[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2406: Lấy giết chặn giết



Thần Mộc Cốc ẩn trong núi rừng, giống như thế ngoại đào nguyên, người bình thường khó có thể tìm thấy nơi này, càng không nói đến có thể bước vào trong Thần Mộc Cốc tu luyện.

Nhưng mà hôm nay, trong Thần Mộc Cốc, tại vùng đất sinh ra Thiên Trạch Cổ Thụ có rất nhiều người tu luyện, bọn họ mượn cổ thụ để cảm ngộ lực lượng pháp tắc, thần sắc bọn họ hưng phấn dị thường.

- Không nghĩ tới tại hạ giới cũng có loại địa phương tốt như vậy, nếu ta biết sớm mà nói, đã tới hạ giới sớm hơn một chút, chiếm nơi này làm của mình.

Chỉ thấy một thanh niên nam tử đang chìm trong cảm ngộ, lực lượng pháp tắc nồng đậm luoẹn lờ quanh thân hắn, chợt hắn lộ ra một chút ý cười, bọn họ chính là một cỗ thế lực tại Cửu Tiêu thiên đình, sau khi đi qua thông đạo băng toái thông hướng hạ giới, có người trong thế lực bọn họ phát hiện ra địa phương này, lập tức phái cường giả tiến đến chiếm lấy phương, thanh niên này chính là một người tới đây tu luyện, lĩnh ngộ.

- Cửu Tiêu thiên đình quá lớn, mênh mông vô tận, hạ giới lại chia thành chín khối đại lục, đương nhiên có rất nhiều bảo địa, Huyết Hải bộ tộc chúng ta có thể phát hiện ra nơi này là nhờ vận khí.

Lúc này có một người cười đáp lại, đúng là vận khí của họ rất tốt, ít nhất đối với việc mấy thanh niên hậu bối của bọn họ tu luyện là có trọng dụng.

- Không biết dung nhập thứ này vào trong huyết mạch của ta thì sẽ như thế nào.

Lúc này chỉ thấy một thanh niên nở nụ cười, hắn lập tức duỗi tay đánh ra một trảo, nhất thời bỏ Thiên Trạch Cổ Thụ vào trong miệng một ngụm nuốt vào, trên mặt hắn lộ ra một chút cười tà.

- Dừng tay.

Đúng lúc này, chỉ thấy một đạo âm thanh phẫn nộ truyền ra, chỉ thấy một đạo thân ảnh từ trên hư không hạ xuống, ánh mắt băng lãnh của người này nhìn chằm chằm thanh niên ki, nói:

- Thiên Trạch Cổ Thụ chính là bảo vật hiếm thấy, rất khó tìm được, có thể tạo phúc cho hậu nhân, dù bị các ngươi khống chế nhưng các ngươi cần gì phải làm như thế.

Thanh niên kia nhìn lão giả trong hư không, trong mắt hắn hiện lên một đạo hàn mang huyết sắc chói mắt.

- Lão gia hỏa, đừng ở nơi này đánh rắm, ngươi tính là cái gì, mà cũng dám nói như thế ở trước mặt ta, cháu gái kia của ngươi có chút ngon lành, ngươi có muốn đêm nay ta cùng nàng thoải mái một phen.

Thanh niên lạnh lùng nhìn hư không, khiến cho thần sắc lão giả cứng đờ, hắn tức giận đến run rẩycả người.

- Nghiệp chướng, nghiệp chướng.

