Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình

Chương 1552: Em là tiểu tình ca của anh (120)



“Ngủ dậy phát hiện trêи cổ có một sợi dây chuyền.” Thời Niệm Ca không thể giấu nổi niềm vui sướиɠ trong lòng mình, đè lên người anh, sau đó kéo chiếc dây chuyền ra: “Đẹp quá, đây là bản giới hạn, sao anh mua được vậy? Anh chuẩn bị lâu rồi đúng không? Vậy mà giấu em, không cho em biết! Anh đeo giúp em từ khi nào thế? Tối qua em uống chút rượu, sau đó lại ngủ mê man, không biết gì cả, còn nữa, anh bế em về phòng à?”

Tần Tư Đình nheo nheo mắt tủm tỉm cười, thò tay vỗ vỗ lưng cô: “Mới sáng sớm đã nhào đến đây, líu lo nhiều câu hỏi như vậy, anh biết trả lời câu nào trước bây giờ?”

“Phải trả lời hết.” Thời Niệm Ca đang vô cùng vui vẻ, thời gian dư giả, hận không thể bám rịt lấy anh cả ngày, cứ vui vẻ ở đây em hỏi anh trả lời cả ngày cũng được, ước gì cô hỏi bao nhiêu anh sẽ trả lời bấy nhiêu.

Tần Tư Đình thở dài rồi nở nụ cười, cô vẫn nằm trong lòng anh, anh cứ thế dứt khoát ôm cô ngồi dậy, sau đó lại dựa vào sô pha, Thời Niệm Ca ngồi bên cạnh anh, anh nhìn dây chuyền trêи cổ cô: “Tối hôm qua sau khi em ngủ, anh đeo giúp em, là quà sinh nhật cho em.”

Thời Niệm Ca vui như trẩy hội, sờ sờ dây chuyền: “Trước đây em vô tình nhìn thấy, ý nghĩa của chiếc vòng này, người luôn ở trong tim tôi, đúng không?”

Tần Tư Đình nheo mắt lại: “Em không biết e thẹn là gì à, biết đến thế rồi mà còn hỏi?”

Thời Niệm Ca quay sang nhìn anh: “Sao không thể hỏi, bạn trai em bày tỏ tình cảm với em, tặng em dây chuyền, sao em phải giấu chứ.”

Với tính cách chuyện gì cũng hiện rõ lên mặt như Thời Niệm Ca, Tần Tư Đình đã sớm quen rồi, khóe môi vui vẻ cong lên.

“Anh vẫn chưa nói với em, món này khó mua lắm, sao anh có được vậy?” Mắt Thời Niệm ca sáng rực nhìn anh, lộ rõ niềm vui thích không hề giấu giếm.

“Có người thân kinh doanh trang sức ở Pháp, đầu năm nay, họ mua được dây chuyền, sau khi anh biết họ mua được, tháng trước đặt giao đến đây, vừa hay đến trước ngày sinh nhật em.”

Quả nhiên đã chuẩn bị từ sớm.

Người đàn ông này bình thường chẳng nói chẳng rằng, cứ thế âm thầm tung một chiêu, cảm giác tủi thân do hai ngày không được gặp anh thoáng chốc biến mất tăm.

Thời Niệm Ca vui vẻ tựa vào vai anh.

Sáng nay cô vui lắm, vừa mở mắt xuống lầu là nhìn thấy anh, dáng vẻ vừa ngủ dậy của anh, đôi mắt hơi lim dim, trong trẻo, không hề sắc bén lạnh lùng như bình thường, mặc dù không ngủ cùng nhau, nhưng cảm giác thức dậy có nhau, tựa như vô cùng thân mật.

Hôm sau, bên phòng thí nghiệm có người gọi điện đến, nói thí nghiệm tháng trước của mọi người có kết quả rồi, lãnh đạo thành phố rất vui, mọi người vất vả cả tháng trời, vừa hay bây giờ là năm mới, giáo sư Dương cho mọi người đến hội quán suối nước nóng lớn nhất Hải Thành để nghỉ ngơi, thời gian cuối tuần này, cũng chính là ngày mốt.

