[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2416: Thánh Vương Lâm Phong



Toàn bộ hư không một mảnh yên tĩnh, giờ khắc này, đã không còn ai quan tâm đến kết quả chiến đấu trên diễn võ trường nữa.

Cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện đứng trên vòm trời, ánh mắt bọn họ dừng trên thân ảnh hoàng kim cổ vượn phía sau Lâm Phong, mặc dù lúc này tâm tình bọn họ vẫn không thể bình phục, thật đáng sợ, thực lực của Khung Lâm bọn họ đều biết rõ, bọn họ thân là Thánh Nhân của Hỏa Diễm Thần Điện Thánh Nhân, tự nhiên hiểu rất rõ Thánh Vương đại thành mạnh đến mức nào. Ít nhất hắn có một hệ lực lượng căn nguyên đại viên mãn, lại là Thánh Vương đại thành nhưng chỉ một kích đã bị tru diệt. Một kích, Khung Lâm mất mạng.

- Cút về đi, nói cho nữ nhân kia sổ sách của ta cùng nàng tự ta sẽ thanh toán, không cần liên lụy đến người bên cạnh ta, nếu không ta sẽ cho nàng nhặt xác Khung Dục!

Lâm Phong lạnh lùng phun ra một đạo thanh âm, khiến cho thần sắc các cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện khó coi đến cực điểm, Lâm Phong, đội hình của bọn họ cường đại đến mức nào, vốn đến để tru sát Lâm Phong nhưng ai cũng không lường trước sẽ phát sinh loại sự tình này. Hôm nay, Thánh Vương đại thành Khung Lâm bị chết, sau lưng Lâm Phong có tồn tại đáng sợ kia, bọn họ còn muốn giết Lâm Phong? Không chết ở chỗ này đã là may mắn rồi.

- Đi!

Một đạo thanh âm truyền ra, lập tức chỉ thấy thân thể bọn họ bay lên trên vòm trời. Trong giây lát, một hàng thân ảnh biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, lúc đến uy phong, lúc đi lại giống như chó nhà có tang.

- Phù… Nội tâm rất nhiều người vẫn chìm trong rung động.

Lúc những cường giả Thần Điện này đến rung động cỡ nào, giống như Thiên Thần giá lâm Thánh Thành Trung Châu, nhưng mà chỉ trong phút chốc, tồn tại mạnh nhất trong bọn họ bị tru sát tại đương trường, vì Lâm Phong mà chết, những người khác thì Lâm Phong trực tiếp tuyên bố cho bọn họ cút trở về. Ánh mắt hắn chuyển qua, tất cả mọi người nhìn về phía Lâm Phong, trong lòng bọn họ phập phồng. Trong thời gian vài chục năm ngắn ngủi, Lâm Phong này rốt cuộc đã trải qua những gì mà lại có thể biến hóa to lớn như thế, phía sau hắn có một tồn tại siêu cấp đáng sợ đứng đó, vô cùng rung động nhân tâm.

- Thiên Võ Thánh Nhân.

Đúng lúc này, Lâm Phong ánh mắt nhìn về phía Thiên Võ Thánh Nhân, trên mặt hắn mang theo nụ cười lạnh lùng khiến cho ánh mắt Thiên Võ Thánh Nhân khẽ cứng đờ, nhìn có vẻ không được tốt.

- Lâm huynh quả nhiên phi phàm.

Thiên Võ Thánh Nhân xấu hổ cười cười, đã không có phong độ vừa rồi, bằng thực lực của hoàng kim cổ vượn phía sau Lâm Phong chỉ sợ có thể dễ dàng giết chết hắn.

- Những lời các hạ vừa rồi nói, vẫn còn rất mới nha.

Lâm Phong cười nói, khiến cho sắc mặt Thiên Võ Thánh Nhân cứng ngắc, khoé miệng hắn khẽ co rút lại, không biết nên nói cái gì, trong lòng hắn lại thầm mắng người của Hỏa Diễm Thần Điện, không ngờ không thể giải quyết Lâm Phong. Đương nhiên, hắn cũng không nghĩ tới sau lưng Lâm Phong còn có trợ lực đáng sợ bực này.

- Lâm Phong, một khi việc đã đến nước này, ta cũng nói thẳng, nếu Yêu Thánh này muốn giết ta, ta tất nhiên không thể chống cự, chỉ có thể nói mệnh yểu, trong trường hợp đó, tại Thánh Thành Trung Châu này, ta lập ra Thiên Võ hoàng triều cũng vì chiều hướng phát triển, căn bản sẽ không vì Lâm Phong ngươi xuất hiện mà thay đổi cái gì, đây chỉ có thể nói tạo hóa trêu người.

Thiên Võ Thánh Nhân ngược lại bình tĩnh xuống, thản nhiên nói:

- Chết trong tay Yêu Thánh tiền bối cường đại như thế, ta cũng không có lời nào để nói.

- Ngươi rất tự tin vào bản thân.

