[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2457: Chiến thần thú



Vận Mệnh Giả nhìn thấy thân ảnh kia thì nở nụ cười nói:

- Người cùng yêu bất đồng, ta thấy chư vị trong này đều là nhuệ khí ngoại phóng, không che dấu chút nào, nhưng mà võ tu nhân loại lại nội liễm một chút, ai nói lúc bọn họ phóng thích nhuệ khí sẽ kém.

- Ma Thiên, nhiều năm trước ngươi liền đánh ra một phen danh khí, trải qua thời gian khí tức nội liễm lắng đọng lại, chuyện này chúng ta tự nhiên hiểu, nhưng Lâm Phong cùng ngươi bất đồng, nghe nói năm đó hắn là cấm kỵ thể, tu thành không đến trăm tuổi đã có cảnh giới như thế, có thể nào không có nhuệ khí.

- Nói thế không có ý nghĩa.

Vận Mệnh Giả cười nói, Thần Phượng tộc ám chỉ hắn mang Lâm Phong đến, sẽ không thảo luận Lâm Phong có nhuệ khí hay không.

- Tới, người tới là khách, huống chi Thần Phượng tộc chúng ta rất có hứng thú đối với cấm kỵ thể, mặc dù khuyết thiếu một chút nhuệ khí, cũng sẽ không ảnh hưởng tới việc Thần Phượng tộc thích Lâm Phong, mà hôm nay Phượng Hoàng Cốc sinh ra thần nữ, có lẽ chuyện này là một phen thiên ý.

Người nọ cười nói, bước chậm rời đi:

- Đúng rồi, các ngươi tùy ý lựa chọn chỗ ở trong khu vực này đi, chỉ cần không có ai là có thể ngồi.

Nói xong, hắn thật sự rời khỏi bên này, lưu lại một đám người ngạc nhiên, mày Lâm Phong khẽ nhăn xuống, chỉ thấy từng đạo ánh sáng sắc bén phóng tới chỗ hắn, hắn tự nhiên hiểu được ý tứ lời nói lúc trước của Ngao Thương Hải nói với hắn, Phượng Hoàng Cốc sinh ra thần nữ, kinh động nhân kiệt Thái Yêu giới, tất cả đều tề tụ ở trong này náo nhiệt một năm, bọn họ vì cái gì làm sao Lâm Phong có thể không biết rõ. Không thể nghi ngờ lời nói của người kia khiến Lâm Phong trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đối phương cố ý làm vậy.

- Lão sư, chuyện Phượng Hoàng Cốc là có ý gì?

Lâm Phong truyền âm hỏi Vận Mệnh Giả.

- Không biết nữa, lần trước ta tới thì nghe nói có không ít người ở trong này ngây người hồi lâu cũng chưa từng nhìn thấy thần nữ, tất nhiên tâm đọng lại lửa giận, hôm nay ngươi lại đến, Phượng Hoàng Cốc làm như vậy, không thể nghi ngờ là đang xúi giục bọn họ, hoặc là muốn nhìn chiến lực của cấm kỵ thể như thế nào, so sánh với thần nữ của bọn họ cũng không chừng, chỉ có điều ngươi tu hành trong thời gian ngắn, hơn nữa mới lĩnh ngộ căn nguyên đại viên mãn, chiến lực không có cái gì đáng khen ngợi cả.

Vận Mệnh Giả đáp lại một tiếng, tâm cũng có chút buồn bực, không biết Phượng Hoàng Cốc có ý tứ gì. Ngao Thương Hải cười như không cười nhìn Lâm Phong, hắn vỗ vỗ bờ vai Lâm Phong nói:

- Mặc dù bọn họ biết Phượng Hoàng Cốc cố ý nhưng vẫn không cho ngươi đẹp mặt như cũ.

- Ta hiểu được.

Lâm Phong đáp lại một tiếng, lập tức nói:

- Lão sư, chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống trước nhé.

- Đi.

Vận Mệnh Giả khẽ gật đầu.

- Chậm đã.

Chỉ nghe một đạo thanh âm truyền ra, Lâm Phong quay đầu lại hướng về phía bên kia nhìn lại, hắn thấy thanh niên yêu dị bên cạnh Tông Càn phóng xuất ra nhuệ khí đáng sợ điên cuồng triển áp về phía Lâm Phong.

- Mấy tên tạp mao tạp điểu luôn đáng ghét như vậy.

Ngao Thương Hải nở nụ cười, khiến cho ánh mắt thanh niên kia chuyển hướng về phía hắn, càng thêm lạnh:

- Ngao Thương Hải, ngươi thực sự xen vào việc của người khác, nhiều năm không có động thủ, hôm nay ta ngược lại muốn nhìn thực lực tứ thái tử Long tộc như thế nào .

- Tông Lâm, tùy thời phụng bồi.

Ngao Thương Hải nhìn chằm chằm về phía đối phương, lạnh lùng đáp lại.

- Ta đến đối phó hắn.

