[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2369: Đoạt kiếm



Lâm Phong ngẩng đầu nhìn thân ảnh trong hư không, thần sắc hắn có chút chấn động, thực lực Binh Chú Giả cường đại khiến cho mọi người vô cùng kinh ngạc, Vô Mệnh vốn là tồn tại cùng một tầng thứ với Cố Trúc, chính là Thánh Vương đại thành phi thường lợi hại, nhưng mà ngay cả một kích của Binh Chú Giả cũng không thể thừa nhận nổi, đây là chênh lệch về chất, hai người không phải cùng một tầng thứ.

- Cố Trúc có thể dễ dàng khiến Thánh Vương đại thành của Hỏa Diễm Thần Điện kinh sợ thối lui, mà Binh Chú Giả lại có năng lực giết chết Vô Mệnh cũng tầng thứ với Cố Trúc, hai người đều là Thánh Vương đại thành, nhưng thực lực lại chênh lệch vô cùng cự đại .

Trong lòng Lâm Phong tự nhủ, hắn phát hiện càng lên đến tầng thứ cảnh giới cao thì ngược lại chênh lệch trong cùng cảnh giới sẽ càng rõ ràng, loại chênh lệch này phải nhìn xem thiên phú của cá nhân và thời gian đắm chìm trong một cảnh giới cùng với cảm ngộ thiên đạo. Bởi vì nhân vật cấp Thánh Vương vốn thuận theo thiên đạo, siêu thoát ra ngoài đại đạo của bản thân, Binh Chú Giả là lão quái vật sống vô số năm, người khác cũng chỉ nghĩ đến hắn có là năng lực siêu phàm thoát tục trên phương diện luyện khí, nhưng thật không ngờ, thực lực của hắn cũng khiến cho lòng người run sợ như vậy. Hư không vô cùng yên tĩnh, người của Thần Điện vẫn còn sợ hãi, trong lòng bọn họ thầm mắng Binh Chú Giả này lại xen vào việc của người khác, nhưng mà thực lực của Binh Chú Giả cộng thêm hắn thân là đệ tử của Thần Chú Sư, hắn cũng không phải là người dễ trêu chọc, cho dù là Thần Điện cũng không muốn đắc tội Thần Chú Sư. Tại Cửu Tiêu thiên đình, lực kêu gọi của Thần Chú Sư là vô cùng cường đại .

- Việc này là việc của Thần Điện ta, sao Binh Chú Giả ngươi lại can thiệp!

Lúc này chỉ nghe thấy một người mở miệng đạm mạc nói, hấp dẫn ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn, đó chính là một vị cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện.

- Ở nơi này, không cho phép các ngươi giương oai!

Binh Chú Giả quát lạnh.

- Một khi đã như vậy, chúng ta liền cáo từ .

Người nọ lại mở miệng lần nữa. Giờ phút này, đột nhiên một phương vị khác có một đạo kinh hô truyền ra.

- Già Thiên!

Ánh mắt Lâm Phong chợt chuyển qua, chỉ thấy một hỏa diễm thủ chưởng to lớn trực tiếp bao phủ than thể Già Thiên, căn bản không kịp phòng.

- Khung Lâm!

Thần sắc Lâm Phong lạnh như băng, Thánh Vương đại thành Khung Lâm của Hỏa Diễm Thần Điện thừa dịp mọi người không chú ý, đột nhiên xuất thủ với Già Thiên mới chỉ Thiên Đế cảnh, hai người chênh lệch quá lớn, thậm chí chỉ cần một ý niệm của Khung Lâm liền có thể giết chết Già Thiên, muốn bắt Già Thiên đối hắn mà nói là một việc rất đơn giản .

- Vô sỉ!

Không Chú Giả chứng kiến một màn như vậy phát sinh tại bên cạnh mình, thần sắc hắn không khỏi đại biến, trở nên cực kỳ rét lạnh.

- Tốt cho một Hỏa Diễm Thần Điện.

Cố Trúc cũng quát lên.

- Yên tâm, ta sẽ không giết hắn.

