Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1082: Mời câu cá, đi Mãn Vị Lâu



Ngư sư huynh lên tiếng:

“ sở dĩ hàng năm bình thường cũng không cần bổ sung một lượng lớn Vô ảnh linh ngư làm cái gì cả, nhưng lần này Nhất nguyệt bí cảnh vừa xong, chúng ta Thanh Vân Tông đại thắng, tông môn tốc độ tu luyện được đẩy mạnh lên rất đáng kể, số lượng phá chướng đan tự nhiên cũng tăng lên, ta bên này nhận xuống nhiệm vụ áp lực cũng lớn.

Mà tất cả thứ này, không phải đều liên quan đến sư đệ sao?”

Triệu Vô Cực khinh bỉ liếc hắn một cái, ta giúp tông môn lập công, bây giờ cũng có thể đem chuyện này trách lên đầu ta rồi?

sư huynh, ngươi thật biết đùa a!

Triệu Vô Cực hỏi lại:

“ sư huynh, cái này chính là sự tin tưởng của các trưởng lão dành cho ngươi a!”

Ngư sư huynh nghe xong lập tức vung tay:

“ cái gì tin tưởng chứ cái này tin tưởng ta không muốn tiếp, nhưng vẫn phải tiếp.

Sư đệ, tiếp theo đó sự tình ngươi chẳng phải là nên cùng sư huynh đồng tâm hiệp lực giúp Thanh Vân Tông chúng ta đánh ra một mảnh thành tích vang dội, khiến cho đám đệ tử ở tông môn có đủ tài nguyên tu luyện hay sao?”

Triệu Vô Cực nhíu mày, nói nghe hay lắm, không phải là công việc của ngươi hay sao, giờ lại muốn kéo thêm ta xuống nước giúp ngươi làm việc sao? Hắn chần chừ nói:

“ sau đó?”

Ngư sư huynh lúc này chợt vỗ đầu nói ra:

“ ách, quên cùng ngươi giải thích.

Sự tình chính là như thế này.

Bình thường nhánh sông đều sẽ không có cái gì đặc biệt tính chất như là Vô linh trường hà, nhưng các nhánh sông một khi đổ vào Vô linh trường hà sẽ rất nhanh chóng bị nhiễm lên cái này đặc chất, trở thành Vô linh trường hà nước, mang mạnh mẽ tính bài xích linh lực.

Vì sao xảy ra hiện tượng này, Vô linh trường hà rốt cuộc là từ đâu mà ra, tại sao hình thành, tất cả những câu hỏi này đến giờ cũng chưa ai giải đáp được.

Mà cái kia Vô ảnh linh ngư có môt cái đặc điểm chính là nó ở Vô linh trường hà thì sẽ không tàng hình, ở trong nước bơi qua chúng ta dựa vào mắt thường cũng có thể quan sát được một chút bóng mờ.

Nhưng nếu nó thoát khỏi Vô linh trường hà tiến nhập vào nhánh sông bình thường, chỉ cần vượt qua một cái ngắn ngủi thời gian thích ứng, như vậy nó sẽ cực nhanh ẩn thân mất, cho dù là Hóa thần kì cường giả dùng thần thức điều tra cũng khó mà điều tra ra nó tung tích, cho dù điều tra ra muốn bắt dữ cũng không dễ, quá tốn công sức, hóa thần kì lão tổ cũng không rảnh đi làm mấy thứ này”

Triệu Vô Cực lên tiếng:

“ chúng nó từ Vô linh trường hà chạy tới nhánh sông để làm gì?”

Ngư sư huynh lập tức đáp:

“ đẻ trứng a!”

Triệu Vô Cực ngạc nhiên, cái này cùng cá hồi một dạng a, trở lại chốn cũ để đẻ trứng, sau đó lại quay về với Vô linh trường hà a!

Triệu Vô Cực lại hỏi:

“ thế cái này trứng có thể tìm tới được sao?”

Ngư sư huynh lắc đầu:

“ nhánh sông tuy nhỏ nhưng cũng có mấy chục mét, bên dưới tối om như mực, mà trứng của đám cá này thì bé tí, bị đẻ vào trong bùn đất thì ai có thể tìm được a!

Cho dù tìm được thì thế nào?

Sư đệ a, đám trứng này cùng Vô ảnh linh ngư đều là không thể chăn nuôi.

