[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2375: Đuổi giết



- Ma Thiên đã từng là sát thần, không ngờ ngày hôm nay hắn lại đến đây.

Những người khác chứng kiến một màn này có chút không biết nói gì, Vận Mệnh Thần Điện lại trực tiếp đối đầu với Hỏa Diễm Thần Điện. Hơn nữa lại lập tức khai chiến, nói như vậy, Mộc Phong hắn một mực muốn kéo dài thời gian chỉ sợ đợi Ma Thiên đến, vì bọn hắn muốn đối phó với người của Hỏa Diễm Thần Điện trước khi họ tiến vào Thần Mộ.

- Ngươi thực sự dám làm càn như thế.

Âm thanh khủng bố truyền ra, Ma Thiên va chạm cùng cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện, chỉ thấy trong miệng của cường giả Hỏa Diễm Thần Điện phun ra một đạo thanh âm lạnh như băng. Trên người Ma Thiên có sát ý ngập trời, không ngờ hắn thật sự đến để giết người. Chẳng lẽ, Ma Thiên hắn không lo lắng sẽ chọc giận Hỏa Diễm Thần Điện, dẫn phát ra chiến tranh giữa hai đại Thần Điện sao.

- Ta nói rồi, ta đã không còn kiên nhẫn với Hỏa Diễm Thần Điện.

Ma Thiên lạnh như băng nói, đôi mắt hắn hướng tới Khung Dục, khiến cho ánh mắt Khung Dục cứng đờ.

- Khung Dục nhanh tiến vào trong Thần Mộ, có thể mục đích của hắn chính là ngươi.

Một cường giả mở miệng nói, Khung Dục cùng hai vị cường giả khác liền gật đầu, ba người phóng về phía hỏa chi môn.

- Ông!

Một cỗ tuyệt thế kiếm uy tập trung trên thân thể Khung Dục, một kiếm này giống như đến từ thiên ngoại, tâm thần Khung Dục sinh ra một cỗ ảo giác, dù thế nào thì hắn cũng trốn không thoát một kiếm này, đây là tất sát chi kiếm, hắn muốn nâng cước bộ lên để né tránh, nhưng lại phát hiện ra mỗi một động tâc của bản thân đều vô cùng chậm chạp.

- Già Diệp kiếm pháp, hắn là Thiên Nhược Kiếm.

Thần sắc hai người bên cạnh Khung Dục đại biến, bọn họ chưa từng gặp Thiên Nhược Kiếm, nhưng khi cảm nhận được ý cảnh của kiếm pháp này bọn họ có thể đoán ra thân phận của đối phương. Ở bên trong Thần Điện bọn họ từng có cơ hội thể ngộ ý cảnh của Già Diệp kiếm pháp, tuy rằng đây là đang ở trong trường hợp khác, nhưng vẫn rất khó quên, đây chính là kiếm pháp của Già Diệp lão nhân.

- Bạo!

Chỉ thấy một người rống giận một tiếng, lực lượng không gian khủng bố điên cuồng cuốn động, lập tức hóa thành hỏa lưu đáng sợ khiến cho người khác có một loại ảo giác không gian như đang bạo liệt, khiến cho ý cảnh thời gian cũng bị hủy diệt, mà một người khác nâng chân bước ra, chỉ thấy hắn đánh ra một thủ chỉ, chỉ quang đáng sợ giống như xuyên thấu hư không, giết về phía Thiên Nhược Kiếm.

- Đi!

Hai người chắn trước người Khung Dục, quát to với Khung Dục, mà những cường giả khác đang chặn đứng Ma Thiên, một khi mục tiêu của Ma Thiên là Khung Dục, thì bọn họ liền để cho Khung Dục tiến vào trong Thần Mộ. Tiến vào trong hỏa chi còn có cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện hắn. Có hai người viện trợ, Khung Dục chợt cảm giác thoải mái, thân thể hắn lóe ra lướt sang bên cạnh, hắn lao thẳng tới hỏa chi môn, nhưng mà lúc này, hắn lại chứng kiến Lâm Phong đứng ở kia, tay cầm một chuôi kiếm, một cỗ sát ý vô hình điên cuồng tràn ngập trong hư không. Người còn chưa động nhưng hư không lại như muốn đọng lại, nếu một kiếm này đánh ra sẽ có uy lực vô cùng kinh người. Cước bộ của Khung Dục không ngừng lại. Trên người hắn điên cuồng phóng thích hỏa diễm, chỉ thấy tốc độ của hắn đột nhiên bạo tăng, phẫn nộ quát:

- Giết!

