[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2384: Từng bước sát khí



Nghe đồn chín đại khu vực trong Thần Mộ do chín đại thần linh thời viễn cổ chế tạo thành, và nó chính là vùng đất thần linh ngủ yên, nhưng dù chân tướng như thế nào thì chín đại khu vực cũng là căn cứ thời kì viễn cổ của chín đại Thần Điện không sai, chín khu vực này phân biệt như sau: Hỏa Chi Vực, Huyễn Kim Chi Vực, Đại Địa Chi Vực, Băng Tuyết Chi Vực, Sinh Mệnh Chi Vực, Hư Không Chi Vực, Tinh Không Chi Vực, Hằng Sa Chi Vực, Thời Gian Chi Vực. Ở thời đại này còn tồn tại Thần Điện, những người trong số bọn họ sẽ bước vào phiến lĩnh vực của bọn họ, người Hỏa Diễm Thần Điện đặt chân vào hỏa chi mộ, vì Hỏa Diễm Thần Điện mà chiến, người Hư Không Thần Điện đặt chân vào Hư Không Chi Vực. Mà một số võ tu không thuộc Thần Điện sẽ lựa chọn Hỏa Chi Vực để bước vào, hoặc lựa chọn Thời Gian Chi Vực. Chín đại khu vực ẩn chứa các loại khí tức, chỉ có vùng đất tiếp giáp các khu vực của bọn họ là hỗn loạn nhất, cuồng bạo nhất. Chín đại khu vực quay chung quanh thành một giới, vùng đất giao nhau có thể đi thông chín khu vực, nhưng trong này cũng cực kỳ nguy hiểm, không ai dám trường kỳ đóng quân, chỉ có một số nhân vật phi thường lợi hại mới dám hành động trong khu vực kia, bởi vì vùng đất giao nhau này có thể đoạt lấy công huân lớn nhất, còn có thể tùy thời đi thông bảy đại khu vực. Màn đêm bên trong Thần Mộ cũng có ánh trăng treo cao trên hư không, vùng đất giao nhau của các đại khu vực cũng cực kỳ im lặng, trong đêm đen có một ánh mắt rất là sáng ngời, đang nhìn về phía trước.

- Căn cứ địa đồ, bên ngoài chỗ này là vùng đất giao nhau, nghe nói nơi đây cực kỳ hỗn loạn, rất nhiều cường giả lợi hại, cũng thích tới nơi này đoạt lấy công huân, khu vực hỗn loạn này tập trung rất nhiều cường giả.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, hỏa chi mộ rất lớn, hắn dùng bảy ngày thời gian mới đến được nơi đây, đồng thời dọc theo đường đi hắn cũng tìm hiểu không ít tin tức về Thần Mộ, hắn quyết định đi đến vùng đất giao nhau giữa các thần mộ. Lúc này cảnh giới của Lâm Phong rất rõ ràng, nửa bước Thánh Nhân, như vậy hắn không đến mức bị cường giả cảnh giới cao hơn giết chết, bởi vì họ không đoạt được công huân của hắn. Lâm Phong đi bộ trên mặt đất, nhưng không thể nghe được thanh âm của hắn, giống như hắn đã hoàn toàn dung nhập vào bên trong bóng đêm, hắn có thể nghe rõ sự biến hóa của mỗi một cây cỏ, không có động tĩnh gì có thể chạy thoát cảm ứng của hắn.

- Mặc dù không có cường giả cảnh giới cao hơn đến đối phó ta, nhưng cũng phải cực kỳ cẩn thận.

Lâm Phong nhắc nhở chính mình, bởi vậy chân hắn bước rất chậm.

- Có người.

Đúng lúc này, Lâm Phong cảm giác phía sau hắn có người xuất hiện, mi tâm người nọ cũng là hỏa tự, là người khu vực này, nên không tạo thành uy hiếp đối với hắn, vì thế hắn tiếp tục đi về phía trước.

- Một thân cây thật kỳ quái!

Lâm Phong nhìn thoáng qua đại thụ trước mặt, cái cây này có rất nhiều nhánh, một nơi rất dễ che dấu, cành lá giống như lợi kiếm mọc đầy trên thân, hơn nữa lộ ra vẻ trĩu nặng, giống như có từng giọt nước mưa không ngừng nhỏ xuống. Lâm Phong đứng dưới tàng cây, đình chỉ cước bộ, không hề động đậy, hình như hắn cảm giác được cái gì đó. Đột nhiên nhiệt độ điên cuồng hạ xuống, thiên địa bị đóng băng lại, Lâm Phong cảm giác huyết mạch, thần hồn đều bị đông lại, cỗ lạnh lẽo kia đến từ linh hồn.

- Có người!

