[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2450: Giết đại thành Thánh Vương



- Dao động đại địa gây ra sóng dao động.

Bình Phàm Chí Tôn chứng kiến một màn này thầm nghĩ trong lòng, một kích vừa rồi của Lâm Phong có một cỗ dao động trong đó, hắn thông qua lĩnh ngộ đối với đại địa dẫn phát sóng dao động, tần số dao động thật mạnh làm cho công kích của Lâm Phong trực tiếp cách không buông xuống người đối phương, có được uy lực đáng sợ.

- Gia hoả này, tiến bộ thật nhanh, khó trách lão ngưu coi trọng hắn, ít nhất tương lai hắn có thể đến tầng thứ của ta.

Bình Phàm thầm nghĩ trong lòng, chỉ thấy lúc này công kích của một vị tiểu thành Thánh Vương dừng trên người Lâm Phong, bị một bức tường thạch bích chặn lại, một màn quỷ dị này khiến cho Bình Phàm cũng phải sửng sốt.

- Lực lượng hư không cùng lực lượng đại địa chuyển hoán cho nhau, đầu tiên lấy lực lượng hư không bao vây nơi đây, sau đó lại chuyển hóa thành đại địa, thế cho nên sinh ra loại tình hình này.

Ánh mắt Bình Phàm rất sắc bén, chỉ thấy Lâm Phong dùng một chưởng chụp lên đầu đối phương, thoải mái đánh chết một vị tiểu thành Thánh Vương, hôm nay tiểu thành Thánh Vương đối với hắn không cấu thành uy hiếp gì, tiến đến chỉ chịu chết mà thôi.

- Ta đến giết hắn.

Chỉ thấy một đạo thanh âm rét lạnh truyền ra, đám người tránh ra một lối đi, chỉ thấy một vị đại thành Thánh Vương của Hư Không Thần Điện đi ra, đôi mắt sắc bén xuyên thấu hư vọng, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, người này tên là Nhung Thanh, lĩnh ngộ lực lượng căn nguyên hư không đại viên mãn, ba nghìn năm trước thành tựu đại thành Thánh Vương cảnh, hôm nay hệ căn nguyên thứ hai của hắn cũng đã viên mãn, đó là thủy hệ căn nguyên, mặc dù hai hệ căn nguyên đại viên mãn còn chưa đủ cho hắn có thể hoàn thành lực lượng căn nguyên dung hợp, nhưng thực lực cũng cực kỳ đáng sợ.

- Ta từng chứng kiến biểu hiện của ngươi tại Cửu Tiêu Hội Ngộ, không nghĩ tới trong vài chục năm ngắn ngủi ngươi có thể đứng đối diện với ta, khiến Thần Điện xuất động đội hình bực này đối phó ngươi, cho dù phóng nhãn khắp Cửu Tiêu, ngươi cũng đáng giá để kiêu ngạo .

Nhung Thanh nhìn Lâm Phong chậm rãi mở miệng nói:

- Nhưng chắc ngươi cũng hiểu được, mặc dù nơi này có ba vị vô thượng cường giả trợ giúp ngươi, ngươi vẫn phải chết như cũ, Thần Điện muốn giết ngươi, hơn nữa sẽ không phải một tòa Thần Điện, ngươi làm sao có thể sống được.

Lâm Phong có thể tưởng tượng hung hiểm lần này, cả Đại Vũ Thành bị Phong Thiên Đồ Lục che lại, hắn muốn trốn cũng trốn không thoát, bị chư Thần Điện truy đuổi vây giết, hắn đương nhiên hiểu được tình hình có bao nhiêu nghiêm trọng, nhưng lực lượng của hắn cũng không kém, Bình Phàm lão ca, Tát Lãnh lão ca cũng giúp hắn, còn có đám người ngưu tiền bối nữa, họ đều có cũng có kỳ vọng rất cao đối với hắn, điểm này hắn biết rất rõ, cho dù ngưu tiền bối vẫn luôn lạnh mạc nhưng thật ra rất quan tâm hắn. Nhiều người chờ mong như vậy, làm sao hắn có thể cô phụ bọn họ, cho dù có một đường sinh cơ, hắn cũng muốn sống đi ra ngoài Đại Vũ Thành. Bình Phàm lão ca cùng Tát Lãnh lão ca xuất thủ lần này mạo hiểm rất lớn, có nguy cơ đắc tội Thần Điện, mặc dù bọn nó không để ý, nhưng Lâm Phong để ý.

