[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2432: Bảo vật điện



Tại Cửu Tiêu thiên đình, trong thế giới mờ ảo của Vận Mệnh Thần Điện từng dãy núi, cổ điện mọc lên chằng chịt, từng luồng thác nước từ trên chín tầng trời khuynh sái xuống, càng phụ trợ cho cổ điện trên dãy núi thêm bao la hùng vĩ, làm cho người ta nhìn thấy mà kinh sợ.

Lúc này, Lâm Phong bước chậm trong Vận Mệnh Thần Điện, không ít người hướng ánh mắt nhìn về phía hắn, thần sắc chợt ngưng lại, cười hô:

- Lâm Phong sư đệ.

Lâm Phong cũng đều cười đáp lại, tuy nói vì hắn mà Vận Mệnh Thần Điện gặp phải sóng to gió lớn, nhưng mà trên thực tế hắn cũng không tiếp xúc nhiều cùng những người khác của Vận Mệnh Thần Điện, người mà hắn luôn tiếp xúc chỉ có Vận Mệnh Giả mà thôi.

- Lâm Phong, ngươi đã trở lại.

Một vị lão giả đi ngang qua bên cạnh Lâm Phong, cười nói với hắn.

- Đã trở lại.

Lâm Phong nở nụ cười, nhưng hắn lại không biết đối phương là người phương nào, chẳng qua người khác lại nhận ra hắn. Lâm Phong đi tới một chỗ có thác nước chảy từ trên xuống, Trên đỉnh thác nước, có một đạo thân ảnh thánh khiết đứng đó nhìn ra phía xa, giống như đã đứng nhìn đó rất nhiều năm. Giờ khắc này, dung nhan động lòng người kia của nàng lộ ra một nụ cười làm người ta say mê.

- Mộng Tình.

Lâm Phong nhìn thấy thân ảnh áo trắng kia, thân hình hắn khẽ run lên, hắn lập tức đi tới phía trên thác nước, đứng bên người Mộng Tình, vươn hai tay chạm lên đôi má có vài phần tiều tụy kia, lộ ra ý cười ôn hòa:

- Nha đầu ngốc.

Mộng Tình cười cười, không nói gì, đầu nàng khẽ nghiêng ngả lên trên người Lâm Phong, đôi mắt nàng có chút hồng nhuận.

- Về sau không cho phép chàng rời đi lâu như vậy .

Mộng Tình thấp giọng nói, khiến cho trong lòng Lâm Phong có chút áy náy, gật gật đầu, nói:

- Về sau ta nhất định mang nàng theo.

- Nói phải giữ lời.

Mộng Tình ngẩng đầu, nở nụ cười ôn nhu với Lâm Phong.

- Ừm.

Lâm Phong gật đầu, hai người ngồi phía trên một khối cự thạch, nhìn ra phong cảnh phương xa.

- Gia hỏa Già Thiên kia có tin tức không?

Lâm Phong hỏi một tiếng.

- Không, cũng không biết hắn đã đi đâu, tính tình hắn thật giống với chàng năm đó, vô cùng tùy hứng.

- Nhi tử tất nhiên giống lão cha nó rồi.

Lâm Phong nở nụ cười.

- Chỉ là mấy năm ngươi không ở đây, Vận Mệnh Thần Điện đã xảy ra không ít đại sự, Cửu Tiêu náo động, ngày càng nhiều thế lực nhắm vào Vận Mệnh Thần Điện.

Hơn nữa, trước kia Thần Điện không có ước thúc tính đối với địa vực nhưng hiện nay bọn họ bắt đầu tranh đoạt lấy địa vực muốn nắm quyền trong tay.

- Trong thời đại thái bình thời, mặc dù không phân chia địa vực, nhưng mà căn cứ vào lực ảnh hưởng của các thế lực, vẫn có ranh giới phân định địa vực vô hình , nhưng mà hôm nay thiên địa lâm vào loạn thế, võ tu tranh đoạt với tài nguyên tu luyện càng thêm kịch liệt, các thế lực lớn đều muốn khống chế một chút bí cảnh tu luyện hoặc là bảo địa.

Đồng thời, cướp lấy địa vực lớn hơn nữa nhằm khống chế nhân vật thiên tài được sinh ra bên trong thật tốt, để cho thế lực bản thân phát triển, tất nhiên tranh đoạt sẽ càng hơn kịch liệt. Lâm Phong hoàn toàn có thể lý giải được việc này, nếu như một tòa thành bị Vận Mệnh Thần Điện khống chế, cũng có nghĩa là tài nguyên tu luyện trong toà thành này sẽ bị khống chế, bao gồm một vài thiên tài yêu nghiệt sinh ra trong nơi này cũng tùy thời bị Vận Mệnh Thần Điện nắm trong tay, trước tiên sẽ triệu tập dung nhập vào dưới trướng của mình, trọng điểm bồi dưỡng. Trận giao chiến trong thời đại náo động này là chiến đấu trong ngàn năm vạn năm chứ không phải việc một sớm một chiều, ngay cả Thần Điện cũng phải bỏ ra mười hai phần tinh thần vào đó.