Tông Càn bên cạnh Tông Lâm mở miệng, thần sắc trở nên sắc bén, sự tình lần trước còn chưa tính sổ, hắn cũng muốn thống khoái chiến một trận cùng với Ngao Thương Hải.

- Nếu các vị cũng nghĩ như vậy thì cùng lên xem đi.

Thanh âm của Ngao Thương Hải cũng trở nên lãnh liệt, dứt lời thân thể phóng lên cao, khiến cho yêu thú ở đây lộ ra ánh mắt hưng phấn thị huyết, bọn họ đến đây lâu như vậy, tuy nói là mâu thuẫn không ngừng, nhưng còn không có chân chính phát sinh va chạm quá lớn, hôm nay Ngao Thương Hải khiêu khích, hiển nhiên là muốn chuẩn bị khai chiến .

- Đi.

Thân hình Tông Càn cùng Tông Lâm chợt lóe lên, giống như hai đạo tia chớp kim sắc cắt qua chân trời, nhanh, thật sự là quá nhanh, không hổ là yêu thú có tốc độ đệ nhất.

- Đúng là mấy tên Bằng tộc này có tốc độ rất nhanh.

Vận Mệnh Giả nói nhỏ một tiếng, thân thể bọn họ cũng bay lên trời.

- Nhanh lại như thế nào, Thần Long tộc ta cũng không phải là bất tài.

Ánh mắt Ngao Ma lóe ra, Thần thú tộc trong Thái Yêu giới đều có sự kiêu ngạo của bọn họ. Chỉ thấy từng đạo thân ảnh phá không phi hành, hóa thành từng chùm sáng ở trên bầu trời Phượng Hoàng Cốc, không ai đến quản, tùy ý bọn họ dính vào, rất nhanh đám người gào thét đi tới một mảnh sơn mạch, thích hợp để chiến đấu.

- Các ngươi, ai đến trước?

Ngao Thương Hải bá khí mười phần, ngón tay chỉ về phía Tông Càn cùng Tông Lâm ở phía đối diện lạnh lùng khiêu chiến.

- Ta.

Thân hình Tông Càn lóe lên muốn lao ra, nhưng mà hắn lại nghe Tông Lâm nói:

- Ngươi không được, tuy Ngao Thương Hải kiêu ngạo nhưng thực lực của hắn rất cường đại, ta nghe nói hắn đã có vài hệ căn nguyên đại viên mãn, lại có thêm lực lượng Long tộc, hắn đã có thể so với cường giả nhân loại dung hợp căn nguyên, rất khó đối phó, để ta đến cho.

Tông Lâm là Kim Sí Đại Bằng, hắn không chỉ không khách khí đối với người khác, mà nói chuyện với người một nhà cũng cực kỳ hà khắc, nói thẳng Tông Càn không được.

- Mấy cái chủng tộc thần thú này thật may mắn.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, Ngao Ma có bí pháp cường đại trong trí nhớ, hơn nữa Lâm Phong cũng đọc một chút điển tịch có ghi lại mấy chủng tộc thần thú này có năng lực siêu cường, so với yêu thú bình thường hoặc là nhân loại có khác biết rất lớn, mỗi khi họ bước vào vào một cảnh giới mới, họ có thể giết chết những tồn tại nhân loại bình thường trong cảnh giới đó.

- Lão sư, ngươi có thể nhìn ra nơi này có bao nhiêu thiên tài yêu tộc không sao chứ?

Lâm Phong truyền âm hỏi Vận Mệnh Giả, chung quanh có không ít người quan vọng ở trên hư không, khí tức từng người đều là sâu không lường được, sinh mệnh khí tức rất mạnh, nếu nói sinh mệnh khí tức của nhân loại là hồ nước, thì sinh mệnh khí tức của bọn họ chính là hải dương, máu huyết của thần thú cực kỳ trân quý .

- Thần Long tộc, Bằng tộc ngươi đều đã biết, Thần Phượng tộc cũng có, người có chòm râu kia là Kỳ Lân tộc, hài tử trầm ổn như núi kia là người Thần Quy tộc, nhưng bọn họ thích gọi mình là Huyền Vũ tộc, còn thanh niên làm cho người ta có cảm giác cực kỳ âm lãnh kia, ngươi có phát hiện hắn là ai hay không ?

Vận Mệnh Giả hỏi.

- Ân, đúng là khí tức trên người thanh niên kia làm cho người ta cảm giác rất không thoải mái, giống như là một tồn tại rất cái âm hiểm và độc ác, hơn nữa hắn còn không che dấu chút nào.

Lâm Phong mở miệng nói.

- Đó là thiên tính, bản thể của hắn chính là Đằng Xà, lại sinh ra cánh chim, tính tình cực kỳ âm lãnh, là một loại yêu thú rất nguy hiểm.

