[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2331: Đi trước Ma Quật



Lâm Phong cũng lấy ra một kiện binh khí, đó là Vạn Hóa Bảo Đỉnh, bảo đỉnh mà hắn nắm trong tay chính là binh khí trận pháp. Sau khi hắn nắm kiện binh khí này trong tay hắn vô pháp phát huy ra uy lực từng có, theo thực lực của hắn dần dần mạnh lên, uy lực của cái Vạn Hóa Bảo Đỉnh này cũng càng ngày càng lớn mạnh. Sợ rằng những cường giả trận pháp kia ở thời kỳ toàn thịnh đã từng sử dụng Vạn Hóa Bảo Đỉnh này, có thể nó chính là một kiện Thánh Vương Binh nếu không đối với một vị trận pháp sư mà nói binh khí này cũng không có bất cứ tác dụng gì. Đối với trình độ cứng cáp của Vạn Hóa Bảo Đỉnh Lâm Phong đã thử qua, lúc Thánh Vương của Hỏa Diễm Thần Điện đuổi giết hắn Vạn Hóa Bảo Đỉnh đã chịu một kích của vị Thánh Vương kia, bảo đỉnh kiên cố không gì sánh được, cường giả Thánh Vương đều không thể hủy diệt. Đôi mắt to lớn của Hắc Phượng quét ra xung quanh, như đang chọn phương hướng để đột phá r khỏi sự vây giết của đám người Lâm Phong. Hắn biết nếu muốn giết ra ngoài, dù hắn là Bán Thánh nhưng phải đối mặt với sáu tồn tại cấp cực hạn đều cầm Bán Thánh phẩm Thánh Vương Binh trong tay thì hắn căn bản không khả năng chống lại, chỉ có một con đường chết. Cuối cùng, ánh mắt của hắn tập trung ở trên người Lâm Phong, cũng không phải là hắn cho rằng thực lực Lâm Phong yếu, mà là vì trước người Lâm Phong trôi nổi Vạn Hóa Bảo Đỉnh thả ra khí tức yếu nhất.

- Xuy!

Một đạo hắc mang loá mắt từ mắt của hắn bắn ra, lập tức thân thể hắn hướng phía Lâm Phong đánh tới, loại tốc độ này nhanh đến chỉ còn lại một đạo tàn ảnh.

- Hắc đồng chi tù.

Con ngươi Lâm Phong biến hư không phía trước bao phủ hóa thành lao tù. Trong nháy mắt thân thể Hắc Phượng ngừng lại xuất hiện ở trong thần thông đồng thuật của Lâm Phong, hắn xông về phía trước nhưng trong mắt những người còn lại thân hình hắn vẫn đứng tại chỗ, bất quá Hắc Phượng kia cũng ý thức được. Chỉ thấy quanh người hắn xuất hiện vô số hư ảnh Hắc Phượng, điên cuồng đánh về phía trước. Nhất thời Lâm Phong chỉ cảm thấy mắt đau đớn, một cỗ yêu tà khí đánh về phía con ngươi của hắn như muốn đâm thủng con ngươi của hắn. Nhưng những người khác đã đánh tới, ngay trong khoảnh khắc hắc đồng chi tù bị nghiền nát, Xích Luyện Sơn phóng đại binh khí trong tay, lập tức hung hăng đập tới khoảng không phía trước. Trong khoảnh khắc trăm nghìn dặm không gian đều rung chuyển, vô thượng lực lượng trực tiếp áp bách trên người của đối phương, thân thể khổng lồ của Hắc Phượng bị cứng rắn đập xuống, liền phun ra một ngụm máu tươi.

- Xuy xuy.

..... Nghìn vạn đạo âm luật sát phạt giết đến, mập mạp cũng gõ vang trống lớn phát ra công kích thần hồn, đám người Hoa Thiên Ngữ đồng thời phát ra công kích. Trong nháy mắt toàn bộ công kích hướng phía Hắc Phượng đánh giết tới, chỉ cần có cơ hội trong nháy mắt, bọn họ sẽ hủy diệt đối phương.