- Chuyện ngươi không ngờ còn nhiều lắm, có lẽ ngươi cũng sẽ không nghĩ đến, tương lai Hư Không Thần Điện sẽ bị xoá tên ở Cửu Tiêu.

Lâm Phong nhìn Nhung Thanh, thanh âm trở nên lạnh lùng.

- Thật không, ngươi rất bình tĩnh, chẳng biết hung hiểm, vậy nên chớ có trách ta khi dễ hậu bối.

Nhung Thanh cười lạnh, chỉ thấy một cỗ lực lượng hư không mạnh mẽ điên cuồng dao động, khắp hư không giống như hóa thành nhất thể, Lâm Phong cảm giác giờ khắc này Nhung Thanh giống như dung nhập vào bên trong thiên địa.

- Đại địa!

Lâm Phong thở sâu, im lặng cảm thụ nhịp đập của đại địa, giống như bất kỳ dị động của mảnh thiên địa này đều thông qua đại địa truyền lại đến hắn.

- Ông!

Đột nhiên, Lâm Phong lui về phía sau, một tôn thân ảnh lập tức xuất hiện trước người hắn, một đạo ánh sáng hư không sáng chói phách giết qua trước mặt hắn.

- Chậm.

Lâm Phong lui về phía sau, một chút cũng không có bối rối, thời gian này hắn vẫn luôn chiến đấu cùng chín cái đại thành Yêu Thánh, Yêu Thánh so với Nhung Thanh mạnh hơn nhiều lắm, hắn làm chậm lại hư không lợi kiếm đang công kích mình, thân thể nhanh chóng chếch đi, hào quang trực tiếp trảm ở bên cạnh hắn.

- Đóng băng.

Đột nhiên nhiệt độ trong thiên địa giảm xuống, bàn tay Nhung Thanh nắm chặt lại, toàn bộ thiên địa hóa thành hàn băng, thân thể Lâm Phong cũng muốn ngưng tụ thành băng, cảnh này khiến thần sắc Lâm Phong ngưng lại, hàn băng bao trùm thân thể hắn, cùng lúc đó từng tầng nham thạch leo lên trên người hắn, lập tức mang cả thân hình hắn bao phủ lại.

- Hừ.

Nhung Thanh hừ lạnh một tiếng, bước chậm đến trước người Lâm Phong, trong tay bao phủ lực lượng hư không, trực tiếp khắc ở phía trên thân thể Lâm Phong, lần công kích này không có phá vỡ hàn băng tầng ngoài, mà trực tiếp thẩm thấu vào bên trong.

- Hả?

Nhưng mà đúng lúc này, Nhung Thanh mày nhíu xuống, hắn phát hiện công kích của hắn không có công kích lên thật thể, Lâm Phong không có trong nham thạch. Bàn tay khẽ run lên, trong khoảnh khắc trong thiên địa đóng băng xuất hiện từng đạo tia chớp màu vàng, vòm trời giống như cũng xuất hiện hư không điện mang đáng sợ.

- Toái diệt!

Bàn tay Nhung Thanh đánh lên phía trên thiên địa, trong phút chốc toàn bộ thiên địa đã hóa thành hàn băng bị dập nát, tia chớp hư không phá hủy hết thảy, những ai bị đóng băng đếu phải chết, đám người xung quanh điên cuồng thối lui ra xa, thần sắc chấn động. Nhưng đúng lúc này Nhung Thanh lại nhướng mày, hắn nhìn về phía dưới chân chính mình, hình như dưới mặt đất có dao động truyền đến.

- Ông!

