Sói Săn Mồi Audio

Chương 165: Ma Tôn (15)



“Tùng……Tùng……..Tùng……..”

Ba tiếng trống rền vang khắp một vùng trời, núi Kim Sơn hôm nay người đến vô số kể chen chúc nhau từ ngay dưới chân núi, bên trêи đỉnh núi là năm sàn đấu võ được lát bê tông cốt thép dày tới mười mét hơn đủ cho các cao thủ so chiêu……..ở quanh là từng khuôn viên có mái che dành cho các môn phái cùng thế gia máu mặt ngồi quan sát.

Ngồi ở khuôn viên lớn nhất và cũng là sang trọng nhất đương nhiên là đám người Thập Lục Tháp, Long chễm chệ ngồi trêи chiếc ghế to, sau lưng hắn là Phạm Băng Băng, Châu Tấn cùng Angela Baby cùng bảy tên Hộ Pháp………lần này đi hắn mang theo ba mỹ nhân để hầu hạ sinh hoạt cá nhân, tất nhiên ba bóng hồng đều có ghế ngồi sau lưng hắn, còn bảy tên Hộ Pháp thì có cho cũng dám ngồi rồi.

“Alo…….E hèm……Xin chào mừng toàn bộ mọi người đến với đại hội Kim Sơn lần này, tôi là…….”

Phía dưới chỗ trung tâm của năm võ đài, một lão giả mặc bạch y cầm micro lên, giọng to rõ bắt đầu làm các thủ tục chào hỏi các thế lực, nói qua thể lệ thi đấu và phần thưởng……vân vân và vân vân, nói chung là khá lằng nhằng.

Long chả quan tâm, hắn nhắm mắt ngửa đầu ngủ một lèo dưới sự hầu hạ đấm bóp của ba người đẹp.

Nói về Kim Sơn đại hội quy tắc cũng khá đơn giản, trước ngày thi đấu thì võ giả chỉ cần tới đăng ký với điều kiện là tuổi đời dưới bốn mươi, công phá được một viên đá được chuẩn bị trước thành công là đã có tên trong danh sách…….Võ giả thi đấu sẽ được xếp loại và phân ra thành năm tổ ứng với năm võ đài, tất nhiên để tránh mất thời gian cũng như các trận đấu vô nghĩa thì các võ giả nổi danh trêи giang hồ được xếp vào loại hạt giống ở tổ của mình, các hạt giống này được đặt cách không cần đánh vòng loại mà chỉ tranh tài ở ngày thứ ba – ngày xác định hai võ giả mạnh nhất của từng tổ để đánh với các tổ khác.

Về quy tắc giao tranh thì dựa theo châm ngôn ‘nhận thua là dừng, sinh tử do trời’…….võ giả nhận thua thì trận đấu sẽ ngay lập tức kết thúc, lúc giao đấu không may bị thương tổn hay mất mạng đều tự chịu và quan trọng nhất đó là……..không ai được quyền can thiệp vào trận tranh tài…….để ngăn chuyện đó xảy ra một hội đồng trọng tài bao gồm ba mươi lão giả đều là các cao thủ từ các môn phái hay thế gia được mời đến…….Ai lại muốn vi phạm quy củ, đắc tội với nhiều thế lực có máu mặt như vậy chứ, Hắc Đế quả là rất khôn ngoan khi sử dụng cách này.

“…….Tôi tuyên bố Kim Sơn đại hội chính thức bắt đầu……” rốt cuộc, sau hai tiếng đồng hồ làm lễ, lão giả bạch y mới đạo mạo tuyên bố đại hội bắt đầu làm mọi người vỗ tay rầm trời, giang hồ mà……đánh trước nói sau mới thích.

“Đại nhân! Ngài được phân vào tổ thứ tư” Một gã Hộ Pháp cẩn thận từng li từng tí một lại gần chỗ Long báo cáo.

“Tổ bốn? Hạt giống gồm những ai?” Long lim dim hai mắt hỏi.

“Ngài, Kim gia Kim Vượn và Nga mi phái Dương Mặc Tuyết” Gã Hộ Pháp cung kính trả lời.

“Có biết Diêm La ở tổ nào không?” Long tiếp tục hỏi.

“Vẫn chưa tìm ra……..chúng ta mới chỉ nghi vấn vài cái tên nhưng không chắc chắn …..” Gã Hộ Pháp nhăn mặt nói, Diêm La chắc hẳn dùng một cái tên nào đó để tham gia mà việc xác minh lại khó khăn vô cùng vì số lượng võ giả không danh phận đăng ký là quá nhiều lên đến gần nghìn người.

