[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2466: Bại cục đã định?



Thần Chú Sư nở nụ cười, mở miệng nói:

- Trận chiến đầu tiên, Vận Mệnh Thần Điện thắng, Hư Không Điện Chủ phái người thứ hai xuất chiến đi.

- Địa Hư, ngươi tới đi.

Chỉ thấy thần sắc Hư Không Điện Chủ không được tốt cho lắm, nếu Khung Tà thắng lợi trận chiến đấu này thì sẽ không có gì trì hoãn , nhưng Khung Tà lại thất bại, như vậy người phía sau cần phải cố gắng, có khả năng còn tồn tại một chút biến số, việc này tất nhiên khiến hắn có chút khó chịu. Nguyên bản trong tính toán của hắn thì dựa vào trận chiến đầu tiên sẽ trực tiếp quyết định ra kết quả của lần ước chiến này.

- Sở Xuân Thu.

Điện chủ của Vận Mệnh Thần Điện mở miệng nói, Sở Xuân Thu bước chậm ra, thân ảnh hai người rơi xuống chiến đài. Lúc này chỉ thấy trên người Địa Hư Thánh Nhân phóng thích ra khí tức mênh mông, hắn không nói gì mà trực tiếp đánh ra một chưởng phát, một chưởng này như thực như hư mà lại giống như không phải thực, thần sắc Sở Xuân Thu ngưng lại, một tiếng bạo vang truyền ra, chưởng lực kia trực tiếp đánh lên trên người hắn, khiến cho tất cả mọi người ngây ngẩn cả người. Sở Xuân Thu của Vận Mệnh Thần Điện, ngày xưa bài danh đệ tam tại Cửu Tiêu Hội Ngộ, lại không chịu được một kích như thế? Thần sắc Địa Hư Thánh Nhân cũng có chút kinh ngạc, nhưng mà chỉ trong khoảnh khắc hắn lại tiếp tục bước tới hướng Sở Xuân Thu, lúc này chỉ thấy thân thể Sở Xuân Thu đột nhiên lùi lại, mở miệng nói:

- Ta tự nhận không địch lại, một trận chiến này, ta nhận thua.

Âm thanh của Sở Xuân Thu hạ xuống, nhất thời trong thiên địa là một mảnh tĩnh mịch, tất cả mọi người đều bị kinh sợ, Sở Xuân Thu coi như một nhân vật truyền kỳ vậy mà không ngờ hắn chưa chiến đã nhận thua?

- Nghiệp chướng.

Lúc này một lão giả của Vận Mệnh Thần Điện giận dữ quát lên một tiếng, thậm chí trên người hắn tràn ra vô tận sát khí. Hắn ngàn vạn lần cũng không thể đoán trước được, Sở Xuân Thu lại trực tiếp nhận thua, điều này chiến thắng mà Không Minh khó khăn mới đạt được uổng phí một cách vô ích.

- Bạch nhãn lang.

- Phản nghịch.

Từng tiếng mắng truyền ra, nhưng mà Sở Xuân Thu lại hồn nhiên giống như không để ý. Lâm Phong nhìn thần sắc Sở Xuân Thu bình tĩnh, trong lòng hắn cũng có chút gợn sóng, hắn không biết Sở Xuân Thu này vì sao phải làm như vậy, mặc dù hắn vô tình, không quan tâm tới những trợ giúp của Vận Mệnh Thần Điện đối với hắn, thì ít nhất hắn cũng nên vì vinh dự của chính mình mà chiến một hồi thì cũng không có gì đáng trách, vì sao hắn lại phải trực tiếp nhận thua, làm như vậy khả năng duy nhất là làm cho kết cục cuối cùng của Vận Mệnh Thần Điện tại tràng ước chiến này là thất bại, bởi vậy sẽ có nguy cơ bị hủy diệt. Sở Xuân Thu, vì sao hắn lại phải hại Vận Mệnh Thần Điện? Không ai biết đáp án, chỉ thấy có cường giả của Vận Mệnh Thần Điện thấp giọng nói:

- Phải tru diệt tên phản nghịch này.

- Không!

