[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2441: Giết chóc



Lâm Phong bị cỗ lực lượng hư không đáng sợ kia quấn lấy thân thể, cỗ lực lượng này muốn mang hắn dung nhập vào bên trong không gian hư vô, trong lòng Lâm Phong biết rõ, lão giả có đôi mắt vàng kia không phải nhân vật đại thành Thánh Vương, lấy trình độ lĩnh ngộ lực lượng căn nguyên hư không đến mức đại viên mãn của đại thành Thánh Vương, nếu sử dụng hư không mai táng thì hắn có thể mang người ta chôn vùi ở trong phút chốc. Nhưng mà lão giả này vẫn rất mạnh . Bên trong trường thương ẩn chứa lực lượng cắn nuốt khủng bố, Lâm Phong tìm được một cái điểm, đột nhiên mang trường thương đâm ra, trong khoảnh khắc lấy cái điểm nhỏ kia làm trung tâm, lực lượng hư không điên cuồng tiến vào bên trong trường thương, khiến cho lực lượng căn nguyên hư không chung quanh bắt đầu bạo loạn cả lên, trong ánh mắt lão giả kia bắn ra phong mang sáng chói, hắn duỗi tay đánh ra một chiêu, trên đỉnh đầu Lâm Phong xuất hiện một tòa hư không pháp bảo.

- Đi vào.

Lão giả quát lạnh một tiếng, hư không pháp bảo đánh về phía Lâm Phong, đồng thời khí lưu đáng sợ lưu chuyển từ phía trên bảo tháp ra cũng bao phủ thân thể Lâm Phong, giống như muốn mang Lâm Phong trói buộc lại.

- Thánh Vương Binh.

Thần sắc Lâm Phong ngưng hạ, cái Thánh Vương Binh này có chút lợi hại, hư không pháp bảo có thể thu người, tất nhiên bên trong có không gian tự thành. Những người khác nhìn thấy một màn này cũng không nóng lòng công kích Lâm Phong, nếu hư không pháp bảo thu Lâm Phong lại thì họ không cần tiếp tục chiến đấu nữa, chỉ cần Lâm Phong đi vào bọn họ có thể tùy ý xử trí .

- Mộc Lâm, lão gia hỏa này tên là Hư Ngu, là một vị tiểu thành Thánh Vương phi thường lợi hại trong số bọn họ, cái hư không pháp bảo bí hiểm này tên là Tỏa Thánh Tháp, chính là một kiện trung phẩm Thánh Vương Binh.

Thần sắc Mạc Vũ cứng ngắc, nàng đã sớm nghe về cường giả của đối phương, tên Hư Ngu này cực kỳ khó chơi, nhất là khi công kích của hắn kết hợp cùng Tỏa Thánh Tháp, uy lực lúc đó sẽ cực kỳ cường đại.

- Chuẩn bị phong ấn, thời điểm ta xuất thủ lập tức đưa hắn và ta phong ấn ở trong một mảnh không gian.

Lâm Phong truyền âm cho Mạc Vũ, khiến cho thần sắc Mạc Vũ ngưng hạ, gia hoả này vẫn có tự tin mãnh liệt đến thế sao, nàng cắn chặt răng, hơi thở trên người phóng thích ra đến cực trí, đáp lại một tiếng:

- Tốt, chỉ cần ngươi cần, ta nhất định có thể làm được, ta sẽ i tranh thủ cho ngươi thời gian hai cái hô hấp.

- Vậy là đủ rồi.

Lâm Phong đáp lại, chỉ thấy cả người hắn tràn ra một luồng kiếm ý khủng bố, đột nhiên lực lượng hư không trói buộc ở trên người hắn bị vỡ ra, ánh mắt hắn nhìn phía Tỏa Thánh Tháp trên cao, trong đôi mắt bắn ra ánh sáng màu vàng kim sáng chói khiến cho hư không thác loạn, Tỏa Thánh Tháp giống như bị rơi vào trong không gian thác loạn, rõ ràng khoảng cách tới hắn rất gần, nhưng mà lại chậm chạp không thể buông xuống người hắn, Đại Hư Không Chi Thuật không chỉ có tác dụng với tự thân, mà còn có thể có tác dụng với công kích của đối phương.

- Đông!

Lâm Phong vung trường thương ra, nhất thời Hư Ngu cảm thấy một đầu yêu long vô cùng hung mãnh trực tiếp mang chính mình nuốt gọn, cảnh tượng này làm cho hắn sợ tới mức trong lòng run lên, cái loại cảnh tượng này vừa giống như là mộng cảnh, vừa giống như là chân thật.

- Hắn đang sử dụng huyễn thuật.

Khi Hư Ngưu hiểu rõ thì hắn chỉ nghe thấy Lâm Phong nói với Mạc Vũ:

- Bắt đầu.

Mạc Vũ khẽ gật đầu, trong khoảnh khắc một khối thần tinh mang Lâm Phong và Hư Ngu ngăn cách vào một phương không gian, khiến cho thần sắc những người khác khẽ biến:

- Không tốt, mau phá vỡ nó.

