[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2397: Khó có thể phá vây



Lực lượng căn nguyên dung nhập vào trong thiên đạo, hóa thành vô hình, bởi vậy trong nháy mắt Lâm Phong thừa nhận mấy trăm lần trọng lực đáng sợ.

Trầm, thân thể Lâm Phong biến thành vô cùng trầm trọng.

- Ông!

Tiếng gió gào thét cuồn cuộn lao đến, khiến cho ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, lang yêu phía sau đã đánh giết qua đây, Lâm Phong đột phá trói buộc, tốc độ của hắn lại hóa thành cơn lốc đáng sợ, lấy tốc độ của hắn, như nếu không phải Lâm Phong am hiểu mạn ý cảnh khắc chế hắn, hắn tuyệt đối là tồn tại phi thường khó chơi.

- Xuy!

Một đạo phong ảnh chém xuống, lang yêu đánh ra hư không, có vài đạo phong nhận đáng sợ chém về phía Lâm Phong, hơn nữa dần dần hình thành một cơn lốc đáng sợ. Trên người Lâm Phong phóng thích ra kiếm ý đáng sợ, xé rách vòm trời.

- Phá cho ta.

Lâm Phong tức giận quát lên một tiếng, Chúa Tể Chi Kiếm nở rộ uy lực khủng bố, cho nên tất cả đều bị phá vỡ, chỉ nghe một tiếng ầm ầm vang lên, một cỗ trọng lực càng thêm đáng sợ đặt ở trên người hắn, yêu vượn đã hướng về phía Lâm Phong đi tới, mỗi bước đi đều khiến trọng lực trên người Lâm Phong tăng mạnh, càng ngày càng mạnh, nếu nửa bước Thánh Nhân bình thường, chỉ sợ họ sẽ bị áp bách cho thân thể bạo liệt, không thể thừa nhận loại trọng lực này.

- Oanh!

Một bàn tay muốn che phủ cả trời đất hướng về phía Lâm Phong đập tới, cái loại trọng lực đáng sợ này còn chưa có chạm đến người Lâm Phong, đã khiến cho Lâm Phong cảm giác lưng đeo một mảnh thế giới, loại lực lượng này rất trầm trọng, nếu như bộc phát ở trên người hắn, có thể dễ dàng chụp chết hắn.

- Chậm!

Lâm Phong phóng thích mạn ý cảnh tới cực điểm, hôm nay hắn đã mang lực lượng bản nguyên chậm dung nhập vào trong thiên đạo ngoại giới, khiến nó trở nên càng mạnh, một ý niệm cũng khiến tốc độ trong thiên địa giảm đi rất nhiều.

- Lui.

Thân thể Lâm Phong hướng về phía sau lui lại, tốc độ trong không gian bị chậm lại, tốc độ của hắn lại trở nên nhanh hơn, hóa thành một luồng lưu quang về chỗ cũ, công kích của lang yêu lần lượt thay đổi theo hắn, suýt nữa đã công kích tới hắn.

- Một đám yêu thú thật lợi hại, hơn nữa, mới chỉ có hai tôn Yêu Thánh xuất thủ công kích ta, hiển nhiên đối phương không có bỏ ra hết sức, chỉ có tôn lang yêu kia muốn giết chết ta, những yêu thú khác đều cho rằng ta không thể thông qua khảo nghiệm, cho nên chỉ đứng nhìn, một khi bọn họ cùng nhau xuất thủ, áp lực sẽ càng thêm khủng bố.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm về phía trước, thần sắc ngưng trọng, hai tôn Yêu Thánh để cho hắn cảm giác áp lực cực lớn, càng không nói đến nhưng yêu thú khác.

- Mộc Phong, thế nào?

Cự Thần Nham đi đến bên cạnh Lâm Phong, mở miệng hỏi Lâm Phong.

- Mạnh, mấy tôn Yêu Thánh này rất mạnh, muốn thông qua lần khảo nghiệm này, chỉ sợ có chút khó khăn.

Lâm Phong thấp giọng nói.

- Hắn không có quy định thông qua khảo nghiệm nhất định phải cả đám tiến đến, ba người chúng ta có thể liên thủ thử xem.

Trong đôi mắt Cự Thần Nham lộ ra một chút ánh sáng nóng bóng, thần sắc Lâm Phong ngẩn, liên thủ? Như thế vẫn có thể xem là một cái biện pháp tốt, nếu như ba người bọn họ liên thủ, có lẽ sẽ có chút cơ hội, chỉ có điều cũng không có khả năng toàn bộ đi qua.

- Tiêu Âm, ngươi thấy thế nào?

Cự Thần Nham nói với Tiêu Âm.

- Nếu liên thủ, hiển nhiên cần hai người kiềm chế, một người đột phá, ai tới đột phá đây?