Điện chủ của Vận Mệnh Thần Điện lắc lắc đầu, nếu bọn họ tru sát Sở Xuân Thu vậy mặt mũi Vận Mệnh Thần Điện sẽ bị mất hết, chẳng phải sẽ cho người khác lý do nói Vận Mệnh Thần Điện hắn vì đệ tử chiến bại mà tru diệt đệ tử.

- Vì một tên phản nghịch mà làm như vậy thật không đáng, trận chiến tiếp theo.

Vận Mệnh Điện chủ nhàn nhạt nói.

- Như vậy trận chiến thứ hai là Hư Không Thần Điện thắng, trận thứ ba vẫn do Hư Không Điện Chủ phái người ra xuất chiến trước.

Thần Chú Sư trầm ổn như thái sơn, giống như cho dù sự tình gì xảy ra cũng không đủ để khiến hắn động dung, thiếu niên gương mặt hồng hào cùng Binh Chú Giả có vẻ không phấn chấn.

- Bất Diệt.

Đột nhiên Điện chủ của Huyễn Kim Thần Điện mở miệng nói, nhất thời Bất Diệt Thánh Nhân bước ra, cả người Bất Diệt Thánh Nhân lộ ra một tư thái tự phụ, ánh mắt hắn hướng tới Chu Vinh Mãn cùng Hầu Thanh Lâm phía đối diện, chiến ý sắc bén tràn ra.

- Ta đến.

Chu Vinh Mãn nâng chân bước nhanh tới, ánh mắt hắn cũng vô cùng kiêu ngạo.

- Hừ.

Bất Diệt Thánh Nhân hừ lạnh một tiếng, tâm niệm hắn chợt động, trong khoảnh khắc, trên người hắn như có từng đạo kim sắc quang hoàn chói sáng, phát ra tiếng vang giống như sắt thép va chạm, chấn tới màng tai mọi người đều phải phát run.

- Dao động thật mạnh.

Đám người chỉ thấy trên người Bất Diệt có một cỗ dao động vô hình chấn vang tràn ngập ra, làm cho người khác có cảm giác kiên cường và cường đại như vương giả.

- Bất Diệt Thánh Vương có được Bất Diệt Kim Cương Vương Thể, hắn đắm chìm trong Thánh cảnh nhiều năm, quanh thân đều là Kim Cương Vương Thể khiếu môn, uy lực vô cùng mạnh mẽ, thân hình hắn có thể so với Thánh Vương Binh.

Còn Chu Vinh Mãn này biến mất nhiều năm, chỉ có trước kia từng bộc lộ tài năng trong Cửu Tiêu Hội Ngộ, cuộc chiến lần này chỉ sợ sẽ thất bại. Mọi người âm thầm đoán. Đột nhiên trong con ngươi Chu Vinh Mãn hiện lên yêu quang, hắn nâng chân bước ra, cứ như vậy phóng về phía Bất Diệt Thánh Vương có Kim Cương Vương Thể, lúc này hắn đột nhiên oanh giết ra một một quyền. Bất Diệt Thánh Vương sao có thể sợ hắn, lúc này Bất Diệt Thánh Vương cũng trực tiếp đánh ra Kim Cương Chi Quyền, một đạo âm thanh như sắt thép va chạm truyền ra, chấn động màng tai tất cả mọi người, thân thể hai người đồng thời lui về phía sau, không có khí tức khủng bố truyền ra, mà chỉ có cách chiến đấu trực tiếp nhất, nguyên thủy nhất, quyền của hai người va chạm vào nhau, cứng đối cứng.

- Thân thể của Chu Vinh Mãn thật đáng sợ, không ngờ hắn lại có thể cứng rắn chống lại Bất Diệt Thánh Vương.

Tâm thần đám người quan chiến thầm run sợ, chẳng qua một khi Vận Mệnh Thần Điện đã lựa chọn Chu Vinh Mãn tiến lên đối chiến, thì tất nhiên hắn cũng không phải nhân vật tầm thường.

- Đang!