- Ầm!

Trên thân hình Hắc Phượng hiện lên vô tận hắc quang, hắn liền phun ra vài ngụm máu tươi, thân thể hắn vẫn hóa thành một đạo ô quang xông về phía Lâm Phong. Giờ khắc này, cả người Lâm Phong chỉ cảm thấy đang bị một công kích đáng sợ ăn mòn, dường như có nghìn vạn hư ảnh Hắc Phượng tà ác mổ lên thân thể của hắn, hắn thấy được hàng tỉ Hắc Phượng tà ác đánh một kích đáng sợ về phía hắn, tất nhiên đây là một kích tuyệt mệnh của đối phương muốn lấy mạng của hắn.

- Dung!

Tâm niệm Lâm Phong vừa động, lập tức cả người nhảy vào trong Vạn Hóa Bảo Đỉnh, thần hồn hắn cũng dung nhập vào bên trong, trận pháp của bảo đỉnh khởi động, tử vong chi ý bao phủ khắp thiên địa, đại đạo tử vong của Lâm Phong đã là đại viên mãn đại đạo. Hôm nay thần hồn nhập đỉnh, lại khiến bảo đỉnh phát huy được lực lượng tử vong. Nhất thời, giữa thiên địa chỉ có tiếng chuông vang báo hiệu tử vong.

- Phốc, phốc, phốc.

..... Một hư ảnh Hắc Phượng trực tiếp ở ngã xuống dưới tiếng chuông tử vong, thần sắc bọn người Lam Qua ngưng trọng, âm thanh tử vong truyền ra từ bảo đỉnh rất đáng sợ, có thể khiến cho đối phương trực tiếp tử vong. Sau một khắc, một cỗ lực lượng thôn phệ kinh khủng truyền ra, Hắc Phượng này như bị nuốt vào trong Vạn Hóa Bảo Đỉnh, rất nhanh vô số hư ảnh Hắc Phượng khổng lồ đều biến mất. Đám người Lam Qua tiếp tục bước chậm ra, hướng phía bản tôn đối phương, bốn món Bán Thánh phẩm Thánh Vương Binh phát ra công kích lần thứ hai, âm thanh bạo liệt truyền ra, thân thể khổng lồ của Hắc Phượng bị xé rách.

- Vậy mà hắn vẫn còn khả năng chiến đấu!

Ánh mắt Xích Luyện Sơn ngưng lại, thả người nhảy đến trước mặt đối phương, điên cuồng đánh ra một kích. Nhưng đúng lúc này con ngươi của Hắc Phượng mở ra bàn tay hắn lập tức run lên, nhất thời một lực lượng đáng sợ bao phủ Xích Luyện Sơn, vô số hư ảnh Hắc Phượng trực tiếp đánh lên trên người Xích Luyện Sơn. Thân thể Xích Luyện Sơn cảm giác như bị bạo tạc vậy, rất khó chịu, rất may lực phòng ngự của hắn cường đại.

- Thiên địa chi khải!

Xích Luyện Sơn nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức đại địa chi khải đáng sợ bao trùm lên cả người hắn, có càng nhiều công kích không ngừng đánh phía hắn, áo giáp bị đánh nát, thân thể khổng lồ của Hắc Phượng đánh về phía hắn dường như muốn kéo hắn đồng quy vu tận

- Đông!

Tiếng chuông tử vong lần thứ hai vang lên, chỉ thấy Vạn Hóa Bảo Đỉnh trực tiếp xuất hiện ở trước người Xích Luyện Sơn, một kích đáng sợ đánh lên Vạn Hóa Bảo Đỉnh, chấn bay bảo đỉnh ra ngoài.

- Giết!

