[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2400: Khảo nghiệm nghĩ không ra



Ánh mắt Lâm Phong nhìn về lão ngưu phía trước, mở miệng hỏi:

- Tiền bối, một vòng khảo nghiệm cuối cùng là cái gì?

- Khảo nghiệm chó má, nhất định do lão ngưu này đặt ra khảo nghiệm, căn bản không thể thông qua.

Cường giả Chí Tôn bên cạnh Lâm Phong nhìn chằm chằm phía trước, thấp giọng mắng.

- Chính ngươi vô năng, không muốn chịu trách nhiệm lại đổ cho khảo nghiệm khó khăn, một vòng khảo nghiệm phía trước thật do ta thiết lập, nhưng mà quy tắc một vòng khảo nghiệm cuối cùng này do chủ nhân định ra, ta cũng không thể tự tiện sửa đổi, ngươi không thông qua, đừng nghĩ có thể đi vào.

Lão ngưu nhìn chằm chằm Chí Tôn kia, lãnh đạm nói.

- Lão bằng hữu, chúng ta đi cùng nhau?

Cường giả Chí Tôn kia nhìn ba người bên cạnh hắn, ánh mắt ba người kia lóe ra, nhuệ khí cường đại, nhưng mà chỉ thấy lão ngưu hừ lạnh một tiếng:

- Các ngươi dám xông vào mà nói, tốt nhất nên suy nghĩ kỹ hậu quả, liệu có thể thừa nhận hay không.

- Ta cũng không tin, một đầu ngưu yêu có thể đối phó bốn người chúng ta.

Vị Chí Tôn kia lại nói, khiến cho trong lòng Lâm Phong âm thầm lau mồ hôi,, không hổ là cường giả Chí Tôn, quả nhiên tính tình của hắn không phải Lâm Phong hắn có thể so sánh, những người này không thông qua khảo nghiệm, không ngờ lại muốn cứng rắn xông vào. . . Chẳng qua cẩn thận nghĩ lại Lâm Phong cũng có thể lý giải được, cường giả cấp Chí Tôn là cái tồn tại gì, đó là Thánh Vương vô thượng, bọn họ đứng ở đỉnh của Thánh cảnh, họ đều là lão quái vật sống vô số năm, bọn họ theo đuổi cảnh giới có thể chưởng khống thế giới thần linh. Vậy mà trước mặt một lão ngưu trấn thủ lại khiến bọn họ không thông qua khảo nghiệm, mấy người này sao có thể không có cách khác.

- Ta nói, ngươi có thể thử xem.

Tôn ngưu yêu kia thủy chung vẫn bình tĩnh như vậy, giống như tất cả đều ở trong sự khống chế của hắn, loại tư thái vân đạm phong khinh lại khiến vài vị Chí Tôn kia có chút không nắm chắc, Bọn họ cũng rất muốn biết lão ngưu này đi theo thần linh cường đại đến mức nào?

- Tiểu tử, ngươi đi tới, nhìn xem có thể thông qua khảo nghiệm hay không, nếu ngươi vượt qua cũng tốt hơn bọn họ, chẳng qua, ta cũng không quá trông cậy vào ngươi .

Lão ngưu nhìn quét về phía Lâm Phong, mở miệng nói.

- Ngươi nói khảo nghiệm kia thật sự không có người nào có thể thông qua sao?

Chí Tôn bên cạnh Lâm Phong lại nói, khiến Lâm Phong càng phát ra tò mò, khảo nghiệm này rốt cuộc là cái gì.

- Ai, ta đợi không biết bao nhiêu năm, cho tới bây giờ đều không có người nào có thể đi vào.

Lão ngưu phát ra một tiếng thở dài, dường như rất bất đắc dĩ, giống như, hắn cũng rất chờ mong có người có thể vượt qua nơi này, tiến vào đại điện phía sau hắn. Từ xưa đến nay, di tích này đã từng xuất hiện vài lần, nhưng chưa từng có người nào có thể thông qua khảo nghiệm của hắn.

- Tiền bối, để ta thử xem.

