Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 147: Vương giả chân chính



Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

---------------------------------------------- 

Thân thể Tạ Giải bị phân làm trăm mảnh, một bộ phận nhỏ linh lực bay về phía Đường Vũ Lân, phần còn lại theo mảnh thịt vụn bay tứ tán khắp nơi. Liếc nhìn sang, một thân ảnh khổng lồ xuất hiện trong tầm mắt Đường Vũ Lân.

Đó là một con gấu lớn với bộ lông dày vàng óng, thân cao vượt quá 3 mét có hơn, hai cánh tay đặc biệt thô to, bờ vai đồ sộ hùng tráng tựa như tường thành. Trên hai cánh tay tráng kiện là móng vuốt vàng sậm vô cùng sắc bén, riêng phần cự trảo này đã dài tới hơn 1 mét.

Tạ Giải! Đường Vũ Lân trong lòng sốt sắng. Bởi vì hắn cũng không rõ ràng thân thể Tạ Giải bị cắt thành trăm mảnh có chịu ảnh hưởng trí mạng hay không. Tuy rằng trong Thăng Linh Đài thương thế cơ thế không bị chuyển hóa đến hiện thực, nhưng sự thống khổ sẽ gây ra xung kích rất lớn đối với tinh thần của Hồn Sư. Bọn họ tuy rằng cũng đã trải qua những chuyện tương tự, nhưng đây là lần đầu tiên Tạ Giải bị đánh giết tàn nhẫn đến như vậy.

Đường Vũ Lân đã nhận ra con Hồn Thú trước mắt này, hay đúng hơn là không thể nào không nhận ra, bởi vì cái tên này ở trong giới Hồn Thú thực sự quá nổi tiếng.

Được ca ngợi là một trong những loài mạnh nhất trong giới Hồn Thú, Ám Kim Khủng Trảo Hùng.

Có người nói, ngay từ khi mới sinh ra Ám Kim Khủng Trảo Hùng đã vô cùng mạnh mẽ. Ám Kim Khủng Trảo Hùng trưởng thành không có thiên địch. Dù là Cự Long chân chính, đối diện với nó cũng chưa chắc ăn được đậu hủ.

Ám Kim Khủng Trảo Hùng sinh tồn đơn độc, bất luận tấn công hay phòng thủ đều cường hãn, đều được cho là mạnh nhất trong giới Hồn Thú.

Nếu như nói Hỏa Diễm Ma Sư ở trong Sơ Cấp Thăng Linh Đài là một trong những tộc Hồn Thú đứng đầu, như vậy, nếu đem so với tộc Ám Kim Khủng Trảo Hùng, cũng chỉ có thể vẫy đuôi cầu xin tha mạng. Bởi vì, Ám Kim Khủng Trảo Hùng trong lịch sử toàn bộ Hồn Thú, đều đứng ở bậc thang trên cùng.

Con Ám Kim Khủng Trảo Hùng trước mắt nhìn qua chỉ cao có 3 mét. Nhưng hẳn là cũng là Bách Niên Hồn Thú. Nếu như Bách Niên Nhân Diện Ma Chu là Hồn Thú sát thủ có thể đối kháng Thiên Niên Hồn Thú, thì Bách Niên Ám Kim Khủng Trảo Hùng, dù là Vạn Niên Hồn Thú đều muốn quay đầu chạy trốn!!! Đây là chỗ khủng bố của nó.

Đường Vũ Lân cũng vạn vạn không ngờ tới, ở trong Bạo Động Thăng Linh Đài, sẽ tao ngộ loại hung thú trong truyền thuyết này. Loại Hồn Thú này đáng lẽ là nên tồn tại ở những Thăng Linh Đài cao cấp hơn mới đúng chứ?

Đối kháng? Đừng đùa.

Đường Vũ Lân vung tay phải lên, Thiên Đoán Trầm Ngân Chuy liền hướng về Ám Kim Khủng Trảo Hùng ném mạnh tới, còn bản thân hắn liền quay đầu chạy trốn.