Trong mắt Lâm Phong đột nhiên bộc phát ra một đạo hàn quang sáng chói, lực lượng chúa tể trong cơ thể điên cuồng càn quét ra, phá hủy lực lượng đóng băng, một đạo hư ảnh đánh về phía Lâm Phong, nhanh, quá nhanh, nhưng mà ngay sau đó, người nọ giống như nhân vì nguyên nhân nào đó mà tốc độ đình trệ, mặt biến sắc. Làm sao Lâm Phong có thể bỏ qua cơ hội này, thân thể hắn gian hướng lên trên, ngón tay bắn ra, trăm vạn dấu ấn tử vong hóa thành địa ngục chỉ pháp đáng sợ, oanh trên người đối phương, trong khoảnh khắc mặt người nọ như tro tàn, giống như sắp chết.

- Tí tách!

Một giọt chất lỏng rơi trên người Lâm Phong, vô ảnh vô hình, không có gì dị thường, nhưng nó lại làm Lâm Phong cảm thấy không thoải mái.

- Tí tách!

Càng lúc càng nhiều chất dịch không ngừng rơi từ trên cây xuống, đột nhiên Lâm Phong đánh ra một chưởng, lúc này chưởng ấn không phải hướng về phía người vừa rồi đánh lén hắn, mà hướng về phía đại thụ trước người hắn.

- Oanh ca!

Ngay lập tức đại thụ bị tạc nứt ra, nhưng mà cùng lúc đó vô số chất lỏng bắn về phía Lâm Phong, sau đó là lợi kiếm khủng bố ùn ùn bay tới, từ trong đại thụ bị oanh gãy có một đạo thân ảnh đi ra, một cái rễ cây khủng bố hướng về phía Lâm Phong quấn tới, khoảng cách quá gần, căn bản không kịp tránh né, rễ cây quấn quanh thân thể Lâm Phong ngay lập tức.

- Bọ ngựa rình ve.

Thần sắc Lâm Phong ngưng đọng, Thánh Nhân bị hắn tru sát là thảm nhất, chất lỏng vô ảnh vô hình kia tuyệt đối không đơn giản như vậy, nó do hư ảnh ẩn thân trong cây cổ thụ kia khống chế, giờ phút này Lâm Phong cảm giác vài giọt chất lỏng đó đang bộc phát ra lực lượng ẩn chứa bên trong cơ thể hắn, hình như nó có tác dụng chặn lực lượng vận chuyển trong cơ thể hắn, sau đó từ từ ăn mòn thân thể hắn, may mà hắn chỉ bị dính vài giọt chất lỏng, người kia ẩn thân trên cây, thu liễm hết thảy khí tức, chỉ sợ hắn cũng bị chất lỏng vô thanh vô tức kia rơi vào trong cơ thể, cho nên thời điểm hắn ám sát mới xuất hiện tình trạng choáng như vậy. Tên sát thủ trên cây muốn một kích giết chết hai người bọn họ, nếu không hắn có thể tùy thời chấm dứt tính mạng của tên đầu tiên, nhưng thẳng đến lúc sau hắn cũng không có động thủ, sự nhẫn nại của người này thật đáng sợ. Một cái rễ cây biến thành trường mâu bắn thẳng về phía mi tâm Lâm Phong, lộ ra sự vô kiên bất tồi.

- Huyễn!

Lâm Phong quát lạnh một tiếng, trong khoảnh khắc cảnh tượng chung quanh biến ảo, thân thể Lâm Phong vẫn bị quấn quanh ở kia, nhưng đã không phải không gian vừa rồi nữa. Chỉ thấy Lâm Phong há mồm phun ra một đạo lợi kiếm, trong khoảnh khắc cây cối bị phá vỡ, thân thể cường giả kia hướng về phía trước, bàn tay nắm chặt lại, nhất thời dây leo hóa thành lợi trùy, đâm vào trong cơ thể Lâm Phong, vô số chất lỏng không ngừng hướng về phía Lâm Phong.

- Huyễn!

Lâm Phong lại gầm lên lần nữa, giống như bên trong ảo cảnh lại hóa ra ảo cảnh, lấy lực lượng chúa tể phát động, mộng lực lượng kết hợp với huyễn trận, đủ để cho người khác không phân biệt được mình đang ở trong chỗ nào, giờ phút này đối thủ của Lâm Phong cảm giác xuất hiện hai thân ảnh Lâm Phong, một Lâm Phong vẫn bị nhốt ở kia, một Lâm Phong đang hướng phía bên này giết tới, hắn không phân biệt được thật giả, trong nháy mắt lâm vào bối rối.

- Thiên buộc!

Chỉ thấy vị Thánh Nhân kia quát một tiếng, một cỗ thiên đạo oai tràn ra, phía trên thương khung xuất hiện đại thụ, trong giây lát đại thụ sinh ra vô số dây leo, ngay lập tức dây leo mang hai cái thân ảnh Lâm Phong quấn lại.