Đã có người từng thử, nhưng kết quả đều là thất bại.

Bọn nó cần sống trong môi trường đặc biệt như là Vô linh trường hà, bởi vậy chỉ có thể sử dụng thuần thiên nhiên!”

hắn ngừng một chút lại nói:

“ trước đây rất nhiều lần chúng ta đã từng thử ở chỗ cửa sông nơi Vô linh trường hà cùng nhánh sông tiếp giáp chặn bắt Vô ảnh linh ngư bởi vì bọn hắn nghĩ, Vô ảnh linh ngư vừa từ Vô linh trường hà đi ra, không hề trở thành trạng thái ẩn thân, bởi vậy càng dễ dàng săn bắt

Nhưng qua nhiều lần thử nghiệm, bọn hắn liền từ bỏ việc này.

Đầu tiên Vô ảnh linh ngư bơi rất khỏe, xung kích lực rất mạnh, bởi vậy muốn bắt nó chỉ có thể dùng lưới đánh cá quăng ra để bắt.

Nhưng Vô ảnh linh ngư vảy rất sắc, phía trước miệng lại có một cái mũi nhọn có phá linh đặc hiệu, nếu là pháp khí loại hình lưới quăng xuống bắt chúng nó, chúng nó sẽ rất dễ dàng liền phá hư lưới sau đó đào thoát.

Bọn hắn nếm trải một lần thất bại sau, đổi nguyên liệu làm lưới thành phàm vật, lần này hiệu quả so với lần trước tốt hơn một chút, nhưng cuối cùng vẫn là bị Vô ảnh linh ngư cho xông phá, tay trắng mà về!”

Triệu Vô Cực gật gù:

“ như vậy mà nói, muốn chặn đánh Vô ảnh linh ngư liền không thể rồi?”

Ngư sư huynh gật đầu tiếp tục nói ra:

“ chỗ kia gần với Vô linh trường hà, bởi vậy mọi người linh lực bị áp chế rất lợi hại, cho dù lưới có hoạt động đi nữa, bắt lên cũng chỉ vài đầu, mà công sức bỏ ra lại không nhỏ, bởi vậy từ đó về sau mọi người đều không tiếp tục dùng cách này nữa!”

“ thế trước kia tên luyện đan sư kia làm sao bắt được Vô ảnh linh ngư?”

“ hắn? hắn cũng là một phần may mắn mà thôi, phế hết sức chín trâu hai hổ mới bắt được a!”

“ồ, như vậy chúng ta muốn làm thế nào mới có thể bắt được đám này Vô ảnh linh ngư? bọn nó nghe tên liền biết vô hình vô ảnh a, bắt không dễ chứ?”

Ngư sư huynh cảm giác Triệu Vô Cực bắt đầu hứng thú vui vẻ nói:

“ đương nhiên là chúng ta có đối sách khác.

Nhân loại tu sĩ đối với Vô ảnh linh ngư thèm khát, lại bị bọn nó qua mặt, bởi vậy không hề cam tâm.

Sau đó có người phát hiện ra Vô ảnh linh ngư nhắm tới giống như là Lam Nguyệt hồ liền tới đó dò xét.

Quả nhiên công phu không phụ lòng người, tên tu sĩ kia đúng là phát hiện ra được đám kia Vô ảnh linh ngư đúng là đi tới chỗ này, phát một bút muộn tài.

Đáng tiếc, trên đời này không thiếu hữu tâm nhân, cũng không có tường không lọt gió.

Cuối cùng vị trí kia bị mọi người phát hiện, lại rơi vào tay các đại thế lực cùng nhau ăn chia!”

Triệu Vô Cực vuốt vuốt cằm, nói như vậy Vô ảnh linh ngư ở Lam nguyệt hồ rất đông đúc a, không biết địa phương này rốt cuộc địa hình như thế nào, có gì đặc biệt hay không?

Ngư sư huynh nói tiếp:

“ Lam Nguyệt Hồ là một cái bốn phía rừng cây, quang cảnh rộng rãi hồ lớn.

Rất nhiều tiểu nhánh sông đều đổ về đây, lại từ hồ bắt đầu đổ ra Vô linh trường hà, linh khí rất sung túc, là một nơi địa linh phúc trạch.

