[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2374: Đúng lúc chạy tới



Dưới ánh mặt trời bao phủ, toàn bộ Thiên Viêm Thành tràn ngập vài phần nóng nảy.

Phía trên vòm trời có một toà Thiên cung cao cao tại thượng, giống như một đám lửa mờ ảo, đó chính là Hỏa Diễm Thần Điện cao cao tại thượng, xa không thể vời. Trong một toà sân rộng mênh mông, có không ít người đang tụ hợp lại. Trong đó có một đám người mặc hỏa diễm trường bào, tất cả đều tỏa ra khí tức phi phàm, thực lực vô cùng mạnh mẽ, trong bọn hắn chỉ có một vị thanh niên tỏa ra khí tức có vẻ yếu đi rất nhiều, hắn chính là Già Thiên.

- Phụ thân!

Đôi mắt Già Thiên nhìn về thân ảnh Lâm Phong phía đối diện, sắc mặt hắn khó coi, truyền âm nói:

- Phụ thân, ta không có chuyện gì, ngươi không cần lo cho ta, lần này bọn họ chuẩn bị rất đầy đủ, người đến đây vô dụng.

Lâm Phong không nói gì, ánh mắt hắn quét về phía người của Hỏa Diễm Thần Điện, lập tức ánh mắt hắn rơi vào trên người Khung Lâm:

- Thần Điện đứng sừng sững trên đỉnh Cửu Tiêu lại bắt một thiếu niên làm con tin, đó là sỉ nhục cỡ nào.

- Ngươi không cần kích ta, ta đã nói chúng ta sẽ không làm thương tổn tới hắn, chỉ cần ngươi bó tay chịu trói thì ta lập tức thả người.

Khung Lâm lãnh đạm nói, vẻ mặt hắn cực kỳ bình tĩnh.

- Hỏa Diễm Thần Điện, việc này đã xảy ra không chỉ một lần, nếu các ngươi không thả người, Vận Mệnh Thần Điện ta quyết không bỏ qua.

Vận Mệnh Giả thản nhiên nói, trong giọng nói của hắn lộ ra vài phần ý lạnh.

- Không bỏ qua, ta muốn xem các ngươi dự định làm cái gì?

Khung Lâm cười gằn, hắn chỉ thấy con mắt của Vận Mệnh Giả chợt nhắm lại, không có mở miệng trả lời. Đột ngột, cả phiến không gian dường như trầm mặc lại, người của hai phe đều không nói chuyện, dườnh như bọn họ đang đợi xem ai không chịu được loại trầm mặc này. …………… Bên trong Thiên Sát Minh, tất cả mọi người đều tự giới thiệu làm quen lẫn nhau, đến thời điểm người của Hỏa Diễm Thần Điện giới thiệu lại đặc biệt trịnh trọng.

- Lần này, trong chúng ta có người của Hỏa Diễm Thần Điện, vì thế lần này chúng ta tiến vào trong Thần Mộ sẽ chọn hỏa chi mộ để tiến vào xem xem ai có thể có vận may được thần linh quan tâm.

Lúc này, có một người mở miệng nói, vẻ mặt hắn hơi có chút trịnh trọng:

- Bên trong chín thần linh chi mộ mới là chiến trường chân chính, chúng ta cùng tiến vào hỏa chi mộ, nhất định phải trợ giúp lẫn nhau như vậy mới có thể đi xa hơn.

- Được.

Đoàn người đều gật đầu, tỏ ra hiểu rõ.

- Mọi người đều đã hiểu rõ vậy chúng ta lên đường đi.

Chỉ thấy có người mở miệng nói, chuẩn bị đi tới Thần Mộ, một trong bảy đại cấm địa.

- Chờ đã.

Lúc này, Lâm Phong đột nhiên mở miệng nói một tiếng, khiến cho ánh mắt của mọi người đều nhìn về hắn.

- Chuyện gì?

Ánh mắt người vừa nói nhìn về phía Lâm Phong, hỏi.