Tiêu Âm mở miệng nói, đây là vấn đề nàng lo lắng, ai sẽ tới đột phá? Đột phá qua có ý nghĩa thành công thông qua khảo nghiệm, trong ba người ai muốn mang cơ hội này nhường cho đối phương.

- Thực lực của ta không bằng Mộc Phong, ta nguyện ý nhường cơ hội cho hắn, Mộc Phong am hiểu tốc độ, hiển nhiên càng nắm chắc cơ hội hơn một chút.

Cự Thần Nham mở miệng nói:

- Một mình ta căn bản không có cơ hội, nếu như có thể thành toàn cho hai người các ngươi, ta nguyện ý thành toàn, nếu Tiêu Âm ngươi cho rằng mình có thể, chúng ta cũng có thể thử xem, phụ trợ ngươi qua.

Thần sắc Tiêu Âm ngưng lại, Cự Thần Nham này thật ra rộng lượng, không ngờ hắn nguyện ý đi ra trợ giúp Lâm Phong đột phá qua.

- Tốt, nếu ngươi đã nguyện ý giúp người hoàn thành ước vọng, ta và Lâm Phong mỗi người thử một lần, ta cũng sẽ hết sức phụ trợ đối phương, ai có khả năng phá vây, thì nhìn mệnh của mình đi.

Tiêu Âm mở miệng nói, Cự Thần Nham không có ý kiến gì:

- Có thể.

- Mỗi người một lần, Cự Thần Nham cũng tham dự, hai người phụ trợ, bất kể ai có thể thành công, cũng đưa hắn qua.

Lâm Phong mở miệng, Cự Thần Nham nguyện ý đứng ra hy sinh, hắn cũng không phải người ích kỷ, thực lực Cự Thần Nham cũng không kém, nếu như hắn có thể đột phá, hắn cũng nguyện ý trợ giúp Cự Thần Nham.

- Cũng đúng, như vậy ta đến trước đây.

Tiêu Âm không chút nào thoái nhượng, bước chậm về phía trước.

- Quả nhiên là người quả quyết, khó trách thân là nữ nhân lại có thành tựu như hôm nay.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng, hắn có chút bội phục đối với Tiêu Âm, tâm trí nàng phi thường cứng cỏi, quyết đoán . Lâm Phong và Cự Thần Nham phối hợp rất tiêu sái đi đến hai bên trái phải Tiêu Âm, một khi Tiêu Âm đã trước đến, bọn họ nguyện ý phụ trợ.

- Cùng nhau tiến lên thì có tác dụng sao?

Trong mắt lang yêu hiện lên yêu quang, nhìn cực kỳ rét lạnh, hắn nhìn mấy vị Yêu Thánh phía sau nói:

- Các vị bằng hữu, nếu các ngươi ở đây mà vẫn để mấy tên kia đi qua thì đúng là quăng hết thể diện của chủ nhân đi, ngay cả vài con con kiến hôi cũng không ngăn được.

Yêu Thánh nhìn về phía Lâm Phong bên này phóng tới, ba người cùng tiến lên, có tác dụng sao?

- Ta sẽ tăng phúc lực lượng tốc độ cho ngươi.

Tâm niệm Lâm Phong vừa động, tốc độ trên người Tiêu Âm nhất thời cải biến, hình như chỉ cần nàng nguyện ý, động tác có thể tăng nhanh hơn rất nhiều.

- Mộc Phong này thật lợi hại, hắn đồng thời lĩnh ngộ lực lượng tốc độ để bước vào tiểu thành Thánh Vương, nếu về sau lực lượng căn nguyên của hắn đại thành, bước vào cảnh giới đại thành Thánh Vương, hắn sẽ đạt tới tốc độ cực trí, vậy có thể trực tiếp thành tựu vô thượng Thánh Vương, có lẽ tốc độ hoàn mỹ giao hòa có thể chân chính thay đổi tốc độ chảy của thời gian.

Hình như nàng có nghe nói qua, căn nguyên tốc độ dung hợp hoàn mỹ đến mức cuối cùng sẽ là thời gian. Hơn nữa, Mộc Phong không chỉ có lực lượng căn nguyên tốc độ dung nhập vào trong thiên đạo, bảy năm qua hắn làm được so với nàng nhiều hơn rất nhiều.

- Phong!

Đột nhiên Tiêu Âm phun ra một đạo âm thanh rét lạnh, thiên địa bị trực tiếp đóng băng, cơ hồ không có khoảng cách gì, thanh âm vừa hạ lạc thiên địa bị phong lại.

- Đi!

Tiêu Âm hét lớn một tiếng, hiển nhiên nàng đã sớm có chuẩn bị, thân thể hướng về phía trước nhanh như như tia chớp, Lâm Phong và Cự Thần Nham gắt gao đi theo nàng, hướng về phía trước mà qua.

