần bí mơ hồ, mà là hiện ra rõ ràng trước mặt Lâm Phong. Một hư ảnh Hắc Phượng đáng sợ, trên người hư ảnh kia dường như có rất nhiều ánh mắt vậy, nhưng tất cả lại đều rất ảm đạm, chỉ có cặp mắt đáng sợ trên đầu hắn dường như có thể làm cho người nhìn vào bị hãm sâu. Lúc này, đôi mắt kia nhìn ngắm bốn phía, thần sắc hơi lạ, nhìn chằm chằm Lâm Phong, lạnh nhạt nói:

- Đây là nơi nào?

Lâm Phong biết, đầu quái vật đáng sợ này chỉ sợ là có một luồng năng lực thánh giai, tuy rằng không phải cường giả thánh giai chân chính, nhưng hắn vẫn không thể đối phó, chỉ có thể kéo quái vật này vào thế giới của hắn. Điều này cũng làm cho Lâm Phong cảm giác được thánh giai và dưới thánh giai chênh lệch lớn đến thế nào.

- Thế giới của ta!

Lâm Phong nói ra một câu lạnh như băng, trên thiên không có khí tức vô tận hội tụ bao phủ Lâm Phong, trong khoảnh khắc hơi thở của hắn so với thế giới bên ngoài càng thêm đáng sợ. Nơi đây là nội thế giới của hắn, hắn là chúa tể, hắn khống chế mọi lực lượng, là chúa tể của tất cả.

- Không thể điều động lực lượng thiên địa!

Thần sắc Hắc Phượng ngưng trọng, trở nên rất khó coi, hắn nhìn chằm chằm Lâm Phong, thế giới của hắn, một kẻ có tu vi Đế cảnh làm sao có thể có nội thế giới như vậy?

- Mặc dù đây là thế giới của ngươi, hôm nay ngươi vẫn phải thần phục ta!

Đột nhiên, trên tôn Hắc Phượng yêu dị kia như có vô số cái miệng đồng thời mở ta, thanh âm quanh quẩn trong hư không. Thần sắc Lâm Phong cứng ngắc, nhìn chằm chằm vào đôi mắt sáng ngời trên hư ảnh kia. Dường như đó chính là hắn, sợ rằng người này đã nuốt Hắc Phượng, dung nhập vào trong thân thể của hắn.

- Giết!

Thủ chưởng Lâm Phong run lên, nhất thời lực lượng chúa tể thổi quét thiên địa. Đồng thời vô thượng kiếm uy cùng với lực lượng tử vong cũn cuồn cuộn đánh về phía đối phương, bao trùm lên thân thể đối phương, đôi mắt khổng lồ của Hắc Phượng trở nên băng lãnh. Đột nhiên hắn bắt đầu tách ra, vô số hư ảnh Hắc Phượng xuất hiện, trong ánh mắt phát ra quang hoa khiến tâm thần người ta cảm thấy sợ hãi.

- Tiến đến.

Một giọng nói quanh quẩn giữa hư không. Trong khoảnh khắc, Lâm Phong như bị bao phủ vào trong một phiến lĩnh vực hắc ám. Có vô số miệng rộng sắc nhọn lập tức cắn xé về phía hắn muốn nuốt chửng thân thể của hắn. Thân thể Lâm Phong đột nhiên tách ra, huyễn hóa ra rất nhiều thân ngoại hóa thân, toàn bộ nhào về phía thân thể đối phương. Đồng thời, lực lượng chúa tể cũng điên cuồng công kích đối phương từ bên ngoài, mà bản tôn Lâm Phong lại xuất hiện ở trước mặt đối phương, đánh ra một chưởng ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Trong khoảnh khắc cặp mắt và những chiếc miệng kia bị xé rách, nhưng hắn vẫn không nhìn thấy bên ngoài.

- Ngươi trốn không thoát đâu!