Hồ này hình dáng khá tròn, bởi vậy Đại Chu hoàng triều mang cái này hồ xẻ ra giống như xẻ một cái bánh, cho mỗi thế lực một góc nhỏ, càng về phía trung tâm cái này giới hạn lại càng nhỏ, trong lúc săn bắt Vô ảnh linh ngư không thể vượt quá cái này địa phận.

Mà chúng ta hình thức săn bắt cũng từ vung lưới đổi thành câu cá, bởi vì lưới không chịu nổi trên lưng Vô ảnh linh ngư cái kia sắc bén vảy cá, nhưng nếu là câu cá, vậy thì chúng ta hoàn toàn có thể chiến thắng được bọn nó!”

Triệu Vô Cực hiếu kì hỏi:

“ Lam Nguyệt Hồ cũng không phải là Vô linh trường hà, đám người kia không sử dụng các loại võ kĩ thần thông đem Vô ảnh linh ngư bắt lên sao?”

Ngư sư huynh lắc đầu:

“ không dễ, hơn nữa một khi sử dụng sức phá hoại to lớn võ kĩ đánh xuống, chết được bao nhiêu Vô ảnh linh ngư không biết, nhưng đám còn lại đều trốn, như vậy người khác muốn bắt cũng bắt không được a.

Bởi vậy tất cả thế lực đều đồng ý với nhau, ở trên điều kiện không dùng uy lực to lớn vũ kĩ công kích gây nhiễu loạn tiền đề, mọi người dựa vào bản sự đi câu cá

Ai câu được nhiều người đấy tông môn liền càng có lợi.

Làm như vậy cũng hạn chế việc Vô ảnh linh ngư bị đánh bắt quá ác, dẫn tới hàng năm sản lượng giảm bớt!”

Triệu Vô Cực gật đầu, đám người này còn biết bảo tồn nha, xem ra tư duy không tệ.

Triệu Vô Cực lại hỏi:

“ cái khác linh ngư cũng không giống bọn hắn Vô ảnh linh ngư sinh sản hàng năm như vậy a.

Phải biết linh thú có những loại trăm năm mới sinh sản một lần, bọn hắn một năm sinh sản một lần như vậy, số lượng chẳng lẽ không bùng nổ qua sao?”

Ngư sư huynh cười nói:

“ cái này sư đệ lại không cần lo lắng, bởi vì bọn hắn sống ở trong Vô linh trường hà cũng không dễ, hẳn là bị các loại khác ăn thịt cự thú cho ăn đi không ít, bởi vậy mỗi năm số lượng đều bảo trì ở một cái mức độ nào đó, không dễ gì có sự bùng nổ!”

Triệu Vô Cực hít một hơi, sau đó hỏi nhìn thẳng vào Ngư sư huynh:

“ như vậy nói, vì sao sư huynh lại tìm ta? sư huynh sao tự tin ta sẽ giúp sư huynh?”

Ngư sư huynh một mặt khổ sở nói:

“ sư đệ a, vừa nãy ta giúp ngươi giải vậy, ngươi như vậy đối xử ta sao?”

Triệu Vô Cực cười nói:

“ Sư huynh,đây là địa bàn của ngươi, có người cố tình muốn đến gây bất lợi cho ta, ngươi không ra mặt thì trở về tông môn nhất định không thoải mái đi?

Ta là Thanh Vân Tông dòng chính đệ tử, ta tới đây hẳn là ngươi cũng nghe được phong thanh, bên trên ban xuống nhiệm vụ bảo vệ ta a?

Đây là trách nhiệm của ngươi một trong không phải sao?”

Ngư sư huynh xấu hổ nói:

“ Nhưng năm nay cũng là vì ngươi mà sư huynh ta đây lượng công việc tăng gấp bội, nếu không làm ra đủ số này linh ngư, chỉ sợ sư huynh cũng phải xui xẻo a!

Ta nghe nói ngươi từ nhỏ thông minh, thủ đoạn cực kì đa dạng, đối với loại này tràng diện hẳn là có không ít kế sách a?

Hơn nữa lần này thi đấu tông môn đặc biệt coi trọng, đám người của tứ đại môn phái cũng nhìn chằm chằm vào thành quả của Thanh Vân Tông chúng ta, chỉ cần chúng ta hơi tỏ ra yếu thế một chút, bọn hắn sẽ không ngần ngại mở miệng khinh thường khích bác.

Chúng ta là Thanh Vân Tông đệ tử, phải vì tông môn vinh nhục mà chiến, cái này sao có thể nhịn được?