Lâm Phong mở miệng nói:

- Thực lực của ta chắc chắn không bằng vài vị Chí Tôn kia, khảo nghiệm cũng phải bất đồng chứ.

- Ngươi đã sai rồi, sở dĩ các ngươi bất đồng cảnh giới nhưng cuối cùng đều đi đến nơi này, bởi vì khảo nghiệm cuối cùng này không vì thực lực mà bất đồng, mọi người đều được đối xử bình đẳng, ngươi hãy đến trước mặt ta.

- Hảo.

Lâm Phong gật đầu, nâng chân đi đến trước mặt lão ngưu.

- Ngồi xuống.

Lâm Phong ngồi xuống.

- Bắt đầu từ bây giờ, nếu không có lệnh của ta thì ngươi không được nhúc nhích, một khi ngươi nói chuyện hoặc cử động có nghĩa ngươi không thông qua khảo nghiệm.

Lão ngưu mở miệng nói, khiến cho thần sắc Lâm Phong cứng đờ, không cho nói chuyện, không được nhúc nhích, vậy phải thông qua khảo nghiệm như thế nào? Lão ngưu cũng không nói cho hắn biết, hắn cứ như vậy đứng ở trước mặt Lâm Phong, nhìn Lâm Phong, hắn cùng Lâm Phong đều bất động giống nhau, không nói lời nào. Một cái canh giờ, hai cái canh giờ. . . mặt mày Lâm Phong khẽ nhăn lại, lão ngưu vẫn đối diện cùng hắn.

- Đây là khảo nghiệm?

Lâm Phong dường như ý thức được cái gì đó, đột nhiên sắc mặt hắn cứng ngắc, khảo nghiệm này. . . Không khỏi quá kỳ lạ, không cho nói chuyện cũng không được nhúc nhích? Nhưng mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Lâm Phong vẫn kiên nhẫn chờ đợi, một ngày, hai ngày trôi qua, ánh mắt lão ngưu đều không dao động một lần, nhưng sự kiên nhẫn của Lâm Phong ngày càng không đủ.

- Nhàm chán, vô cùng nhàm chán.

Bốn Chí Tôn cũng không nói gì, bọn họ cũng tiếp nhận khảo nghiệm, bọn họ cũng giống như Lâm Phong, không cho nói chuyện, không được nhúc nhích, nhưng cuối cùng bọn họ lại không nhịn được.

- Lão tiều phu, bốn chúng ta có thể kiên nhẫn đợi rất tốt, kiên trì một năm không hề động, cũng không nói chuyện, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được , ngươi có biết đây là cái khảo nghiệm gì không?

Chí Tôn của Đại Địa Chi Vực nhìn về phía một lão tiều ngư bên phải nói, lão giả kia lắc lắc đầu:

- Lão nhân ngu dốt, lĩnh ngộ không ra.

- Lĩnh ngộ không ra là đúng rồi, khảo nghiệm này căn bản là chó má, tiểu tử, ngươi cũng đừng kiên trì nữa, ta xem ra lão ngưu này đang đùa giỡn chúng ta.

Lâm Phong không để ý đến, hắn vẫn bất động, nơi này chính là thần tích, ngưu yêu này đã từng là tọa kỵ của thần linh, một khi hắn đã là người bảo vệ tại nơi này, khi hắn nói đây là khảo nghiệm, thì Lâm Phong tin tưởng khảo nghiệm này tất nhiên là thật. Chỉ là hắn không có hiểu rõ nội tình trong chuyện này mà thôi. Trong nháy mắt, đã một tháng trôi qua, khiến cho tứ đại Chí Tôn lộ ra một chút dị sắc.

- Tát Lãnh, tiểu gia hỏa này kiên trì lâu hơn so với ngươi ở lần đầu tiên.

Chí Tôn của Đại Địa Chi Vực mở miệng nói, ánh mắt hắn nhìn về phía một thân ảnh mặc hắc bào, thân hình người nọ thon dài, gương mặt trắng nõn, hắn vẫn đứng ở kia bình tĩnh nhìn Lâm Phong.

