Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 180: Phải chết !



Triệu Vô Cực không thể ngờ, hắn vừa từ chỗ Yên Vũ biết được Trạch Kiếm cái tên này phong lão đầu tử tung tích, không ngờ bước ra khỏi cửa liền gặp.

Yên Vũ cũng nói, đối phương tin tức không xác thực có thể là có cũng có thể là không, Triệu Vô Cực lập tức đụng phải rồi, hắn không biết nên mói mình may mắn hay xui xẻo nữa.

Đối với giang hồ võ giả, được truyền công khiến nội công một đêm tiến nhanh quả là thiên đại cơ duyên, nhưng nếu người truyền công là Trạch Kiếm, bọn hắn chỉ có thể xin thứ cho kẻ bất tài, không dám nhận cái này cơ duyên. 

Cơ duyên cũng có mạng mới có thể dùng được a, không mạng thì cơ duyên có ích lợi gì!

Triệu Vô Cực lúc này bị đối phương nắm chặt đầu, huyệt bách hội bị đối phương xung kích, chuẩn bị đả thông tạo nên đường nối nội công để truyền công.

Đúng lúc này, từ đằng xa lập tức có tiếng ồn ào truyền tới:

“ truyền công rồi truyền công rồi, không uổng ta đi theo lão già này cả năm nay, cơ duyên sắp xuất hiện nhất định phải là của ta!”

“ngu ngốc, ngươi theo dõi hắn thì có ích gì, muốn tranh đoạt cơ duyên cũng cần có thực lực, chứ không phải tới trước tới sau là được a!”

“ người tới chắc chắn đều sẽ là cao thủ, ngươi cảm giác cướp nổi sao? đi theo hắn có ích lợi gì? đúng là ngu ngốc!”

“ tên Triệu Vô Cực hôm nay ở trước mặt bao người như thế bị truyền, công tin tức lan xa sợ rằng hắn trong thời gian tới hẳn là sẽ bị xem kĩ a!”

“ đáng tiếc một cái thiên tài, còn là Tiểu ác ma, sợ rằng ngày tháng của hắn không còn nhiều!”

“ ha ha, dù sao bảo vật cũng sẽ sớm xuất hiện thôi, chúng ta Túy Mộng Thành võ giả lần này quả nhiên là may mắn vô cùng a!”

bên ngoài đám người điên cuồng nghị luận, Triệu Vô Cực lại cảm giác bản thân bị đối phương dùng ánh mắt thương hại cùng hí kịch nhìn hắn khiến hắn khó chịu vô cùng.

Bị truyền công liền chắc chắn phải chết sao? hắn không tin!

Triệu Vô Cực còn muốn trở thành cường giả, muốn có vợ đẹp con xinh a, sao có thể chết một cách lãng nhách như vậy? 

Hắn không sợ trời không sợ đất, có kì ngộ thì thế nào? hắn không đi nhặt, ai muốn nhặt ai liền tới, để xem làm sao có thể giết chết được hắn!

Triệu Vô Cực đang không cam lòng bỗng nhiên nghe tiếng Trạch Kiếm tấm tắc kì lạ nói:

“ kinh mạch toàn thông, tiểu tử ngươi thiên phú không tệ a. Rốt cục là đến từ môn phái nào thế? tu luyện võ công của các loại thế lực có địa bàn ở cách xa nhau như vậy, ta thật không nghĩ ra ngươi là từ cái nào thế lực xuất thân a!”

Triệu Vô Cực tức giận, ngươi còn có tâm tư nghĩ những thứ này? kinh mạch toàn thông thì sao? không phải là lão tử một tay đả thông sao? ngồi đấy tấm tắc kì lạ có gì hay ho sao? không thấy người ta đang xem ta như xiếc khỉ sao, không mau làm cho xong việc?

Triệu Vô Cực tức giận nói:

“ ngươi...!”

Hắn còn chưa kịp nói xong, đối phương nội công đã như là nước vỡ đê quán chú khắp người hắn, dọc theo kinh mạch đang không ngừng di chuyển về phía đan điền của hắn.

Triệu Vô Cực cảm giác được, đối phương nội công thật tinh thuần, thuần khiết vô cùng, tuy không phải là nội công do hắn tu luyện ra, nhưng Triệu Vô Cực cảm giác được nội công đối phương như là trường hà liên miên bất tuyệt không dứt, mềm mại mà dũng mãnh, rất dễ dàng hấp thụ.

Hắn có cảm giác, đối phương công pháp tu luyện sợ rằng cũng là một loại chuyên tu chữa trị nội thương công pháp, cùng hắn Tử Hà Bất Diệt thần công có bốn phần tương tự, bởi vậy hắn hấp thụ chuyển hóa dễ dàng vô cùng.

Nhưng Triệu Vô Cực lúc này chợt tỉnh ra, hắn gặp rắc rối lớn.

Hắn đã đạt tới nhị lưu đỉnh phong, bây giờ cho dù hấp thu thêm bao nhiêu nội công nữa cũng không thể đột phá. 

Với tình hình này chỉ có thể có hai trường hợp xảy ra: hắn đan điền căng nứt mà chết hoặc hắn bắt buộc phải đột phá tới nhất lưu cảnh, như vậy Bất Diệt Kim Thân quyết công sức tu luyện bấy lâu nay toàn phế, hắn phải tu luyện đơn thuần Tử Hà thần công mà thôi.

Triệu Vô Cực không thể nào chấp nhận được kết quả này, hắn đi tới ngày hôm nay đã bỏ bao nhiêu công sức tu luyện Tử Hà Bất Diệt thần công a, sao có thể nói phế là phế.

Phải lập tức nghĩ cách, nếu không hắn chết chắc a!