Hơn nữa đi câu cũng là một việc rất cần thể lực sự tình, đám kia linh ngư dãy rất khỏe, sư đệ vừa nhìn qua liền biết là nội ngoại kiêm tu tu sĩ, lực lượng chắc chắn không nhỏ, cái này sự tình rất hợp với ngươi a?”

Triệu Vô Cực nhíu mày, hắn không phải là không cùng Thanh Vân Tông có cảm giác đồng vinh đồng nhục, nhưng chuyện này thật không liên quan đến hắn quá nhiều a.

Cho dù hắn nhúng tay vào, cũng là tự kiếm chuyện cho mình mà thôi.

Hắn muốn từ chối:

“ sư huynh, chuyện này..”

Ngư sư huynh lập tức chặn lại hắn:

“ sư đệ đừng vội từ chối, cái này tuy nhìn là một việc đơn giản, mỗi năm chúng ta đều làm, nhưng năm nay khá đặc biệt, Thanh Vân Tông chúng ta cần Vô ảnh linh ngư đặc biệt nhiều, người khác sẽ không bán lại đồ vật này cho chúng ta để chúng ta càng mạnh lên, bởi vậy nếu ngươi có thể giải quyết việc này, ở trong mắt các trưởng lão là một bút công tích không nhỏ, đối với ngươi sau này ở tông môn tranh đấu là một cái thành tựu tô điểm thêm cho ngươi, để cho ngươi càng có quyền lực nói chuyện a!

hơn nữa, việc này cũng không khó, tham gia một lần cho biết, chẳng lẽ sư đệ lại sợ đám người kia sao?”

Ngư sư huynh một bộ vì tông môn làm cống hiến, lại là phân tích tình hình, uy bức lợi dụ một loạt,tất cả đều là vì muốn kéo lên Triệu Vô Cực tham gia lần này sự kiện.

Có thể thấy, hàng năm hắn làm tốt, năm nay lại cần Triệu Vô Cực cùng hắn giúp đỡ, bên trên đẩy xuống áp lực là cỡ nào to lớn.

Bởi vậy hắn cần một cái người cùng hắn chia sẻ áp lực, mà Triệu Vô Cực không thể không nói là một cái rất tốt đối tượng.

Nếu như vẫn không đạt chỉ tiêu, Ngư sư huynh có thể mượn chuyện này nói ra, hắn cùng Triệu Vô Cực cái này thiên tài còn không làm nổi, một mình hắn sao đủ sức, không thể trách phạt hắn được a!

nhưng mà, Ngư sư huynh giống như tính sai.

Triệu Vô Cực đối với sự việc lần này đã lên hứng thú.

Đầu tiên, hắn muốn xem cái này Lam Nguyệt Hồ cùng Vô ảnh linh ngư rốt cuộc có cái gì đặc biệt chỗ.

Tiếp theo là cùng đám người tứ đại môn phái so đấu cao thấp một phen.

Rảnh rỗi đi câu câu cái cá, thả lõng một chút tự thân cùng đám người bên cạnh.

Tiện đường nhặt công trạng, sau này dễ dàng hơn ở trong tông môn đấu tranh chính trị lên tiếng.

Cuối cùng chính là, hắn không sợ rắc rối, hắn cũng không tin lần này sự tình là cái gì to lớn rắc rối.

Bởi vậy Triệu Vô Cực bỗng nhiên gật đầu nói ra:

“ tính ra cũng sắp đến thời gian, còn một tuần nữa a!

Sư huynh tìm tới ta thật đúng thời điểm, ta đồng ý với ngươi, tiếp theo sẽ tham gia cái này Lam Nguyệt Hồ tỉ thí, ngươi sắp xếp người bên ngươi nhường ra cho ta ba cái tiêu chuẩn đi, ta mang theo của ta nữ nhân đến chơi một chút!”

Ngư sư huynh đầu tiên nghe Triệu Vô Cực nói đồng ý liền vui mừng hớn hở, nhưng sau đó nghe Triệu Vô Cực vừa mở miệng liền muốn 3 vị trí có chút khó khăn:

“ sư đệ, tổng cộng cũng mười vị trí, trong đó có tính cả ta.