Đại địa mênh mông lập tức hướng lên mang thân thể Nhung Thanh trôn vùi vào bên trong, một khối bùn đất xuất hiện từ dưới nền đất, nhìn nó giống như hình người, đúng là Lâm Phong đang ở trong đó, hắn giống như một bộ phận của đại địa, giờ phút này ánh mắt Lâm Phong lạnh như băng, hắn có thể cảm giác được nhịp đập khắp đại địa, cho nên hô hấp cảu mọi người hắn cũng có thể cảm giác được, hắn cũng có thể cảm giác được Nhung Thanh đang bị mai táng trong lực lượng đại địa. Thân ảnh Lâm Phong hóa thành một đạo quang mang, trực tiếp buông xuống trước mặt Nhung Thanh, một đạo chưởng ấn trực tiếp phát ra, công kích khủng bố mang theo sóng đại địa đáng sợ mang đại địa chấn thành bụi bậm, tiếng oanh long đáng sợ truyền ra, thân thể Nhung Thanh cũng bị đánh trúng, sắc mặt cứng đờ, thân thể lung lay giống như sắp đổ.

- Cơ hội!

Đồng tử Lâm Phong phát lạnh, tiếng hét giận dữ truyền ra, nắm tay khủng bố bay thẳng đến đầu Nhung Thanh, nắm đấm mang theo lực lượng áp bách đáng sợ.

- Đông!

Nắm tay không có đánh trúng đầu Nhung Thanh, trong nháy mắt kia thân thể Nhung Thanh bay lên, nắm tay kích trên thân thể Nhung Thanh trực tiếp xuyên thấu thân thể đối phương, nhưng mà trên mặt hắn không có nụ cười thắng lợi, ngược lại, thần sắc Lâm Phong thay đổi.

- Thủy!

Lâm Phong cảm giác công kích của mình đánh lên trên thủy lực lượng, hắn không có chỗ dùng sức, hơn nữa chính mình đối phương mềm nhũn giống như nước khiến công kích của hắn trực tiếp xuyên thấu qua, đây là thủy hệ đại viên mãn, thân thể giống như đều làm từ nước.

- Chết đi.

Trong đôi mắt Nhung Thanh lộ ra một nụ cười lạnh, nhìn Lâm Phong giống như nhìn người chết vậy, thân thể hắn đọng lại, cánh tay Lâm Phong trực tiếp bị đông cứng, nắm tay Nhung Thanh lập tức oanh về phía đầu Lâm Phong, trong nắm tay ẩn chứa tia chớp hư không đáng sợ, hư không cũng phải vỡ nát dưới loại quyền mang này, nếu như nó đánh trúng Lâm Phong, Lâm Phong hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Chậm!

Lâm Phong phóng thích mạn ý cảnh đến cực trí, muốn thả chậm công kích của đối phương, đồng thời nham thạch cũng trực tiếp mai táng thân thể đối phương, nhưng nắm tay đối phương vẫn oanh lên người hắn như cũ, không có mảy may dừng lại. Cánh tay Lâm Phong hơi động, giống như cánh tay hắn chính là nham thạch, nham thạch cùng cánh tay dao động, nhưng hình như không còn kịp nữa rồi, sau khi hắn thoát ly nắm tay đối phương, nắm tay kia vẫn đủ oanh bạo đầu hắn. Thần sắc Bình Phàm ngưng lại, thực lực Lâm Phong không tồi, mới có một hệ lực lượng căn nguyên đại viên mãn mà đã có thể phát huy ra loại uy lực bực này, chỉ có điều Nhung Thanh đã tu hành hai hệ căn nguyên đại viên mãn, dường như thực lực Lâm Phong không đủ để chống lại Nhung Thanh, toàn bộ đại địa cùng thân thể hắn tương dung, hắn tùy thời chuẩn bị xuất thủ.

- Giết!

Đúng lúc này, đột nhiên Lâm Phong bộc phát ra một đạo âm thanh tê rống khủng bố, khiến thiên địa run rẩy, âm ba khủng bố mang theo lực lượng tiêu tan vô biên, nhảy vào trong óc đối phương, trong đó còn có từng cỗ dao động đáng sợ của đại địa, giống như luồng âm ba này cũng được dung nhập thêm lực lượng đại địa trong đó, chúng lần lượt chấn động vào bên trong óc đối phương, giờ khắc này trong đầu Nhung Thanh sinh ra ảo giác rất nặng, giống như công kích của hắn đã tới chỗ Lâm Phong rồi.

- Nhanh.