- Ta còn có một vị bằng hữu đang tới đây, thực lực của hắn rất mạnh, không bằng mọi người chờ một chút.

Lâm Phong nhìn về phía đối phương, mở miệng nói, chỉ thấy vẻ mặt người kia ngưng lại, hỏi:

- Thực lực rất mạnh?

- Thánh Vương đại thành, hơn nữa thực lực tuyệt đối là đỉnh cao trong những tồn tại Thánh Vương đại thành, sức chiến đấu của hắn rất đáng sợ, tuy nói là bằng hữu nhưng thực ra là một vị trưởng bối của ta, hắn đã dạy ta rất nhiều thứ, hắn có chút vướng bận trì hoãn thời gian, bởi vậy đến hơi chậm chút.

Lâm Phong quay về phía mọi người nói, làm cho ánh mắt người vừa nói ngưng lại, Thánh Vương đại thành, hơn nữa sức chiến đấu lại phi thường mạnh, chờ đợi nhân vật như vậy thực sự là đáng giá.

- Nếu như vậy, chúng ta chờ thêm chốc lát.

Người kia nói, mọi người cũng không có ý kiến gì, nội tâm Lâm Phong gợn sóng, Vận Mệnh Giả cần phải nhanh hơn, hy vọng hắn có thể đuổi tới kịp. Nhưng mà, nửa canh giờ sau, không ít người cau mày, hỏi:

- Còn chưa tới sao?

- Chờ một chút, hẳn không lâu nữa.

Lâm Phong đáp lại một tiếng.

- Hừ, xem ra chính ngươi cũng không biết thời gian chính xác, vậy quên đi, chúng ta vẫn nên đi đi thôi.

Người kia mở miệng nói tiếng.

- Không sai, thêm một người thì có thể làm được gì, chúng ta còn không biết lời của hắn thật hay giả, chúng ta tiến về Thần Mộ, nếu hắn có thể đuổi theo thì nói sau.

Lại có người nói.

- Đi thôi.

Người của Hỏa Diễm Thần Điện mở miệng nói. Hiển nhiên, bọn họ cũng không có lí do gì kiên trì chờ đợi người khác ở nơi này. Vẻ mặt Lâm Phong ngưng trọng, hắn nhìn thấy đoàn người đã bắt đầu nâng bước rời đi. Hiển nhiên, lời nói của hắn không đủ phân lượng để có thể khiến những người này dừng lại. Ánh mắt hắn chợt lóe, thân hình hắn phóng theo đoàn người. Đồng thời để cho thân ngoại hóa thân chỉ dẫn phương hướng cho Vận Mệnh Giả, hi vọng hắn có thể đuổi kịp. Thần Mộ có chín đại môn có thể tiến vào. Bởi vì ở thời đại viễn cổ, chỉ có chín toà Thần Điện, chín đại Thần linh chấp chưởng đại lục, mà theo năm tháng biến đổi, có Thần Điện bị chìm vào trong dòng sông lịch sử, cũng có Thần Điện quật khởi, nhưng Thần Mộ vẫn chỉ có chín đại môn như cũ, mỗi một đại môn dường như tượng trưng cho chỉ dẫn của một vị Thần linh. Chín đại môn này đều ở trong Huyết Đế Thành. Lúc này vị trí đoàn người đang đứng chính là phía trước hỏa chi môn, huyết hải cuồn cuộn, nhưng chỉ có một ánh lửa bốc cháy hừng hực, giống như một toà mộ địa, nơi này chính là lối vào hỏa chi mộ, nghe đồn bên trong nơi này có di tích của hỏa diễm Thần linh. Trong vô số ngọc giản ở Vận Mệnh Thần Điện, Lâm Phong từng xem qua một ít tin tức về bảy đại cấm địa, hắn có hiểu biết đại khái về tình huống bên trong Thần Mộ. Giờ phút này hắn không có thời gian quan tâm đến Thần Mộ, hắn nhìn đám người đang dừng lại, chắc hẳn Vận Mệnh Giả cũng sắp đuổi tới. Thế nhưng, chỉ cần một bước nữa là những người này liền có thể bước vào Thần Mộ. Những ngày gần đây, Khung Dục vẫn luôn đi cùng các cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện, Lâm Phong không tìm được cơ hội ra tay, mà một khi bước vào bên trong Thần Mộ, không nói bên trong Thần Mộ vốn đã cực kỳ nguy hiểm mà chỉ tính riêng Khung Dục cùng với người của Hỏa Diễm Thần Điện thì Lâm Phong hắn cũng không thể ứng phó được.