- Nói đến việc này ta lại có một sự kiện muốn nói cho ngươi, bảy năm trước Vận Mệnh Thần Điện đã định ra một hồi khảo hạch, mười năm một lần, mỗi mười năm sẽ tuyển nhận đệ tử một lần, hơn nữa tuyển nhận chính là đệ tử hạch tâm, người tu luyện trong Vận Mệnh Chi Thành đều có thể tiến đến tranh đoạt danh ngạch, bất kỳ cảnh giới gì cũng có thể có cơ hội, sư huynh Hầu Thanh Lâm của ngươi còn có hai vị bằng hữu Quân Mạc Tích đã trở lại, chỉ sợ bọn họ sẽ muốn thử một chút cơ hội đánh sâu vào làm đệ tử hạch tâm của Vận Mệnh Thần Điện.

Trong đôi mắt Lâm Phong hiện lên một chút tia sáng kỳ dị, cười nói:

- Nàng đã nhìn thấy Hầu sư huynh cùng Quân Mạc Tích?

- Ừm, lần trước bọn họ muốn tìm chàng, chẳng qua sau khi biết chàng không có trong Vận Mệnh Thần Điện nên thôi.

Mộng Tình gật đầu.

- Bọn họ vẫn tốt chứ.

Lâm Phong cười nói.

- Họ vẫn tốt, ba năm sau có thể nhìn thấy bọn họ.

Mộng Tình cười nói.

- Được, ba năm sau có thể thấy họ.

Lâm Phong gật đầu, lập tức nắm tay Mộng Tình nói:

- Đi, ta mang nàng đi tới một chỗ.

Mộng Tình có chút tò mò, chỉ thấy Lâm Phong kéo tay nàng đi hướng cổ điện, hai người đi vào trong tu luyện thất, Lâm Phong vung tay lên, nhất thời trên mặt đất xuất hiện một bồ đoàn.

- Chúng ta đi vào.

Lâm Phong lôi kéo Mộng Tình đi về phía trước, trên bồ đoàn lóe ra hào quang, lập tức thân ảnh hai người trực tiếp biến mất. Ngay sau đó, bọn họ xuất hiện trong vô tận tinh không, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, thần sắc Mộng Tình có chút ngây dại, tinh không thế giới này không phải thế giới của Lâm Phong.

- Đây là đâu?

Mộng Tình nhìn thấy Lâm Phong.

- Thế giới của thần linh.

Lâm Phong cười nói:

- Mộng Tình, tin tức mấy năm nay ta đi cấm địa Thần Mộ chắc nàng cũng biết, về sau Thần Mộ xuất hiện thần linh di tích, đó là tinh không thế giới này, thế giới do một vị thần linh sáng tạo.

- Chuyện tình trong Thần Mộ xuất hiện thần linh di tích đã truyền ra, rất nhiều người từ trong Thần Mộ đi ra.

Thậm chí còn có cường giả đến từ những giới diện khác, chuyện này đã sớm không còn là bí mật, chẳng qua không nghĩ tới, chàng lại chiếm được cả thế giới của thần linh. Mộng Tình nhìn Lâm Phong, trong ánh mắt lộ ra ý cười ngọt ngào, chuyện này có nghĩa Lâm Phong được thần linh chiếu cố.

- Đi, trong này có rất nhiều địa phương tốt, hiện tại ta cũng không biết nên sử dụng như thế nào.

Lâm Phong mang theo thân hình Mộng Tình lóe ra. Ngay sau đó, bọn họ đi vào vài toà tinh không cổ điện, nơi này có vài phiến đại môn, Lâm Phong mang theo Mộng Tình đi vào một đại môn. Trong khoảnh khắc, có một cỗ quang mang sáng chói dao động dừng trên người Mộng Tình khiến nàng có cảm giác run rẩy.

- Đây, toàn bộ đều là Thánh Vương Binh?

Thời điểm Mộng Tình nhìn thấy Thánh Vương Binh bên trong cổ điện, thần sắc nàng không khỏi có chút dại ra, số Thánh Vương Binh này được sắp đặt vô cùng chỉnh tề, các loại binh khí cũng cực kỳ đầy đủ, đao, thương, kiếm, kích, đại phủ, cung tiễn, trường tiên, áo giáp, hồ lô, lưu ly khiến người nhìn vào hoa mắt thần mê, quả thực có thể nói nơi này chính là bảo khố.

- Đây đều là Thánh Vương Binh mà ngày xưa thần linh tiền bối thu thập, hắn tu luyện vô số năm, không biết Thánh Vương Binh có bao nhiêu.

