[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2421: Chủ của Phật Sơn



Lâm Phong vẫn tiếp tục hướng lên phía trước, đối với tu sĩ phật môn có tín niệm cứng cỏi mà nói, trải qua từng màn cảnh tượng và một đoạn nhân sinh ngắn kia họ cũng không bị mê hoặc, kiên định thông qua khảo nghiệm, đây vốn là một mỹ sự, cuối cùng người cầu phật người đột phá tất cả khảo nghiệm, chứng phật môn đại đạo, nhưng chủ nhân bày ra cục diện này lại không phải một phật tu chân chính, hắn muốn đánh vỡ tín niệm của những người đó mới bày ra cục diện tàn nhẫn như vậy.

- Nếu như tại thời khắc cuối cùng, vẫn còn có người tin phật, như vậy thành tựu của hắn cũng rất đáng sợ .

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng, hắn vẫn từng bước hướng về phía trước, cuối cùng hắn cũng đi qua chín trọng bậc thang cuối, hắn đã trải qua một đoạn nhân sinh hoàn chỉnh nhất, đoạn nhân sinh này có thể nói là cực kỳ tuyệt vời, đây là một tu sĩ phật môn nhưng hắn lại trải qua yêu hận tình cừu, cuối cùng hắn nguyện bỏ xuống hết thảy chỉ vì cầu phật chứng đạo, nhưng mà phút cuối phật từ bỏ hắn, thân tình từ bỏ hắn, người yêu bị chết, tất cả đều muốn vứt bỏ hắn, đây là một đoạn nhân sinh cực kỳ tàn nhẫn. Rốt cục thời điểm Lâm Phong đi hết một bậc thang cuối cùng, tất cả cảnh tượng xuyên qua đầu hắn, có một đạo thanh âm vang lên trong tai hắn:

- Ngươi, vẫn còn tín niệm chứ?

Dao động, vô luận ai đi đến bước này, nghe được thanh âm này, tuyệt đối sẽ có dao động, rốt cục Lâm Phong cũng bước ra từng bước cuối cùng, phía trên ngọn núi mênh mông kia, ma khí tung hoành, lại có thanh âm truyền đến, phiêu đãng lọt vào tai:

- Trong thế gian phật là gì, tự thân cường, ma cũng là phật, ta chính là phật.

Khi lời nói hạ xuống, Lâm Phong nhìn thấy một đạo hư ảnh, một tôn thân ảnh ôm một nữ tử, ngửa mặt lên trời thét dài, phật ma luân phiên mà sinh, giống như đang giãy dụa giữa sự đau thống khổ tột độ.

- Kia là đoạn nhân sinh thảm thiết nhất của chủ nhân Phật Sơn sao?

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, hít thở sâu, giống như hắn hiểu được vì sao nhị sư huynh lâm vào trong ma đạo không thể tự kìm chế như thế, mười vạn bậc thang này rất thống khổ, rất tàn nhẫn, có thể tới nơi này, tín niệm phải mạnh mẽ, nhưng mà lại bị đánh cho dập nát.

- Phù.

. . Thân hình Lâm Phong chợt lóe, lại đi đến trước người Thiên Si, nói:

- Nhị sư huynh, mặc dù ngươi đã trải qua mười vạn bậc thang tàn nhẫn kia nhưng cũng không cần tuyệt vọng như thế, hai vị lão sư, còn có chư vị sư huynh đệ đều thật tâm đối với ngươi.

Chỉ thấy Thiên Si lắc lắc đầu:

- Thiệt tình cũng tốt, giả ý cũng thế, ta cũng đã vứt lại, ngươi đi đi, không cần quấy rầy sự tu hành của ta, đây là lựa chọn của bản thân ta, không quan hệ với các ngươi.

- Nếu ngươi có thể trả lời ta mấy vấn đề, ta sẽ đi.

Đột nhiên Lâm Phong mở miệng, khiến cho đôi mắt Thiên Si mở ra nhìn Lâm Phong nói:

- Ngươi hỏi đi.

