[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2380: Xâm lấn



- Công huân, mở ra di tích của thần linh?

Lâm Phong nghe xong lời nói của Lâm Di thì có chút không hiểu, trong này thật sự có di tích của thần linh sao, hơn nữa cần dựa vào công huân để mở ra.

- Công huân là cái gì, có người nhìn thấy di tích thần linh chưa?

Lâm Phong tò mò hỏi Lâm Di.

- Thời điểm chúng ta bước vào trong Thần Mộ, mi tâm sẽ xuất hiện những chữ viết bất đồng, từ chỗ hỏa mộ bước vào, mi chúng ta lại xuất hiện hỏa tự, chuyện này có ý nghĩa chúng ta đại biểu cho hỏa diễm thần linh, mà những người khác tiến nhập vào Thần Mộ, cũng giống như chúng ta, mi tâm sẽ xuất hiện chữ viết, đại biểu cho một vị thần linh khác, khi chúng ta xông vào chiến trường giết chết những người cùng phe với hắn, đoạt lấy dấu ấn của thần linh đối phương ban cho, thì đó chính là công huân, còn di tích, ta cũng nghe những lão nhân tiến vào sớm hơn nói qua, nhưng ta chưa từng có cơ hội chính mắt nhìn thấy.

Lâm Di nở nụ cười, hình như nàng đã dần dần tiếp nhận vai diễn trước mắt rồi, hôm nay bọn họ trong này không có lựa chọn.

- Thánh cảnh là người thống lĩnh những nhân vật Đế cảnh như chúng ta, căn cứ thực lực của thống lĩnh mà nhân số trong đội quân của bọn họ có sự bất đồng, tác dụng của chúng ta ở trên chiến trường, chính là vật hi sinh mà thôi, Thánh Nhân bị giết mới có thể tìm được nhiều công huân, đương nhiên chân tướng của sự việc chỉ có những nhân vật Thánh cảnh đi vào hồi lâu mới tự mình hiểu được.

- Ân!

Lâm Phong khẽ gật đầu, chỉ có công huân mới có thể mở ra di tích sao, giờ phút này hắn đang tự hỏi, một khi đã nói như vậy thì công huân thuộc về hỏa chi mộ hay quy về những cá nhân trong đó.

- Hiện tại muốn giết người khác càng lúc càng khó khăn , bởi vì tất cả mọi người đều biết bảo hộ công huân, không cho người cùng một nhà chết, mỗi lần đều là vài đoàn đội xuất động cùng lúc, có người chuyên môn phụ trách rửa sạch thi thể, không cho ngươi đoạt lấy công huân.

Lâm Di thấp giọng nói, đúng lúc này chỉ nghe tiếng bước chân truyền đến, ánh mắt Lâm Phong và Lâm Di chuyển qua, liền chứng kiến một nữ tử có phong tư hiên ngang, lộ ra vài phần cao quý, liếc mắt quét nhìn đám người, ánh mắt của nàng lập tức dừng ở trên người Lâm Phong cùng Lâm Di.

- Tên ngươi là gì?

Nữ tử hỏi Lâm Phong.

- Nàng ta là nữ nhi của Huyết Thánh, ngày thường đều là nàng quản giáo chúng ta, tính tình rất mạnh mẽ, không cần thái độ với nàng.

Lâm Di nhắc nhở một tiếng với Lâm Phong.

- Mộc Phong.

Lâm Phong thấp giọng nói.

- Ngươi, lên đây.

Nữ tử kia chỉ vào Lâm Phong ra lệnh, thần sắc Lâm Phong ngưng hạ, hắn có thói quen không thích người khác lấy loại thái độ này nói chuyện với hắn, nhưng Lâm Phong hôm nay khác ngày xưa nhiều lắm, rất nhanh hắn lại tỏ ra phong khinh vân đạm, không muốn so đo cùng đối phương, ít nhất hắn muốn biết rõ chân tướng Thần Mộ trước, và làm như thế nào để đi ra Thần Mộ, chín đại thần linh tranh đấu thật sự là một trò chơi của thần linh sao?

- Lấy ra truyền tin ngọc giản của ngươi ra.

Nữ tử nói với Lâm Phong, sau khi Lâm Phong lấy truyền tin ngọc giản ra hai người liền dùng thần niệm đưa tin cho đối phương.

- Lâm Di, mấy người các ngươi vẫn là thám báo, mang theo hắn cùng đi, để cho hắn quen thuộc trong này.

Nữ tử nói xong, liền xoay người rời đi, vài người bên cạnh Lâm Di đứng lên, nói với Lâm Phong:

- Đi thôi, cần phải đi dò đường rồi.

- Cần thám báo dò đường để làm gì?

Lâm Phong hỏi.

- Đây là chiến tranh, đương nhiên cần thám báo, bằng không chết như thế nào cũng không biết, hơn nữa mấy nhiệm vụ thám báo này cũng phi thường nguy hiểm .