- Công kích thánh pháp, người này, am hiểu lực lượng mộc hệ, hắn và người Sinh Mệnh Thần Điện giống nhau, nhưng cường giả Sinh Mệnh Thần Điện am hiểu việc cứu người, mà người này lại am hiểu ẩn nấp giết người, hắn là nhân vật cực kỳ nguy hiểm.

- Lực lượng thật mạnh.

Lâm Phong thầm nghĩ một tiếng, hiển nhiên thực lực nhân vật Thánh cảnh dám tới nơi này ẩn nấp ám sát người đi ngang qua không hề tầm thường, chỉ sợ người vừa rồi cũng rất mạnh, đáng tiếc hắn lại ẩn nấp trên cây, lâm vào bẫy rập đối phương đã sớm bố trí tốt, không kịp phát huy ra lực lượng đã gặp bi kịch .

- Mặc dù ta ở trong ảo cảnh của ngươi, ta cũng muốn giết chết ngươi!

Chỉ nghe hắn hừ lạnh một tiếng, hai đạo cổ mộc trường mâu đáng sợ từ trên bầu trời đâm phá hư không, trực tiếp đâm vào cái thân ảnh Lâm Phong đang bị trói buộc, trong khoảnh khắc ảo cảnh bị phá diệt, không gian chung quanh lại khôi phục thành bóng đêm.

- Ảo cảnh diệt, đối phương đã chết?

Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm về phía trước, nhưng mà hắn không có nhìn thấy thi thể của Lâm Phong.

- Không tốt!

Đột nhiên sắc mặt hắn đại biến, một cỗ cảm giác nguy hiểm cực độ truyền đến, chỉ thấy phía sau hắn có tiếng hơi thở truyền ra, một đạo lợi kiếm vô thanh vô tức đâm vào mi tâm của hắn, trực tiếp xuyên thấu đầu hắn.

- Thật có lỗi, đây vẫn là ảo cảnh.

Lâm Phong nhàn nhạt nói một tiếng, đêm tối tái hiện, mi tâm người nọ rớm máu, hình như hắn chết có chút không cam lòng, hắn bố cục bẫy rập tinh diệu như thế, cuối cùng vẫn bị chết ở trong tay đối phương, hắn thông qua loại thủ đoạn ẩn nấp này tiêu phí tám ngàn năm thời gian, đến nay đã đoạt được rất nhiều công huân, hôm nay thân vẫn, còn công huân lại chắp tay tặng cho người. Ấn ký hỏa diễm của Lâm Phong nhảy vào mi tâm đối phương, cướp lấy công huân của hắn, trong khoảnh khắc hắn cảm giác có một cỗ lực lượng đáng sợ trở lại mi tâm của hắn, ấn ký hỏa diễm giống như ẩn chứa lực lượng đáng sợ, công huân nhiều lên.

- Đoạt lấy công huân, còn có thể cướp lấy công huân tích lũy của đối phương.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, nếu như không thể đoạt lấy thì rất nhiều người chết vô ích, hiển nhiên người này tích lũy không ít công huân, để Lâm Phong chiếm được tiện nghi, chẳng qua nhân vật giống như đối phương, nếu không gặp Lâm Phong thì người bình thường muốn muốn giết chết hắn là rất khó. Sau khi giải quyết đối phương xong, Lâm Phong lại bắt đầu cướp lấy công huân của tên trước đó, tên còn lại cũng tích lũy không ít công huân, nhưng hắn chết càng oan hơn, chỉ nghe tiếng sàn sạt truyền ra, hình như có người đi tới, Lâm Phong biết chung quanh còn có người đang ẩn thân, nhưng sau khi chứng kiến bọn họ chiến đấu liền ly khai, hiển nhiên họ không có nắm chắc đối phó được hắn, cho nên lui bước.

- Nếu ta đánh chết tiểu thành Thánh Vương, không biết có thể đoạt được bao nhiêu công huân.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng. Vốn, Lâm Phong không tính toán ở trong Thần Mộ giết nhân vật Thánh cảnh, mà tính toán mang bọn họ nhốt vào trong tiểu thế giới, khiến bọn họ trở thành lực lượng của chính mình, nhưng sau khi hắn hiểu biết một chút quy tắc trong Thần Mộ, hắn cải biến chủ ý, ý nguyện mãnh liệt khiến hắn phải tìm đủ công huân, hắn muốn nhìn xem di tích thần linh trong lời đồn rốt cuộc là cái gì, hắn tin tưởng sẽ có một ngày mình tích đủ công huân. Nghĩ đến đây, tiếng sàn sạt lại vang lên lần nữa, Lâm Phong tiếp tục nâng cước bộ lên, hướng về phía trước đi đến, chỉ sợ cường giả trong vùng đất hỗn loạn này càng lúc càng nhiều!