Một lúc nhường ra 3 vị trí, đến lúc đó chỉ sợ hiệu quả đánh bắt sẽ giảm mạnh a

Hơn nữa việc này rất cần thể lực tốt, bởi vậy nữ nhân có được không?”

hắn chính là sợ Triệu Vô Cực dùng tâm thái chơi đùa đến làm việc, dù sao đây là hắn nhiệm vụ chứ không phải chơi, đánh bắt không lên nổi số lượng còn tụt xuống, đến lúc đó hắn sẽ là người bị mắng cẩu huyết lâm đầu a!

Triệu Vô Cực cười nói:

“ yên tâm đi sư huynh, mấy cái nữ nhân của ta thể lực rất tốt.

Hơn nữa, ngươi cứ như vậy thiếu tự tin sao? Không phải lúc nãy chiến ý hừng hực, không sợ đám người mấy môn phái còn lại cùng Hoàng tộc sao?”

Ngư sư huynh ngượng ngùng cười một cái:

“ đúng vậy, là sư huynh ta quá lo lắng rồi.

Sư đệ muốn ba, vậy thì ba! Bên ta cũng sẽ xếp lại thân thủ, sư đệ chuẩn bị một chút, tuần sau chúng ta trực tiếp tiến về Lam Nguyệt Hồ a!”

Triệu Vô Cực gật đầu:

“ ta cũng phải tiến cung diện thánh, tạm thời không thể cùng sư huynh ngồi bàn bạc kĩ lưỡng hơn được.

Sư huynh, ngươi giúp ta một chuyện.

Mấy cái con sông ở gần đây hẳn là không ít yêu ngư a? tìm một chỗ nào đó có đặc biệt nhiều ăn thịt người yêu ngư giúp ta, ta muốn trong ngày mai sẽ có được bọn hắn tin tức!”

Ngư sư huynh khó hiểu nhìn Triệu Vô Cực, đang yên đang lành muốn cùng yêu ngư gây chuyện làm gì?

Hắn cẩn thận hỏi:

“ sư đệ, yêu ngư tuy cảnh giới thấp nhưng không dễ chơi.

Ngươi chọc bọn hắn làm gì?”

Triệu Vô Cực mỉm cười không đáp, một bộ sơn nhân tự có diệu kế bộ dáng, cuối cùng Ngư sư huynh không thể không đồng ý xuống dưới, giúp hắn thu thập thông tin.

Hai người bắt đầu phân ra, Triệu Vô Cực cũng trở lại phòng.

Trở lại phòng sau hắn tỉ mĩ nghĩ lại một lần sự tình.

Ngư sư huynh hẳn là chịu áp lực lớn nên muốn kéo hắn lên, giúp hẳn đỉnh áp lực cho bản thân.

Một hồi kể lể uy bức lợi dụ sau, Triệu Vô Cực cũng đồng ý.

Trong thâm tâm Ngư sư huynh, chỉ sợ xem lần này hi vọng cũng không lớn.

Nhưng Triệu Vô Cực dám đồng ý đương nhiên là vì hắn không sợ rắc rối, cũng muốn xem xem, cái này sự kiện rốt cuộc có cái gì độc đáo chỗ, bởi vậy mới đồng ý.

Bên trong hẳn là không có cái gì bẫy rập âm mưu quỷ kế loại hình, Triệu Vô Cực cũng khá yên tâm.

Không phải là đi câu cá thôi sao, hắn cần gì phải sợ?

...........

Cùng Ngư sư huynh chia ra, Triệu Vô Cực lúc này mới rảnh rỗi tìm đến tam nữ.

Nhìn thây Tư Nhã Huyên cái này tiểu cô nương một mặt còn có chút buồn bã, Triệu Vô Cực sờ đầu nàng nói:

“ tiểu Huyên xinh đẹp đáng yêu a, có muốn ca ca dẫn ngươi đi ăn đại đùi gà hay không?”

vừa nhắc tới đại đùi gà, Tư Nhã Huyên bụng lập tức ột ột vang lên

Nàng cả ngày hôm nay ăn hết nhiều khổ sở, lại là mấy trận khóc to, cũng rất đói bụng.

Triệu Vô Cực muốn đưa nàng đi ăn cơm, nàng đương nhiên muốn a.