- Đi thôi!

Một người mở miệng nói.

- Chờ một chút.

Đột nhiên Lâm Phong rống lên một tiếng, chỉ thấy thân hình hắn loé ra lướt tới phía trước hỏa chi môn, hắn lập tức quay lại nhìn mọi người nói:

- Các vị xin chờ chốc lát, bằng hữu của ta đã sắp đuổi tới.

Không ít người chợt cau mày, bọn họ có chút không kiên nhẫn nhìn Lâm Phong.

- Chúng ta đã đợi rất lâu, nhưng chính hắn lại không đến, chúng ta không thể lại bởi vì lời của ngươi mà trì hoãn thời gian được, mau tránh ra.

Một người lãnh đạm nói.

- Mộc Phong, không nên hồ nháo.

Người dẫn tiến Lâm Phong gia nhập Thiên Sát Minh cũng mở miệng nói.

- Đợi thêm thời gian một nén nhang được rồi.

Lâm Phong nhìn đám người nói.

- Tránh ra.

Chỉ thấy có người quát một tiếng, hắn khó chịu nói:

- Nếu hắn đến thì trực tiếp tiến vào bên trong Thần Mộ, sau đó lại liên lạc với ngươi cũng không muộn.

- Ngươi làm càn.

Từng luồng uy thế ép tới hướng Lâm Phong, làm cho vẻ mặt Lâm Phong ngưng trọng, nói:

- Chư vị, việc lần này quan hệ trọng đại, ta nhất định phải ngăn cản các ngươi đi vào, bằng không, ta sợ rằng không ai có thể gánh chịu được hậu quả lần này.

- Hả?

Đoàn người chợt nhíu mày, không ít người bước về phía trước, lạnh lùng nói rằng:

- Ngươi muốn làm chúng ta sợ?

- Ta lại muốn xem xem, chuyện này có quan hệ trọng đại gì.

- Chư vị, xin dừng bước.

Vào thời khắc này, trên bầu trời, phong vân cuốn động, đột nhiên có một đạo thanh âm vang vọng bên trong thiên địa, chấn động hư không, khiến cho vẻ mătk đám người ngưng trọng, thần hồn chợt rung động.

- Các hạ là người phương nào?

Có người quay về phía hư không hỏi.

- Thần Điện làm việc, chư vị xin dừng bước.

Âm thanh kia lại tràn ngập đến, khiến cho đoàn người tầng tầng nghi hoặc, người của Thần Điện?

- Thần Điện làm việc?

Người của Hỏa Diễm Thần Điện khá xem thường âm thanh kia, lập tức bọn họ tiến lên, nói:

- Chư vị, không cần để ý tới hắn, ta muốn xem xem Thần Điện nào dám bắt chúng ta nghe theo.

- Làm càn, Hỏa Diễm Thần Điện thật oai phong a!

Trong hư không, âm thanh cực kỳ bá đạo kia truyền đến làm cho người của Hỏa Diễm Thần Điện nhìn về phía xa, thần sắc bọn họ vô cùng lạnh lẽo:

- Ngươi mới là kẻ đang làm càn!

- Các ngươi dám ở lại sẽ biết ai đang làm càn.

Âm thanh kia lần thứ hai truyền ra khiến cho sắc mặt của các cường giả Hỏa Diễm Thần Điện vô cùng khó coi, dĩ nhiên lại có người dám uy hiếp bọn họ.

