Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 315: Đàm phán và mưu kế



Đây là điều tất nhiên. Mỗi bên một nửa đó là khi Bạo Tam Lập còn mạnh. Mà bây giờ Bạo Tam Lập nếu không có viện binh, như vậy chỉ có con đường chết. Cho nên Hầu Chấn Hám tuyệt đối sẽ không đáp ứng điều kiện của Bạo Tam Lập.

Dưới tình thế này, Bạo Tam Lập không thể không thỏa hiệp. Tối nay chính là lần đàm phán thứ hai. Lần này Bạo Tam Lập quyết định thần phục. Bởi vì Hầu Chấn Hám đáp ứng hắn, chỉ cần toàn tâm toàn sức phục vụ cho ông chủ sau lưng, ông chủ sẽ giúp hắn nắm lấy hắc đạo Tùng Giang.

Sau khi chuyện thành, hắc đạo sẽ do Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập cùng quản lý. Mặc dù thoạt nhìn sau này Bạo Tam Lập sẽ phải nghe lệnh người khác, nhưng trên thực tế thì thế lực cũng không giảm. Hắn vẫn chiếm nữa giang sơn hắc đạo Tùng Giang, thậm chí còn nhiều hơn. Bởi vì hắc đạo Tùng Giang thống nhất thì chỉ thêm một người Hầu Chấn Hám cùng quản lý với hắn mà thôi, thực ra quyền lực của hắn còn lớn hơn một chút.

Được thì phải có mất, Bạo Tam Lập cũng biết. Một khi hôm nay đàm phán thành công, sau này mình không thể tự tiện hành động, mọi việc đều phải thương lượng với Hầu Chấn Hám. Hơn nữa tiền trong bang phái không phải của mình nữa. Theo lý, Hầu Chấn Hám nhất định sẽ quản lý sổ sách.

Chẳng qua Bạo Tam Lập cũng tin, mình và các huynh đệ nhất định không thiếu phần. Mà bây giờ xem ra Hầu Chấn Hám cũng không phải người thích can thiệp.

Cho nên chỉ cần mình thần phục ông chủ phía sau kia, Hầu Chấn Hám cũng không hạn chế mình nhiều lắm. Cứ như vậy chỉ có lợi mà không có hại.

Nghĩ được đến đây, Bạo Tam Lập không hề băn khoăn nữa, cho nên mới có buổi đàm phán tối nay.

Trong câu lạc bộ Bất Dạ Thiên, Bạo Tam Lập hiển nhiên đã bố trí phòng họp cẩn thận. Trên bàn bày hoa quả, hiển nhiên có thể thấy hắn coi trọng cuộc đàm phán này như thế nào.

Trước đây Bạo Tam Lập rất tự tin. Hắn tưởng rằng có thể dựa vào mình mà diệt được Vu Hướng Đức. Không nghĩ đến hắn đã sai. Nếu như chỉ có mình Vu Hướng Đức, tuyệt đối không có vấn đề gì. Mình mặc dù không hay dùng mưu kế, nhưng Vu Hướng Đức chính là một con gà ngu ngốc, Bạo Tam Lập hoàn toàn có thể ăn hắn.

Nhưng bây giờ Tứ xà bang Đông Hải đã đến, bọn chúng đứng bên phía Vu Hướng Đức. Cứ như vậy tình thế Bạo Tam Lập lập tức trở nên xấu hơn rất nhiều.

Tứ xà bang ở Đông Hải chỉ là bang phái nhị lưu, nhưng phải biết rằng Đông Hải là thành phố của tỉnh. Bang phái hắc đạo Tùng Giang sao có thể sánh bằng.

Tùng Giang trong mắt đám bang phái Đông Hải thì chỉ là mấy tên côn đồ, không thể nào so sánh với những bang phái lớn được tổ chức nghiêm ngặt và đầy kỷ luật như bọn họ được. Quả thực không khác gì đám cướp và quân đội chính quy.

Cho nên Tứ xà bang vừa tham gia, chiến trường lập tức nghiêng hẳn về một bên. Tình huống trước kia, Bạo Tam Lập và Vu Hướng Đức đều hẹn thời gian, hẹn địa điểm, sau đó hai người dẫn đàn em đi đánh nhau.

