[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2353: Chiến lực cường hãn



Ánh mắt gia chủ Phượng Hư gia tộc cũng nhìn Lâm Phong, thần sắc ngưng lại, mơ hồ có hàn mang lóe ra, tên Tà Thần của cổ giới tộc thật đúng là muốn chết. Hôm nay, trong U Thiên Cổ Cảnh cổ giới tộc và Phượng Hư gia tộc hắn ở cùng một khu vực, trong U Thiên Cổ Cảnh có không ít người đánh giá hai thế lực lớn tương đương với nhau, Tà Thần thân là nhân vật thiên tài của cổ giới tộc, so với bên ngoài cũng cực kỳ nổi danh, Phượng Hư gia tộc hắn lại không ai có thể có tư chất mạnh mẽ như kẻ này, nhưng dù vậy Tà Thần của cổ giới tộc chạy tới Phượng Hư gia tộc hắn nháo sự, đây không phải muốn chết thì là gì. Đương nhiên, dù sao hắn là gia chủ Phượng Hư gia tộc, cũng muốn biểu hiện ra một ít khí độ, bởi vậy hắn chỉ bình tĩnh mở miệng nói:

- Tà Thần, hôm nay ngươi được mời tới Phượng Hư gia tộc ta, lại nói ra lời không biết tốt xấu như vậy, nếu không có giải thích hợp lý, hôm nay, liền không cần rơi khỏi Phượng Hư gia tộc nữa.

- Không có gì cần phải giải thích cả, chỉ là Tà Thần ta cùng Thanh Phượng với Tịnh tiểu thư có chút hợp ý, nên nhìn không quen thái độ của Phượng Hư gia tộc.

Tất nhiên, không muốn nhìn thấy thiếu nữ trong tộc bị mang ra lấy lòng Hỏa Diễm Thần Điện, chỉ là muốn khuyên các hạ một tiếng, việc này, cần phải suy tính lại thật là tốt, bằng không, Phượng Hư gia tộc, sợ rằng… Lâm Phong đạm mạc nói, gia chủ Phượng Hư gia tộc hơi híp mắt lại, Tà Thần này là đang uy hiếp hắn sao?

- Tốt cho một tên càn rỡ.

Gia chủ Phượng Hư gia tộc nhìn Tà Thần, thần sắc hắn lộ ra hàn ý, nói:

- Niệm tình ngươi là hậu bối của cổ giới tộc, bản Thánh sẽ cho ngươi một cơ hội, mau quỳ xuống dập đầu xin lỗi, ta sẽ không làm khó dễ ngươi, miễn cho người ngoài nói ta Phượng Hư gia tộc không có độ lượng, làm khó dễ hậu bối.

- Già mà không kính, mà cũng làm một đại tộc đứng đầu, buồn cười.

Thanh âm Lâm Phong lạnh lùng, nhất thời, đôi mắt gia chủ Phượng Hư gia tộc hoàn toàn lạnh xuống.

- Gia chủ, ngươi đã khách khí đối với hắn, tên Tà Thần này hiển nhiên là muốn nháo sự, không cần thiết phải nói lời vô dụng với hắn.

Phụ thân của Tịnh nhàn nhạt nói, nhất thời, vài thân ảnh vừa lui ra bên cạnh Lâm Phong lại xuất hiện ở trước mặt của Lâm Phong, trên người của bọn họ đều phát ra khí tức băng lãnh. Đột nhiên, âm thanh phượng minh rõ ràng truyền ra, chỉ thấy bốn đạo hỏa chưởng đồng thời đánh tới hướng Lâm Phong. Dường như muốn ở trong nháy mắt này nuốt chửng Lâm Phong vậy, uy lực đáng sợ, hỏa quang đáng sợ ngay lập tức bao phủ Lâm Phong. Thần sắc đám người lộ ra kinh ngạc, tên Tà Thần này làm sao có thể chịu được một kích như thế? Vậy mà hắn lại không ra tay phản kháng.