Dứt lời, bọn họ đồng thời hướng công kích về phía phong ấn kia, cùng lúc đó Lâm Phong bước chậm mà ra, mỗi một bước nhìn như thong thả nhưng nó lại diễn ra trong nháy mắt, âm thanh ầm ầm phát ra khiến ảo cảnh xuất hiện, xâm nhập vào trong lên tâm linh đối phương, cước bộ Hư Ngu khẽ lui về phía sau, cái trán đã chảy ra một tia mồ hôi lạnh.

- Xuy… Đột nhiên có một tôn yêu long hướng về phía hắn cắn nuốt đến, trên người Hư Ngu tràn ra vô số ánh sáng hư không, muốn mang con yêu long kia mai táng, cho dù đó là ảo cảnh.

- Xuy xuy!

Nhưng mà giờ khắc này lực lượng hư không bị xuyên thấu, chỉ thấy yêu long hóa thành một thanh trường thương lộ ra ánh sáng chói mắt, hướng về phía Hư Ngu giết đến, tốc độ nhanh như một tia chớp.

- Phốc!

Hư Ngu còn chưa kịp phản kháng, cả người đã hung hăng run rẩy chỗ mi tâm xuất hiện một cái lỗ thủng, máu tươi tràn ngập ra. Bàn tay Lâm Phong hơi run lên, dùng trường thương khiến cho đầu đối phương bị phá vỡ, hồn phi phách tán, Mạc Vũ thấy một màn này thì cảm giác trong lòng rung động, một thương tất sát này giống hệt chỉ pháp của hắn, thời điểm công kích xuất ra khiến cho người ta sinh ra một cỗ ảo giác không hỗn loạn, cho dù đối thủ kịp phản ứng cũng vô dụng, bởi vì một thương kia thật sự quá nhanh. Phong ấn bị phá vỡ, những người khác thấy Hư Ngu chết, trên người cũng có mồ hôi lạnh nhè nhẹ chảy ra, chỉ cần người này bắt được cơ hội hắn có thể giết chết một vị tiểu thành Thánh Vương trong chớp mắt, bọn họ biết rõ thực lực của Hư Ngu nên họ không thể bỏ lỡ loại cơ hội này, tại thời điểm phong ấn bị phá vỡ trong nháy mắt, những người khác đồng thời phát ra công kích có tính hủy diệt hướng về phía Lâm Phong, trong nháy mắt Lâm Phong gặp phải công kích đủ để đưa hắn mai táng.

- Chậm, chậm!

Lâm Phong phóng thích lực lượng chậm đến đến trình độ lớn nhất mình có thể làm, hắn hận không thể khiến thời không đình chỉ vận chuyển, hiển nhiên hắn còn chưa làm được bước này, chỉ có thể mang tốc độ chảy của thời không chung quanh làm chậm đến một cái trình độ nhất định, công kích cũng bị làm chậm, nhưng mà trên người Lâm Phong vẫn thừa nhận trọng lực đáng sợ như cũ, một đạo hư không chưởng ấn đồng thời oanh ở trên người hắn, mặc dù hắn đúng lúc chống cự nhưng vẫn ói ra một ngụm máu tươi như cũ. Thần sắc Lâm Phong phát lạnh, đột nhiên trong thiên địa xuất hiện rất nhiều đạo thân ảnh của Lâm Phong, hướng tới các đại phương vị đánh tới.

- Đại địa mai táng.

Một tiếng hừ lạnh truyền ra, lực lượng căn nguyên đại địa không chỉ khiến phiến không gian này bị áp lực khủng bố, từng khối cự thạch rơi xuống, mai táng mảnh thiên địa này, vô số phân thân bị đập vỡ, cùng lúc đó một cỗn lốc hư không xuất hiện, phân thân không chỗ che giấu. Cảnh tượng thiên địa biến ảo, trong đôi mắt mọi người xuất hiện cảnh tượng khác, đây là ảo cảnh do Lâm Phong làm ra, trong ảo cảnh đó Lâm Phong đồng thời phát động công kích về phía bọn họ, còn thân thể Lâm Phong lại hướng về một vị trung niên mặt vuông đánh sâu vào, người này am hiểu hai hệ lực lượng căn nguyên hư không và đại địa, hắn rất nguy hiểm.

- Mạc Vũ.

Lâm Phong hô một tiếng, Mạc Vũ ngầm hiểu, bàn tay đánh ra nhất chỉ, hư không xuất hiện hàng nghìn hàng vạn ngôi sao, Lâm Phong cùng vị trung niên mặt vuông kia chiếm vị trí không lớn, nên muốn phong ấn rất dễ dàng.

- Không tốt.

Những người khác cảm giác phong ấn xuất hiện thì lập tức thanh tỉnh, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Mạc Vũ, nói:

- Trước tiên tru sát nữ tử kia.

Dứt lời, thân thể bọn họ đột nhiên gian hướng về phía Mạc Vũ vọt qua, khiến cho thần sắc Mạc Vũ trở nên khó coi, chỉ thấy trong tay nàng xuất hiện một cây côn có khắc hình ngôi sao.

- Vỡ!

