[Full Audio] Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2471: Phong Ấn Sơn



Quốc gia bị bỏ rơi, một trong bảy đại cấm địa của Cửu Tiêu, nằm ở vùng đất phía cực bắc của Cửu Tiêu thiên đình, nghe đồn nơi này phong ấn rất nhiều tồn tại đáng sợ.

Lâm Phong hộ tống Thần Chú Sư cùng ba vị đệ tử của hắn đặt chân vào trong cấm địa. Đột nhiên, một cỗ khí tức giống như đến từ viễn cổ đập vào mặt. Tiến vào sâu bên trong, hắn dường như nhìn thấy được phế tích của từng tòa thành, hơn nữa mấy cái phế tích này dường như vĩnh viễn sẽ không mục nát, lộ ra một cỗ khí tức tang thương, như vậy có thể thấy được nơi này trước khi bị diệt chính là một thời điểm phát triển cực thịnh.

- Tiền bối, bảy đại cấm địa, có phải đều từng là một phương thế giới không, hơn nữa, lại là những địa phương cô cùng cường thịnh.

Lâm Phong tò mò hỏi một tiếng, hắn đã bước vào vài cái cấm địa, Thái Cổ Ma Quật, Thần Mộ, Hằng Hà Thời Gian, Thần thú mộ địa, hôm nay cũng chỉ có La Phù Thiên cùng Diệt Tuyệt Đảo là hắn không có đặt chân qua, hắn có loại cảm giác, mấy cái địa phương này có khả năng đều từng là những địa phương cực kỳ huy hoàng.

- Có thể xem như vậy.

Thần Chú Sư cười nói, đột nhiên, từ trong một mảnh phế tích có một hắc trảo vô cùng phong duệ bắn tới nơi này, đánh về phía mọi người. Thủ chưởng Thần Chú Sư chợt huy động, công kích của hắc trảo kia trực tiếp chìm vào trong một cỗ phong bạo sau đó liền biến mất, nhưng mà lúc này vẫn có một cỗ hơi thở khủng bố lượn lờ trong hư không, chợt có tiếng gầm rống từ phế tích bên dưới truyền đến, ánh mắt Lâm Phong hướng tới nơi phát ra âm thanh kia, chỉ thấy nơi này có một đầu lâu xuất hiện, tóc dài màu đen dường như đã che phủ cả chiếc đầu lâu, chỉ có một tấm khuôn mặt lộ rất, rất dọa người, công kích vừa rồi do quái vật này phát ra .

- Bị phong ấn.

Trong mắt Lâm Phong hiện lên một chút dị sắc, xem ra lời đồn quả không sai, Quốc gia bị bỏ rơi thực sự có quái vật bị phong ấn.

- Trong này nơi nơi đều là phế tích, rất đáng ghét, chúng ta đi nhanh một chút.

Thần Chú Sư tiếp tục nói, đột nhiên đám người Lâm Phong giống như bị một cỗ thời gian ý cảnh bao phủ, cỗ thời gian ý cảnh này có tốc độ chảy nhanh hơn so với thời gian chi lực mà Lâm Phong tìm hiểu được. Cuồng phong thổi qua thân thể bọn họ trên hư không, phía dưới có rất nhiều quái vật xuất hiện nhưng căn bản lại không gặp được bọn họ, đây là lực lượng cường đại mang đến tự tin. Cho dù nơi này là cấm địa thì có làm sao, Thần Chú Sư đã là tồn tại đỉnh phong trong Cửu Tiêu, mặc dù là đang ở trong cấm địa thì cũng không có gì khiến hắn kiêng kị. Đám người Lâm Phong đã ở trong tại mảnh địa vực này ba ngày, vượt qua một chút địa vực không có giới hạn khiến Lâm Phong sinh lòng cảm thán, dựa vào thực lực của Thần Chú Sư cũng vẫn phải đi lâu như vậy thì có thể tưởng tượng ra được phiến cấm địa này vô cùng mênh mông. Hơn nữa Lâm Phong còn phát hiện, Thần Chú Sư đều tiến thẳng về phía trước, bất cứ chướng ngại gì ngăn cản hắn đều trực tiếp phá vỡ hoặc vượt qua. Ba ngày sau bọn họ tiến vào một mảnh hoang mạc, tại bên trong hoang mạc có một tòa cổ bảo làm từ hắc đồng đứng sừng sững ở đó.

- Chúng ta tới rồi.

Thần Chú Sư bước chậm ra, đám người phía sau liền bước theo, tiến vào trong hoang mạc cát vàng cuồn cuộn, hắn lập tức đi tới trước cửa cổ bảo, mở miệng nói:

- Lão bằng hữu tới làm khách.

- Oanh long long!

Lúc này đại môn hắc đồng chậm rãi mở ra, lộ ra một pháp trận tỏa ra hào quang sáng chói.

- Đi thôi.