Bởi vì thủ hạ của Bạo Tam Lập đều mạnh, cho nên thắng nhiều thua ít, rất nhanh chiếm được ưu thế. Nhưng Tứ xà bang vừa vào lập tức làm loạn cuộc chiến. Xà ca đầu tiên chỉ huy người của Vu Hướng Đức cướp địa bàn, mà không phải liều mạng với người của Bạo Tam Lập. Chỉ dùng chiến thuật đánh lén làm cho Bạo Tam Lập không thể ứng phó. Vừa giải quyết được bên này, hang ổ bên kia đã có người cướp.

Bạo Tam Lập cũng không phải không nghĩ học cách làm của Vu Hướng Đức. Nhưng mà không được, mình ít người, Vu Hướng Đức có Tứ xà bang trông coi, mình đi không khác gì tự tìm chết.

Bạo Tam Lập rất buồn bực. Hắn không có biện pháp gì để giải quyết, nhìn từng nơi từng nơi trong địa bàn của mình bị cướp. Dưới tình thế này, hắn không thể không nghĩ đến Hầu Chấn Hám.

Chẳng qua Bạo Tam Lập đúng là có chút nghi ngờ. Cục diện bây giờ đã rất khó vãn hồi. Chẳng lẽ ông chủ đứng sau lưng Hầu Chấn Hám thực sự có thể thu thập tàn cuộc, chuyển bại thành thắng? Nhưng dù như thế nào, Bạo Tam Lập bây giờ đã không có sự lựa chọn nào khác. Đi theo ông chủ sau lưng Hầu Chấn Hám là đường ra duy nhất của hắn.

Hầu Chấn Hám đến, mang theo ý của Dương Minh, nói rất rõ ràng, chẳng qua cũng đã làm Bạo Tam Lập yên tâm.

"Báo ca, ông chủ chúng tôi không muốn can thiệp vào việc ở Tùng Giang. Mỗi ngày ông ấy còn có rất nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm, không có khả năng quản hết mọi chuyện" Hầu Chấn Hám nói: "Chẳng qua, ông chủ muốn là khống chế tuyệt đối, cùng với sự trung thành tuyệt đối của thủ hạ. Tôi nói chỉ từng đó thôi. Nếu anh đồng ý, vậy chúng ta sẽ bàn bạc chi tiết. Nếu không đồng ý, tôi cũng không có tổn thất gì"

Bạo Tam Lập trầm ngâm một chút, Hầu Chấn Hám nói không thể nghi ngờ đã nói rõ Bạo Tam Lập sau này sẽ làm việc cho ông chủ sau màn kia. Chẳng qua trước đó Bạo Tam Lập đã chuẩn bị cho chuyện này rồi. Hơn nữa bây giờ Hầu Chấn Hám nói không khác gì cho Bạo Tam Lập ăn một viên thuốc an thần. Ông chủ kia chỉ cần quyền khống chế, mà không ra mặt can thiệp trong hắc đạo.

"Tôi đồng ý" Bạo Tam Lập đã đưa ra quyết định. Kẻ thức thời là tuấn kiệt, ngang ngạnh chống lại là kẻ ngu. Mình gật đầu, như vậy ít nhất trên danh nghĩa mình chính là Lão Đại hắc đạo Tùng Giang. Nếu mình lắc đầu, có thể ngay cả mạng cũng không còn. Hắn không tin Vu Hướng Đức sẽ tha cho mình.

"Được, sự quyết đoán của anh, tôi sẽ nói với ông chủ" Hầu Chấn Hám gật đầu nói: "Nếu như vậy tôi sẽ nói ra kế hoạch. Mặc dù ông chủ có thể rất dễ dàng giải quyết Tứ xà bang và Vu Hướng Đức. Nhưng ông chủ không định làm như vậy.

"
Cái gì?" Bạo Tam Lập sửng sốt: "Vậy ý của ông chủ là gì?"

"
Ông chủ nói không cần một phế vật. Ông muốn người có năng lực, cho nên nếu chuyện gì cũng do ông ra tay, vậy cần thủ hạ làm gì?" Hầu Chấn Hám nói từng chữ một.

"
A? Vậy ý của anh là vẫn phải dựa vào tôi?" Bạo Tam Lập dở khóc dở cười, nếu là như vậy thì thần phục hay không có gì khác nhau? Không phải đều là con đường chết sao? Chẳng có gì khác nhau cả.