Chỉ nghe Khung Lâm nhàn nhạt nói:

- Ta Khung Lâm thân là người Hỏa Diễm Thần Điện, sao lại khó xử một tiểu bối, chỉ do hôm nay Binh Chú Giả quá mức cường thế, ngăn trở Thần Điện ta làm việc, Thần Điện ta không muốn địch cùng Thần Chú Sư tiền bối nên đành phải mượn người trẻ tuổi này dùng một chút, tất nhiên Hỏa Diễm Thần Điện ta sẽ không làm hắn khó xử, ta sẽ đưa hắn về Thiên Viêm Thành chiếu cố thật tốt, Lâm Phong nếu ngươi nghĩ đến hắn thì hãy đến Thiên Viêm Thành.

- Chư vị, Hỏa Diễm Thần Điện ta cáo từ .

Hỏa diễm thủ chưởng to lớn kia đột nhiên nâng thân thể Già Thiên lên, lập tức thân hình Khung Lâm lóe ra, hướng tới phía xa bỏ chạy.

- Chạy đi đâu!

Binh Chú Giả quát lạnh một tiếng, khí tức đáng sợ cuồn cuộn tràn tới hướng phía trước, nhưng mà chỉ thấy phiến hư không kia đột nhiên nở rộ ra hỏa diễm khủng bố. Ngay sau đó, thân ảnh Khung Lâm giống như biến mất, khiến cho thần sắc Binh Chú Giả ngưng lại:

- Trận phù!

Lâm Phong nhìn thấy thân ảnh Già Thiên biến mất trong tầm mắt, sắc mặt hắn biến thành vô cùng khó coi, Hỏa Diễm Thần Điện quá vô sỉ. Thiên Viêm Thành, chính là chủ thành của Hỏa Diễm Thần Điện, nơi đây là địa bàn của Hỏa Diễm Thần Điện, chỉ sợ Lâm Phong hắn đi tới đó liền không thể rời đi, mà Hỏa Diễm Thần Điện đã mang Già Thiên đi nếu hắn không đi chỉ sợ đối phương sẽ giam lỏng Già Thiên vĩnh viễn.

- Cáo từ!

Thân hình người của Thần Điện lóe ra lui về phía sau, trong nháy mắt, phiến không gian này liền ít đi rất nhiều người, mục đích của Thần Điện họ đã đạt tới, bọn họ cũng nên rời khỏi nơi này.

- Răng rắc!

Lâm Phong nắm chặt song quyền, Thần Điện đuổi giết, hắn cũng bỏ qua. Nhưng hôm nay, ngay cả thân nhân của hắn Thần Điện cũng động vào, không ngờ bọn họ lại sử dụng loại thủ đoạn bỉ ổi này, Thần Điện bắt Già Thiên chỉ vì muốn giết chết hắn.

- Thần Điện cao cao tại thượng!

Bên trong hai tròng mắt Lâm Phong hiện lên sát khí đáng sợ, trên người hắn tràn ngập ra một cỗ sát khí kinh khủng, đây là Thần Điện đứng sừng sững ở trên đỉnh của Cửu Tiêu sao, cho tới bây giờ Thần Điện đều cao cao tại thượng nhưng vì đạt được mục đích lại không từ thủ đoạn.

- Lâm Phong!

Cố Trúc đi tới bên cạnh Lâm Phong, nói:

- Không cần lo lắng quá mức, người Hỏa Diễm Thần Điện muốn bắt ngươi, bọn họ sẽ không làm gì Già Thiên, họ chỉ muốn dùng hắn đến uy hiếp ngươi mà thôi.

- Ta biết.

Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm, ánh mắt hắn vẫn vô cùng rét lạnh, nhìn chằm chằm phương xa, Hỏa Diễm Thần Điện đã hoàn toàn chạm đến điểm mấu chốt của hắn.

- Một khi đã như vậy chư Thần Điện đã cùng ta đã hoàn toàn xé rách da mặt, cho dù như thế nào Thần Điện đều phải truy sát ta, như vậy từ nay về sau, ta đối với người của Thần Điện gặp một người liền giết một người.

