[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2427: Phong ấn quen thuộc



Trong mắt thanh niên áo trắng hiện lên một đạo tinh mang, lập tức thấp giọng nói:

- Thiết khóa hoành thiên.

Khi lời nói hạ xuống, chỉ thấy bàn tay hắn trực tiếp đánh lên phía trên cổ ấn long hình trong hư không, đồng thời những cường giả áo trắng khác cũng xuất thủ, một cỗ lực lượng phong ấn đáng sợ càn quét thiên địa, tiếng phốc xuy vang lên, Lâm Phong thấy người mình bị thần long tỏa trói ở trên người, vậy mà hắn lại thật sự bị không gian xiềng xích khóa lại, tầng tầng bao vây, hãm sâu thân thể bọn họ.

- Hả?

Lâm Phong nhướng mày, xiềng xích vô hình trong hư không giống như từ hư vô mà đến, khiến hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng phong ấn, áp bách lên thân thể hắn.

- Ông!

Thân thể Lâm Phong phóng lên cao, muốn thoát ly ra khỏi cái xiềng xích vô hình này, nhưng mà cỗ phong ấn bao vây khắp không gian kia lại theo sát phía sau hắn, muốn mang thân thể hắn ngạnh ngạnh sinh sinh trói buộc lại.

- Bát Môn Thiên Hợp.

Thanh niên áo trắng lại quát lên một tiếng, một hàng thân ảnh áo trắng liên thủ xuất chiêu, trong hư vô xuất hiện một cánh cửa, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn Phong Ấn Chi Môn gần sát tới thì sắc mặt cứng ngắc lại, lực lượng phong ấn thật cường đại, không để cho hắn ẩn thân chỗ nào.

- Hợp.

Một tiếng hét lớn vang lên, tám cánh cửa từ tám hướng bao phủ đến.

- Chậm.

Đột nhiên Lâm Phong quát một tiếng, đôi mắt ẩn ẩn có sự tức giận hiện lên, nhìn rất băng hàn và lạnh lùng, những người này thật tự cao tự đại, mang vài tôn Tiên thiên nguyên thể kia coi là vật nuôi của họ, người khác không được nhúng chàm, thậm chí không thể mơ ước. Tốc độ Bát Môn Thiên Hợp bị Lâm Phong làm chậm, trên người hắn cũng có lực lượng hư không mãnh liệt tràn ra khiến cho cả thân hình hắn hóa thành vô hình, dung nhập vào trong hư vô.

- Đại Hư Không Chi Thuật.

Lâm Phong quát lạnh một tiếng, trong khoảnh khắc gông xiềng vô hình rời khỏi thân thể hắn, thân thể hắn giống như trốn vào hư vô, đồng thời chỉ thấy hắn bước ra từng bước, giống như một đạo quang, ngay lập tức chạy ra khỏi Bát Môn Thiên Hợp.

- Hả?

Hình như một hàng thân ảnh áo trắng rất ngạc nhiên, vậy mà một nhân vật tiểu thành Thánh Vương có thể đào thoát khỏi phong ấn công kích thuật của bọn họ, tuy uy lực phong ấn công kích thuật của bọn họ không quá đáng sợ nhưng mà toàn bộ đều là lực lượng phong ấn vô hình, một khi bị phong, liền ẩn chứa lực lượng đáng sợ, có thể vây chết đối thủ, khi đó từng tầng phong ấn không ngừng liên tiếp chồng lên nhau, đủ để gạt bỏ địch nhân. Chỉ có điều giờ phút này, bọn họ phát hiện thân thể Lâm Phong vẫn đang không ngừng hướng tới phía bọn họ, tốc độ bay rất nhanh. Một hàng thân ảnh áo trắng hiện lên quang mang kỳ lạ, lá gan người này không khỏi có quá lớn chút, không ngờ hắn còn dám tiếp cận bọn họ, thật sự là muốn chết.

- Phốc xuy!

Chỉ thấy Lâm Phong đánh ra nhất chỉ, hư không giống như xuất hiện địa ngục tử vong, đoàn người mặc áo trắng cảm thấy toàn bộ thiên địa tràn ngập tiếng ma quỷ tê rống, bọn họ giống như chính lâm vào địa ngục bị ma quỷ bao vây, những ma đầu đó hướng về phía bọn họ cắn nuốt đến.