- Tại lần đầu tiên ngươi cũng không sai biệt lắm so với ta.

Tát Lãnh đạm mạc trả lời một tiếng.

- Hãy nhìn xem tiểu gia hỏa này có thể kiên trì bao lâu, thật ra chuyện này rất thú vị.

Chỉ thấy một người ngồi dưới đất tủm tỉm cười, hắn cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.

- Lão quỷ, thời điểm ngươi nhìn người khác lại thấy thú vị.

Bọn họ nói chuyện truyền vào trong tai Lâm Phong, cuối cùng Lâm Phong vẫn bất đắc dĩ cười khổ, lập tức đối với lão ngưu nói:

- Tiền bối, lần này ta tự nhận thất bại, thỉnh giáo tiền bối, khảo nghiệm này liệu có nhắc nhở gì không, hay cứ ngồi như vậy, bất động, không nói lời nào, ta.

. . Lâm Phong không biết nói như thế nào, cuối cùng lại không biết nói gì, hắn ngồi ở đó chính là khảo nghiệm sao?

- Tự mình lĩnh ngộ đi, nếu ngươi muốn thì tùy thời có thể tiếp tục tiếp nhận khảo nghiệm, một người, hay hai người cùng lúc đều được.

Lão ngưu nhàn nhạt nói, khiến cho Lâm Phong cười khổ, hắn đứng dậy, đi đến bên cạnh vài vị Chí Tôn, nói:

- Bốn vị tiền bối có ý tưởng gì không?

- Ta không có cái ý tưởng gì.

Chí Tôn của Đại Địa Chi Vực buông tay nói.

- Ngươi đừng nhìn ta, khảo nghiệm này ta nhìn không hiểu.

Chí Tôn được gọi là lão quỷ kia lắc lắc đầu, mà Tát Lãnh vẫn nhàn nhạt đứng ở kia, ánh mắt hắn lóe lên, dường như đang tự hỏi, hắn cũng không hiểu.

- Lão tiều phu ta từ trước đến nay vẫn luôn kiên nhẫn rất tốt, ta nhớ rõ ta thả câu trên Thiên Mục Sơn hàng chục vạn năm, mỗi lần ngồi xuống đó là trăm năm thời gian, nhưng cũng không có khó chịu như vậy, chưa từng nghẹn khuất như vậy.

Lão ngư tiều cũng buồn bực nói, khảo nghiệm này hắn nhìn không hiểu, quá khó hiểu.

- Nếu như chiến đấu ta còn có thể thống khoái chiến một hồi, giống như khảo nghiệm phía trước, nhưng lần này lại cố tình muốn ta bất động.

Lão quỷ cũng mở miệng nói, người ở nơi đây, ngoại trừ Lâm Phong thì cũng chỉ có bốn vị Chí Tôn, tứ đại Chí Tôn này hiển nhiên không phải đột phá trong thời điểm khảo nghiệm cùng hắn, mà trước kia họ đã là Chí Tôn, trước khi trải qua khảo nghiệm tất nhiên bọn họ bất đồng cùng Lâm Phong.

- Cho nên ta nói vài người chúng ta chiến với hắn một hồi.

Chí Tôn của Đại Địa Chi Vực kia lại mở miệng, dường như hắn có chút ngứa tay, trong bốn vị Chí Tôn này hắn cũng là người nói nhiều nhất, chẳng qua hắn lại rất thú vị, hắn cùng loại cường giả cao cao tại thượng trong tưởng tượng của Lâm Phong là hoàn toàn bất đồng, Lâm Phong thấy hắn vô cùng bình thản, tư thái không có nửa điểm cao ngạo, giống như là người thường, đây có lẽ cũng là một loại cảnh giới tu luyện, bọn họ đều đã trải qua nhân sinh, đều hoàn toàn hiểu ra mới có thể đi đến một bước này.

- Ngươi tới ứng chiến nhé, ta sẽ thay ngươi áp trận.

Lão quỷ liếc mắt nhìn Đại Địa Chí Tôn.

- Biến.

Đại Địa Chí Tôn mắng một tiếng.