Trên người Lâm Phong có một cỗ sát ý đáng sợ thổi quét ra, thần sắc Cố Trúc ngưng trọng, hắn không hề hoài nghi về sát khí cùng quyết của Lâm Phong, hành động lần này của Hỏa Diễm Thần Điện đã hoàn toàn chọc giận hắn.

- Hỏa Diễm Thần Điện đã làm việc bỉ ổi như thế, lại còn nói một cách hết sức đường hoàng, thật làm càn, bọn họ sẽ tuyệt đối không từ bỏ ý đồ.

Ánh mắt Thiên Nhược Kiếm lạnh lùng, đôi mắt hắn như lợi kiếm cuồn cuộn phóng tới phương xa, hắn là võ tu độc hành, đệ tử Già Diệp lão nhân, không liên quan không vướng bận, hắn sợ cái gì. Thời điểm hắn muốn giết Vô Mệnh cũng không có nửa điểm lưu thủ, thiếu chút nữa đã giết chết Vô Mệnh hắn cũng không để ý, tới loại cấp bậc Thánh Vương đại thành này rồi có rất ít chuyện tình có thể khiến hắn để ý tới. Nhưng hôm nay Thần Điện đã làm việc quá phận.

- Thiên Viêm Thành là chủ thành của Hỏa Diễm Thần Điện, bọn họ ở đó, chúng ta không có biện pháp gì.

Mặc dù trong lòng Lâm Phong phẫn nộ nhưng vẫn rất bình tĩnh, Thiên Viêm Thành đối với Hỏa Diễm Thần Điện mà nói cũng giống như Vận Mệnh Chi Thành đối với Vận Mệnh Thần Điện, cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện có khả năng tùy thời đuổi tới, nếu bọn họ muốn đi cứu người trừ phi tự mình Lâm Phong đi đổi người.

- Chỉ khi ta chết, bọn họ mới có thể thả người.

Lâm Phong giống như tự nói với bản thân.

- Chuyện này thực sự phiền toái, bọn họ mang người đặt trong Thiên Viêm Thành đã hoàn toàn chiếm cứ sự chủ động.

Thiên Nhược Kiếm nhíu mày nói.

- Việc này Vận Mệnh Thần Điện sẽ không ngồi yên không để ý đến .

Giờ phút này, Vận Mệnh Giả ngẩng đầu nhìn về phía xa, vừa rồi hắn một mực trầm mặc, nhìn như bình tĩnh, nhưng mà trong lòng lại cực kỳ phẫn nộ, lần này Hỏa Diễm Thần Điện quá làm càn rồi.

- Hỏa Diễm Thần Điện bắt giữ người nhà của đệ tử Vận Mệnh Thần Điện ta, việc này đã xúc phạm đến điểm mấu chốt của Vận Mệnh Thần Điện, Lâm Phong, ta sẽ trở về Vận Mệnh Thần Điện, ngươi chờ tin tức của ta.

Vận Mệnh Giả đối với Lâm Phong tiếp tục nói, Lâm Phong gật gật đầu, nói:

- Làm phiền ngài rồi.

- Chúng ta đi trước.

Vận Mệnh Giả nhấc chân rời đi, chuyện tình này đã không chỉ còn là việc của riêng Lâm Phong, mà đã liên quan các Thần Điện trong này.

- Vô số năm qua, Thần Điện cũng đã quá mức an nhàn rồi.

Thế giới bên ngoài bình tĩnh, địa vị của Thần Điện không thể dao động đã khiến bọn họ quên một vài thứ, có lẽ cần phải có chiến tranh mới có thể khiến bọn họ nhớ lại, xem ra Cửu Tiêu thiên đình thật sự cần rung chuyển một lần . Phía trên hư không, hư ảnh Binh Chú Giả đứng ở đó giống như đang tự than thở, vì Thần Điện mà thở dài, có lẽ Cửu Tiêu thiên đình đã bình tĩnh quá lâu rồi.

- Chúng ta sẽ trở về Cổ Giới tộc chứ.

Cố Trúc mở miệng nói với Lâm Phong.

- Ta sẽ đi theo các ngươi.

Thiên Nhược Kiếm mở miệng nói, Cố Trúc gật gật đầu:

- Như thế tự nhiên rất tốt.