Thân thể Hoa Thiên Ngữ xuất hiện ở hư không phía trên Hắc Phượng, âm luật như thiên ti vạn lũ sát phạt mà ra, từ trên đỉnh đầu của hắn áp xuống khiến đối phương hoàn toàn bị xé nát, Lam Qua nổi giận gầm lên một tiếng, dường như lôi thần thịnh nộ, binh khí của hắn trực tiếp cắm vào thân thể khổng lồ của Hắc Phượng, vô tận lôi điện bộc phát ra. Rốt cục, một tiếng bạo liệt truyền ra, thân ảnh khổng lồ kia bị lôi quang, hoàn toàn phân giải.

- Tốt cho một tên cứng đầu!

Ánh mắt Lam Qua ngưng lại, đến cấp bậc sức chiến đấu như bọn hắn, Thánh Đế ở trước mặt bọn hắn đều là phi thường yếu ớt. Căn bản không cần mượn ngoại vật, nhưng đối mặt với Hắc Phượng cấp bậc Bán Thánh, Bán Thánh đứng đầu một tộc quần xuống dốc, bọn họ liên thủ phải phát ra khí lực lớn như vậy mới có thể giết chết, xuất ra nhiều Bán Thánh phẩm Thánh Vương Binh như vậy, cuối cùng mới giết chết được đối phương. Đoàn người đều tiến lên, thần hồn Lâm Phong cũng từ trong Vạn Hóa Bảo Đỉnh đi ra ngoài, nhìn chằm chằm hư không nơi Hắc Phượng tiêu tan thành mây khói.

- Đa tạ!

Xích Luyện Sơn quay lại nhìn Lâm Phong chắp tay nói, Lâm Phong nở nụ cười hạ, nói:

- Các ngươi vốn là vì ta mà đến, phải là ta cám ơn các ngươi mới đúng.

- Hắc Phượng bộ tộc vốn là kéo dài hơi tàn, Thần Phượng bộ tộc thậm chí mặc kệ bọn họ, nhưng bọn người này lại không biết trời cao đất dày dù không có huyết mạch Thần Thú nhưng lại tự xưng là hậu duệ Phượng tộc, đáng phải bị diệt.

Lam Qua nhìn lướt qua hư không phía dưới, có không ít thân thể tộc nhân Hắc Phượng tộc run rẩy. Đám người mạnh nhất Hắc Phượng tộc bọn họ đã bị giết sạch, chỉ bằng vào lực lượng của cá nhân diệt tộc của bọn hắn, thực lực sáu người này đều biến thái.

- Đám người kia xử trí như thế nào?

Hoa Thiên Ngữ nhìn về phía dưới, mở miệng nói.

- Để bọn họ kéo dài hơi tàn ở Thái Yêu Giới cũng không thể trở mình, Mộ Sơn Tử đã triệu tập chúng ta, chúng ta đi trước hội hợp cùng bọn họ.

Lam Qua mở miệng nói, mọi người đều gật đầu, không có ý kiến gì, bọn họ lần này tới Thái Yêu Giới là vì bước vào Thái Cổ Ma Quật, bọn họ không có hứng thú quá lớn với Hắc Phượng bộ tộc.

- Đi thôi!

Mọi người lập tức rời khỏi Hắc Phượng bộ tộc, hướng phía xa xa bay đi, trong sáu người, bốn nam hai nữ, hai vị nữ tử ngoại trừ Hoa Thiên Ngữ còn lại là nữ tử xinh đẹp có hơi thở ôn hòa kia. Lúc này Lâm Phong đi tới bên cạnh nàng, mở miệng hỏi:

- Tại hạ cổ giới tộc Tà Thần, khí tức của ngươi ôn hòa, như mang theo ý chí sinh mệnh, có phải là người của Sinh Mệnh Thần Điện?