- Không thể nào, hắn không sao.

Lúc này, có người thần sắc ngưng trọng, chỉ thấy Lâm Phong đứng ở trong hỏa diễm, công kích đáng sợ rơi vào trên người của hắn, căn bản là không thể dao động được hắn, không thể thương tổn hắn.

- Tất cả lui ra.

Phụ thân của Tịnh thấp giọng nói, công kích của bọn họ đều không thể lay động Lâm Phong, vậy liền không có lí do tiếp tục chiến đấu, rút lui mới là lựa chọn tốt nhất, bằng không một khi Lâm Phong phản kích sợ rằng mấy người bọn họ sẽ gặp phải nguy hiểm. Nhưng mà hai chữ lui ra vừa rơi xuống, đột nhiên trên người mấy người vừa công kích Lâm Phong xuất hiện một đạo hỏa diễm đáng sợ nuốt chửng thân thể của bọn họ vào bên trong.

- A… Chỉ nghe thấy một đạo âm thanh thảm thiết truyền ra, một khắc sau, mọi người chỉ thấy trên người mấy người công kích Lâm Phong đều bốc lên hỏa diễm đáng sợ.

Bọn họ dùng lực lượng hỏa diễm, chế ngự hỏa diễm lực, nhưng mà giờ khắc này, lại bị ngọn lửa đốt cháy thân thể, thê thảm khiến kẻ khác nhìn thấy mà giật mình, giống như sắp bị thiêu sống.

- Thánh Hỏa?

Con ngươi đám người co rút lại, thậm chí bọn họ không hiểu vì sao trên người của bốn người kia lại bất chợt hiện lên hỏa diễm không thể dập tắt lập tức thiêu sống bọn họ. Chỉ thấy thân thể trung niên kia chợt động giống như một đạo quang hoa vậy, ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt bốn người dập tắt hỏa diễm, nhưng mà bốn người kia đã đoạn tuyệt sinh cơ, dường như ngọn lửa kia không chỉ thiêu đốt thân thể bọn họ.

- Đã chết.

Trung niên thấy một màn như vậy, thần sắc đột nhiên trở nên vô cùng khó coi, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Lâm Phong, vừa rồi là lực lượng Thánh Hỏa sao? Nhưng mà, hắn lại không có cảm giác được Thánh uy, dường như ngọn lửa kia là một loại hủy diệt hỏa diễm hoàn toàn khác, có lực phá hủy đáng sợ không gì sánh được. Mà Lâm Phong hắn vẫn đứng ở nơi đó, giống như ngay cả động cũng không động, sợ rằng bốn người kia đều không rõ ràng là bọn họ chết như thế nào.

- Xem ra ta đã đánh giá thấp ngươi.

Đôi mắt trung niên nheo lại, một luồng Thánh uy tràn ra, cuồn cuộn áp tới hướng Lâm Phong. Trong khoảnh khắc, như có một đạo uy áp thiên hỏa từ trên trời giáng xuống, rơi vào trên người Lâm Phong. Đạo hỏa diễm này dùng vô tận lực lượng hư không trở thành mồi lửa của Thánh Hỏa, Lâm Phong cảm giác trong cơ thể của mình như có hỏa diễm cháy lên.

- Giết!

Trung niên phun ra một chữ, thanh âm vừa rơi xuống, phượng minh rung trời, chỉ thấy một hư ảnh Hỏa Phượng phóng về phía Lâm Phong, một đạo uy thế thiên đạo mạnh mẽ không gì sánh được, hội tụ toàn bộ hỏa diễm trong thiên địa giết hướng Lâm Phong. Nhưng mà chỉ thấy trước mặt Lâm Phong có hỏa quang kinh khủng điên cuồng hội tụ, hóa thành một mặt cự thuẫn đáng sợ, công kích của hỏa phượng không cách nào phá vỡ cự thuẫn.

- Diệt!