Triệu Vô Cực lông mày nhíu chặt vào một chỗ,vô cùng lo lắng.

Trong đầu hắn suy nghĩ nhanh chóng di chuyển, phải làm sao? phải làm sao mới có thể vượt qua kiếp nạn này a?

Đây chính là hạ tràng thê thảm mà Yên Vũ nói tới sao?

Triệu Vô Cực đã bắt đầu cảm giác được, đối phương chính là một cái hình người di động máy phát ra tai họa a!

đúng rồi!

Triệu Vô Cực trong đầu linh quan lóe lên, không phải hắn là đang thừa thãi nội công sao? vậy thì tôi cốt a!

Hắn chính là cần tôi cốt để có thể đột phá tới nhất lưu cảnh, mượn nhờ lão gia hỏa này nội công áp đỉnh, hắn mạnh mẽ tôi cốt, còn hơn là bị bạo thể hoặc bị phế đi Bất Diệt Kim Thân quyết a!

nghĩ liền làm, Triệu Vô Cực nhanh chóng vận chuyển Tử Hà Bất Diệt thần công, bắt đầu ở trong cơ thể hắn đoạt lại quyền chủ động vận công.

Trạch Kiếm đang truyền công bỗng nhiên mở mắt ra, trong lòng hắn lẩm bẩm: thú vị, một cái vô cùng thú vị thiếu niên, lại dám ở lúc này tranh đoạt quyền khống chế nội công với ta. trước đây đám kia thiếu niên đều là như mèo con ngoãn ngoãn để ta chủ đạo vận công, không dám làm cái gì yêu thiêu thân, sợ xảy ra vấn đề. tên này lại dám chủ động đứng ra giành quyền vận công, quả thật rất tự tin a. 

Tốt, dù sao nếu chết cũng là ngươi để ta xem ngươi muốn làm gì?”

Trạch Kiếm buông lỏng ra luồng nội lực, Triệu Vô Cực nhanh chóng nắm lấy chủ động vận chuyển nội công của đối phương tiến hành chuyển hóa, Trạch Kiếm chỉ cần chuyên tâm đưa nội công vào là được rồi.

Tử Hà Bất Diệt thần công chuyển hóa nội lực vô cùng nhanh chóng, Trạch Kiếm ngạc nhiên phát hiện ra, đối phương cho dù cảnh giới thấp hơn hắn, nhưng nội công vô cùng thuần khiết, tâm pháp tu luyện cũng cực kì cao minh không thua kém gì hắn, nội công của hắn vừa đi vào người đối phương lập tức bị đồng hóa không còn một mảnh.

Hắn ánh mắt sáng lên: “ thiên tài, thiên tài, quả nhiên là trăm năm khó gặp thiên tài a. đáng tiếc ta truyền công xong lập tức sẽ thần trí không rõ ràng, nếu không nhất định phải nhận hắn làm đệ tử!”

trong lòng thở dài đáng tiếc vô cùng, Trạch Kiếm cảm giác một cái thiên tài đệ tử vừa ở trước mặt mình bay qua, càng bay càng xa, hắn đã không có cơ hội gì.

Tập trung lại tinh thần, Trạch Kiếm bắt đầu nhanh chóng vận chuyển lên nội công, lần này hắn muốn nhân lúc còn tỉnh táo có thể truyền công được nhiều bao nhiêu tốt bấy nhiêu, coi như là giúp thiếu niên này một tay.

Dù sao hắn cũng điên điên dại dại, sống ở trên đời chính là tốn thời gian, chờ đợi hắn không xa chính là cái chết. 

Không bằng giúp một chút thiếu niên này, đưa cho hắn một hồi tạo hóa.

Nghĩ vậy, Trạch Kiếm tập trung tinh thần, cố gắng thủ vững tâm thần, bắt đầu chuyên tâm truyền công.

Triệu Vô Cực ở bên dưới tuy chuyển hóa nội lực rất nhanh chóng, nhưng việc này đối với cơ thể hắn cùng kinh mạch áp lực cực kì to lớn.

Nếu không phải hắn kinh mạch so sánh người khác rộng rãi, từ nhỏ luyện thể khiến cơ thể mạnh mẽ, ý chí cũng đủ kiên định nói không chừng đã sớm không chịu nổi.

Hắn cố gắng như vậy, tốc độ tôi cốt cũng là cực kì nhanh chóng bay lên.

Cách đây không lâu hắn tôi cốt là sáu mươi khối, chỉ còn bốn khối là có thể hoàn thành chi trên tôi cốt.

Chỉ cần hoàn thành chi trên tôi cốt, sức mạnh của hắn sẽ phát triển lên một bước dài, không chỉ man lực mà còn cả trảo công, chưởng pháp đều sẽ đạt được cực lớn gia cường, Triệu Vô Cực thật sự đạt tới cùng cảnh giới vô địch tình cảnh.

Lúc này hắn tôi cốt tiến độ trong nháy mắt tăng cao:

Sáu mươi mốt khối, sáu mươi hai khối, sáu mươi ba khối,.... 

Còn một khối nữa, Triệu Vô Cực sẽ hoàn thành chi trên tôi cốt.

Sáu mươi tư khối!

Gầm!

Trong miệng Triệu Vô Cực phát ra một tiếng gầm nhẹ, cả người thân trên như là nở ra một vòng, trong nháy mắt đó như là có cương khí ẩn hiện, nhưng cực nhanh liền biến mất.

Triệu Vô Cực hoàn thành tôi cốt thân trên, nhưng nội công của Trạch Kiếm vẫn còn không ngừng không dứt truyền vào, hắn tiếp tục chuyên tâm đẩy mạnh tốc độ tôi cốt!