Nội tâm lão giả vô cùng phẫn nộ, hắn cũng không dám nói tiếp, Huyết Hải bộ tộc này chính là một đám tà tu thực lực phi thường đáng sợ, thế lực của bọn họ vô cùng khổng lồ, có được cường giả Thánh cảnh, sau khi phát hiện Thần Mộc Cốc này liền xuất động cường giả đến trấn áp, chiếm cứ thành vì địa phương bồi dưỡng thế hệ thanh niên của Huyết Hải tộc bọn họ. Tuy bọn họ không hề động đến người của Thần Mộc Cốc, nhưng mà cường giả của Thần Mộc Cốc lại giống như nô lệ của bọn họ, để bọn họ tùy ý làm bậy. Giờ phút này, trong Thần Mộc Cốc, có một vị thanh niên bước chậm tới. Lúc đi vào thần sắc người này khẽ nhíu, thần niệm của hắn bao phủ khắp thiên địa, hắn cảm giác được ở nơi này có chút dị thường, trong lòng hắn không khỏi thở dài một tiếng, Cửu Tiêu chấn động lại lan rộng đến như thế, ngay cả địa phương bí mật như Thần Mộc Cốc cũng không thể tránh né được. Thân hình Lâm Phong khẽ nhúc nhích, hắn bước chậm ra, thân thể hắn lập tức xuất hiện trên hư không của vùng đất sinh ra Thiên Trạch Cổ Thụ. Dường như cảm giác được cái gì, ánh mắt lão nhân bảo vệ Thiên Trạch Cổ Thụ chuyển qua dừng ở trên người Lâm Phong, đột nhiên thần sắc hắn ngưng lại.

- Là hắn.

Lão nhân nhìn thấy Lâm Phong, ngày xưa người này để lại cho hắn ấn tượng vô cùng khắc sâu, khỏa Thiên Trạch Cổ Thụ đặc thù kia cũng bởi vì kia lời nói cuồng vọng, trăm năm sau, ta sẽ làm vương tại Thanh Tiêu.

- Lão nhân gia.

Lâm Phong hô, khiến cho thần sắc lão giả ngưng lại, khí tức Lâm Phong bình thường, nhìn không rõ tu vi, lại xưng hô hắn là lão nhân gia, mà không phải tiền bối.

- Đây là có chuyện gì?

Lâm Phong hỏi.

- Ngươi là người phương nào?

Lúc này, phía dưới hư không, thanh niên kia ngẩng đầu nhìn phía Lâm Phong, lạnh lùng hỏi, mấy thanh niên xuất hiện ở trong này phần lớn đều có tu vi Võ Hoàng cảnh, dù sao, Thiên Trạch Cổ Thụ đối với cường giả Võ Hoàng cảnh là có tác dụng lớn nhất. Lâm Phong không có nhìn hắn, mà chỉ nhìn lão nhân.

- Ai, Cửu Tiêu náo động, Thần Mộc Cốc chúng ta cũng không thể may mắn thoát khỏi, những người này chính là cường giả của Huyết Hải bộ tộc tại thượng giới.

Sau khi bọn họ phát hiện ra nơi này liền phái cường giả xuống trấn áp, chiếm nơi đây làm của riêng, toàn bộ người phản kháng lại đều bị tru sát, vì bảo hộ Thiên Trạch Cổ Thụ, ta không thể không ủy khuất cầu toàn. Lão nhân truyền âm nói với Lâm Phong:

- Chắc hẳn ngươi tới muốn trả lại Thiên Trạch Cổ Thụ, nếu như vậy thì hãy nhanh rời đi, Thiên Trạch Cổ Thụ kia đã ở trên người người thì coi như thuộc về ngươi .

- Huyết Hải tộc?

Lâm Phong nhíu mày, thế lực tại Cửu Tiêu thiên đình vô cùng vô tận, không biết có bao nhiêu thế lực, tất cả đều có cường giả Thánh cảnh tọa trấn, cũng khó trách Thần Mộc Cốc không thể thừa nhận.

- Toàn bộ các ngươi mau cút.

Lúc này, đột nhiên một đạo thanh âm như thiên lôi vang lên khiến hư không run rẩy, thiên địa rung chuyển. Toàn bộ người đang tu luyện ở nơi này đều ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Phong, trong mắt rất nhiều người đều hiện lên lãnh mang, người này quá làm càn, ngay cả ánh mắt lão giả kia cũng ngưng lại, tiểu gia hỏa này thật là cuồng vọng.

- Nơi đây không nên ở lâu, ngươi đi mau.

Lão nhân truyền âm nói với Lâm Phong. Tuy hắn xem trọng tiền đồ của Lâm Phong, nhưng mà dù sao thời gian Lâm Phong tu luyện còn quá ngắn, căn bản Lâm Phong không có khả năng chống lại Huyết Hải bộ tộc.