Lâm Phong phun ra một chữ, chỉ thấy từ trên vòm trời xuất hiện hàn băng chi hà cuồn cuộn tràn tới, đóng băng hỏa phượng, trong hư không xuất hiện một màn hoa mỹ, một hư ảnh hỏa phượng đáng sợ bị hàn băng bao trùm vắt ngang trên hư không.

- Thánh cảnh!

Thần sắc trung niên hơi thay đổi, Tà Thần của cổ giới tộc đã bước vào Thánh cảnh, lúc này chỉ cách lần trước Lâm Phong đặt chân tới Phượng Hư một năm, hắn đã phá Đế nhập Thánh, tốc độ tu luyện thật là đáng sợ, một cửa ải này khiến rất nhiều người có thiên phú cường đại không thể bước qua, không thể lĩnh ngộ được thiên đạo mờ ảo liền không thể đặt chân vào Thánh cảnh, nhưng mà Lâm Phong hắn lại dùng thời gian ngắn ngủi như vậy bước qua một ải này.

- Tà Thần của cổ giới tộc lại đã thành tựu Thánh cảnh.

Mọi người đều có chút chấn động, nếu không có Thánh cảnh, làm sao có thể chống lại Thánh Nhân.

- Khó trách ngươi càn rỡ như vậy, hóa ra là đã bước vào Thánh cảnh, nhưng dù vậy thì sao, ngươi cho rằng bước vào Thánh cảnh liền có thể cuồng vọng làm càn ở Phượng Hư gia tộc sao.

Thực sự là buồn cười đến cực điểm, ta sẽ khiến ngươi hiểu ra rằng trong Thánh Nhân cũng có chênh lệch. Trung niên cười lạnh nói, chỉ thấy hắn bước chậm ra, dường như dung nhập vào trong thiên đạo vậy, chỉ thấy ngón tay hắn vạch về phía Lâm Phong, một đạo hư ảnh hắc hỏa dung nhập vào trong thiên địa, dẫn dắt Thánh uy kinh khủng lướt về phía Lâm Phong, hắc hỏa xuyên thủng tất cả, ngay lập tức phủ xuống trước mặt Lâm Phong, bất chợt có tiếng phượng minh truyền ra, hắc ám thủ chỉ như hóa Thánh một hư ảnh hắc ám hỏa phượng vậy. Ở trên hư không lưu lại từng đạo tàn ảnh hắc phượng, tuy không có động tĩnh đáng sợ nhưng toàn bộ uy áp đáng sợ lại đánh lên trên người của Lâm Phong.

- Toàn bộ tàn ảnh hắc phượng đều động, nếu ngăn cản lại thì công kích sẽ chất chồng khiến uy lực càng ngày càng mạnh.

Con ngươi đám người co rút lại, thần sắc phong duệ. Lâm Phong xé mở hư không, trong thiên địa chợt xuất hiện một hư ảnh đại địa cổ thuẫn kinh khủng, điên cuồng xoay tròn, hội tụ vô tận lực lượng đáng sợ trong thiên địa trên cổ thuẫn đang xoay tròn, hắc phượng đáng sợ đánh tới bị cổ thuẫn đáng sợ kia, lực lượng công kích liền bị tản mất, công kích khác không thể xuyên thấu lực lượng phòng ngự đại địa cổ thuẫn.

- Lợi hại, tên Tà Thần của cổ giới tộc này thật sự là cường giả mới bước vào Thánh cảnh sao, vì sao thủ đoạn của hắn lại thành thạo như vậy, hắn tùy ý công kích liền có được uy năng thiên địa kinh khủng như vậy.

- Ta cảm giác được trong công kích của hắn dường như là mượn dùng lực lượng trận đạo, cổ thuẫn này thực sự là thần thông công kích sao, vì sao lại có trận pháp chi ý dung nhập vào trong đó.