Thần Chú Sư mỉm cười, mang theo đám người Lâm Phong đi vào trong, ngay sau đó, Lâm Phong phát hiện bản thân xuất hiện trong một phiến không gian khác. Nguyên khí thiên địa trong phiến không gian này vô cùng dư thừa, bầu không khí vô cùng yên lặng, bầu trời xanh lam, hồ nước lăn tăn gợn sóng giống như tiên cảnh chốn nhân gian. Đám người Lâm Phong đứng ở trên một mảnh sơn mạch, xung quanh có thành trì đông người qua lại, phía trước có một sơn mạch lóe ra ánh hào quang giống như thần sơn đứng sừng sững trong thiên địa đón nhận ngàn vạn người tín ngưỡng.

- Phong Ấn Sơn.

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, khiến cho Thần Chú Sư nhìn về phía hắn, cười nói:

- Ngươi cũng biết Phong Ấn Sơn?

- Thế giới Phong Ma.

Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn từng nghe Đoạn Phong nói Phong Ma Đại Đế trong Phong Ấn Sơn tại Quốc gia bị bỏ rơi.

- Xem ra ngươi hiểu biết không ít.

Thần Chú Sư nở nụ cười, nói:

- Đi, chúng ta lên núi.

Đám người Lâm Phong bước theo Thần Chú Sư, trong lòng bọn họ có chút rung động. Trong tiểu thế giới này Phong Ma Đại Đế cực kỳ nổi danh, hơn nữa, hắn rất có thể chính là người sáng lập nên tiểu thế giới kia, nghe nói hắn chính là tồn tại đại năng siêu cấp từ thời viễn cổ, hắn có thể phong ấn cả thần ma, có được lực lượng cái thế, mà Thần Chú Sư cũng là một tồn tại cực kỳ cổ lão, tại vô số năm trước đã được tôn xưng đệ nhất nhân trong giới luyện khí của Cửu Tiêu. Tất nhiên, Thần Chú Sư có quen biết với Phong Ma, nếu không, dựa theo lời nói của Đoạn Phong thì người ngoài không thể tiến vào nơi này, mà Thần Chú Sư lại có thể tìm được lối vào, hơn nữa tiến nhập vào đại môn hắc đồng, đi vào trong thế giới này. Trên Phong Ấn Sơn, có thể tùy ý thấy được những cường giả qua lại, cường giả Đế cảnh rất nhiều, cường giả Thánh cảnh cũng có không ít, nội tình nơi này làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, đây tuyệt đối là địa phương cùng một cấp bậc với Thần Điện. Không bao lâu sau, chỉ thấy hai cường giả Thánh cảnh xuất hiện, bọn họ nhìn thấy Thần Chú Sư mỉm cười nói:

- Thần Chú Sư tiền bối đã đến.

- Ân, sư tôn các ngươi còn tốt chứ.

Thần Chú Sư cười nói.

- Sư tôn ngài vẫn rất tốt, chỉ là sư tôn gần đây rất nhàn rỗi nhàm chán, thường xuyên nhắc đến vài lão bằng hữu cũng không đến thăm hắn.

Một thanh niên nở nụ cười, nói:

- Tiền bối, chúng ta tới gặp sư tôn đi.

- Tốt.

Thần Chú Sư đi theo phía sau bọn họ, lúc này chỉ thấy một thanh niên cười hỏi:

- Tiền bối lại nhận thêm một vị đệ tử từ khi nào?

Trước kia Thần Chú Sư có ba người đệ tử, mà giờ phút này, nơi này lại có bốn người đi theo sau, nên hắn nghĩ Lâm Phong cũng là đệ tử của Thần Chú Sư.

- Không, hắn không phải đệ tử của ta.

Thần Chú Sư nở nụ cười nói, khiến cho thần sắc thanh niên kia có chút kinh ngạc, không ngờ Thần Chú Sư lại dẫn theo một người xa lạ đến Phong Ấn Sơn, việc này khiến bọn họ cảm giác có chút cổ quái.

- Tam sư huynh, ngũ sư huynh.

Lúc đám người Thần Chú Sư đi lên phía trên sơn mạch, lại có một hàng thanh niên tại xuất hiện, lúc này có một người đi tới, khi hắn nhìn thấy Lâm Phong thì đồng tử co rút lại.

- Là ngươi?

Đế Thế vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy Lâm Phong.

- Tiểu sư đệ, các ngươi nhận biết hắn?

Thanh niên được gọi tam sư huynh hỏi.

- Nhận biết, người này từng muốn chiến được Tiên Thiên Nguyên Thể mà sư tôn đặt ở Kỳ Thiên Thánh Đô, hắn vô cùng càn rỡ, không nghĩ tới hôm nay hắn lại dám đến Phong Ấn Sơn.

Đế Thế nâng chân tiến về phía trước, đột nhiên một cỗ khí tức mạnh mẽ, vô cùng khủng bố đã đánh về phía Lâm Phong. Sau khi Đế Thế thu hồi Tiên Thiên Nguyên Thể liền bế quan tu luyện, hiện nay thực lực của hắn đã tiến bộ rất lớn.

- Không được làm càn.

Vị tam sư huynh kia quát lạnh một tiếng, nói:

- Còn không mau đến bái kiến Thần Chú Sư tiền bối.