"Khanh!" Trong tiếng va chạm giòn giã, Thiên Đoán Trầm Ngân Chuy kiên cố như vậy lại trong nháy mắt bị xé thành mảnh vỡ dưới lợi trảo của Ám Kim Khủng Trảo Hùng. Mà vầng sáng linh lực của Tạ Giải trong thời gian ngắn ngủi đã bị bộ lông vàng óng của nó hấp thu không còn một mống.

Lợi trảo, thật mạnh!!

Vào lúc này, Đường Vũ Lân trong lòng đột nhiên có ý nghĩ kỳ dị, đến tột cùng là Kim Long Trảo của mình mạnh, hay là Ám Kim Khủng Trảo của nó sắc bén hơn đây?

Khí tức âm trầm sau lưng phảng phất, toàn bộ ánh sáng trong Đại Sâm Lâm đều trở nên mờ nhạt. Chỗ nào Ám Kim Khủng Trảo Hùng đi qua, khắp khu rừng rậm nguyên thủy chim không dám hót.

"Hống!" Phía xa sau khi đã giải quyết phiền phức từ trên trời giáng xuống, bầy Hỏa Diễm Ma Sư mang theo liệt diễm hướng về Đường Vũ Lân vọt tới.

Đường Vũ Lân biết là thôi xong, tèo chắc!! Hắn đơn giản cắn răng một cái, bay thẳng đến bọn Hỏa Diễm Ma Sư đánh tới. Bất luận là tên nào trong các ngươi giết ta cũng đừng nghĩ thu được kết quả dễ chịu!

Hắn không trực tiếp truyền tống rời đi. Đối với hắn mà nói, hấp thu càng nhiều linh lực sẽ càng dễ xuất hiện tình huống “thăng linh” mà mình tưởng tượng trước đó. Vì lẽ đó, hắn muốn làm hết sức để hấp thụ nhiều hơn, được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Hỏa Diễm Ma Sư Hùng Sư chiều cao vượt quá 4 mét, trên đầu là một vòng bờm lửa màu đỏ, nhìn như hỏa diễm đang bừng cháy, toàn thân phát ra ánh sáng màu đỏ cam. Khí thế bức người, phẫn nộ rít gào, giống như tuyên bố chủ quyền lãnh thổ. Nói cho hết thảy sinh vật chung quanh, chính mình mới là chúa tể của vùng rừng rậm này.

Nó liếc mắt liền thấy Đường Vũ Lân, đặc biệt là gợn sóng của vầng sáng linh lực quanh người hắn. Hỏa Diễm Ma Sư Hùng Sư nổi giận gầm lên một tiếng, bên cạnh nó những con Thư Sư tất cả đều tản ra, bao vây con mồi. Hùng Sư chính diện lao lến đánh giết Đường Vũ Lân. Thịt béo như vậy, nó muốn tự mình hưởng dụng. Nó thậm chí đã cảm nhận được, hấp thu được những linh lực nồng đậm trên người Đường Vũ Lân sẽ khiến thực lực của nó bay vọt.

Đúng lúc này, Đường Vũ Lân đột nhiên nhảy vọt một cái, tay phải phóng thích Lam Ngân Thảo đột nhiên lôi kéo, làm cơ thể của mình thay đổi phương hướng.

Một đạo hào quang vàng sậm lần thứ hai từ không trung xẹt qua. Ám Kim Khủng Trảo Hùng đột nhiên xuất hiện.

Tốc độ của nó đối nghịch hoàn toàn với thân thể khổng lồ, thậm chí khi chuyển động cũng không hề phát ra âm thanh gì.

Con Thiên Niên Hỏa Diễm Ma Sư, toàn thân quang diễm hừng hực, khí thế bức người, đang lao nhanh tới, trong chớp mắt khi nhìn thấy con gấu, lại quay ngoắt thái độ, tứ chi đồng thời phát lực, thân thể làm động tác thẳng gấp. Nhìn sang, thấy trên người nó quang diễm toàn bộ đều tắt, ngay cả bờm cũng trở nên nhu thuận lên, ép sát xuống. Đuôi cụp lại, nó cũng không dám lập tức chạy trốn, mà trực tiếp nằm sấp trên mặt đất, trong miệng phát ra âm thanh "ô ô".