"
Không sai" Hầu Chấn Hám gật đầu: "Hầu ca, anh không phải đang đùa tôi đó chứ?" Bạo Tam Lập cười khổ nói: "Đây thực sự là ý của ông chủ?"

"
Đương nhiên, ông chủ nói sẽ giải quyết chuyện mà anh không thể giải quyết. Cái khác anh tự làm" Hầu Chấn Hám cười nói: "Ông chủ cũng phải định bắt anh lấy trứng chọi đá, anh suy nghĩ quá nhiều rồi"

Là mình nghĩ quá nhiều ư? Bạo Tam Lập lắc đầu bất đắc dĩ, rõ ràng là mày nói không rõ mà, mày muốn dọa chết tao à. Biết ông chủ sẽ ra tay, Bạo Tam Lập cũng hơi an tâm: "
Không biết ông chủ sẽ ra tay giải quyết việc gì?"

"
Anh nghĩ xem, anh bây giờ có mấy vấn đề không thể hạ gục Vu Hướng Đức?" Hầu Chấn Hám đá quả bóng cho Bạo Tam Lập. Hắn chuẩn bị để Bạo Tam Lập tự mình nói ra, như vậy mới tăng được sức nặng của ông chủ trong mắt Bạo Tam Lập. Nếu không do mình nói ra trước, như vậy lợi thế này sẽ không quá quan trọng nữa.

"
Việc này còn cần phải nói sao. Hầu ca cũng nhìn ra được mà. Trước đây tôi thiếu chút nữa đã đánh bại Vu Hướng Đức. Nếu bọn chó Tứ xà bang không xen vào, bây giờ tôi. Ai, quên đi, hảo hán không đề cập chuyện xưa" Bạo Tam Lập lắc đầu: "Hầu ca, có thể làm ông chủ ra tay giải quyết Tứ xà bang không?"

"
Ha ha, anh biết tính nhỉ, biết đẩy khó khăn cho ông chủ, chuyện đơn giản giao cho anh?" Hầu Chấn Hám cười khinh khỉnh.

"
Hắc hắc. tôi chỉ có chút năng lực đó thôi. Nếu không sao tôi lại làm việc cho ông chủ, tự mình làm ông chủ rồi" Bạo Tam Lập cười hắc hắc.

"
Được, chuyện này tôi sẽ nói với ông chủ, xin ông chủ đứng ra làm, anh đợi tin tức của tôi" Hầu Chấn Hám gật đầu nói.

"
Cảm ơn Hầu ca" Bạo Tam Lập mừng rỡ. Mặc dù hắn cũng biết Hầu Chấn Hám nhất định đáp ứng yêu cầu của mình, nhưng tận tai nghe thấy, hiệu quả vẫn khác. Chẳng qua Bạo Tam Lập có chút hoài nghi, ông chủ thần bí mà mình mới đi theo rốt cuộc có năng lực lớn như thế nào. Tứ xà bang, không phải dễ đối phó như vậy chứ?

"
Không được nghi ngờ năng lực của ông chủ. Ông chủ muốn thủ hạ tuyệt đối tin tưởng và phục tùng mình" Hầu Chấn Hám nhìn ra vẻ nghi hoặc của Bạo Tam Lập, vì vậy nhắc nhở một câu.

"
Vâng. Vâng" Bạo Tam Lập càng hoảng sợ, gật đầu vâng vâng. Hắn lúc này mới có phản ứng, mình bây giờ đang có thân phận tiểu đệ(đàn em)

"
Sau khi chuyện thành, quyền chỉ huy bang phái vẫn do anh" Hầu Chấn Hám nói: "Chẳng qua tài chính và sổ sách sẽ do tôi quản lý. Anh là Đại đương gia, tôi là Nhị đương gia"

Bạo Tam Lập cũng biết đây là kết quả hiển nhiên. Mặc dù vẫn giữ được vị trí Đại đương gia(Lão Đại), nhưng quyền lực vẫn bị chia sẻ. Mà Hầu Chấn Hám mặc dù trên danh nghĩa là Nhị đương gia. Nhưng ai cũng hiểu, người nắm tiền mới là Lão Đại. Đến lúc đó chia tiền cho các huynh đệ là Hầu Chấn Hám, cho nên vị trí của hắn trong bang phái chỉ cao chứ không thấp hơn mình.