- Là ảo cảnh, mau bảo vệ bản tâm.

Thanh niên áo trắng quát lên một tiếng, nhân tâm đám người bắt đầu run lên, đối thủ là một vị cường giả tiểu thành Thánh Vương am hiểu lực lượng bản nguyên huyễn thuật, bọn họ cần phải thật cẩn thận, căn nguyên huyễn thuật ở trong các loại lực lượng căn nguyên là bị một loại lực lượng căn nguyên phi thường đáng sợ, bởi vì lực lượng tới tầng thứ căn nguyên, có khả năng phát huy ra uy năng quá lớn, hắn chỉ cần một niệm là có thể làm cho người ta tiến vào trong ảo cảnh, khó lòng mà phòng bị, một khi người lâm vào ảo cảnh, người ta sẽ có rất nhiều cơ hội bắt được nhược điểm của ngươi. Hơn nữa, người này không chỉ am hiểu một hệ lực lượng căn nguyên, nên hắn càng đáng sợ hơn.

- Phong ấn không gian.

Đoàn người quát lạnh, sau đó nhắm mắt lại thủ vững bản tâm, bay thẳng đến hư không đánh ra lực lượng phong ấn, trong khoảnh khắc một cỗ lực lượng phong ấn đáng sợ lưu chuyển giữa trời đất, mang tự thân bọn họ bao phủ, bọn họ lập tức nhìn thấy Lâm Phong điên cuồng công kích phong ấn của bọn họ mà không thể phá vỡ, mặt không khỏi lộ ra vẻ cười lạnh.

- Chuẩn bị xuất thủ, đánh chết hắn.

Thanh niên áo trắng mở miệng, những người kia đều đọc đầu, trên người bọn họ tràn ra một cỗlực lượng phong ấn phi thường nguy hiểm.

- Mở.

Phong ấn trong hư không đột nhiên phân tán ra, thân thể bọn họ đồng thời hướng về phía Lâm Phong đánh ra.

- Sinh mệnh phong ấn.

Một vòng đồ án phong ấn oanh trên người Lâm Phong, trong khoảnh khắc sinh mệnh trong người Lâm Phong nhanh chóng héo rũ, lâm vào trạng thái hoàn toàn tử vong.

- Không biết tự lượng sức mình.

Thanh niên áo trắng cười lạnh, nhưng mà giờ phút này có một cỗ nguy cơ mãnh liệt đột nhiên truyền đến, khiến cho sắc mặt bọn họ khẽ cứng đờ.

- Cẩn thận, phong ấn tự thân.

Thanh niên áo trắng chợt quát lên một tiếng, quanh thân lập tức bao phủ phong ấn thật mạnh, Bát Môn Thiên Hợp trực tiếp mang chính mình phong bên trong, tại thời điểm hắn phong ấn chính mình, một cỗ lực lượng hủy diệt mãnh liệt đến cực điểm điên cuồng tràn ra, kiếm khí cường đại có thể xé mở màn trời, quét ngang hết thảy.

- Sao có thể như thế.

Bọn họ chứng kiến hư không bị một kiếm đánh tới thì ánh mắt cũng đọng lại, rõ ràng vừa rồi bọn họ đã giết chết đối phương, vì sao hắn vẫn còn xuất hiện ?

- Ảo cảnh.

Ngay lập tức, bọn họ hiểu được nguyên nhân, bọn họ vẫn một mực trong ảo cảnh của đối thủ, quả nhiên lực lượng huyễn thuật có thể khiến người ta không thể phòng ngự, chỉ có chân chính đối mặt mới biết nó đáng sợ như thế nào, ngươi cho rằng mình thanh tỉnh không bị ảo cảnh mê hoặc nhưng kỳ thật ngươi vẫn bên trong ảo cảnh, ảo cảnh cường đại thì thật giả không thể nhận biết rõ. Bọn họ phong ấn chính mình, hoặc điên cuồng chạy trốn, nhưng tốc độ bọn họ giống như bị chậm lại, tốc độ chảy của thời gian giống như biến chậm lại, nhưng công kích của đối phương lại nhanh như tia chớp, thời điểm ý niệm của bọn họ hiện lên thì kiếm đã tới, tiếng phốc xuy truyền ra, chỉ thấy một vị cường giả bị chém thành phấn vụn, hồn phi phách tán.