Sau khi nghe nói ông ngoại mời mọi người đến suối nước nóng, Thời Niệm Ca cúp điện thoại quay về phòng mình tìm áo tắm, bình thường cô ít khi ra ngoài bơi, áo tắm hai năm rồi chưa mặc, màu sắc và kiểu dáng là loại phổ biến, cô nghĩ đến cảnh Tần Tư Đình cũng đi, cô vội vàng rủ Triệu Tiểu Thanh ra ngoài dạo phố, mua áo tắm mới.

Thời Niệm Ca ít khi chủ động rủ người khác cùng đi dạo phố mua quần áo, bình thường toàn là cô theo Triệu Tiểu Thanh và Tề Bảo Bảo đi tản bộ, giúp họ chọn kiểu dáng, hôm nay là lần đầu tiên cô chủ động, cứ thế đi thẳng đến cửa hàng đồ tắm.

“Niệm Niệm cậu định đi bơi hay định làm gì thế?” Triệu Tiểu Thanh hỏi.

“Ngày mai phải đến suối nước nóng.” Thời Niệm Ca cầm một bộ đồ tắm màu trắng ướm lên trước người: “Đẹp không?”

“Đẹp, cậu da trắng dáng đẹp, mặc kiểu nào cũng đẹp, màu trắng càng tôn da hơn.” Triệu Tiểu Thanh thật là bình luận: “Bộ bên cạnh cũng đẹp kìa, cậu thử xem.”

Thời NIệm ca nhìn theo tay cô bạn đang chỉ, trông thấy một bộ bikini bé xíu màu đen, quay lại trừng mắt với cô bạn: “Sao mình mặc kiểu đấy được?”

“Sao lại không được?” Triệu Tiểu Thanh cười gian sau đó sấn lại gần nói: “Vừa rồi mình còn nghĩ sao tự nhiên cậu muốn mua áo tắm, nhìn vẻ mặt lúc cậu cầm bộ này thì biết ngay, nhất định có liên quan đến Tần Thần, cậu định mặc cho cậu ấy xem à? Nếu đã cho cậu ấy xem, đương nhiên phải khác rồi, phải đem lại cảm giác, để Tần Thần biết được vóc dáng của cậu không phải bình thường, cậu cũng đồi núi trập trùng nhé…”

Triệu Tiểu Thanh vừa nói vừa chọt chọt vào vòng một của Thời Niệm Ca, những bộ bình thường không nói làm gì, vừa bó vừa dễ hoạt động, còn bộ bikini màu đen kia mặc dù rất đẹp, nhưng thật sự quá…. lộ liễu, hai bên chỉ toàn là dây.

Bộ đồ màu trắng cô cầm trong tay là kiểu dáng hơi kín đáo, phía dưới còn có một vạt váy bao bên ngoài, sau khi cầm thử bộ màu đen, cô quay người nhìn trong gương, ướm lên xem thử.

Bởi vì là quần áo mặc trực tiếp lên da, hơn nữa lại ở cửa hàng cao cấp, nhất định không để người khác thử mặc thật, chỉ có thể ướm bên ngoài.

Cô nhìn qua nhìn lại cả buổi trời, thật sự cô thích bộ màu đen hơn, nhưng ngày mai phải ra ngoài với những người ở chỗ ông ngoại, đều là nhân viên trong phòng thí nghiệm, không phải ra ngoài một mình với Tần Tư Đình…

Cho dù bình thường cô và Tần Tư Đình ở trong nhà không có ai, cô cũng không thể không biết xấu hổ mà mặc bộ này được, nếu như ngày mai bị ông ngoại bắt được, chắc chắn sẽ đánh gãy chân cô.

Cuối cùng Thời Niệm Ca chọn bộ màu trắng, kiểu dáng kín đáo xinh đẹp, chỉ lộ vai và một chút ở lưng, ở dưới có váy, kiểu nhu mì ngoan hiền, chất vải co dãn thoải mái, cô quyết định mua luôn.

Buổi tối sau khi về nhà cô đứng trước gương mặc thử, vô cùng hài lòng.

Trước khi ngủ cô còn hưng phấn nhắn tin với Tần Tư Đình, hỏi anh ngày mai mấy giờ dậy, mấy giờ xuất phát, Tần Tư Đình trả lời rất nhanh, cô vui vẻ tán gẫu với anh, Tần Tư Đình hiểu rõ cô bạn gái nhỏ này của mình, dù cô nói gì anh cũng trả lời.