Lâm Di mở miệng nói, thân hình bọn họ lập tức lóe ra, hướng về phương xa mà đi, tiến vào không gian phía trước.

- Mộc Phong, ta đã dùng thần niệm truyền bản đồ cho ngươi, chỗ chúng ta đang ở một góc hẻo lánh bên cạnh hỏa mộ.

Lâm Di dùng thần niệm nói với Lâm Phong, về những địa vực nàng đã biết.

- Thật hoang vắng, nơi này thật sự có di tích sao!

Lâm Phong hướng về phía trước mà đi, hắn cảm giác địa phương này chính là một mảnh đại địa hoang vắng.

- Không có di tích thần linh thì sao có nhiều người đi trước ngã xuống như vậy, người sau lại tiếp tục tiến lên, còn những nhân vật Thánh cảnh kia là vì cái gì?

Tên còn lại mở miệng nói, bọn họ tổng cộng có bốn người, ngoại trừ Lâm Phong và Lâm Di ra còn có hai vị nam tử khác, thần sắc hai người này rất lãnh liệt, trong con ngươi là một mảnh tử hải, không có gợn sóng.

- Địa thế phía trước rất dễ có người ẩn nấp, chỉ có điều địch nhân bình thường sẽ không xâm nhập xa như vậy.

Lâm Di mở miệng nói, thần niệm của bọn họ lập tức đánh về phía trước, bao phủ phiến sơn mạch kia.

- Không có ai.

Lâm Di thấp giọng nói:

- Mặc dù thần niệm không quét thấy người hoặc điểm khả nghi gì nhưng người trong này có năng lực ẩn nấp rất đáng sợ, có điều khả năng địch nhân xuất hiện không lớn lắm.

Lâm Phong khẽ nhíu mày lại bởi vì hắn cảm giác được có sinh mệnh tồn tại.

- Quả nhiên đúng như Lâm Di nói, năng lực ẩn nấp thật mạnh, ngay cả ta cũng chỉ có thể cảm giác được một luồng sinh cơ như ẩn như hiện tồn tại ở nơi đây, Lâm Di không phát hiện ra cũng rất bình thường.

Trong lòng Lâm Phong nghĩ đến, có điều Lâm Di cũng không cẩn thận lắm, bởi vì nơi này gần sát doanh trại của bọn họ, nàng cho rằng đối phương sẽ không đánh sâu vào như vậy. Rất nhanh, đám người Lâm Phong liền đi qua địa phương kia, Lâm Phong không muốn bại lộ, tiếp tục hướng về phía trước, cố ý đi qua bên người đối phương, nhìn xem những người đó có để mình bại lộ hay không.

- Tốc độ thật nhanh!

Đúng lúc này, thần sắc Lâm Phong ngưng lại, cỗ sinh cơ kia di động giống như một cơn gió bình thường vậy, không có lộ ra nửa điểm khí tức, nếu hắn không có nhìn chằm chằm vào thì hắn cũng không thể cảm giác được. Lâm Phong không để ý đến sự tồn tại của đối phương, tiếp tục đi với đám người cùng Lâm Di về phía trước, không bao lâu sau bọn họ đi qua một tảng đá lớn, Lâm Phong cũng phát hiện ra khí tức của người ở đây.

- Nhiều thám báo như vậy, xem ra có chuyện sắp xảy ra rồi!

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên tại thời điểm Lâm Phong đi vào một cái hạp cốc lớn, hắn nói với Lâm Di:

- Hôm nay đến đây thôi nhé, chúng ta trở về đi?

Thần sắc Lâm Di sửng sốt, trở về? Nào có chuyện dễ dàng như vậy.

- Chúng ta là thám báo, đến tìm kiếm hướng đi của địch nhân và tình thế hôm nay ở ngoại giới, hiện tại chúng ta còn đang ở trong địa vực của chính mình thì làm sao có thể trở về.

Lâm Di mở miệng nói.

- Nếu không quay về có thể sẽ không trở về được nữa.

Lâm Phong nghĩ thầm trong lòng, rồi hạ giọng nói:

- Khả năng phía trước có nguy hiểm, chúng ta quay về đi.

Nói xong, Lâm Phong xoay người, chuẩn bị quay về bằng đường cũ, hai người khác hơi nhíu mày, thần sắc Lâm Di cũng ngưng lại, nhưng nàng lựa chọn tin tưởng Lâm Phong, nàng cũng theo Lâm Phong quay về, đồng thời hỏi:

- Ngươi phát hiện cái gì?

- Rất nhiều khí tức sinh mệnh.

Lâm Phong mở miệng nói.

- Không có khả năng.

Ánh mắt Lâm Di cứng đờ:

- Năng lực điều tra của mấy người chúng ta cũng không tồi, nhất là lực lượng cảm giác, chúng ta đều không cảm nhận được một chút gì.

- Có Thánh Vương Binh che dấu khí tức cho bọn họ.