- Răng rắc!

Tiếng hàn băng vỡ vụn truyền ra, chỉ nghe Tiêu Âm hé miệng, hét lên một tiếng giận dữ, trong thiên địa có lực lượng âm ba hủy diệt sát phạt ra, Tiêu Âm cũng là nhân vật thiên tài, nàng cũng lĩnh ngộ hơn một loại lực lượng căn nguyên dung nhập vào trong thiên đạo.

- Nhanh!

Ba người Lâm Phong được tăng phúc tốc độ, bọn họ hướng về phía trước đi qua như những tia chớp.

- Lưu lại đi.

Một đạo thanh âm đột nhiên buông xuống, chỉ thấy trên người bọn họ có thủy lao quấn quanh, lực lượng thiên địa giống như hóa thành nước, quấn quanh thân thể bọn họ.

- Thủy khống.

Thần sắc Tiêu Âm ngưng hạ, chỉ thấy thân thể của nàng giống như dung nhập vào trong nước, lập tức bước chậm mà ra, hơn nữa cả người tắm rửa trong hỏa diễm.

- Một nữ nhân thật lợi hại, không ngờ nàng đồng thời lĩnh ngộ ba loại lực lượng căn nguyên thủy, hỏa, âm ba dung nhập vào trong thiên đạo, thành tựu tiểu thành Thánh Vương.

Yêu thú mặc áo bào trắng nhìn thấy thủy lao không có nửa điểm tác dụng, thì không khỏi lộ ra một chút dị sắc, Tiêu Âm cũng là nhân vật phi thường. Nhưng mà đúng lúc này, một bàn tay yêu thú cự đại hướng về phía Tiêu Âm bắt lại.

- Phong!

Tiêu Âm muốn đóng băng bàn tay đó lại nhưng không có tác dụng, bàn tay cự đại kia chính là công kích thánh pháp, vô luận Tiêu Âm né tránh như thế nào cũng không thoát được, nhất định bắt nàng lại.

- Để ta đến.

Một đạo thanh âm truyền ra, chỉ thấy Lâm Phong vọt tới phía trước Tiêu Âm, đột nhiên đâm ra một kiếm, lực lượng khủng bố hủy diệt hết thảy khiến đại thủ ấn bị tan vỡ, Tiêu Âm bắt lấy cơ hội tiếp tục hướng về phía trước.

- Ngươi không đi ra được đâu.

Hơi thở khủng bố bao phủ trên người Tiêu Âm, chỉ thấy bàn tay nhân vật yêu thánh mặc áo bào trắng kia huy động, một cơn lốc xoáy trực tiếp cuốn lấy Tiêu Âm, lập tức đánh Tiêu Âm trở về vị trí cũ.

- Thất bại rồi, lui.

Lâm Phong và Cự Thần Nham đều lui về phía sau, trở lại chỗ cũ.

- Quá mạnh mẽ, căn bản không có cơ hội, chúng ta vừa đột phá lên tiểu thành Thánh Vương không lâu, chỉ sợ mấy tên Yêu Thánh này đã dừng lại ở cảnh giới này vô số năm, chúng ta căn bản không có cơ hội gì, bọn họ giống như đang vui đùa mà thôi, thậm chí họ có năng lực giết chết chúng ta.

Sau khi Tiêu Âm thử một lần cảm giác có chút chán nản, ủ rũ, quả thật chuyện này khó khăn quá lớn.

- Ừm, đúng vậy ngoại trừ đầu lang yêu kia ra, những yêu thú khác đều thủ hạ lưu tình.

Đương nhiên Lâm Phong cũng cảm giác được, trong đó có vài tôn yêu thú thực lực cường đại đến mức đáng sợ, lực lượng của ba người bọn họ ở trước mặt đối phương, cảm giác rất nhỏ bé. Tiếp theo Lâm Phong và Cự Thần Nham cũng đi nếm thử, nhưng không thể đột phá lên, Lâm Phong đột phá khoảng cách xa nhất, nhưng vẫn không thể thành công. Đương nhiên Lâm Phong hắn không có mang toàn bộ lực lượng biểu hiện ra ngoài, hiện tại còn không phải thời cơ, hắn muốn cho mấy tôn yêu thú này có đánh giá về thực lực của hắn thành một cái thói quen, khi đó mới là cơ hội của hắn. Trong nháy mắt lại trôi qua hai năm thời gian, hai năm qua bọn nếm thử không biết bao nhiêu lần, cũng không thể đột phá được, mà trong hai năm này bọn họ lại có thêm một đồng bạn, người này là thần tiễn thủ Liêu Phong, bốn cá nhân liên thủ vẫn là mỗi người thử một lần, nhưng mà họ vẫn lần lượt thất bại.