- Tin niệm của ngươi bị đánh nát, không tin phật, vì sao lại muốn thay đổi chính mình, đọa nhập ma đạo?

Lâm Phong hỏi.

- Ma vô tình, vứt lại hết thảy, như thế mới có thể tâm vô tạp niệm, chỉ cầu thực lực, hôm nay ngươi cũng thấy tu vi của ta rồi đó, nếu là trước kia, ngươi cho rằng ta có thể làm đến bước này sao?

- Nói như vậy, ngươi vì thực lực mới làm như thế, ta đây hỏi lại ngươi, ngươi muốn vô tình vứt bỏ trước kia, theo đuổi thực lực vì cái gì?

Lâm Phong lại hỏi.

- Nếu như nói thế giới này còn có chân tình, vậy nhất định là thực lực, có được thực lực mới có thể nắm lấy vận mệnh, thực lực cường thịnh, ngươi nói ngươi là phật thì đó là phật, ngươi nói ngươi ma thì đó là ma.

- Ta lại hỏi ngươi, người ta bày ra cảnh tượng như thế khiến cho ngươi vứt lại tín niệm đọa nhập ma đạo là vì sao?

Lâm Phong lại mở miệng.

- Bởi vì hắn cũng trải qua một đoạn nhân sinh cực kỳ tàn nhẫn, sau đó triệt để hiểu ra, không muốn người khác bước theo vết xe đổ của hắn mới làm như thế, đó mới là đại năng giả chân chính, nếu như ta đi qua mà tín niệm vỡ nát thì ta thành ma, đi qua mà tín niệm vẫn không lay động thì đó chính là phật, hai người đều có thể thành tựu vô thượng cảnh giới, người này kỳ tài ngút trời.

Thiên Si chậm rãi nói. Nhưng mà lúc này, hắn lại thấy Lâm Phong phá lên cười, chuyện này khiến cho Thiên Si nhìn Lâm Phong nói:

- Ngươi cười cái gì?

- Nhị sư huynh, ta cười ngươi khờ dại, hắn đã triệt để hiểu ra, trở thành tuyệt thế ma đầu, tâm không tạp niệm, vứt lại hết thảy như thế, vì sao còn muốn trợ giúp hậu nhân?

Ta cười ngươi tự nhận triệt để hiểu ra, đọa nhập ma đạo, thành tựu chính mình, lại không biết ngươi đang vì người khác làm bước đệm mà thôi. Lâm Phong cười nói:

- Hôm nay, ta để cho ngươi lại triệt để hiểu ra một lần, nếu như ngươi vẫn như thế, từ nay về sau ngươi và ta đoạn tuyệt quan hệ.

- Ngươi nói ma vô tình, vứt lại hết thảy, mới có thể tâm vô tạp niệm, chỉ cầu thực lực, trưởng thành nhanh nhất, ta chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, ta vẫn luôn giữ vững tín niệm ban đầu, yêu những gì ta yêu, hận những gì ta hận, sinh động không trói buộc, ngày xưa thực lực ta và ngươi tương đương, ngươi xem hiện tại thực lực ta như thế nào.

Đột nhiên trường bào trên người Lâm Phong vũ động phần phật, phóng đãng bá đạo, từng bước bước ra, phá vỡ thiên địa, thân thể Thiên Si lui về phía sau, sắc mặt khẽ biến.

- Ngươi đi rồi chứ?

Ánh mắt Lâm Phong đen kịt, trong khoảnh khắc Thiên Si chỉ cảm thấy chính mình lâm vào trong đồng tử của Lâm Phong, một đạo thân ảnh lập tức xẹt qua, bàn tay Lâm Phong trực tiếp nắm lấy cổ hắn nói:

- Đây là triệt để hiểu ra của ngươi sao, cũng chỉ có thế mà thôi.

Dứt lời, bàn tay hắn quăng đi ra ngoài, thân thể Thiên Si va chạm vào một vách núi, sắc mặt trở nên rất khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, ma khí quay cuồng.

- Ngươi phẫn nộ?

