Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình

Chương 1563: Em là tiểu tình ca của anh (131)



Sáng hôm sau, Thời Niệm Ca định cùng Tần Tư Đình đến trường, nhưng ba cô nói sẽ lái xe đưa cô đi học, nên cô mặt mày méo xệch theo ba đến trường.

Sau khi đến trường, ba cô biết hôm nay ông ngoại có giờ dạy, cũng đợi trong trường một lúc, nhưng cô không được vào lớp, sáng nay mới bị réo lên phòng làm việc của ông ngoại, cô phải ở đó nói chuyện với hai người một hồi.

Sau đó ba nhắc đến nhà họ Đường, nói gần đây nhà họ Đường ở Hải Thành càng lúc càng phát triển, rất nhiều tiền cọc đã được thanh toán kịp thời, gần như chính thước bước lên hàng những công ty danh giá, ba cũng nói đến việc trước đây ở nước ngoài ba của Đường Thiệu có đến gặp ông để nói về chuyện của hai đứa nhỏ, hi vọng sau này hai đứa vẫn có thể làm bạn.

Từ “bạn” trong lời của ba Đường Thiệu, nhất đinh là ám chỉ người yêu, ai mà chẳng hiểu.

Thời Niệm Ca gần như quên béng người này, đột nhiên có người nhắc đến, xem ra khó tránh được việc cô phải cùng họ gặp người nhà họ Đường, có lẽ sắp có chuyện hợp tác làm ăn gì đó, hơn nữa ba của Đường Thiệu luôn muốn cô trở thành con dâu tương lai của ông, không biết trước mặt ba mình ông ta đã nói những gì rồi, khiến ba cô phải đến tận đây để nói hộ.

Mặc dù ông ngoại không thích những chuyện như vậy, nhưng gia tộc kinh doanh, khó tránh khỏi những chuyện kết giao hoặc thù địch, chỉ lạnh lùng nói Niệm Niệm còn nhỏ, thời gian học y rất dài, không có thời gian cho những chuyện này, như ngầm cảnh cáo ba cô, kết quả của cuộc nói chuyện là, trưa nay muốn dẫn cô ra ngoài dùng bữa.

Toàn bộ hành trình cô đều ngồi một bên im lặng lắng nghe, mặt mũi méo xệch.

Tại sao ngày ấy mẹ lại để ý ba nhỉ? Người đàn ông họ Thời này khi còn nhỏ thì không quan tâm đến cô, lớn lên lại muốn bán con gái, cho dù chỉ là một bữa cơm, nhưng ông biết rằng cô không vui mà.

Thời Niệm Ca đi thẳng ra khỏi phòng làm việc của ông ngoại, sau đó ba cô gọi điện thoại cô cũng không nhận, vì cô mải tất bật lên lớp nên không nghe.

Sáng nay Tần Tư Đình có việc bên hội sinh viên, Thời NIệm Ca ngồi một mình hai chỗ, tâm tình tệ vô cùng.

Cho đến trưa, ba cô đến thẳng đó tìm cô, xe đậu bên ngoài cổng trường, nghe nói Đường Thiệu và ba anh ta đã ở đó.

Thời Niệm Ca ngồi trong giảng đường, suy nghĩ phải ứng phó với việc này thế nào, gặp Đường Thiệu và ba anh ta cũng chẳng sao, nhưng nếu lúc đó họ tìm cách tác hợp hai người họ, vậy không thể trách cô trở mặt được, hồi lớp mười một cô còn trẻ người non dạ, nhà cô cũng chỉ cho rằng hai đứa nhỏ quen nhau cùng lắm cũng chỉ nắm tay, tình cảm đơn thuần, nhưng căn bản cô chưa từng thích Đường Thiệu.

Lúc đó còn nói cái gì mà cứ quen trước, sau này vun đắp tình cảm sau, nhưng mà chuyện này không phải nói được là được, bây giờ còn ép cô phải đồng ý, cô sợ bản thân sẽ lần đầu tiên chống đối ba mình.

Ra khỏi cổng trường, quả nhiên trông thấy xe ba cô đậu ở đó, Thời Niệm Ca đang bước đến, di động điện nhiên rung lên, cô định lấy ra xem, phía sau vang lên giọng nói của Đường Thiệu: “Niệm Niệm!”

Cô dừng lại, quay đầu nhìn Đường Thiệu Đứng phía sau, sau khi tốt nghiệp cấp ba gần một năm rồi không gặp lại nhau, không có phản ứng gì, còn anh ta tóc hơi ngắn hơn một chút, có thể do học đại học thể thao, phải vận động nhiều, nên thoạt nhìn cơ thể cường tráng hơn nhiều.