- Nếu có tin tức hãy báo cho ta biết một tiếng.

Không Chú Giả mở miệng nói, Lâm Phong nhìn về phía mấy người, hắn lộ ra thần sắc cảm kích.

- Đi!

Chỉ thấy thân ảnh đám người Lâm Phong bay lên trời, cuồn cuộn phóng hướng tới xa xa, bọn họ chuẩn bị đi Cổ Giới tộc trước, sau đó bàn bạc đối sách sau, dù sao đối thủ của bọn họ là Thần Điện, tuyệt đối không thể qua loa. Phía trên hư không, mấy người bay nhanh chạy đi, nhưng mà tựu tại lúc này, Cố Trúc cùng Thiên Nhược Kiếm liếc mắt nhìn nhau, lập tức thân ảnh của bọn họ ngừng lại, mở miệng nói:

- Ai trốn trốn tránh tránh, xuất hiện đi!

Lời nói bọn họ vừa hạ xuống, liền thấy cuồng phong hiện lên, từng đạo quang hoa kim sắc xuất hiện trong tầm mắt bọn họ, lập tức, chỉ thấy một thân ảnh khoác kim sắc trường bào ánh mắt phong duệ nhìn chằm chằm về phía bên này, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, sắc bén kia tập trung tại trên người Lâm Phong.

- Thái Yêu giới, Bằng tộc - Tông Càn.

Thiên Nhược Kiếm nhìn chằm chằm đối phương, đôi mắt hắn đồng dạng phong duệ, giống như một thanh lợi kiếm muốn nbijf thấy đối phương.

- Ta muốn chuôi kiếm này.

Tông Càn, hắn không phải nhìn chằm chằm Lâm Phong mà nhìn chằm chằm chuôi kiếm phía sau hắn. Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, Thái Yêu giới Bằng tộc luôn hy vọng Binh Chú Giả sẽ đúc kiếm cho bọn họ, nhưng mà Binh Chú Giả lại không có đáp ứng, nhưng người của Bằng tộc còn chưa hết hy vọng, Tông Càn này không ngờ lại chặn nửa đường muốn đoạt kiếm mà Binh Chú Giả đúc cho Lâm phong hắn.

- Chuôi kiếm này không thích hợp với ngươi!

Lâm Phong mở miệng nói.

- Thích hợp hay không thích hợp không cần ngươi quản, chỉ cần ngươi đưa kiếm cho ta là được.

Thanh âm Tông Càn băng lãnh, cường thế, giống như hắn đã muốn là nhất định phải có được.

- Tông Càn, đừng quá làm càn , đây là thanh kiếm mà Binh Chú Giả tiền bối vì Lâm Phong mà luyện chế, sao có thể đưa cho ngươi.

Thiên Nhược Kiếm lạnh lùng nói.

- Thì tính sao, Binh Chú Giả không nhìn được tốt xấu, không chịu hợp tác, ta đây đành phải đoạt kiếm .

Tông Càn vẫn lạnh lùng nói, dường như tất cả yêu thú đều rất trực tiếp và bá đạo như thế, nhất là Tông Càn này, bản thể của hắn chính là Kim Sí Đại Bằng Điểu, là vương giả Bằng tộc, trên người hắn chảy chính là Bằng Vương huyết cao quý.

- Câm miệng!

Thanh âm Thiên Nhược Kiếm rét lạnh, kiếm uy tràn ngập ra, phong duệ đến cực điểm, nhưng mà đồng thời, một tiếng thét dài truyền ra, quang mang kim sắc đại phóng, chỉ thấy Tông Càn hóa thân thành Kim Sí Đại Bằng, hơn nữa, hắn còn huyễn hóa ra ba tôn thân ảnh Kim Sí Đại Bằng cự đại, ánh mắt ba tôn thân ảnh, đều cực kỳ băng lãnh.

- Bằng tộc Hóa Thân Thuật.

Thần sắc Thiên Nhược Kiếm ngưng lại, vì bản thể Kim Sí Đại Bằng của Tông Càn lại là kình địch của hắn.