Mạc Vũ nhẹ nhàng hô lên một tiếng, gậy trong tay nàng nhất thời phá vỡ, diễn hóa ra từng ngôi sao, vũ động theo tâm niệm của Mạc Vũ sau đó tổ hợp thành một mảnh không gian dày đặc, phong thân thể Mạc Vũ phong vào bên trong. Từng đạo công kích cường thịnh oanh ở mặt trên, khiến cho phong ấn này không ngừng sinh ra vết rạn, nhưng mà nó vẫn không bị phá vỡ như cũ, có thể thấy được nó có bao nhiêu chắc chắn.

- Nàng lợi dụng một kiện trung phẩm Thánh Vương Binh, lấy lực lượng của chúng ta phải kéo dài công kích mới có thể đánh nát nó.

Một đạo thanh âm truyền ra, bọn họ tiếp tục công kích điên cuồng, trong nháy mắt mấy chục đạo lực lượng mạnh mẽ dừng ở phía trên phong ấn, rốt cục một tiếng vang ầm ầm truyền ra, ngôi sao bị phá vỡ, sắc mặt Mạc Vũ tái nhợt, nàng không có cường đại như Lâm Phong, nắm trong tay nhiều hệ lực lượng căn nguyên, còn có thể làm chậm tốc độ chảy của không gian, nhiều tiểu thành Thánh Vương oan kích như vậy đủ để lấy mệnh của nàng.

- Các ngươi muốn chết.

Một tiếng quát lạnh như băng giống như đến từ địa ngục vang lên, đám người cảm giác phía sau mình sinh ra một cỗ lực lượng khủng bố đang điên cuồng kéo đến, một đạo thân ảnh hướng về phía Mạc Vũ phát ra một kích tuyệt mệnh, bàn tay hắn muốn chụp vỡ đầu Mạc Vũ, Mạc Vũ bị trói buộc gắt gao, sắc mặt bi thảm, lộ ra vẻ tuyệt vọng.

- Phốc xuy!

Một vòi máu tươi phun ở trên mặt Mạc Vũ khiến đôi mắt của nàng nhịn không được khẽ mở ra, nàng lập tức cảm nhận được một cỗ kiếm khí đáng sợ đến cực điểm, lúc mở mắt ra nàng liền hoảng sợ phát hiện có một thanh lợi kiếm sặc sỡ huyền phù ở trước thân thể của nàng, nhìn nó như có được sinh mệnh và đang bảo vệ nàng vậy. Mộc Lâm ở phía xa tràn ra ma uy cuồn cuộn, trong taycầm một thanh ma kích, giống như một tôn viễn cổ Ma Thần, ở trên ma kích có một cỗ thi thể bị xiên ở kia, đó là thi thể một vị tiểu thành Thánh Vương.

- Hoang Địa Ma Kích.

Chỉ thấy một cường giả Hỏa Diễm Thần Điện nhìn chằm chằm vào ma kích trong tay Lâm Phong, sắc mặt tái nhợt, hắn lập tức nhìn về phía Lâm Phong nói:

- Là ngươi, ngươi là Lâm Phong.

- Là ta.

Đôi mắt Lâm Phong hóa thành hắc động, giống như muốn mang tất cả mọi người cuốn vào, trên người hắn tràn ra một cỗ sát khí đáng sợ, lạnh lùng nói:

- Hôm nay sẽ là tử kỳ của các ngươi.

Dứt lời, đồng tử hắn hóa thành màu hắc ám, đám người chỉ cảm thấy mình như rơi vào giữa vô biên hắc ám, rơi vào trong cặp mắt kia.

- Phốc xuy!

Người vừa nhận ra Lâm Phong còn không kịp có phản ứngđã bị Hoang Địa Ma Kích trực tiếp phá khai cái đầu của hắn, khiến cho hai mắt hắn trợn lên, chết không nhắm mắt.

- Đi!

Những người khác tức giận quát một tiếng, họ phải rời khỏi cái ảo cảnh này, bọn họ còn có năm vị tiểu thành Thánh Vương, không ngờ kinh sợ không dám tái chiến, bọn họ đang sợ hãi .

- Chạy đi đâu.

Hình như trong Hoang Địa Ma Kích có ma khúc lượn lờ, từng tôn Ma Vương hội tụ, xuất hiện ở các đại phương vị, Lâm Phong cầm Hoang Địa Ma Kích trong tay bước chậm mà ra, nhìn hắn giống như ma đầu khiến đối phương mất đi tâm tư chống cự, sự tự tin của họ đã tan vỡ, còn chiến đấu như thế nào, tiếng phốc xuy không ngừng vang lên, từng vị cường giả bị chết, khi chiến đấu chấm dứt, Lâm Phong vẫn cầm Hoang Địa Ma Kích trong tay đứng ở kia, những người khác hoặc là biến mất, hoặc là chỉ còn sót lại thi thể. Mạc Vũ nhìn thấy thân ảnh giống như Ma Thần kia cũng không nhịn được mà sinh ra sự sợ hãi nhè nhẹ, thật là đáng sợ, rất nhiều người trong Vận Mệnh Thần Điện cũng đàm luận qua Lâm Phong, nhưng hắn thật mạnh.