Tư Nhã Huyên lập tức vui vẻ lên, gương mặt cũng hiện lên mấy phần sáng láng:

“ tốt, tiểu Huyên đói bụng rồi, ca ca dẫn tiểu Huyên đi ăn đi!”

vừa mất người thân duy nhất là mẫu thân, bây giờ Triệu Vô Cực cùng mấy nữ chính là Tư Nhã Huyên duy nhất người quen ở bên cạnh, bởi vậy nàng đối với Triệu Vô Cực có chút ỷ lại cùng dựa vào, giống như một con thuyền nhỏ tìm được bến đỗ tạm thời trong cơn mưa bão to lớn của cuộc đời vậy.

Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn nàng:

“ vậy được, hôm nay chúng ta tới Mãn Vị lâu, ta cũng muốn nếm thử, tay nghề của vị này linh trù nổi tiếng nhất Thiên Mệnh thành rốt cuộc có bao nhiêu kinh diễm!”

Triệu Tiếu Tiếu cùng Tiểu Mai, tiểu Lan đồng thời mỉm cười, bọn hắn cũng rất muốn nếm thử xem, linh thực rốt cuộc có bao nhiêu ngon a.

Tiểu Lan cho dù là lão bản của Tiên Y phường ở Thiên Mệnh thành, nhưng nàng tiền lương so với người khác nhiều, nhưng cũng chưa đến nỗi có thể đi vào nơi xa hoa như Mãn Vị Lâu tiêu hao.

Ăn mấy món giá rẻ còn được, nhưng như vậy đối với nàng tu vi tăng lên quá nhỏ bé, lại có ích gì?

không bằng để lại tìm cơ hội đổi tài nguyên tu luyện khác a.

Bởi vậy được Triệu Vô Cực mời đi, mấy cái nữ nhân đương nhiên vui sướng.

Lần này một đường đi tới cũng không gặp cái gì yêu thiêu thân, cho dù Thiên Mệnh thành rộng lớn công tử ca lại nhiều, cũng không thể ngày nào đi ra đường cũng gặp người đang gây chuyện a

Còn cái gì bỗng nhiên có người nhảy ra chặn đường muốn nữ nhân của ngươi sau đó bị ngươi phản công đánh một trận tơi bời, dạng này não tàn tình tiết, chỉ có ở trong tiểu thuyết mới có thể xuất hiện mà thôi.

Ba người đến Mãn Vị lâu thời điểm, một cái tiểu nhị nhìn trên người mấy người ăn mặc sang quý, lập tức cười hì hì chạy tới đón lấy:

“ các vị quan khách, muốn dùng gì sao?”

Triệu Vô Cực trên tay một thỏi bạc xuất hiện ném cho hắn nói:

“ tầng trên còn phòng không?”

tầng một Mãn Vị lâu cũng có bàn ăn, người ăn ở đây cũng là người giàu có, nhưng Triệu Vô Cực cảm giác quá hỗn tạp, hắn muốn yên tĩnh.

Tiểu nhị cầm trong tay mười lượng bạc, lập tức ánh mắt sáng lên, quả nhiên là nhà giàu công tử ca a, ra tay thật hào phóng.

Hắn vội vàng cúi người mời:

“ công tử, mời đi theo ta!”

Triệu Vô Cực gật đầu, theo tiểu nhị bước chân được dẫn lên lầu hai, rất nhanh liền đi vào một cái phòng riêng.

Tiểu nhị cười hì hì nói ra:

“ khách quan, muốn dùng gì?”

“ của các ngươi Mãn Vị lâu có 36 món trấn lâu linh thực a?”

“ không sai, khách quan nếu đã biết, vậy thì có muốn ta giúp ngươi đề cử một vài món ngon hay không?”

trong lòng tiểu nhị vui mừng, vừa mở miệng liền chọn linh thực, quả nhiên có tiền.

Linh thực ở đây ăn tiêu tốn là Linh thạch mà không phải bạc.

Một cái Linh thạch hạ phẩm liền tương đương với 10 lượng hoàng kim, là 1000 lượng bạch ngân a, cái giá này quả thật đối với hắn một cái nho nhỏ tiểu nhị mà nói, đời này ăn không lên nổi.

Nhưng mà làm tiểu nhị cũng có chỗ tốt, gặp phải khách có tiền liền được boa, nếu không ngại bẩn liền có thể nhân lúc người khác ăn xong linh thực còn thừa kiếm vài miếng ngon bỏ miệng, cũng không hẳn là một cái tồi công việc.

