[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2461: Bị lừa



Tốc độ chảy của thế giới trong cơ thể Lâm Phong đồng nhất với vị trí không gian hắn đang đứng, Lâm Phong bắt đầu chế tạo cơ duyên ở trong chính thế giới của mình, hắn thậm chí chế tạo thánh vận và mời Già Thiên cùng Mộng Tình đi ra ngoài cùng nhau tu hành, còn chính hắn thì đi tìm Thì Lão.

- Tiền bối.

Lâm Phong đứng trước mặt Thì Lão, khẽ hạ thấp người, thái độ rất khách khí.

- Tiểu gia hỏa tìm lão nhân có chuyện gì à?

Thì Lão nhìn Lâm Phong cười híp mắt, nói.

- Tiền bối nói khuyển tử có được thành tựu như vậy do thiên phú của chính nó, vãn bối tất nhiên không tin, đó là do tiền bối dạy dỗ khuyển tử, vãn bối sẽ không hỏi đến, chỉ là muốn hỏi một tiếng, tốc độ chảy của thời gian trong này và ngoại giới chênh lệch bao nhiêu?

Lâm Phong mở miệng hỏi.

- Ta thấy trên người ngươi có khí thế hung ác, chỉ sợ có đại tai nạn.

Thì Lão giống như nói đùa, chưa trả lời vấn đề của Lâm Phong vội, mà lập tức nói:

- Hãy đi đi, không cần hỏi nhiều, ta cái gì cũng không nói cho ngươi đâu.

- Tiền bối, vãn bối có chuyện quan trọng trong người.

Thần sắc Lâm Phong trở nên căng thẳng.

- Vậy thì chính ngươi đi ra ngoài là được.

Thì Lão không thèm để ý nói ra khiến cho đồng tử Lâm Phong co rút lại, không biết phản bác thế nào, chỉ thấy ánh mắt Thì Lão nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, nói:

- Tiểu ngưu ngưu nhìn thấy ta còn không ra gặp sao.

Sắc mặt Lâm Phong cứng đờ, nội tâm hung hăng chấn động, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, tiểu ngưu ngưu? Chỉ thấy hào quang lóe ra, không có ý niệm của Lâm Phong, nhưng thân thể lão ngưu vẫn trực tiếp xuất hiện ở bên ngoài, chỉ thấy bốn vó của hắn hướng về phía trước, nhìn Thì Lão, cung kính nói:

- Bái kiến Thì Lão.

- Ha ha, thiệt nhiều năm rồi, tiểu ngưu ngưu cũng lợi hại như vậy.

Lúc Thì Lão cười rộ thì ánh mắt cũng híp lại thành một đạo khe hở, nội tâm Lâm Phong lại dao động càng thêm lợi hại, lão ngưu từng nói qua, nhiều năm trước hắn đã cùng chủ nhân của hắn đến Hằng Hà Thời Gian, khi đó hắn cũng lĩnh ngộ lực lượng thời gian, mà giờ phút này Thì Lão nói với hắn, đã lâu không thấy, rất hiển nhiên khi đó Thì Lão đã tồn tại. Càng đáng sợ chính là, lấy thực lực lão ngưu, không ngờ hắn vẫn phải bái kiến Thì Lão, như vậy Thì Lão. . .

- Ngưu tiền bối.

Lâm Phong truyền âm với lão ngưu.

- Không cần truyền âm, không thể giấu được cái tai của Thì Lão đâu.

Lão ngưu trực tiếp mở miệng nói:

- Lâm Phong, cái gì cũng không cần lo, cũng không nên hỏi hài tử của ngươi, cứ đi đi.

Sắc mặt Lâm Phong ngưng lại, sau đó khẽ gật đầu, mang theo tâm thần chấn động lui ra, Hằng Hà Thời Gian, đây là bí mật của cấm địa Hằng Hà Thời Gian sao. Sau khi Lâm Phong rời khỏi, lão ngưu đi đến trước mặt Thì Lão, lập tức phủ phục xuống nói:

- Thì Lão, năm đó ít nhiều gì vãn bối cũng được người chỉ giáo nên tiểu ngưu mới có cơ hội lĩnh ngộ lực lượng thời gian, lần này người muốn ra tay giúp đỡ Lâm Phong sao?

- Giúp?

Thì Lão híp mắt lại, lắc lắc đầu:

- Ta không chỉ dẫn hắn đến, hắn và hai con trai có vận khí thật tốt mới tới trong này, người có thể đi vào Hằng Hà Thời Gian mà không chết ta đều đã giúp, giống như nữ oa kia chẳng hạn, nhưng tiểu tử này ta ta sẽ mặc kệ hắn.

- Thần nữ Huyên Phượng Hoàng tộc cũng đến đây sao?

Lão ngưu kinh ngạc nói.

- Không có, đi ta đến một chỗ khác nghỉ ngơi nên thuận tiện cho nàng vài điểm chỗ tốt, không nghĩ tới nha đầu kia lại tới nữa, thật sự là gan lớn, đây là tham niệm đấy.

Thì Lão lắc đầu cười nói.