Ngươi có tư cách gì để phẫn nộ, sư tôn nuôi nấng ngươi lớn lên, ngươi không tôn trong sư phụ, muốn đoạn tuyệt quan hệ với người, ngươi có tư cách gì để phẫn nộ. Lâm Phong bước chậm mà ra, trực tiếp đánh một chưởng về phía Thiên Si, Thiên Si tức giận quát một tiếng, vô thượng cổ ấn công kích Lâm Phong, lại bị Lâm Phong dùng một cái tát chụp nát, sau đó tung một chưởng nện trên người hắn, mang đại địa đập vỡ ra, khiến miệng Thiên Si phun máu tươi.

- Đây là thực lực của ngươi khi ngươi triệt để hiểu ra sao, trong mắt ta ngươi cũng giống như con kiến mà thôi, muốn giết ngươi thì một ngàn tên như ngươi cũng không đủ nhìn.

Lâm Phong đứng trước mặt Thiên Si dùng đôi mắt lạnh lẽo quan sát hắn:

- Không cần nói đến triệt để hiểu ra mới là tu hành, chỉ cẩn thủ vững bản tâm là ta đã không bằng ngươi?

- Ngươi nói thế gian giả tạo, thực lực mới là căn bản, thực lực mạnh thì phật cũng là ma, đúng vậy, ta có được thực lực, phật lại như thế nào, ma lại như thế nào, ta tùy tâm sở dục, làm việc ta muốn làm, yêu những gì ta yêu, khoái ý ân cừu, chẳng lẽ ngươi không có tiêu dao khoái hoạt.

Thanh âm của Lâm Phong tiến vào trong đầu Thiên Si, chấn cho đầu Thiên Si không ngừng chấn động.

- Những người phía trên ngọn núi này đều là những người triệt để hiểu ra sao.

Ánh mắt Lâm Phong đảo qua đám người, tâm niệm vừa động, từng tòa kiến trúc bị băng diệt, từng đạo khí tức hướng về phía Lâm Phong đến, thân ảnh Lâm Phong hơi động, địa ngục nhất chỉ bắn ra, trong khoảnh khắc một người trực tiếp tử vong.

- Ta muốn giết mấy người triệt để hiểu ra như các ngươi chẳng qua là nhấc tay làm phiền mà thôi.

Lâm Phong vung ống tay áo lên, đi về phía trước mặt Thiên Si nói:

- Ngươi nhìn thấy rõ sao?

Ngươi thật sự triệt để hiểu ra sao? Nội tâm Thiên Si chấn động nhìn Lâm Phong, tiểu sư đệ của hắn vẫn là người tuyệt thế cuồng ngạo, chỉ cẩn thủ vững bản tâm, yêu những gì ta yêu, hận những gì ta hận, vì sao phải thay đổi?

- Ngươi trải qua mười vạn bậc thang kia đã thay đổi, ngươi cho rằng chính mình đã triệt để hiểu ra sao, chẳng qua ngươi chỉ lâm vào trong âm mưu của người khác mà thôi, ta cũng trải qua rất nhiều nhân sinh, ta sẽ cho ngươi cảm thụ.

Tâm niệm Lâm Phong vừa động, trong khoảnh khắc hắn mang Thiên Si vào trong mộng cảnh, hắn mang nhân sinh chính mình đã trải qua của Vạn Yêu Vương truyền cho Thiên Si, để hắn nếm thử. Thật lâu sau, cảnh trong mơ chấm dứt, Lâm Phong nói với Thiên Si:

- Nhân sinh ta đã trải qua không thể ít hơn so với ngươi, vì sao ta có thể thủ vững bản tâm, mà ngươi thì không thể, mặc dù ngươi không tu phật, không tin phật, vì sao lại vất đi nhân tính của mình?

Ngươi sinh tồn hậu thế vì cái gì, có ý nghĩa gì? Lâm Phong mắng, đôi mắt Thiên Si dao động, hắn thật sự triệt để hiểu ra sao?

- Ngươi nói, đó là âm mưu?

Thiên Si hỏi lại.