Nàng kia mỉm cười, nói:

- Ta biết ngươi là Tà Thần cổ giới tộc, hôm nay thanh danh của ngươi rất lớn, nhưng lúc trước ta còn đánh giá thấp thực lực của ngươi, ta là Diệp Chỉ Vân, đệ tử Sinh Mệnh Thần Điện.

- Quả nhiên, xem ra ta đoán không sai.

Lâm Phong nở nụ cười hạ.

- Cũng không phải ngươi đoán sai, tất cả chúng ta đều biết nhau, nơi này chỉ có Tà Thần ngươi là không biết chúng ta.

Mập mạp kia nhìn như một quả cầu thịt, nhất là lúc hắn cười, mắt hắn như híp thành một cái khe hở, bị thịt che lấp.

- Xem ra là ta không hiểu biết.

Lâm Phong cười khổ nói.

- Cũng không trách được ngươi, cổ giới tộc ngươi biến mất lâu như vậy, hôm nay tái hiện thiên hạ, ngươi còn chưa kịp tiếp xúc với bên ngoài, tất nhiên không biết chúng ta, lam bào đại thúc Lam Qua là người của Lôi Thần Điện, về phần tên không để ý hình tượng Xích Luyện Sơn kia là người của Đại Địa Thần Điện, Hoa Thiên Ngữ là người của Thiên Âm Thần Điện, còn Diệp Chỉ Vân ngươi cũng đã biết, nàng là đệ tử của Sinh Mệnh Thần Điện, về phần mập mạp ta là người của Hồn Thần Điện.

- Hồn Thần Điện?

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, hắn biết trong các Thần Điện có một Hồn Thần Điện am hiểu lực lượng thần hồn, thế nhưng hắn không nghĩ mập mạp trước mắt và Hồn Thần Điện có liên hệ với nhau. Đương nhiên, kiện binh khí kia của mập mạp, đúng là Bán Thánh phẩm Thánh Vương Binh công kích thần hồn.

- Chúng ta đã biết bước vào Thái Cổ Ma Quật không phải là một việc đơn giản mà cực kỳ nguy hiểm, chúng ta phải hỗ trợ lẫn nhau mới được.

- Đúng vậy!

Diệp Chỉ Vân gật đầu nói.

- Còn phải nhờ ngươi hỗ trợ nhiều.

Mập mạp kia nhìn về phía Diệp Chỉ Vân, mỉm cười nói, Diệp Chỉ Vân là cường giả của Sinh Mệnh Thần Điện, am hiểu lực lượng sinh mệnh, ở loại địa phương nguy hiểm như Thái Cổ Ma Quật, tác dụng của nàng là rất lớn. Đoàn người vừa đi vừa nói, bọn họ đã đi tới hư không trên thiên đàn, Mộ Sơn Tử đã ở nơi này chờ đám người họ.

- Chư vị thật đúng là chậm chạp.

Mộ Sơn Tử cười nhìn Lam Qua, mở miệng nói.

- Xử lý một ít chuyện, dĩ nhiên là có chút chậm, tất cả mọi người đã tới chưa?

Lam Qua rơi xuống đất, nhìn về phía mọi người xung quanh.

- Đều đến rồi, chúng ta liền vào Thái Cổ Ma Quật sau tin tức truyền ra liền có người mới gia nhập, hiện tại đều ở đây.

Hơn nữa thêm các ngươi vào là khoảng sáu mươi lăm người. Mộ Sơn Tử tùy tiện nói:

- Phía trước là Thái Cổ Ma Quật, như đã nói toàn bộ Thái Cổ Ma Quật có một tầng lực lượng cấm không vô cùng cường đại, chỉ có thể bay tới độ cao nhất định, hơn nữa nơi này cực kỳ rộng, chúng ta là đi vào chung hay là chia nhỏ ra từng nhóm đi vào?

Ánh mắt của mọi người nhìn tới phía xa, nơi đó dường như có từng tầng khí tức viễn cổ tràn ngập khiến trong lòng mọi người bất giác ngưng trọng hơn vài phần.