- Ngươi muốn chết sao!

Chỉ thấy ánh mắt thanh niên phía dưới Lâm Phong nhìn quét về phía hắn, phát ra thanh âm uy hiếp lạnh như băng. Ánh mắt lạnh lùng của Lâm Phong nhìn thoáng qua phía thanh niên kia, ý niệm hắn vừa động, trong khoảnh khắc, một tiếng vang nhỏ truyền ra, thân thể thanh niên kia trực tiếp tiêu tán trong kim sắc quang hoa, giống như bị xé rách thành vô số mảnh nhỏ, trong phút chốc hắn lập tức bị miểu sát.

- Tê.

. . Đám người phía dưới nhìn thấy một màn này liền hút một ngụm khí lạnh, tuy rằng người này làm càn, nhưng mà thực lực của hắn lại rất mạnh.

- Đều muốn muốn chết sao!

Lâm Phong quát lạnh một tiếng. Trong khoảnh khắc toàn bộ thiên địa giống như bị một cỗ lực lượng tử vong vô hình bao phủ, giống như chỉ cần một cái ý niệm của Lâm Phong đã có thể khiến cho phiến thiên địa này hóa thành tịch diệt chi địa.

- Ông!

Một tiếng rống giận truyền đến, lúc này chỉ thấy vài vị cường giả Đế cấp bước tới nơi này, thần sắc bọn họ lạnh như băng, ánh mắt những người này nhìn chằm chằm Lâm Phong, trên người họ phóng thích ra sát ý vô tận.

- Xem ra, các ngươi thật sự muốn chết.

Lâm Phong quay đầu lại, đồng tử hắn đảo qua mấy người vừa tới kia, cả người bọn họ lập tức cứng đờ, khí tức toàn thân hóa thành tử khí, thân thể rơi xuống hư không phía dưới, tất cả đều tử vong một cách vô cùng quỷ dị.

- Này.

. . Đám người phía dưới nhìn thấy một màn này lập tức ngây dại, lão giả kia cũng ngây dại, đây chính là cường giả Đế cảnh lại cứ như vậy bị giết chết trong nháy mắt.

- Trải qua chục năm thời gian, không nghĩ thiên địa lại có nhiều biến hóa như thế.

Trong lòng Lâm Phong cảm thán, sát ý trên người hắn thổi quét hư không, toàn bộ phiến thiên địa này giống như hóa thành thế giới tử vong.

- Lão nhân gia, nơi này còn có người của ngươi sao?

Lâm Phong hỏi lão giả. Giờ phút này thần sắc lão giả kia vẫn ngây dại như trước.

- Không có.

Lão giả lắc đầu, hắn nhìn Lâm Phong, tâm thần chấn động.

- Tốt lắm, giết!

Tâm niệm Lâm Phong chợt động, toàn bộ những người này đều bị tử vong quấn quanh, sắc mặt từng người lập tức như hóa thành tro tàn, tất cả đều bị miểu sát. Nhìn thấy một màn này trái tim lão giả chợt nhảy lên, thật mạnh, thanh niên này đã trưởng thành tới hoàn cảnh bực này rồi sao, đây là cái cảnh giới gì?

- Ta không thể làm được đến loại trình độ này!

Trong lòng lão giả thầm nghĩ, Lâm Phong có thể làm được chuyện này, có nghĩa là Lâm Phong đã cường đại hơn so với hắn! Nghĩ đến đây, đột nhiên lòng hắn nhấc lên một sóng to gió lớn.

- Nơi đây, có người của ngươi sao?

Lâm Phong chỉ hướng phía xa, hỏi lão giả.

- Có.

Lão giả lập tức đáp lại một tiếng, dương như hắn sợ Lâm Phong dùng một cái ý niệm trực tiếp giết sạch toàn bộ mọi người, thực lực Lâm Phong rất đáng sợ.

- Ân.

Lâm Phong khẽ gật đầu, chỉ thấy hắn huy động thủ chưởng, nhất thời một gốc cổ thụ xuất hiện trong hư không, rõ ràng đây chính là một gốc Thiên Trạch Thần Mộc.