Thân thể Bất Diệt Thánh Vương run lên, một ưuang mang luân bàn kim sắc chấn động từ khiếu huyệt trên thân thể hắn bắn ra, chân hắn lại bước tới phía trước, vẫn như cũ đánh ra một quyền khủng bố, một quyền này phát ra uy lực càng kinh khủng, cả cánh tay hắn hóa thành màu vàng, giống như một cây bất diệt kim cương trụ oanh phá hết thảy. Chu Vinh Mãn phát ra một tiếng gầm nhẹ, hắn cũng trực tiếp oanh ra một quyền, không có thần thông, không có Thánh pháp, mà chỉ có công kích đơn giản nhất.

- Oanh ca!

Âm thanh chân động đáng sợ truyền vào trong tai khiến rất nhiều người đều không thoải mái, luân bàn kim sắc kia từ khuếch tán dao động ra bốn phương tám hướng, giống như có vô số âm thanh sắt thép va chạm với nhau lượn lờ trong hư không.

- Chỉ sợ nắm tay của bọn họ có thể so với Thánh Vương Binh.

Lúc này đột nhiên có người thấp giọng nói, công kích nhìn như đơn giản nhưng chỉ sợ uy lực ẩn chứa trong đó chỉ có tự mình thể nghiệm thì mới có thể cảm nhận được.

- Không sai.

Trên người Bất Diệt Thánh Vương tỏa ra chiến ý khôn cùng, một quang mang kim sắc luân bàn điên cuồng chấn động tràn ra, dường như trong thiên địa có một đạo tiếng chuông vang lên, nhưng mà đạo thanh âm này cũng cực kỳ chói tai, âm thanh chấn động kia khiến cho rất nhiều người có cảm giác tâm thần như muốn vỡ tan, nhưng cỗ chấn động kia lại làm cho người ta cảm giác được một cỗ lực lượng bất diệt đang không ngừng thiêu đốt. Chu Vinh Mãn rống giận một tiếng, trên người hắn xuất hiện nghìn vạn cánh tay, rậm rạp, mỗi một cánh tay của hắn đều vô cùng mạnh mẽ hữu lực, khiến cho người nhìn vào có cảm giác trong đó ẩn chứa lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

- Đang!

Một quyền phá thiên bắn ra, cả người Bất Diệt Thánh Nhân có kim sắc quang hoa lượn lờ giống như ánh mặt trời, trong thiên địa như có tiếng chuông vô thượng ngân vang, một cỗ lực lượng quét ngang thiên địa tràn ra, kim sắc quang mang cắt phá vòm trời, nơi đạo quang mang kia đi qua vạn vật đều phải hủy diệt, Bất Diệt Thành Vương đã đánh ra Thánh pháp công kích của hắn.

- Rống!

Một cỗ khí tức hủy diệt giống như đến từ viễn cổ từ trên người Chu Vinh Mãn phóng lên cao, cánh tay hắn điên cuồng kéo dài ra, từng chút một khuếch trương lên, trong giây lát đã bao phủ toàn bộ bầu trời, che phủ hoàn toàn thân ảnh của Chu Vinh Mãn.

- Ta tên Chu Vinh Mãn.

Một tiếng bạo rống từ trong vô tận cánh tay kia truyền ra, lập tức ngàn vạn cánh tay kia giống như chưa từng có từ trước đến nay, oanh diệt hết thảy, toàn bộ cánh tay của Chu Vinh Mãn cuồn cuộn đánh tới tiếng chuông cũng quang hoa phá thiên phía trước, mang theo uy thế nghiền áp tất cả tràn tới.

- Uy thế thật mạnh, cả hai người đều am hiểu công kích vô cùng cường đại, cảc hai đều chọn phương thức trực tiếp va chạm với nhau.

Sau khi đám người chứng kiến công kích của hai người va chạm vào nhau, cảnh tượng công kích bạo liệt kia đủ để cho tâm thân tất cả mọi người gia tốc tới cực hạn. Nếu như một vị cường giả nửa bước Thánh Nhân chiến đấu cùng bọn họ thì chỉ sợ cỗ bạo liệt kia cũng có thể khiến người này gặp phải hủy diệt, loại uy thế này tuyệt đối có thể so với công kích của Thánh Vương tiểu thành bình thường. Hơn một ngàn đạo công kích va chạm chồng chất lên nhau, thân thể hai người đều bị kim sắc quang hoa cùng với cánh tay bao phủ, chỉ có âm thanb chói tai cùng với tiếng rống giận điên cuồng truyền ra.