Lâm Phong cười lạnh, hắn lập tức bình tĩnh nói:

- Ngươi đã nói như vậy, ta cho ngươi cơ hội, hôm nay thịnh điển tại Thánh Thành Trung Châu, các thế lực tranh hùng, ngươi cho rằng bản thân có thể độc bá, hậu bối đệ tử đã kết thúc chiến đâu, ngươi và ta cùng chiến một trận, thế nào.

- Hửm?

Thần sắc Thiên Võ Thánh Nhân chợt ngưng lại, Lâm Phong này lại muốn chiến với hắn một trận, hiểu biết của hắn về Lâm Phong không nhiều lắm, hắn chỉ biết Lâm Phong có thiên phú siêu tuyệt, hắn bị chư Thần Điện đuổi giết, thực lực rất mạnh, nhưng như vậy thì tính sao, Thiên Võ Thánh Nhân hắn đã bước vào Thánh Vương tiểu thành thời gian mấy ngàn năm, chiến với với Lâm Phong, mặc dù hắn không thể thắng, cũng có thể bảo mệnh, chỉ cần tôn hoàng kim cổ vượn kia không xuất thủ liền không có vấn đề.

- Ngươi nói thật?

Thiên Võ Thánh Nhân hỏi.

- Tự nhiên.

Lâm Phong bước chậm ra, trong lòng vô số người khẽ run rẩy, Lâm Phong hắn muốn khiêu chiến tồn tại cấp Thánh Vương? Hơn nữa Thiên Võ Thánh Nhân so với nửa bước Thánh Nhân còn muốn cao hơn một cái tầng thứ, hắn chính là cường giả Thánh Vương tiểu thành, vài chục năm không thấy, Lâm Phong đã cường đại tới như vậy sao? Trong lòng mọi người đều tràn ngập nghi vấn, bọn họ nghĩ đến, Lâm Phong được Vận Mệnh Thần Điện chiếu cố, bên người có tồn tại đáng sợ bảo hộ hắn, nếu nói vài chục năm Lâm Phong có thể nhập Thánh thì bọn họ vẫn có chút không tin. Nhưng mà giờ phút này, Lâm Phong lại khiêu chiến Thiên Võ Thánh Nhân.

- Tốt.

Thiên Võ Thánh Nhân bước chậm ra, đột nhiên, thiên địa như đều bị đóng băng. Trong nháy mắt đám người chỉ cảm thấy toàn bộ hư không như hóa thành băng tuyết chi địa, khiến bọn họ rùng mình, rất lãnh, rất lãnh.

- Ta lại muốn lãnh giáo một phen xem thực lực của thiên tài Vận Mệnh Thần Điện mạnh như thế nào.

Thiên Võ Thánh Nhân nhìn Lâm Phong, thần sắc hắn lạnh lùng, bước ra từng bước, thiên địa như bị đóng băng, cả người Lâm Phong cũng có một tầng hàn băng bao trùm lên, linh hồn hắn như đều phải đông lại, hạn chế hành động cùng lực lượng của hắn.

- Ông!

Ống tay áo khẽ động, thân ảnh Thiên Võ Thánh Nhân hóa thành một đạo tàn ảnh, chỉ có một đạo hàn băng trường bào lóe ra, đánh về phía Lâm Phong.

- Giết!

Đột nhiên, Lâm Phong chỉ thấy một hàn băng cự đỉnh giết về phía hắn, phía trên hàn băng cự đỉnh kia có căn nguyên hàn băng hóa thành sợi tơ, không ngừng tràn về phía hắn, mỗi một đạo hàn băng lực đều có thể băng diệt thần hồn đối thủ.

- Chậm!

Ý niệm Lâm Phong chợt động, toàn bộ hư không như bị chậm lại, quỹ tích từng đợt hàn khí kia dần trở nên rõ ràng trong mắt Lâm Phong, Thiên Võ Thánh Nhân di động trên bầu trời hắn cũng nhìn ra được tung tích. Thân thể Lâm Phong chợt động, hắn điểm ra một chỉ, một đầu hỏa long cắn nuốt hết thảy phóng tới hàn băng cự đỉnh, hai hệ căn nguyên lực lượng đan vào cùng một chỗ tạo ra uy lực cực kỳ khủng bố, mà Lâm Phong vẫn nhìn chằm chằm đối phương, cặp mắt hắn toát ra vẻ yêu dị vô biên, giống như vực sâu vạn trượng.

- Vương tọa!

Thiên Võ Thánh Nhân quát lạnh một tiếng, đột nhiên trong thiên địa xuất hiện một hàn băng Vương tọa, luân chuyển xung quanh thân thể hắn, lộ ra khí tức vô thượng vương giả.

- Đi vào.

Lâm Phong phun ra một chữ, Thiên Võ Thánh Nhân chỉ cảm thấy dường như thế giới đang biến ảo, giống như hắn đang chìm vào vực sâu vạn trượng.

- Thiên Mệnh Bác Ly.

Thanh âm Lâm Phong băng lãnh đến cực điểm, ánh mắt Thiên Võ Thánh Nhân cứng đờ, hắn chỉ cảm thấy số mệnh của bản thân như bị tách rời.

- Như thế nào lại như vậy?