Lúc này, trên tay Khung Dục xuất hiện một thanh hỏa diễm trường thương đáng sợ, trường thương điên cuồng luân chuyển , mũi thương kia lộ ra hỏa diễm đen kịt, giống như là lốc xoaý, khủng bố đến cực điểm. Lâm Phong vẫn đứng đó, giống như hết thảy mọi thứ xảy ra ở ngoại giới cũng không có quan hệ cùng hắn, thế giới của hắn giống như chỉ có chuôi kiếm này, lực lượng chúa tể điên cuồng nhảy vào trong Chúa Tể Chi Kiếm, hội tụ một loại lực lượng vào trong đó. Một cỗ sóng nhiệt tập kích đến, không gian phía trước Lâm Phong giống như đều phải rạn nứt, da thịt hắn giống như cũng bị cổ lực lượng đáng sợ kia làm cho tê dại, lực lượng cực kỳ khủng bố. Bàn tay hắn khẽ run rẩy, thân thể Lâm Phong bắt đầu cuốn động, cả thân hình hắn giống như một đạo cuồng phong, nhưng hắn vẫn chưa xuất kiếm ra, thân thể hắn giống như trường thương phong về phía Khung Dục.

- Xuy.

. . Cuối cùng, Lâm Phong cũng xuất kiếm. Trong nháy mắt này, chỉ có một chữ nhanh, nhanh giống như đạo thiểm điện, không thể nhìn thấy bóng dáng, Khung Dục nhìn thấy cả người Lâm Phong như phân liệt ra, kiếm trong tay hắn chỉ còn lại một đạo bóng kiếm mơ hồ, kiếm này nhanh đến cực trí.

- Tốc độ này!

Khung Dục căn bản không kịp suy nghĩ, khi tốc độ nhanh đến một trình độ nhất định thì lực công kích cũng sẽ vô cùng mạnh mẽ, đạt đến một cấp độ đáng sợ. Hơn nữa, công kích này khiến người khác không thể né tránh.

- Biến!

Khung Dục không có tiếp tục đâm trường thương ra, hắn nắm chặt trường thương trong tay chợt quét ngang về phía trước, tại phía trước xẹt qua một đạo hỏa diễm vô cùng đáng sợ, tiếng vang khủng bố truyền ra, bất chợt phía trước xuất hiện một phiến hỏa hải nóng rực. Nhưng mà, lúc này Khung Dục lại vô cùng hoảng sợ phát hiện bóng kiếm kia đã tới trước mặt hắn, thân thể hắn điên cuồng bạo lui, đồng thời mi tâm hắn đột nhiên bắn ra một đạo quang mang khủng bố.

- Phốc xuy!

Kiếm quang của Lâm Phong đánh lên trên vài đạo quang mang kia, ý cảnh nhanh đột nhiên biến mất, khiến cho vẻ mặt hắn ngưng trọng. Giờ phút này, thân thể Khung Dục đã lui về phía sau, hắn duỗi tay đánh ra một chiêu. Nhất thời quang mang kia nhẹ nhành bay tới hướng Khung Dục, lúc này hắn phát hiện phía trên quang mang xuất hiện vết rách.

- Công kích thật đáng sợ!

Thần sắc Khung Dục cứng ngắc, ánh mắt hắn nhìn Lâm Phong lộ ra vẻ ngưng trọng, vừa rồi hắn không cẩn thận, chủ động công kích hướng tới Lâm Phong. Thời điểm Lâm Phong công kích ngược lại phía hắn, cái tốc độ kia quả thật rất khủng bố. Trong nháy mắt công kích kia giống như lấy đi mạng sống của hắn, đó là một loại tốc độ công kích tuyệt đối là vô cùng đáng sợ

- Khung Dục, mau tiến vào Thần Mộ!

Chỉ thấy một đạo thân ảnh lóe ra, xuất hiện ở trước mặt Khung Dục, mục tiêu của những người này là Khung Dục, chỉ cần Khung Dục tiến vào trong Thần Mộ ta muốn nhìn xem bọn họ sẽ làm như thế nào.

- Tốt, các ngươi cũng chuẩn bị rời khỏi đây!

Khung Dục mở miệng nói, nhưng mà chỉ thấy thần sắc Lâm Phong lạnh lùng, dưới chân hắn xuất hiện quang hoa chói mắt, quang mang trận đạo điên cuồng đan vào nhau.

- Đi!