- Đương nhiên, ta mang ngươi đi.

Lâm Phong mang theo Thiên Si lóe ra, hướng về phía trước mà đi, nơi đây giống như một mảnh hư vọng, cái gì cũng không có, nhưng hắn thấy Lâm Phong hung hăng bổ ra một kiếm, nói:

- Phá.

Tiếng răng rắc thanh thúy truyền ra, hư vọng bị trảm nát, khiến cho ánh mắt Thiên Si đọng lại ở kia.

- Đừng hoài nghi, ta tu hành một loại lực lượng, bất cứ hư vọng gì cũng đừng nghĩ chạy thoát ánh mắt của ta.

Lâm Phong mang theo Thiên Si đi về trước, ở nơi nào có một tòa cổ sơn, trên núi có một tôn thân ảnh, phật ma luân phiên, bán phật bán ma, hắn ôm một vị nữ tử, giống như đang ngửa mặt lên trời mà thét.

- Là hắn.

Thần sắc Thiên Si đọng lại.

- Đúng vậy, chính là hắn, chính hắn đã bày ra hết thảy.

Lâm Phong mở miệng:

- Ngươi còn khờ dại cho rằng, hắn đang giúp ngươi sao?

- Kế hoạch của hắn là gì?

Thiên Si hỏi.

- Vô thượng chi cảnh.

Lâm Phong chậm rãi mở miệng, khiến cho thần sắc Thiên Si run rẩy hạ, mà Lâm Phong lại mở miệng nói với thân ảnh phía trước:

- Nếu ta đoán không sai, chắc ngươi còn sống.

Không gian yên tĩnh một mảnh, khi lời nói của Lâm Phong hạ xuống, thân ảnh kia thật sự cử động, hắn chậm rãi xoay người, nhìn về phía Lâm Phong, khuôn mặt hắn cũng giống như mơ hồ, nhìn không thấu, bán phật bán ma, tồn tại trong hư vọng.

- Chắc chúng ta nhận biết nhau.

Lâm Phong lại mở miệng lần nữa.

- Lâm Phong.

Người nọ mở miệng, Lâm Phong không có kinh ngạc, hắn cảm hấy đây là người quen, hắn nhất định nhận biết đối phương.

- Ngươi là ai?

Lâm Phong hỏi.

- Lúc ngươi cần biết thì ngươi sẽ tự biết được, hiện tại ngươi dẫn hắn đi đi, ngươi và ta đều tự tu hành, cần gì quấy rầy ta, hắn đến Phật Sơn cũng do hắn lựa chọn.

Người nọ bình tĩnh nói.

- Tốt, ta và ngươi sẽ tái kiến.

Lâm Phong nhàn nhạt nói, lập tức mang theo Thiên Si rời đi.

- Ngươi có biết, Thánh cảnh có đại thành Thánh Vương, có vô thượng Thánh Vương không?

Lâm Phong hỏi Thiên Si.

- Biết.

Thiên Si gật đầu.

- Muốn thành tựu vô thượng Thánh Vương, cần điều kiện gì?

Lâm Phong hỏi.

- Hai loại lực lượng căn nguyên kỳ lạ, cùng tu hành đến đại viên mãn, cuối cùng dung hợp thành nhất thể, thành tựu vô thượng.

Thiên Si chậm rãi nói, đột nhiên ánh mắt hắn nhìn về phía Lâm Phong, giống như hiểu được cái gì đó, trong lòng hắn kịch liệt rung động .

- Đúng vậy, người này là một vị phật tu đáng sợ, hắn bị nhốt ở cảnh giới đại thành Thánh Vương, hắn muốn tu thành vô thượng, cần phải tu hành một loại lực lượng căn nguyên chí cường khác, khiến cho nó đại viên mãn, làm cho hai loại lực lượng dung hợp, một loại lực lượng căn nguyên khác, đó là Ma!

- Hắn mượn các ngươi, đến cảm ngộ!

Thanh âm Lâm Phong khiến cho cả thân thể Thiên Si run rẩy!