Ánh mắt Đế Thế chợt cứng đờ, lập tức hắn nhìn về phía Thần Chú Sư, người này chính là Thần Chú Sư mà sư huynh từng đề cập qua, vậy mà hắn vẫn còn quá nhỏ, chỉ mang hình dáng thiếu niên, người nọ vận khí thật tốt, lại có thể bái vào làm môn hạ của Thần Chú Sư sao.

- Vãn bối nhập môn chưa lâu, không biết ngài là Thần Chú Sư tiền bối, mong tiền bối thứ lỗi.

Tư thái Đế Thế cũng vô cùng khách khí, hắn khẽ hạ thấp người với Thần Chú Sư:

- Nếu biết hắn là đệ tử của tiền bối, ta sẽ không gây khó dễ hắn.

- A?

Trên mặt Thần Chú Sư lộ ra một chút ý cười, nói:

- Hắn cũng không phải đệ tử của ta, các ngươi có chút mâu thuẫn cũng bình thường, không bằng ngươi hãy tự mình giải quyết với hắn, ta cũng không muốn quản.

Thần sắc Đế Thế lóe lên, lập tức hắn nhìn về phía Lâm Phong, nói:

- Một khi đã tiền bối đã nói như thế, ta đây cung kính không bằng tuân mệnh.

Đế Thế bái nhập vào Phong Ấn Sơn không lâu, trên người hắn nhuệ khí mười phần, vừa vặn ngày thường hắn khó có cơ hội biểu hiện, lần này vừa lúc mượn Lâm Phong biểu hiện bản thân một phen. Lúc này chỉ thấy hắn nâng chân bước ra, từng đạo phong ấn chi lực trực tiếp xuất hiện trên bầu trời bắn về phía Lâm Phong. Đồng thời thân thể hắn đánh ra một đạo lực lượng mạnh mẽ nhằm về phía Lâm Phong.

- Thời gian.

Tâm niệm Lâm Phong chợt động, nhất thời tốc độ chảy của thời gian quanh thân hắn trở nên nhanh hơn, trong mắt Đế Thế, tốc độ của hắn dường như bạo tăng mười lần, một cỗ lực lượng chân động kinh khủng đánh ra, toàn bộ công kích trước người Đế Thế đều bị phá vỡ, thân thể hắn bị chấn bay ngược ra, chấn động đáng sợ trước người hắn khiến thân thể hắn bị đẩy ra phía xa, khiến cho sắc mặt Đế Thế tái nhợt. Trên mặt hai gã đệ tử khác liền hiện lên một chút dị sắc, lập tức nói với Đế Thế:

- Sư đệ, còn không đa tạ vị bằng hữu này thủ hạ lưu tình.

Sắc mặt Đế Thế cứng ngắc, hắn sao có thể tiến bộ nhanh như vậy.

- Đế Thế, một trăm năm, không được lên Phong Ấn Sơn tu luyện.

Đột nhiên có một đạo thanh âm truyền đến, khiến cho sắc mặt Đế Thế vô cùng khó coi, hắn xoay người lại khom người nói với thân ảnh vừa đi tới kia:

- Sư tôn, Đế Thế biết sai.

- Hãy đi đi.

Người vừa tới này phất phất tay, Đế Thế biết sư tôn nói một không hai, chỉ có thể khom người nói:

- Đệ tử tuân mệnh, trăm năm sau lại đến bái kiến sư tôn.

Dứt lời, hắn xoay người rời đi.

- Lâm Phong đại ca.

Thân ảnh Đoạn Phong xuất hiện bên cạnh Phong Ma, hắn tươi cười đi tới, đôi mắt hắn không ngừng lóe ra, hắn thật không ngờ lại có thể gặp được Lâm Phong tại Phong Ấn Sơn.

- Đoạn Phong.

Lâm Phong nở nụ cười, hắn lập tức nhìn về phía Phong Ma, nói:

- Vãn bối Lâm Phong, ra mắt Phong Ma tiền bối.

- Ân, ngươi cứ coi như là đang ở thế giới của bản thân, không cần khách khí.

Phong Ma bình tĩnh gật đầu, hắn lập tức nhìn về phía Thần Chú Sư, cười nói:

- Lão gia hỏa, đã bao lâu rồi ngươi không tới thăm ta .

- Cũng đã mấy ngàn năm rồi.

Thần Chú Sư cười nói.

- Lần này, có phải có chuyện gì mới đến.

Phong Ma nhìn Thần Chú Sư nói.

- Ha ha, ta thật có chuyện tìm ngươi, ngươi hãy giúp ta luyện chế một kiện binh khí.

Thần Chú Sư nở nụ cười, hắn lập tức nhìn về phía Lâm Phong:

- Lấy kiếm của ngươi ra, ta giúp ngươi cải tạo.

- Tốt.

Tâm niệm Lâm Phong chợt động, Chúa Tể Chi Kiếm xuất hiện, hắn đưa kiếm cho Thần Chú Sư, hắn không có đoán trước được Thần Chú Sư tìm Phong Ma là vì giúp hắn đúc lại kiếm.