Đột nhiên, một đôi lợi trảo đánh về phía Lâm Phong, căn bản không thể né tránh, tâm niệm Lâm Phong vừa động, nhất thời trận quang lóng lánh bao vây thân thể hắn. Đồng thời hắn nắm lấy một hư ảnh Hắc Phượng kéo vào trong màn sáng, thủ chưởng bỗng hóa thành cánh tay yêu long đáng sợ như quái thú cắn nuốt đối phương, cứng rắn nuốt chửng tôn Hắc Phượng kia. Thần sắc Lâm Phong lạnh lùng, khoảng không trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một cây búa to, thân thể hắn như trở thành cái bóng, phong duệ chi ý tràn ngập ra. Nghiền nát võ hồn dung nhập vào trung tâm mảnh thế giới này, hết thảy năng lực đều là tùy tâm sở dục mà sinh ra. Lúc này Lâm Phong phải đối mặt với kình địch trước nay chưa từng có, hắn phải đối mặt với quái vật dường như muốn bước vào thánh giai.

- Đông!

Màn sáng bị nghiền nát, vô số lực lượng bén nhọn đáng sợ đánh về phía hắn.

- Đại hư không thuật!

Thân thể Lâm Phong như dung nhập vào trong thế giới của mình, thân thể khổng lồ của đối phương va chạm lung tung, lần nữa Lâm Phong xuất hiện song chưởng hắn như Cửu Long, trực tiếp mở miệng to như chậu máu, nuốt hư ảnh Hắc Phượng vào trong cơ thể. Trong giây lát thân thể hắn liền xông ra ngoài, thế nhưng lĩnh vực hắc ám kia dường như đang không ngừng co rút lại, Lâm Phong không có đường nào có thể trốn thoát.

- Không được, phải tìm được bản thể của hắn ở đâu!

Trong lòng Lâm Phong khẽ nhúc nhích, ánh mắt hắn nhìn quét xung quanh, nhưng mà dường như xung quanh không hề khác biệt, căn bản không thể tìm được bản thể hắn ở nơi nào, mặc dù đối phương không cách nào điều động lực lượng ngoại giới, nhưng vẫn có thể nuốt trọn hắn nuốt, khiến hắn tứ phân ngũ liệt.

- Cửu tự!

Quanh thân Lâm Phong, đột nhiên lúc cửu tự quang hoàn xuất hiện, cảm ứng lực cường đại tràn ngập ra, hai tay hắn xuất hiện tử vong kiếm uy đáng sợ.

- Ầm!

Một luồng hắc hỏa đánh tới hướng hắn, lợi kiếm của Lâm Phong không ngừng chém ra, mưa gió không lọt, lập tức trường mâu phá không sát phạt mà ra, thân thể Lâm Phong lập tức trùng kích phương hướng có công kích đánh tới.

- Giết!

Song kiếm quét ra, nhất thời hóa thành một luồng khói xanh tử vong trước người Hắc Phượng, Lâm Phong đi tới trước thân thể đối phương, lợi kiếm hung hăng đánh tới. Giờ khắc này, đột nhiên từ trong thân thể đối phương cuất hiện vô số thủ chưởng vươn tới không chế hắn, lập tức kéo hắn vào, muốn hắn dung nhập vào trong thân thể đối phương. Lâm Phong cảm giác thân thể của chính mình bị một ánh mắt nhìn chằm chằm.

- Đau quá!

Lưỡi dao sắc bén đâm vào trên người của Lâm Phong, đâm rách thân thể cứng cỏi của hắn, hấp thu tinh khí của hắn, sắc mặt Lâm Phong liền trắng bệch.

- Trở thành một bộ phận của ta đi.

Thanh âm lạnh lùng lần thứ hai truyền ra, thanh âm không có phương hướng. Đôi mắt Lâm Phong mở to, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, như ma vương đang gầm thét, hư không bị chấn động, vô số đạo thánh linh kiếm quét ra không ngừng chém đứt xúc tua quấn trên người của hắn. Trong giây lát thân thể Lâm Phong giãy ra đánh tới một phương hướng khác. Ánh mắt hắn cực kỳ lãnh đạm nhìn chằm chằm đôi mắt phía trước. Vô số hư ảnh Hắc Phượng giết về phía hắn, ngăn trở bước tiến của hắn. Nhưng chúa tể lực trên người Lâm Phong càn quét ra, chúa tể chi kiếm bổ về phía trước, khiến phía trước như xuất hiện một cái thông đạo, tùy ý để Lâm Phong trùng kích qua.