- Ta cũng muốn nhìn một chút, ai dám làm càn như vậy?

Những người kia mở miệng nói, bọn họ đứng ở đó, đều không rời đi. Lúc này, phía xa có một đạo thân ảnh bước chậm tới, hắn nhìn đoàn người nói:

- Không phải ta, ta chỉ chuẩn bị tiến vào Thần Mộ.

Dứt lời, hắn liền tiến về phía sau đoàn người, giống như đứng trong đại môn tiến vào Thần Mộ, người này, người này chính là Thiên Nhược Kiếm. Tuy có không ít người từng nghe đến tên của hắn nhưng người từng thấy qua bản tôn của hắn thì lại rất ít. Cửu Tiêu quá rộng lớn, danh tiếng của một người có thể dễ dàng truyền đi, nhưng muốn gặp được người đó lại vô cùng khó, mặc dù người kia rất nổi danh. Đoàn người đều dừng cước bộ lại, không có tiến vào Thần Mộ, bọn họ cũng muốn biết là ai lại dám nói ra lời ngông cuồng như vậy. Ở phía xa, phong vân rít gào, một đạo khí tức đáng sợ tràn ngập đến, không bao lâu sau, đoàn người nhìn thấy phương xa có một luồng uy thế đáng sợ đang điên cuồng tiếp cận về phía bọn họ. Cuối cùng bọn họ nhìn thấy một đạo thân ảnh, trường bào tung bay, ánh mắt hắn lạnh lẽo.

- Đến rồi!

Con ngươi Lâm Phong hơi co rụt lại, lần này tiến đến chính là Ma Thiên. Người của Thần Điện chợt nhíu mày, bọn họ nhìn người này có hơi quen mắt, dường như đã từng thấy ở nơi nào đó.

- Là Ma Thiên!

Đột nhiên, có người mở miệng nói, nhất thời con ngươi của cường giả Hỏa Diễm Thần Điện co rút lại, thực sự là Ma Thiên, đã từ rất lâu rồi hắn chưa xuất hiện, hắn vẫn lấy thân phận Vận Mệnh Giả xuất hiện trước mặt người đời, cho nên mọi người quên đi hắn đã từng là Ma Thiên.

- Khung Dục, các ngươi tiến vào Thần Mộ trước.

Người của Hỏa Diễm Thần Điện dường như ý thức được việc này có chút không bình thường, bọn họ muốn để Khung Dục tiến vào trong Thần Mộ trước, Thánh Vương đại thành lưu lại nhìn xem Ma Thiên muốn làm gì. Nhưng mà đúng vào lúc này, phía sau có một luồng kiếm uy tràn ngập thiên địa, uy áp đáng sợ đến cực hạn truyền ra. Trong đầu đoàn người hơi chút hiểu ra, nhìn về phía Lâm Phong và Thiên Nhược Kiếm đang canh giữ lối vào Thần Mộ, không nghĩ đến người này cũng mạnh như vậy, hơn nữa họ lại cùng một phe.

- Hư vọng!

Chỉ thấy Ma Thiên quát lạnh một tiếng, đột nhiên cảnh tượng thiên địa biến ảo, vùng hư không này dường như hóa thành huyễn cảnh.

- Ma Thiên, ngươi có ý gì?

Chỉ thấy một cường giả Hỏa Diễm Thần Điện quát lớn.

- Ta nói rồi, ta đã không còn kiên nhẫn với Hỏa Diễm Thần Điện!

Ma Thiên lạnh lùng nói, lập tức hắn bổ ra một chưởng hướng tới hư không phía dưới. Đồng thời, kiếm uy của Thiên Nhược Kiếm cũng bao phủ toàn bộ hư không, mà trong tay Lâm Phong cũng xuất hiện một thanh kiếm, ánh kiếm loá mắt. Vận Mệnh Giả cuối cùng cũng tới kịp. Lần này, nhất định hắn phải bắt được Khung Dục.