Ở nơi này, tất cả đều là tinh phẩm, Thánh Vương Binh trong cổ điện này đều là cực phẩm trong hạ phẩm Thánh Vương Binh, trong vài đại môn khác, còn có trung phẩm Thánh Vương Binh, thượng phẩm Thánh Vương Binh, thậm chí vô thượng Thánh Vương Binh, chẳng qua, hiện tại ta chỉ có thể tiến vào hai đại môn mà thôi, ta mang nàng đi nhìn đại môn thứ hai. Lâm Phong nói với Mộng Tình, hắn lập tức mang theo nàng đi tới một đại môn khác phía sau cổ điện, nơi này có dao động càng mạnh tràn ra. Trong này vẫn có rất nhiều Thánh Vương Binh, tỏa ra quang mang rực rỡ muôn màu, nếu mang những thứ này ra ngoại giới đủ để dẫn phát tranh đoạt điên cuồng, chuyện này hắn chỉ nói cho Mộng Tình, hắn cũng không có nói cho sư tôn mình biết, cái gọi là thất phu vô tội, hoài bích có tội, hắn để lại cho sư tôn rất nhiều thứ tốt, nhưng cũng không có những thứ có cấp bậc rất cao, nếu không, sẽ mang đến cho sư tôn hắn họa sát thân.

- Mộng Tình, nàng muốn cái gì thì chọn đi.

Lâm Phong nhìn Mộng Tình mỉm cười nói, bất cứ thứ gì hắn cũng đều có thể chia sẽ với nàng. Hiện tại thực lực Mộng Tình cùng với những sư huynh đệ, bằng hữu của hắn còn chưa đủ cường đại, đợi cho bọn họ đạt tới tâng thứ nhất định, Lâm Phong có thể làm cho thực lực của bọn họ nâng cao một bước.

- Cảnh giới của ta không theo kịp cấp bậc của những Thánh Vương Binh này, ta sẽ chọn lựa một kiện phòng ngự Thánh Vương Binh để chàng không phải quá lo lắng cho ta.

Mộng Tình mỉm cười nói.

- Được, hãy lựa chọn một kiện Thánh Vương Binh phòng ngự thân thể cùng thần hồn, đợi nàng bước vào cảnh giới Thánh Vương, lại lựa chọn một kiện Thánh Vương Binh công kích, như vậy sẽ an toàn hơn.

Lâm Phong mỉm cười nói, hắn không cần thực lực của Mộng Tình có thể đứng trên đỉnh Cửu Tiêu, mà hắn chỉ hy vọng nàng có thể mạnh khỏe, bình an, những việc khác giao cho hắn làm đủ rồi. Mộng Tình chọn một kiện giáp y mềm cùng một thanh linh hồn Thánh Kiếm, là Thánh Vương Binh phòng ngự thần hồn bị công kích, như vậy cho dù có Thánh Vương đột nhiên xuất thủ công kích nàng, cũng sẽ không tạo nên tổn thương trí mệnh.

- Chàng cũng đừng chỉ thăm mình ta, các nàng cũng đều trong thế giới của chàng đúng chứ, hãy để các nàng đi ra hít thở không khí đi.

Mộng Tình nhìn Lâm Phong cười nói.

- Ta thường xuyên vào trong nội thế giới nhìn các nàng, hôm nay thế giới của ta diễn hóa càng ngày càng hoàn thiện, không ít người trong các nàng cũng thích sự bình yên, mà thế giới này lại có chút nguy hiểm, ta sẽ hỏi ý kiến các nàng xem sao.

Lâm Phong cười nói.

- Tốt nhất nên tôn trọng ý kiến của các nàng.

Mộng Tình gật đầu.

- Đi, ta mang nàng đến nơi ta tu luyện.

Lâm Phong nắm tay Mộng Tình, thân hình hai người lóe ra, đi tới nơi tu luyện trong Tinh Thần Điện.

- Mộng Tình, toà Tinh Thần Điện này có thể giúp võ tu cảm ngộ được lực lượng thiên đạo, có trợ giúp rất lớn cho việc đột phá Thánh cảnh, ngươi hãy ở bên trong này tu luyện một đoạn thời gian.

Lâm Phong đối với Mộng Tình nói.

- Tốt, ta không đạt đến Thánh cảnh, chàng lại càng lo lắng.

Mộng Tình liếc mắt nhìn Lâm Phong, hai người nhìn nhau mỉm cười, sau đó Lâm Phong chứng kiến Mộng Tình đi vào trong, mà Lâm Phong hắn lại đi tới một phiến đại môn khác. Trong này cũng là nơi để hắn tu hành. Chẳng qua nơi này chỉ dùng để tu hành Thánh pháp thần thông, giúp đề thăng chiến lực. Lâm Phong tu hành nhiều loại lực lượng căn nguyên, hắn chuẩn bị đề thăng sức chiến đấu của mình, ít nhất hắn muốn bản thân trở thành tồn tại vô địch trong cảnh giới Thánh Vương tiểu thành; không gì cản nổi.