- Không bằng năm người chúng ta đồng thời tiếp nhận khảo nghiệm, xem ai kiên trì lâu hơn.

Lão ngư tiều đột nhiên đề nghị.

- Đề nghị rất hay, nếu như vậy có lẽ chúng ta có thể kiên trì càng lâu, tóm lại, ta khẳng định ta sẽ kiên trì lâu hơn so với gia hỏa này.

Lão quỷ nhìn Đại Địa Chí Tôn nói.

- Thật không, vậy phải thử một chút.

Mấy người ăn nhịp với nhau, lập tức khoanh chân ngồi phía trước lão ngưu, chỉ thấy thân thể lão ngưu một hóa thành năm, xuất hiện năm tôn lão ngưu, mỗi một tôn lão ngưu ngồi ở phía trước một người

- Trò hề.

Đại Địa Chí Tôn khinh thường bĩu môi.

- Không biết tứ đại Chí Tôn này bọn họ dung hợp căn nguyên lực lượng gì.

Lâm Phong thầm nghĩ, Thánh Vương vô thượng, không chỉ lĩnh ngộ vài hệ căn nguyên, mà còn phải lĩnh ngộ căn nguyên lực vô cùng đặc thù dung hợp lại mới được.

- Bắt đầu đi.

Lão ngưu nhàn nhạt nói, khảo nghiệm liền bắt đầu, tất cả đều bất động, không cho nói chuyện. . . Thời gian từng chút trôi qua , những người này đều là tồn tại phi thường, trừ Lâm Phong ra tứ đại Chí Tôn kia đều là lão quái vật sống vượt qua năm mươi vạn năm, bọn họ đối với khái niệm thời gian đã không còn để ý đến, vấn đề là khảo nghiệm này rất nhàm chán. . . Chớp mắt đã qua một năm, một ngày này, Lâm Phong chỉ nghe thấy một đạo truyền âm truyền vào tai hắn:

- Tiểu gia hỏa, ngươi khẳng định kiên trì không được, không cần giả vờ nhịn nữa.

- Hừ.

. . Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, lập tức chỉ thấy lão ngưu phái trước Đại Địa Chí Tôn chợt động, đối với đại địa Chí Tôn nói:

- Khảo nghiệm thất bại.

- Ta dường như không có nói chuyện cũng không có cử động?

Đại Địa Chí Tôn buồn bực nói.

- Hừ.

Lão ngưu hừ lạnh một tiếng, nhìn quét về phía Lâm Phong:

- Vừa rồi ngươi nói gì đó với hắn?

Đôi mắt của Đại địa Chí Tôn ngưng lại, hắn thầm nghĩ trong lòng:

- Ta truyền âm mà hắn cũng biết, không hổ là thần linh tọa kỵ, ta mặc dù tin tưởng rằng loại này khảo nghiệm, chẳng qua, này khảo nghiệm huyền bí, rốt cuộc ở đâu, không biết như thế nào mới có thể bắt lấy.

Đương nhiên hắn tin tưởng khảo nghiệm này là thực, nhưng hắn lại không muốn thừa nhận thất bại trước mặt lão ngưu, hắn ngay cả một chút cũng không lĩnh ngộ ra, rất mất mặt, cho nên hắn tuyên bố lão ngưu đang đùa giỡn bọn họ. Đương nhiên, kỳ thật trong lòng những người này đều hiểu rõ. Khảo nghiệm buồn tẻ vô vị giằng co dài tới mười năm, đám người Lâm Phong còn không lĩnh ngộ ra, lại thêm thời gian chín năm, Lâm Phong đã ngây người trong này mười chín năm. Trải qua mười chín năm này, dĩ nhiên Cửu Tiêu đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, tất cả biến hóa này đều do Lâm Phong dẫn phát từ ngày xưa. Hỏa Diễm Thần Điện cùng Vận Mệnh Thần Điện chính thức gây chiến, dẫn phát ra phản ứng dây chuyền. Ngày hôm nay, toàn bộ Cửu Tiêu thiên đình, thậm chí cả hạ giới cũng đều bị rung chuyển.