- Không.

. . Dư âm tiếng rống giận quanh quẩn, lại có một người bị giết chết, Chúa Tể Chi Kiếm, chúa tể hết thảy, sát phạt hết thảy, mang toàn bộ công kích bạo phát trong nháy mắt, hồn nhiên thiên thành, kiếm thiên giao hòa, thuấn giết hai người.

- Đông, đông, đông.

. . Đột nhiên hư vô xuất hiện một cái Phong Ấn Chi Môn đánh về phía Lâm Phong, khiến cho thân thể Lâm Phong bạo lui, Lâm Phong lập tức nhảy vào hư không quan sát cái Phong Ấn Chi Môn kia, thần sắc hắn ngưng lại, đây không phải một loại võ hồn hắn từng ra mắt sao. Trước khi võ tu đạt đến Vũ Hoàng cảnh vũ hồn có tác dụng rất thật, nó cùng tồn tại với sinh mệnh người trong võ đạo, ban cho họ lực lượng, nhưng theo thực lực võ tu càng ngày càng mạnh thì nó sẽ dung nhập vào trong huyết mạch, trở thành một loại loại năng lực, hóa thành một bộ phận thực lực, Tôn Giả có thể ngưng huyết mạch, Vũ Hoàng cũng như thế, khiến cho năng lực của hắn di truyền xuống, đản sinh ra đời sau có cùng loại loại năng lực võ hồn với hắn, bởi vậy, đối với những người thực lực phi thường mạnh mẽ mà nói, nếu cường giả Thánh cảnh sinh ra hậu nhân, độ dày huyết mạch sẽ cực cao, cường độ võ hồn cực kỳ lợi hại, trực tiếp là một loại năng lực, bởi vậy có thể nói võ hồn phong ấn quyết định năng lực phong ấn, cũng có thể nói năng lực phong ấn có thể làm cho hậu nhân sinh ra phong ấn võ hồn.

- Ngươi muốn chết.

Thanh niên áo trắng quát lên một tiếng, mấy ngày trước đây hắn mới bái nhập làm môn hạ sư tôn, quang mang vô cùng chói mắt, vô số người hâm mộ, sư tôn trực tiếp ban cho hắn một hệ Tiên thiên nguyên thể làm lễ bái sư nhưng muốn hắn tự tới lấy, bởi vậy mới có một màn hôm nay. Hơn nữa trước khi hắn xuống núi tu hành, sư tôn từng nói qua với bọn họ, hôm nay là thời đại loạn thế, sư tôn sẽ không hạn chế bọn họ làm việc giống như trước kia nữa, muốn bọn họ đều tự chuẩn bị ở trong loạn thế viết lên một trang thanh danh hiển hách, nhưng mà hắn mới mang theo người xuống núi đã bị người khác giết chết, hơn nữa người này còn ở hạ giới, hắn còn mặt mũi gì tồn tại, nếu như trở về hắn sẽ bị đệ tử ký danh nhạo báng. Trên người hắn tràn ra một cỗ lực lượng phong ấn kinh khủng, hư không trở nên ảm đạm, trong thiên địa có một cánh cửa mở ra, làm cho người ta có cảm giác nhìn mà ghê người, vô cùng đáng sợ.

- Toàn bộ đều là Phong Ấn Chi Môn.

Ánh mắt Lâm Phong quét về phía hư không, sắc mặt cứng đờ, đúng là Phong Ấn Chi Môn hắn đã từng nhìn thấy, chỉ có điều cường độ cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, uy năng không thể so sánh nổi, cực kỳ đáng sợ.

- Dừng tay.

Đúng lúc này, một tiếng hét lớn cuồn cuộn truyền đến, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại, nhưng mà giờ phút này hư không đã bị phong ấn, hắn cũng không biết ai đang hét lớn. Sát khí trên người thanh niên áo trắng rất nồng đậm, căn bản nghe không được thanh âm ngoại giới.

- Đế Thế, ngươi không nghe thấy lời của ta sao.

Thanh âm kia xuyên thấu hư vô, nhập vào trong phong ấn khiến cho thanh niên áo trắng khẽ nhíu mày, đôi mắt có vài phần thanh tỉnh.

- Sao hắn cũng đến đây?