Cường giả kia quát lên một tiếng, chỉ thấy hắn đánh ra một chỉ xuống mặt đất, cả phiến đại địa hung hăng rung động giống như bị từng đạo hỏa tuyến bao phủ, hỏa tuyến khủng bố va chạm cùng trận văn, lập tức đại địa điên cuồng bạo liệt. Khung Dục chạy hướng tới hỏa chi môn, nhanh như một đạo thiểm điện, thực lực Ma Thiên cùng Thiên Nhược Kiếm rất đáng sợ, hai người này là nhân vật phi thường nguy hiểm. Nếu Khung Dục bị bọn họ bắt được thì hắn không có cơ hội để chạy thoát. Mặc dù thực lực của hắn rất mạnh, nhưng vẫn khó có thể chống lại Ma Thiên cùng Thiên Nhược Kiếm. Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, đối phương lại ngăn cản hắn bày trận, chỉ thấy đôi mắt hắn nhìn chằm chằm Khung Dục, nhưng mà giờ khắc này, cường giả kia lại đánh về phía hắn, một cỗ lực lượng hỏa diễm nhảy vào trong cơ thể Lâm Phong. Mỗi bước đối phương bước ra đều ẩn chứa vô tận lực lượng hỏa diễm đáng sợ, cả thân hình hắn đều bị hỏa diễm quang mang bao phủ.

- Ông!

Cả người Lâm Phong chợt cứng đờ, chỉ thấy một đạo hắc hỏa bao phủ trên người hắn, lực áp bách cực kỳ khủng bố bao phủ hắn vào trong, hắn chỉ cần hơi nhích động thân thể liền cảm giác giống như đang phải thừa nhận công kích mạnh nhất.

- Không.

. . Ánh mắt Lâm Phong quét về phía Khung Dục, chỉ thấy đối phương đã tiến tới sát lối vào hỏa chi mộ, hắn sắp tiến vào trong Thần Mộ.

- Giết!

Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, nhìn chằm chằm phía trước, tử vong lao lung chợt xuất hiện, lập tức hắn lại lần nữa đâm ra một kiếm. Một kiếm này không hề nhanh mà vô cùng trầm trọng, lực công kích của một kiếm này vô cùng đáng sợ. Mặc dù đối phương chìm vào trong ảo cảnh, nhưng hắn vẫn điên cuồng công kích, thân thể Lâm Phong không ngừng chấn động, hỏa diễm quang quyển khủng bố xâm nhập vào thân thể hắn, giống như gặp phải nghìn vạn lần chấn động, đối phương muốn dùng hỏa diễm đốt cháy thân thể hắn.

- Công kích thật lợi hại.

Lâm Phong cắn răng, chúa tể lực điên cuồng tàn phá trên người hắn, lập tức hắn đâm ra một kiếm vào trong hắc ám lao lung, một kiếm này ẩn chứa vô tận lực công kích, bá đạo, trầm trọng, một đạo công kích mạnh nhất được hắn đánh ra.

- Chết!

Lâm Phong quát lên một tiếng chói tai, đánh tan một thanh Thánh Vương Binh của đối phương, công kích đánh lên trên người đối phương, khiến cho thân thể đối phương trực tiếp bạo liệt mà chết, nhưng mà thần sắc Lâm Phong vẫn ngưng trọng, hắn xoay người lại nhìn thấy Khung Dục đã bước vào hỏa chi môn, tiến vào trong Thần Mộ. Nhìn thấy một màn này thần sắc Lâm Phong vô cùng khó coi. Hắn lập tức nhìn thoáng qua Ma Thiên cùng với Thiên Nhược Kiếm vẫn đang trong chiến đấu, chỉ nghe Lâm Phong mở miệng nói:

- Ta sẽ tiến vào.

- Bên trong rất nguy hiểm!

Ánh mắt Ma Thiên ngưng lại, Lâm Phong tiến vào trong Thần Mộ đuổi theo Khung Dục là rất nguy hiểm. Nhưng mà đây là việc hắn phải làm, hắn cùng Thiên Nhược Kiếm có thể chế trụ người của Hỏa Diễm Thần Điện để Lâm Phong an tâm đối phó Khung Dục, đã là một việc rất khó. Chỉ thấy Lâm Phong điên cuồng phóng về phía lối vào Thần Mộ. Thậm chí lồng ngực hắn đang đỏ lên giống như ẩn ẩn có máu tươi, vừa rồi chịu một kích của đối phương không hề thoải mái

- Nhất định phải bắt được Khung Dục!

Thân thể Lâm Phong phóng về lối vào Thần Mộ, ánh mắt hắn hiện lên một đạo quang mang phong duệ, chỉ có bắt được Khung Dục thì hắn mới có thể quay về đổi lấy Già Thiên, hơn nữa hiện tại có cơ hội tốt như vậy, không có người của Thần Điện bên canh ngăn cản thì hắn sao có thể bỏ qua cơ hội lần này, cho dù nơi này là Thần Mộ.

- Ông!

Lâm Phong bước ra từng bước, nhảy vào bên trong Thần Mộ, khiến cho đám người xung quanh ngưng trọng, gia hỏa thật điên cuồng, vậy mà hắn lại muốn đuổi giết Khung Dục của Hỏa Diễm Thần Điện!