Lâm Phong quay lại trả lời, khiến cho ánh mắt Lâm Di cứng đờ:

- Nếu sự thật giống như ngươi nói, vậy chúng ta phải mau chóng trở về bẩm báo, sau đó rút lui lui, nếu không chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.

- Xâm lược sao?

Lâm Phong hỏi.

- Ta không thăm dò cẩn thận mảnh địa vực này, nếu như đối phương thật sự tới rồi thì rất có khả năng xâm lấn, chúng ta phải nhanh chóng trở về.

Thân thể gia tốc, đám người Lâm Di điên cuồng quay về, vài tên thám báo rải rác phía trước vẫn không có nửa điểm động tĩnh, chỉ có điều Lâm Phong thấy vị trí của bọn họ đã thay đổi, càng gần sát doanh trại của bọn họ.

- Doanh trại của chúng ta có bao nhiêu người, bao nhiêu tồn tại Thánh cảnh?

Lâm Phong hỏi.

- Người tạo nên thành lũy hoặc các thế lực đều là nhân vật Thánh Vương, cái doanh trại này có ba vị Thánh Vương, Huyết Thánh là người cường đại nhất .

Lâm Di đáp lại.

- Đã có Thánh Vương tồn tại, vì sao Thánh Vương đối phương không trực tiếp xuất động, làm gì cần dẫn theo đội ngũ phiền toái như vậy?

Lâm Phong có chút nghi hoặc, nếu như có nhân vật Thánh cảnh ở đó, lực ảnh hưởng của cường giả Đế cảnh đến chiến đấu sẽ bị hạn chế đến mức nhỏ nhất.

- Thánh Vương đối chiến đâu có quan tâm được nhiều như vậy, muốn giết Thánh Vương đoạt lấy công huân rất khó, cho nên đại đa số tình huống, vẫn nên dựa vào việc giết chết nhân vật Thánh Đế, bởi vì vô số năm qua trôi qua nên số lượng Thánh Đế trong Thần Mộ rất khổng lồ .

Lâm Di đáp lại.

- Nếu như ta giết bọn họ thì sao.

Lâm Phong nhàn nhạt nói, khoé miệng lộ ra một nụ cười yêu dị. Khi đám người trở lại doanh trại, hình như nữ nhi Huyết Thánh có cảm ứng, thân hình nàng lập tức lóe ra đi đến trước người bọn họ, không hờn mà giận nói:

- Tại sao đã trở lại rồi?

- Mộc Phong nói hắn phát hiện một số lượng lớn khí tức sinh mệnh đi về phía phụ cận doanh trại của chúng ta.

Chỉ nghe một người mở miệng nói, khiến cho Lâm Phong khẽ nhíu mày xuống, người này phủi tay rũ bỏ trách nhiệm rất sạch sẽ, vô luận có chuyện hay không có chuyện cũng không liên quan tới bọn họ.

- Các ngươi không có phát hiện sao?

Nữ tử hỏi.

- Không có.

Hai người lắc đầu.

- Lâm Di còn ngươi thì sao?

Nàng kia lại hỏi.

- Ta.

. . Ánh mắt Lâm Di cứng đờ, lập tức nói:

- Ta cũng không có, nhưng Mộc Phong sẽ không nói lung tung đâu.

- Năng lực cảm ứng của các ngươi phi thường tốt, các ngươi đều không có nhận thấy được, mà người vừa tới như hắn nói có phát hiện, các ngươi lại dễ dàng tin như thế sao?

Thần sắc nữ tử trở nên rét lạnh, đôi mắt lập tức đảo qua chỗ Lâm Phong, chỉ thấy một đạo hỏa diễm tiên ảnh chợt lóe lên, hướng tới thân thể Lâm Phong vút qua. Hơi thở trên người Lâm Phong khẽ dao động, chỉ nghe Lâm Di mạnh mẽ truyền âm nói:

- Không nên phản kháng.

Động tác của Lâm Phong tạm dừng lại, chỉ nghe một đạo thanh âm thanh thúy truyền ra, tiên ảnh trực tiếp đánh lên người Lâm Phong, khiến quần áo hắn bị rách nát, nhưng hắn vẫn đứng ở kia không hề động, lạnh lùng liếc mắt nhìn đối phương, nếu vừa rồi Lâm Di không truyền âm cho hắn, giờ phút này đối phương đã là một người chết.

- Tạm thời tha cho ngươi một mạng, lần sau tái phạm, phải giết.

Nữ tử lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong nói.

- Ngươi nói rất đúng, tạm thời tha cho ngươi một mạng.

Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, đợi lúc sau người đến tất cả sẽ minh bạch, khi đó ta sẽ tính sổ một roi này! Đương nhiên một roi này không làm Lâm Phong bị thương, nếu không hắn đã động thủ !

- Chiến tranh, chiến tranh Thần Mộ sẽ như thế nào !

Ánh mắt Lâm Phong nhìn ra phương xa, chiến tranh đã bắt đầu tới gần!