"Này, đây là Hỏa Diễm Sư Vương? Là Thiên Niên Hỏa Diễm Ma Sư?" Đường Vũ Lân trợn mắt ngoác mồm nhìn tình cảnh này, mình đang nhìn nhầm con mèo nhỏ dễ thương nào ư?

Đúng, trước mặt Ám Kim Khủng Trảo Hùng, Thiên Niên Hỏa Diễm Ma Sư cùng bầy đàn, lúc này lại như là từng con mèo nhỏ, tất cả hỏa diễm đều tắt, từng con nằm bẹp trên mặt đất, vẫy đuôi, phát ra âm thanh cầu xin tha mạng.

Ám Kim Khủng Trảo Hùng lại không hề liếc mắt nhìn chúng nó một chút, ánh mắt lạnh như băng trực tiếp rơi vào trên người Đường Vũ Lân.

Trong chớp mắt, hắn đành giơ lên vuốt phải của chính mình. Hào quang màu vàng sậm trong nháy mắt toả sáng, Đường Vũ Lân đột nhiên trong lòng căng thẳng, một cảm giác nguy hiểm không tên thúc đẩy hắn tiếp tục lại thay đổi phương hướng, lại tiếp tục bố trí Lam Ngân Thảo chung quanh để bỏ chạy như bay.

Một đạo quang ảnh to lớn màu vàng sậm, trong một chớp mắt tiếp theo, chém đến toàn bộ vị trí hắn đứng trước đó.

Đúng vậy, là toàn bộ!

Không có bất kỳ tiếng nổ vang nào xuất hiện, cây cối, bụi cây, còn có đại địa, hoàn toàn bị quang ảnh vàng sậm kinh khủng kia xé nát.

Ám Kim Khủng Trảo, đây chính là Ám Kim Khủng Trảo chân chính! Thủ đoạn công kích khủng bố có thể xé rách thân thể Cự Long!

Thân thể khổng lồ của Ám Kim Khủng Trảo Hùng cũng dùng một lực khủng bố nhảy vọt lên, giúp nó trong nháy mắt đuổi theo Đường Vũ Lân.

Liều mạng!

Đường Vũ Lân trong mắt kim quang lấp loé, hồn lực toàn thân trong nháy mắt rót vào trong cánh tay phải. Kim Lân di động, Kim Long Trảo xuất hiện.

So với Ám Kim Khủng Trảo, Kim Long Trảo của Đường Vũ Lân có vẻ nhỏ  hơn quá nhiều. Đường Vũ Lân đột nhiên vung cánh tay phải của mình lên, hướng vào Ám Kim Khủng Trảo chém tới.

Cùng lúc đó, hắn trên không trung điều chỉnh thân thể của chính mình, tránh bị đánh trúng phần đầu. Coi như Kim Long Trảo của mình bị chém gãy, thân thể bị đánh nát, chỉ cần đầu không bị trực tiếp cắt ra, thống khổ kịch liệt cũng chỉ duy trì trong nháy mắt đó, không đến nỗi lưu lại quá nhiều di chứng về sau.

Đó là phương thức ứng đối hắn vừa nghĩ ra, bởi vì không thử xem cường độ Kim Long Trảo của mình, hắn thực sự có chút không cam lòng.

"Khanh!" Kim Long Trảo cùng Ám Kim Khủng Trảo va chạm.

Ở trong nháy mắt đó, Đường Vũ Lân chỉ cảm giác hồn lực của mình bị hút sạch, huyết mạch toàn thân chìm vào trong một cảm giác nóng rực. Đặc biệt là chỗ mi tâm, cảm giác nóng rực càng mạnh hơn, tựa hồ có kim quang sáng lên.

Ám Kim Khủng Trảo thoáng bị đẩy ra, khiến phần đầu Đường Vũ Lân không bị cắt phải, nửa người trên cũng may mắn tránh được. Nhưng chớp mắt tiếp theo, Kim Long Trảo đã biến mất, Ám Kim Khủng Trảo trong nháy mắt xẹt qua.

Tạ Giải thân thể bị cắt vụn, mà Đường Vũ Lân may mắn chỉ bị chém ngang, đây là cảm giác cuối cùng của hắn.

Cảm giác lạnh lẽo, bóng tối bao phủ khắp toàn thân…