Vận Mệnh Giả nói. Lâm Phong khẽ gật đầu, giờ phút này hình dáng của thanh niên Đằng Xà kia là người, hắn giống như nghe được lời bọn họ truyền âm nên dùng một đạo ánh mắt phóng tới chỗ Lâm Phong, khiến Lâm Phong cảm giác cả người có một cỗ lương khí, cực không thoải mái.

- Không thể khinh thường một người nào.

Lâm Phong thầm nghĩ một tiếng, hài tử giống như người kia, thoạt nhìn rất non nớt, không ngờ lại là tồn tại đáng sợ trong Huyền Vũ tộc, quả nhiên ứng nghiệm câu nói kia, tu hành thành tinh sẽ càng ngày càng trẻ tuổi, nếu gặp được một chút tiểu hài tử thực lực cực mạnh thì càng phải cần cẩn thận, đừng nhìn bọn họ là tiểu hài tử mà cho rằng họ trẻ, thật sự họ là những lão yêu quái tu hành vô số năm.

- Hình như bọn họ rất mơ ước thần nữ?

Lâm Phong có chút tò mò, nơi đây có Đằng Xà âm lãnh, tiểu hài tử cấp bậc lão yêu quái, thoạt nhìn có chút chẳng ra gì cả.

- Trong thế giới võ đạo làm gì có ai để ý đến tuổi tác, mà chỉ luận thực lực, hơn nữa mấy gia hỏa này đều mang ý xấu, ai biết bọn họ mơ ước thần nữ rốt cuộc là muốn làm cái gì, có lẽ họ có ý niệm khủng bố gì đó.

Vận Mệnh Giả cười đáp lại. Lúc này Ngao Thương Hải đã chiến đấu với Tông Lâm, Tông Lâm lĩnh ngộ phong, hư không, kim hệ pháp tắc, đều là các hệ căn nguyên đại viên mãn, tốc độ khiến người ta thấy mà rợn người, trong thiên địa tràn ngập bóng dáng của hắn, Lâm Phong cũng ra mắt những tồn tại đại thành có lực lượng hư không đại viên mãn, tốc độ của bọn họ rất đáng sợ, ánh mắt cũng không thể đuổi kịp. Ngao Thương Hải trầm ổn như núi, mỗi một quyền oanh ra đều giản dị và tự nhiên, giống như muốn đánh tan vỡ trời đất, chấn cho hư không cuồng loạn run rẩy, lực công kích tuyệt đối thuộc loại siêu cấp đáng sợ, công kích được xưng là không có nhược điểm của Kim Sí Đại Bằng cũng phi thường cường đại, nhưng hắn không dám chống chọi với Ngao Thương Hải.

- Chỉ biết lấy tốc độ đánh lén hoặc là né tránh sao, không hổ là tạp mao điểu.

- Làm càn.

Tông Càn hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy một đạo sáng chói mắt màu vàng chém về phía bên này, ý tứ khiêu khích mười phần, thần sắc Lâm Phong trở nên lạnh lùng, quyền mang phá không, tiếng oanh long bạo vang, kiếm quang yên diệt.

- Lăn ra đây.

Thân thể Tông Càn lại hướng lên trên lần nữa, chỉ thấy Lâm Phong đứng phía xa, trên người có chiến ý bốc lên.

- Ông.

Lâm Phong bước chậm mà ra, không chút nào yếu thế, hắn cũng muốn nhìn, thần thú cấp bậc đại thành Yêu Thánh mạnh đến mức nào, tuy nói Thần thú có thiên phú bẩm sinh, nhưng là khi những khác yêu thú khác tu luyện đến trình độ nhất định, thần thú cũng không bì được, giống như mấy tôn Yêu Thánh trong cơ thể hắn, họ tuyệt đối là tồn tại siêu cường nhất lưu, bọn họ không nhất định là Thần thú.

- Xuy.

. . Lâm Phong nghe được một tiếng vang rất nhỏ truyền đến, chỉ thấy Tông Càn lập tức mất đi bóng dáng, nhưng mà Lâm Phong không có nửa điểm do dự xuất thủ, nhịp đập đại địa khiến hắn cũng có thể cảm ngộ nhịp đập hư không, bởi vậy hắn có thể nắm bắt vị trí của đối phương, tuy rằng tốc độ di động nhanh đến mức hắn phản ứng không kịp, nhưng nó không ảnh hưởng quá lớn đến việc hắn xuất thủ. Trong nháy mắt Lâm Phong xuất thủ thiên đạo giống như hóa thân thành lực lượng đại địa, vòm trời giận dữ hét lên giống như hải dương, từng tầng chấn động điên cuồng oanh ra, khiến uy lực trong công kích của hắn chồng chất lên nhau, tiếng vang xuy xuy truyền ra, đại địa giống như bị phá mở, nhưng mà có một đạo lưu quang phản hồi trong khoảnh khắc, bắn lên trên hư không, trên đầu Tông Càn xuất hiện vết máu, hiển nhiên vừa rồi hắn đoán sai thực lực của Lâm Phong, bị công kích cường đại oanh trúng.