Nhìn hai người chiến đấu, đám người phát hiện, thực lực của Tà Thần kia rất mạnh. Đúng lúc này, chỉ thấy trung niên đánh ra một chiêu. Trong khoảnh khắc, dường như trên thủ chưởng của hắn xuất hiện một hắc động hỏa diễm đáng sợ, thôn phệ lực tràn ngập thiên địa, uy thế thiên đạo dung nhập lên trên đó, hắc động phát ra tiếng cuồng phong gào thét, hắc động như hóa thành hắc ám chi hỏa điên cuồng. Trong đó ẩn chứa uy năng đáng sợ, không biết có bao nhiêu kinh khủng, toàn bộ lực lượng xung quanh hắn như bị hắn cướp đoạt hết.

- Đây là Thánh pháp của hắn sao, uy năng của Thánh cảnh quá kinh khủng!

Đôi mắt gia chủ Phượng Hư gia tộc hơi nheo lại, Tà Thần của cổ giới tộc lại khiến cho trung niên kia sử dụng loại công kích này, cũng đáng để kiêu ngạo.

- Ông!

Thân ảnh trung niên rơi xuống trước mặt Lâm Phong, hắc động hỏa phượng đánh vào trên cổ thuẫn, hắc động nuốt toàn bộ cổ thuẫn vào bên trong. Hơn nữa, phiến thiên địa này như bị hắc động cuốn vào bên trong, như bị đốt thành phế tích, lúc này Lâm Phong tràn ngập nguy cơ.

- Lợi hại.

Ở giữa hư không, xuất hiện dấu vết của hỏa diễm hắc động trải dài trăm trượng, Lâm Phong như đã bị cổ uy năng kia bao phủ, chỉ kém một tia là có thể nuốt trọn hắn.

- Người vừa bước vào Thánh cảnh quả nhiên không có cách nào so sánh với Thánh nhân đã vững chắc cảnh giới, đối thủ của Tà Thần sớm đã bước vào Thánh cảnh, là một tồn tại đáng sợ, hơn nữa hắn còn là đệ tử của Hỏa Diễm Thần Điện, công kích Thánh pháp của hắn có uy năng thật đáng sợ, không thể chống đỡ, Tà Thần kia có thể chết ở dưới loại lực lượng này đã là rất hiếm thấy.

Đám người như đã dự liệu được kết cục bị hủy diệt của Lâm Phong. Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy Lâm Phong nhìn chằm chằm đối phương, đôi mắt hắn hóa thành vô tận hắc ám, giống như là hắc động vậy. Trong khoảnh khắc, trung niên kia chỉ cảm thấy tràng cảnh trước mắt biến ảo, cả người hắn rơi vào trong thế giới hắc động. Một lát sau, hắn xuất hiện ở một mảnh bóng tối hư vô.

- Làm sao có thể?

Con ngươi của hắn co rút lại, đối phương làm sao có thể dùng một đạo nhãn thần khiến cho hắn rơi vào nơi này.

- Thực lực của ngươi, không được!

Một đạo thanh âm nhàn nhạt truyền ra, nội tâm trung niên hơi run rẩy, lập tức hắn cảm giác một đạo uy thế thiên đạo áp về phía hắn, khiến hắn sinh ra cảm giác vô lực chống cự, cuồng phong gào thét, hắn như chìm vào trong vô tận ảo cảnh.

- Ầm!

Một đạo chưởng lực trực tiếp đánh lên trên người của hắn, hắn chỉ cảm thấy thân thể mình đang hung hăng rơi xuống. Ở bên ngoài, thân thể hắn hung hăng bay ra ngoài, trong miệng phun ra tiên huyết.

- Điều này sao có thể?

Sắc mặt trung niên lộ ra thần sắc khó tin, chỉ thấy Lâm Phong đứng trước mặt của hắn dùng ánh mắt coi thường nhìn hắn, thản nhiên nói:

- Nếu ngươi không phải phụ thân của Tịnh, thì lúc này ngươi đã là một người chết!