- Lâm Phong đâu, chẳng lẽ Thì Lão không chuẩn bị đưa hắn đi ra ngoài?

Lão ngưu lại nói.

- Chính hắn tới cùng ta có quan hệ gì đâu, ta chỉ thích mấy đứa con của hắn thôi, hy vọng bọn nó có thể ở lại chỗ này cùng ta, thỉnh thoảng ta sẽ mang bọn nó ra ngoài đi dạo, nhìn xem có gì mới mẻ không.

Thì Lão giống như nghĩ tới cái đồ chơi gì đó, nhất thời nheo mắt lại.

- Thì Lão muốn thu bọn họ làm đệ tử ?

Trong lòng Lão ngưu khẽ run lên, thầm nghĩ vận khí hai con trai Lâm Phong thật nghịch thiên, không ai trong Cửu Tiêu có loại cơ hội này, vận khí này so với cha chúng còn tốt hơn nhiều.

- Ta chưa nói thế, cuộc đời ta khó khăn lắm mới thu được một tên đệ tử, chỉ có điều tên kia lại không hăng hái tý nào, không ngờ chạy đi, bỏ lại một mình lão nhân ta, còn hắn thì ở bên ngoài tiêu dao khoái hoạt, nếu như ta lại thấy hắn đến, không cắt ngang hắn chân mới lạ.

Mặc dù Thì Lão nói như vậy, nhưng ánh mắt lại lộ ra ý cười nhàn nhạt.

- Tiểu ngưu còn muốn hỏi một vấn đề cuối cùng, chủ nhân của tiểu ngưu còn tồn tại không?

Thân thể Lão ngưu khẽ run rẩy, đây là đáp án nhiều năm qua hắn muốn biết nhất.

- Ta đã nói cái gì ta cũng không trả lời mà.

Thì Lão híp mắt nở nụ cười:

- Ngươi cũng đừng ở trong này nói lời khách sáo, ta đang muốn nhìn một chút náo nhiệt bây giờ đây.

Lão ngưu thở dài trong lòng, xem ra hắn muốn hỏi ra cái gì cũng không có khả năng rồi, đối phương cái gì cũng không tiết lộ, giống như lần trước hắn tới nơi này vậy, một lần kia Thì Lão đã giúp hắn, không để ý tới chủ nhân hắn, cuối cùng chủ nhân của hắn cũng mang theo tức giận mà đi, tưởng tượng năm đó chủ nhân hắn là nhân vật bậc nào, cho tới bây giờ cũng không chịu qua uỷ khuất như vậy.

- Đúng rồi, ta có thể nói cho ngươi một chút tin tức.

Đúng lúc này, Thì Lão nhìn lão ngưu nói, khiến cho lòng hắn lại dấy lên một chút hy vọng.

- Vừa rồi ta không có lừa tiểu tử kia chút nào, số mệnh trên người hắn càng ngày càng yếu, có lẽ về sau sẽ rất xui xẻo, nhưng xui xẻo cũng là trưởng thành.

Thì Lão nháy nháy mắt, đôi mắt nhỏ kia giống như có thể nhìn thấu tất cả thế gian. Lâm Phong không biết Thì Lão và lão ngưu nói chuyện gì, hắn cũng không đoán được Thì Lão là tồn tại gì, thậm chí Già Thiên cùng Quỳnh Thánh cũng không đề cập tới, đương nhiên Lâm Phong sẽ không trách hai tiểu gia hỏa này, Thì Lão khủng bố cỡ nào, lão ngưu cũng phải cung kính như vậy thì tất nhiên hai tiểu gia hỏa này là đã được dặn qua, đã đáp ứng đối phương cái gì rồi, thì tự nhiên không thể nói lung tung, bao gồm cả phụ thân như hắn. Sau khi Lâm Phong đi vào trong hành lang thời gian, dựa theo lời nói của Già Thiên hắn cần cẩn thận một chút, ở trong phạm vi ngàn dặm sẽ không có nguy hiểm đến sinh mệnh, không bao lâu sau trước mặt Lâm Phong xuất hiện lực lượng căn nguyên thủy hệ, có một cái hành lang dài gian chảy qua, ngăn chặn đường đi.

- Thiên địa dựng dục căn nguyên.

Lâm Phong đi lên trước, lập tức hắn khoanh chân mà ngồi, nhìn dòng nước lưu động phía trước.

- Thủy, lưu động, mềm mại, tựa hồ không có hình thể, đây là đặc thù của nó, nhưng mà thủy lại có thể đóng băng, còn có thể rét lạnh đến cực trí, một khi thuỷ đạt tới điểm sôi, lại có thể tổn thương đến người, kiếp trước hơi nước có lực tổn thương rất mạnh, có đôi khi lợi hại hơn so với hỏa diễm.

Lâm Phong thì thào tự nói, mấy cái này đều là tính đặc thù của thủy. Thủy còn có thể tùy ý phân giải, phân giải không hạn chế, một giọt nước bắn tung tóe trên mặt đất, có thể lập tức tán thành rất nhiều giọt nước, thủy cũng có năng lực tụ hợp, khi một dòng nước tụ hợp cùng một chỗ, hóa thành thác nước, nước lũ cũng ẩn chứa lực lượng khủng bố.