Hơi khác với người thiếu niên cô từng biết, cũng biết giữ chừng mực hơn.

Nhưng cũng chẳng thay đổi được ấn tượng của Thời Niệm Ca với anh ta.

Cô chào qua quýt: “Ừ, Đường Thiệu, lâu rồi không gặp.”

“Em định đến xe của chú đúng không? Anh cũng lái xe, em muốn đi xe anh không?” Đượng Thiệu chỉ một chiếc xe ở phía khác.

Thời Niệm Ca nhìn về phía đó mới thấy sau xe ba cô là chiếc xe thương vụ của ba Đường Thiệu, tiếp đến là một chiếc xe Audi màu xanh mới cóong.

“Không cần, tôi đi xe ba tôi.” Thời Niệm Ca nói xong thì đến xe ba mình mở cửa ra, sau đó đóng cửa, không nhiều lời với anh ta nữa.

Đường Thiệu đứng bên ngoài hơi xấu hổ, nhưng anh luôn biết tính cách cô là như thế, thời trung học cô cũng vậy, lúc thì rạng rỡ như mặt trời, nhưng lúc không để mắt đến ai thì thật sự vô cùng xa cách, ngay cả liếc mắt một cái cũng lười.

Ba Thời đang ngồi trong xe, chú Thái lái xe, chú Thái không nói gì cả, ba Thời nhìn Thời Niệm Ca vừa ngồi vào xe: “Đừng có vô lễ như vậy, đứa nhỏ Đường Thiệu này khá lắm, cho dù con không thích thằng bé, làm bạn cũng được, sau này qua lại, con cũng chẳng chịu thiệt.”

Thời Niệm Ca không muốn trả lời, nhưng nghĩ một chút, cô chỉ ‘vâng’ một tiếng, rồi không nói gì nữa.

Ba cô nhìn thấy cô vâng dạ lấy lệ nhưng chẳng thèm để tâm, ông chẳng nói gì nữa.

Xe dừng trước cửa một khách sạn, Thời NIệm Ca nhìn tên khách sạn, là khách sạn bảy sao lớn nhất Hải Thành, cô biết bữa ăn này nhà họ Đường mời, xem ra một năm này nhà họ Đường thật sự phất lên, vung tay không tiếc tiền.

Ngay lúc Thời Niệm Ca sắp bước vào khách sạn, khóe mắt mắt lướt qua dòng chữ nhỏ bên trước cửa, cô quay lại nhìn chăm chú.

Hóa ra là nguyên đổng sự trưởng của tập đoàn Tần Thị đích thân đề bút, đó chẳng phải ông nội của Tần Tư Đình sao?

Cô lại quan sát xung quanh một lúc, lúc vào khách sạn, nhân viên tiến đến chào, cô thấy một lễ tân thân thiện nê khẽ hỏi: “Khách sạn này của công ty nào ở Hải Thành vậy?”

Lễ tân biết đây là cô chủ nhỏ của nhà họ Thời, mỉm cười vô cùng khách sáo: “Là của Tần Thị ở Hải Thành.”

Thời Niệm Ca: “…”

Cô đến địa bàn nhà họ Tần ăn cơm cùng Đường Thiệu ư?

Sao đột nhiên cảm thấy sống lưng hơi lành lạnh nhỉ.

Thời Niệm Ca im lặng một lúc, không nói gì cả, xoay người đi theo ba đến phòng ăn đã được đặt trước, vừa đi vừa xem di động, lúc này mới biết trước khi lên xe Tần Tư Đình nhắn tin cho cô.

Tần Tư Đình: [Em đang ở đâu.]

Lúc này cô cảm thấy vô cùng áp lực vì mấy chữ của Tần Tư Đình, sáng nay anh có việc ở hội sinh viên, có lẽ buổi trưa quay về định dẫn cô đi ăn cơm, kết quả quay về lại không thấy người đâu.

Cô nhìn ba mình và ba con nhà họ Đường đã ngồi yên vị trong phòng, cô nói muốn đến nhà vệ sinh rồi lập tức quay đầu đi thẳng, vừa vào phòng vệ sinh, cô tựa vào vách tường, cúi đầu trả lời tin nhắn: [Em ra ngoài ăn cơm với ba.]

Cô nghĩ thêm một lúc, cảm thấy không cần giấu anh, cô không muốn có hiểu lầm giữa họ, nhắn tiếp một tin: [Có cả Đường Thiệu và ba anh ta.]