- Giết, giết, giết!

Một đạo kim sắc quang mang bổ ra hết thảy, bắn ra khỏi phiến không gian kia.

- Rống!

Tiếng hô điên cuồng mang theo chấn động không gì sánh kịp truyền ra. Trong phiến hư không bị cánh tay bao phủ kia đã xảy có không biết bao nhiêu đạo công kích va chạm vào nhau. Đôi mắt đám người gắt gao nhìn chằm chằm nơi này, cho tới một lúc lâu sau, thanh âm va chạm dần dần bình ổn xuống, hào quang bắt đầu tiêu tán, bên trong cũng lộ ra cảnh tượng khiến mọi người nhìn vào mà cảm thấy ghê người. Chỉ thấy một nửa thân thể của Bất Diệt Thánh Vương đều bị oanh bạo hoặc cắn nuốt mất mà phía trước người hắn có một đầu viễn cổ thần trùng có uy thế giống như thần long, nhưng đầu thần trùng này cũng bị oanh vỡ từng đoạn, một trận chiến đấu này có thể nói là vô cùng tàn nhẫn.

- Ngươi thua.

Bất Diệt Thánh Vương nhìn chằm chằm Chu Vinh Mãn, mặc dù thân mình hắn chỉ còn một nửa nhưng ánh mắt hắn vẫn băng lãnh như trước.

- Rống.

Thần trùng phát ra một tiếng tê rống, sau đó rơi xuống hư không phía dưới, lại một lần nữa hóa thành Chu Vinh Mãn. Một đạo quang mang hòa nhã trực tiếp bám lên thân thể Chu Vinh Mãn, Vận Mệnh Giả bước ra mang Chu Vinh Mãn trở về. Đồng thời Huyễn Kim Thần Điện cũng phái người đưa Bất Diệt Thánh Vương trở về, nhưng mà trận chiến đấu này, Vận Mệnh Thần Điện đã bại.

- Chỉ còn lại hai cuộc chiến cuối cùng, nếu như trận chiến tiếp theo Vận Mệnh Thần Điện lại thất bại mà nói, vậy thì trận ước chiến này cũng không cần tiếp tục nữa.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía bốn người cuối cùng, Lâm Phong, Hầu Thanh Lâm, Thiên Tâm Ma Thánh, cùng với một Thánh Nhân thần bí.

- Chỉ sợ Lâm Phong chiến với Thiên Tâm Ma Thánh nhất định thất bại, e rằng trận ước chiến này, Vận Mệnh Thần Điện sẽ thua.

Sau ngày hôm nay không biết cục diện sẽ diễn hóa thành dạng gì . Tâm thần tất cả mọi người đều nhảy lên, sau ngày hôm nay không biết vận mệnh của Cửu Tiêu sẽ thay đổi ra sao, không nói đến Lâm Phong, phần thắng của Hầu Thanh Lâm khi chiến với thần bí nhân kia cũng không biết là bao nhiêu, rất khả năng hắn sẽ thất bại.

- Đều do Sở Xuân Thu kia phản nghịch, như nếu không phải bởi vì hắn, chúng ta sẽ không lâm vào cục diện như vậy.

Trong đám người của Vận Mệnh Thần Điện, có người thấp giọng thở dài, ba chiến hai bại, đối phương còn có Thiên Tâm Ma Thánh cùng với cường giả thần bí, hy vọng chiến thắng trận chiến đấu này của bọn họ rất nhỏ bé .

- Tiếp tục.

Thần Chú Sư bình tĩnh nói, vị thần bí nhân kia đi ra, khoé miệng hắn mang theo một nụ cười lạnh, xem ra, một trận chiến này đã có thể quyết định thắng bại, Hầu Thanh Lâm từng tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ chiến một trận cùng hắn? Có thể sao?