- Ta phải cảm ngộ tất cả thuộc tính đặc biệt của thuỷ, mới có thể lĩnh ngộ một hệ căn nguyên đại viên mãn.

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, sau đó nhắm mắt lại, hắn muốn mang lực lượng căn nguyên thủy hệ hóa giải, chậm rãi cảm thụ, cuối cùng mang nó dung hợp lại cùng nhau, lúc đó nó chính là căn nguyên thủy hệ đại viên mãn, đây là kinh nghiệm Lâm Phong lĩnh ngộ lực lượng căn nguyên đại viên mãn lúc trước. Lúc Lâm Phong an tâm lĩnh ngộ, Già Thiên cùng Quỳnh Thánh lại xuất hiện ở một cái hành lang khác, bọn họ nhìn thấy Lâm Phong, thần sắc lóe ra.

- Già Thiên, vì sao Thì Lão nguyện ý giúp chúng ta, lại không bằng lòng trợ giúp phụ thân.

Quỳnh Thánh truyền âm nói với Già Thiên.

- Thì Lão là tồn tại dạng gì, chúng ta rất khó hiểu được tâm tư của hắn, những năm gần đây, chúng ta giống như trải qua một giấc mộng ảo.

Già Thiên truyền âm đáp lại.

- Ân, thoạt nhìn Thì Lão giống như dạo chơi, nhưng kỳ thật hắn rất ít nhúng tay vào chuyện bên ngoài, nhớ lần trước ngươi thiếu chút nữa chết đi, hắn cũng không có động.

- Không phải hình như, mà chưa bao giờ nhúng tay.

Ánh mắt Già Thiên lóe ra, nói:

- Quỳnh Thánh, chúng ta cũng cố gắng tu hành, ta nghĩ chúng ta đánh sâu vào một lần, có thể trong trăm năm, mang hai loại lực lượng căn nguyên dung hợp cùng một chỗ hay không.

- Uk.

Quỳnh Thánh gật gật đầu, hai người cùng nhau rời đi. Trong Hằng Hà Thời Gian, Lâm Phong suốt ngày cảm ngộ, lĩnh ngộ lực lượng thủy hệ đại viên mãn, hắn đi vào trong thế giới của chính mình, chế tạo thánh vận, bồi dưỡng nhóm người tu hành trong đó, bọn họ cũng tu hành Thiên Diễn Thánh Kinh, cách mười năm, Lâm Phong lại vì bọn họ giảng thánh đạo một lần, sau đó lại quán đạo thánh vận cho người kiệt xuất trong đó, rốt cục trong năm mươi năm, không gian trong cơ thể Lâm Phong sinh ra một vị Thánh Nhân. Lúc này, Lâm Phong đứng ở bên cạnh một cái hành lang, ánh mắt nhìn về phía trước, hình như ở nơi nào đó có một con sông hư ảo, sông thời gian, mỗi lần đến nơi đây, Lâm Phong lại cảm nhận được cỗ ý cảnh thời gian kia.

- Nhanh, chậm, hai hệ lực lượng này có điểm chung là thời gian, nếu như có thể hoàn toàn chưởng khống lực lượng thời gian, vậy có thể kéo tốc độ chạy của thời gian nhanh hơn, hoặc là giảm bớt tốc độ chảy thời gian, đó chính là tốc độ, thời gian là một loại biến đổi về chất, từ việc thay đổi tốc độ chảy trong không gian, ảnh hưởng đến thời gian.

- Không biết bên ngoài đã qua bao lâu.

Lâm Phong hít một hơi, rồi lập tức xoay người rời khỏi nơi này, mỗi lần cách ba ngày, Lâm Phong sẽ trở về, đứng ở vị này trí, ngẩn người nhìn thời gian bên ngoài. Năm tháng vô tình trôi qua, ngày hôm nay Mộng Tình cùng Lâm Phong bước vào trong này, nàng rúc vào người Lâm Phong, cười nói:

- Thời gian thay đổi, nhưng mà có một số việc, thời gian cũng không thể thay đổi.

- Không thể thay đổi?

Lâm Phong sửng sốt nhìn Mộng Tình.

- Ân, chẳng lẽ ngươi cho rằng thời gian có thể thay đổi tất cả sao, một ngàn năm sau, một vạn năm sau, ngươi sẽ bỏ ta sao?

Mộng Tình nở nụ cười, nhìn Lâm Phong nói.

- Đúng vậy, không có biện pháp thay đổi, thời gian, có thể thay đổi cái gì?

Đột nhiên Lâm Phong ngây ngẩn cả người, thời gian có thể thay đổi cái gì? Tốc độ chảy của thời gian là bất đồng, hắn ở trong này công kích, cùng ở bên ngoài công kích, không phải uy lực giống nhau sao? Thời gian, thời gian! Thân thể Lâm Phong hung hăng run rẩy, rồi lập tức nở nụ cười, bị lừa rồi, hắn bị thế nhân lừa gạt, cũng bị chính mình lừa gạt !