Cánh tay Lâm Phong có khoái ý cảnh bám vào nên hắn rút tay ra trong giây lát, khoảng cách nắm tay Nhung Thanh đến đầu hắn càng ngày càng gần.

- Ông!

Sau khi Lâm Phong rút cánh tay ra, cả thân hình giống như một cơn gió lui về phía sau, âm ba chấn động vẫn đâm vào tai Nhung Thanh như cũ, chờ lúc hắn tỉnh táo lại thân thể Lâm Phong đã rời xa hắn, sắc mặt hắn không khỏi cứng đờ, vậy mà hắn cũng chưa giết chết Lâm Phong. Nhưng mà dù sao hắn cũng là nhân vật đại thành Thánh Vương, chỉ thấy hắn lại bước chậm mà ra lần nữa, lạnh lùng nói:

- Không nghĩ tới ngươi am hiểu nhiều hệ lực lượng căn nguyên như vậy, tuy không phải đại viên mãn, nhưng vẫn có thể phát huy ra uy lực rất mạnh, trong nháy mắt âm ba công kích ẩn chứa cả âm ba, đại địa, nguyền rủa và ảo cảnh, tổng cộng bốn loại lực lượng căn nguyên, thật khó được, nhưng ngươi không giết chết được ta, thì chỉ có đường chết.

Hình như Nhung Thanh muốn phá hủy lòng tin của Lâm Phong, nhưng mà Lâm Phong lại lạnh lùng theo dõi hắn, hắn thật sự không phá hủy được thủy hệ đại viên mãn sao, hắn không tin, mặc dù thủy nhu vô cùng, không thể gắng sức, nhưng khi công kích đạt tới một trình độ nhất định, vẫn có thể phá hủy từng giọt nước, khiến hắn phải chết. Thân thể Lâm Phong không lùi mà tiến, lại lần nữa công kích ra, khiến cho Nhung Thanh lộ ra một nụ cười lạnh, đúng là không biết sống chết, lại vẫn muốn tới lần thứ hai sao? Chỉ thấy hắn đứng ở kia, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, lực lượng hư không hội tụ, chuẩn bị nhất kích tất sát, hắn sẽ khiến cho Lâm Phong không có cơ hội đào vong nữa. Thân thể Lâm Phong bắt đầu động, giờ khắc này hắn khiến tốc độ của chính mình bay lên tới trạng thái nhanh nhất, nhanh tới cực điểm, nhìn hắn giống như một chùm quang mang bắn về phía Nhung Thanh.

- Oanh!

Lâm Phong đánh ra một quyền, khoái ý cảnh kết hợp trên quyền khiến quyền đầu nhanh như tia chớp, quyền lập tức nhảy vào bên trong thân thể Nhung Thanh, thân thể Nhung Thanh lại hóa thành thủy lần nữa, khiến hắn trở nên vô cùng mềm mại, khiến Lâm Phong xuyên thấu qua, lúc này đây Lâm Phong khiến tay của mình dừng lại bên trong thủy.

- Ngươi không giết được ta.

Nhung Thanh cười lạnh.

- Không có giết chết người sao.

Lâm Phong đáp lại, bàn tay lại run lên lần nữa, đánh về phía trước, ma xát thân thể mềm mại của đối phương, cái run này ẩn chứa khoái ý cảnh, lực lượng căn nguyên đại địa đại viên mãn, dao động điên cuồng chồng lên nhau, tạo thành chấn động khủng bố, tàn phá bên trong nhu thủy, một cỗ tuyệt thế kiếm khí đột nhiên nở rộ, lực lượng chúa tể càn quét mà ra, giống như mang dao động đại địa bao dung ở bên trong, các hạt không gian cũng bị chấn vỡ, nụ cười trên mặt Nhung Thanh cứng ngắc, thân thể hắn bắt đầu phân giải.

- Sao có thể như thế!

Sắc mặt Nhung Thanh trở nên bi thảm, mặt hắn đã bị phân giải, một cỗ kiếm khí hủy thiên diệt địa phóng xạ mà ra, thân thể Nhung Thanh hóa thành một chút bụi bậm, biến mất ở trong hư không, thần sắc Lâm Phong lạnh lùng, khoé miệng hiện lên một nụ cười lạnh, không ai giết không chết.