Bao ăn bao uống bao nhà ở, mỗi tháng có lương, thỉnh thoảng còn được ăn ké linh thực, cái này công việc quả thật tiện sát người bên ngoài, làm cho người ta nhìn mà ao ước a.

Nếu không phải hắn có chút quan hệ chen chân vào được chỗ này Mãn vị lâu, chỉ sợ cả đời này cái công việc này cũng không đến lượt hắn.

Triệu Vô Cực sảng khoái nói ra:

“ tất cả các món mỗi món một phần dọn lên đây, thêm một chai rượu thượng hạng!”

“ách!”

Tiểu nhị lập tức sững sờ, mỗi loại một phần? Đây là 36 phần a, đối phương đi chỉ 5 người, trong đó một tiểu cô nương, nhìn qua cũng không ăn được bao nhiêu, thật muốn tới nhiều như vậy.

Triệu Vô Cực biết hắn suy nghĩ liền cười nói:

“ không cần ngây ra, cứ theo ta nói dọn lên!”

“Vâng, công tử!”

tiểu nhị rất nhanh liền rời đi, Triệu Vô Cực cũng không ngại không ăn hết, dù sao hắn nếu mở ra toàn lực ăn uống, đừng nói 36 món, 72 món hắn cũng có thể ăn xong.

Cho dù ăn không xong, thả Tiểu Hoàng ra cho nó ăn, đảm bảo có thể ăn sạch.

Chả mấy khi có thể ra ngoài đi ăn, Triệu Vô Cực cũng không thể ngược đãi bản thân a.

Tiểu nhị rất nhanh liền mang thêm mấy người bưng số lớn thức ăn đi tới, bày đầy một bàn.

Hắn rót rượu cho Triệu Vô Cực, sau đó cười hì hì đứng lui ra một bên.

Triệu Vô Cực hiểu ý, lại ném tới một thỏi bạc, phất tay đuổi đi.

Nhìn một bàn đủ các màu sắc hương vị món ăn, mùi thơm nức mũi khiến cho người ta nước miếng ứa ra, đám nữ nhân hai mắt đều lóe lên tinh tinh.

Nhất là Tư Nhã Huyên, nàng chỗ nào gặp qua tràng diện như thế này, nhất thời đều mộng, nhìn thức ăn ngây người.

Triệu Vô Cực gắp cho nàng một miếng thịt, cười nói:

“ Tiểu Huyên, ăn đi, không cần ngại!”

Tiểu Huyên thấy Triệu Vô Cực hành động, khóe mắt có chút hơi cay, nàng nhớ tới mẫu thân cũng là ôn nhu như vậy đối đãi nàng, gắp cho nàng ăn.

Triệu Vô Cực sờ đầu nàng cười nói:

“ không bằng ngươi sau này trở về môn phái cùng ca ca tu hành, ca ca càng tiện chăm sóc ngươi.

ở môn phái của ca ca cũng có thể gặp được các vị tỉ tỉ xinh đẹp a, ngươi bây giờ một thân một mình, ca ca cũng cảm giác thay ngươi lo lắng!”

Tư Nhã Huyên hít sâu một hơi, bình ổn tâm trạng, sau đó hài lòng nói:

“ cảm ơn ca ca, tất cả đều nghe ngươi sắp xếp!”

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại gật đầu, bắt đầu ăn lên.

Cuối cùng hắn cũng chiêu mộ thành công cái này tiểu cô nương, Thái Nhất trưởng lão hẳn là sẽ mừng đến phát điên a?

Triệu Vô Cực tận hưởng các món ăn, mỗi món hắn đều gắp một vài miếng, thử nghiệm khẩu vị thế nào

Mãn Vị lâu quả nhiên không hổ Thiên Mệnh thành đệ nhất tửu lâu, nấu ăn rất được, mỗi món ăn tan vào trong miệng đều có thể cảm giác được mùi vị phong phú cùng bên trong ẩn chứa linh lực.

Tuy đối với Triệu Vô Cực mà nói vô cùng ít ỏi, có cũng như không, nhưng đối với Tư Nhã Huyên dạng này tiền kì tu luyện nếu có thể thường xuyên ăn vào mà nói, tốc độ tu luyện chỉ sợ muốn cưỡi tên lửa tấn thăng.

Triệu Vô Cực đang hài lòng tận hưởng bữa ăn, hệ thống rất đúng dịp nhảy ra:

" đinh~ kí chủ, xem một chút thanh trạng thái a!”