Vương đạo khí của ta. Thần sắc Thiên Võ Thánh Nhân cứng đờ, thân thể hắn chính là vương thể, có được số mệnh vương giả, số mệnh vô cùng nồng đậm, thực lực mạnh mẽ, thiên phú trác tuyệt. Không ngờ ngày hôm nay, Lâm Phong này lại có thể cướp đoạt vương đạo số mệnh của hắn.

- Thiên Đạo Mệnh Thuật quả nhiên đáng sợ, không chỉ có thể đoán trước vận mệnh hư ảo mà còn có thể cướp đoạt số mệnh của người khác.

Trong lòng Lâm Phong ngầm run sợ, hắn tiếp xúc với Thiên Đạo Mệnh Thuật muộn nhất, nhưng đây lại là một loại lực lượng đáng sợ mà hắn tìm hiểu lâu nhất, thời gian suốt vài chục năm hắn cũng không thể hiểu ra, hắn chỉ chạm tới da lông, liền có thể thấy được loại lực lượng này đáng sợ cỡ nào.

- Ta không chơi với ngươi nữa.

Lâm Phong nhàn nhạt nói, chỉ thấy hắn huy động thủ chưởng, đánh ra một chỉ giống như địa ngục nhất chỉ đánh thẳng đến bản tâm Thiên Võ Thánh Nhân. Đồng thời thân ảnh hắn như gió lập tức biến mất tại chỗ, vô cùng nhanh. Hắn nắm trong tay lực lượng của khoái chi đạo, một khi gia tốc lên, tốc độ của hắn căn bản không người nào có thể thấy rõ, ở trong mắt người khác thân ảnh Lâm Phong đã biến mất. Nhưng Thiên Võ Thánh Nhân vẫn còn đắm chìm trong mạn ý cảnh. Chơi với hắn? Sắc mặt Thiên Võ Thánh Nhân vô cùng khó coi, hắn đắm chìm tại một cảnh giới này nhiều năm như vậy, Lâm Phong lại nói đang chơi với hắn.

- Xuy… Trăm vạn dấn ấn tử vong hóa thành địa ngục bao phủ về phía hắn, Thiên Võ Thánh Nhân rống giận một tiếng, Vương tọa bao phủ thân thể hắn, hắn chính là băng phong chi vương.

- Hừ!

Một đạo âm thanh hừ lạnh truyền ra, lập tức một cỗ vô thượng kiếm khí lăng thiên đâm thẳng về phía hắn, Chúa Tể Nhất Kiếm vô cùng dữ dội, bá đạo, Vương tọa bị phá vỡ, lực lượng băng phong bị phá hủy.

- Cút ngay!

Thiên Võ Thánh Nhân nổi giận gầm lên một tiếng, thủ chưởng hắn đánh ra từng đợt lực lượng căn nguyên hàn băng chi khí, muốn đóng băng Lâm Phong đến chết.

- Thôn!

Thủ chưởng Lâm Phong va chạm cùng một chỗ với Thiên Võ Thánh Nhân, cả thân hình Laam Phong như hóa thành phong bạo đáng sợ, nuốt chửng tất cả, cướp đoạt số mệnh vương giả của Thiên Võ Thánh Nhân, hắn cảm giác lực lượng bản thân đang xói mòn, sắc mặt vô cùng bi thảm, hắn nhìn chằm chằm Lâm Phong phía trước, hắn không nghĩ tới khi bản thân đối mặt với Lâm Phong lại không thể hoàn thủ.

- Chỉ bằng ngươi, cũng dám càn rỡ trước mặt ta.

Lâm Phong lãnh miệt quát, đồng tử của hắn khiến ý chí của Thiên Võ Thánh Nhân đều phải suy sụp, mỗi một cái bộ vị trên người hắn đều có thể phát ra công kích bất đồng khiến cho người khác khó lòng phòng bị. Lâm Phong nắm trong tay rất nhiều loại căn nguyên lực lượng, tùy ý công kích cũng đủ cho đối phương thất thủ. Thiên Võ Thánh Nhân đã hoàn toàn thất thủ trong công kích cương mãnh kia, khí tức toàn thân cùng lực lượng của hắn bị tách rời, cắn nuốt. Cuối cùng, cả thân hình hắn chìm vào trong phong bạo của Lâm Phong, biến mất không thấy .

- Sao có thể như thế.

Người Thiên Võ hoàng triều chứng kiến một màn như vậy sợ tới mức tim đập chân run, một tồn tại cấp Thánh Vương lại dễ dàng bị thôn phệ như vậy? Ống tay áo Lâm Phong chợt huy động, hắn bước chậm trong hư không, trở lại phương hướng của Thiên Đài, tư thái tuyệt thế bá đạo. Giờ phút này đám người mới ý thức được, Lâm Phong đã không còn là thanh niên tao nhã nữa mà đã trở thành Thánh Vương tuyệt thế phong duệ, vương giả trẻ tuổi ngày xưa trở về đã trở thành vương giả chân chính. Giờ phút này Lâm Phong có khí khái ngạo thị thiên hạ, hiển lộ ra phong độ vương giả, đây mới là Lâm Phong chân chính, Thánh Vương Lâm Phong!