- Ta giữ lời hứa trước đây, ta trở lại trả Thiên Trạch Cổ Thụ cho Thần Mộc Cốc.

Lâm Phong nói với lão nhân.

- Trăm năm sau, ta sẽ trở thành vương của Thanh Tiêu.

Ngày hôm nay, còn chưa tới trăm năm thời gian, xem ra ngươi đã có thể trở thành vương của Thanh Tiêu, đây là đệ nhất thần tích trong trong cuộc đời ta. Lão giả hít sâu, nói:

- Chỉ là Huyết Hải bộ tộc này cũng có cường giả Thánh cảnh, lần trước có một Thánh Vương tiến đến, quét ngang hết thảy, người nào thuận hắn thì được sống, kẻ nào chống lại sẽ bị hắn tru sát thảm trọng.

- Gặp loạn thế, chỉ có thể lấy thiết huyết chi tâm, lấy giết chặn giết.

Lâm Phong bình tĩnh nói, nhưng mà lời nói bá đạo cũng khiến tâm thần lão nhân ngầm run rẩy, khó trách đối phương có thể đạt được thành tựu như vậy, khí khái của người này hắn không thể sánh bằng.

- Ngày xưa ta được lão nhân gia quan tâm, đạt được thần mộc.

Hôm nay ta tới trả lại thần mộc, cũng tiện tay giúp ngươi một hồi, chúng ta đi thôi. Lâm Phong nhàn nhạt nói, hắn lập tức mang theo lão nhân phóng tới phương xa, nhìn thấy từng đạo thân ảnh tỏa ra sát khí mãnh liệt vọt tới, ý niệm Lâm Phong khẽ động, bọn họ lập tức bị miểu sát, không người nào có thể tới gần Lâm Phong. Rất nhanh, người của Huyết Hải bộ tộc bị Lâm Phong giết sạch sẽ, một người không lưu. Cường giả của Thần Mộc bộ tộc hội tụ cùng một chỗ, khi họ nhìn thấy Lâm Phong liền vô cùng rung động, lúc này cho dù là Võ Hoàng hay cường giả Đế cảnh trước mặt hắn đều vô cùng nhỏ bé. Thậm chí tư cách để hắn xuất thủ cũng không có.

- Ngưu tiền bối, ta còn có chút sự tình cần phải làm, có thể để vài tôn Yêu Thánh thay ta trấn thủ nơi này một đoạn thời gian, người tru sát Huyết Hải bộ tộc, được chứ?

Giờ phút này, Lâm Phong trực tiếp lấy thần niệm trao đổi với lão ngưu ở trong tinh không thế giới.

- Tốt, dù sao chính ngươi cũng có thể khiến bọn họ làm việc.

Lão ngưu đáp một tiếng, một lát sau, trong hư không nhiều ra chín đại Yêu Thánh, rõ ràng đây chính là chín tôn Yêu Thánh tiểu thành kia.

- Oanh!

Một cỗ khí tức cường đại tập trung lên người Lâm Phong, chính là tôn Yêu Thánh bị Lâm Phong đánh thương. Lâm Phong nhàn nhạt nhìn hắn một cái, cười nói:

- Ta biết các ngươi không phục, chỉ là ta muốn các ngươi thay ta trấn thủ nơi này một đoạn thời gian, nếu có cơ hội, ta sẽ trả tự do cho các ngươi.

Trong lòng vài tôn Yêu Thánh khẽ run, trả tự do cho bọn họ?

- Ngươi nói thật?

Chỉ thấy một tôn Yêu Thánh nói.

- Ta đã là chủ nhân, tự nhiên nói thực, đương nhiên trước tiên ta còn việc cần các ngươi làm.

Lâm Phong lại nói, lập tức nhìn về phía lão giả, nói:

- Lão nhân gia, bọn họ sẽ trấn thủ ở nơi này, ta đi trước, cáo từ.

Dứt lời, chỉ thấy thân hình hắn lóe ra liền biến mất, chỉ lưu lại lão nhân kia ngây người nhìn, trong lòng lão giả kia vẫn còn đang trong rung động!