“Được rồi! Về thôi, hắn rốt cuộc sẽ lòi đuôi ra thôi…….” Long ngáp một cái đứng dậy xoay đầu ra lệnh, ngày thứ ba hắn mới có trận đấu vả lại những trận đấu đang và sắp diễn ra trong hai ngày tới đối với hắn chả có ý nghĩa gì…….hắn đến đây chỉ một mục tiêu duy nhất, bắt Diêm La…..diệt Thập Đại Ác Nhân……..hết! Về phần thưởng chó má gì đó hắn không để tâm.

Thấy đám người Thập Lục Tháp rời đi, võ giả của các thế gia cùng đại môn phái đều nhíu mày…….họ đều ở lại xem từng trận đấu một để có thể phát hiện ra hòn ngọc quý nào đó trôi nổi trêи giang hồ mà đem về bồi dưỡng, hơn nữa là bán cho Hắc Đế mặt mũi.

“Hừ! Càng ngày càng ngạo mạn” Một lão giả dẫn đầu Kim gia nói phong long nhưng ai cũng hiểu lão đang chỉ ai……..ai nấy sắc mặt cũng âm trầm, người ta về mà mình còn ở lại chẳng khác nào mình tự nhận thấp kém, mà rời đi lại đánh vào mặt mũi của chủ nhà Hắc Đế.

……..Ngày thứ ba………Hôm nay số lượng người tới quan đấu đặc biệt đông hơn các ngày trước, lý do là vì hôm nay là ngày các hạt giống ra trận, số lượng võ giả tham gia thi đấu cũng chỉ còn chưa đầy một trăm võ giả phân đều cho năm tổ.

“Trận đấu đầu tiên hôm nay của Tổ một, Võ đang phái Vũ Lập Kiếm cùng Ngũ độc phái Quân Tiểu Du” Lão giả hét vào micro khiến khán giả vỡ òa trong hưng phấn.

Bước ra sàn đấu, đập vào mắt mọi người là một gã thanh niên cao gầy, thân mặc lam y, khuôn mặt cương nghị, ánh mắt sắc lạnh……..tay đặt tại chuôi kiếm trêи thắt lưng cả người khí thế mười phần……..hắn là Vũ Lập Kiếm, kẻ được xưng là kiếm đạo kỳ tài của Võ Đang cũng là hạt giống số một tại tổ này.

Đối diện Vũ Lập Kiếm lại là một gã tà dị, gã mặc hắc y che kín mặt chỉ để lộ hai mắt lạnh lùng………hắn là Quân Tiểu Du từ Ngũ Độc Phái.

“Không ngờ Ngũ Độc lại phái đệ tử tham gia Kim Sơn đại hội!” Vũ Lập Kiếm tò mò nhìn đối thủ nói, Ngũ Độc phái nay đâu còn được như xưa, môn phái tiêu điều rơi xuống trở thành một môn phái nhỏ dưới tầng chót của giang hồ………….cõ lẽ lần này Quân Tiểu Du là muốn vực dậy danh tiếng của Ngũ Độc hay sao.

“Mọi người nói kiếm của ngươi rất mạnh! Nhưng, ta không tin” Quân Tiểu Du lãnh đạm.

“Hay! Ta mong rằng ngươi không làm ta thất vọng!” Vũ Lập Kiếm cười to, thân hình hắn lóe lên….tay rút kiếm với tốc độ kinh hồn.

“Nhân Kiếm Hợp Nhất……..Kengggggg!” Kiếm rời vỏ, kiếm quang xuất động……..người và kiếm như hòa làm một, Vũ Lập Kiếm hưởng thẳng mi tâm của Quân Tiểu Du đâm tới nhanh như thiểm điện.

Trêи khán đài các vị võ giả hai mắt sáng trưng vì đòn thế của Vũ Lập Kiếm.

“Đúng là kiếm đạo kỳ tài, mới chừng đó tuổi đã luyện thành Nhân Kiếm Hợp Nhất của Võ Đang” Một lão giả vuốt râu nói.

“Võ Đang có được kẻ này chẳng khác nào hổ thêm cánh” Một lão giả khác gật gù.

Lão giả trưởng lão của Võ Đang phái thì khóe miệng kéo lên cực độ thỏa mãn, còn gì tốt hơn là nghe người ta thán phục hâm mộ môn phái mình cơ chứ.

Quân Tiểu Du thì khác, hắn giờ đây ngưng trọng trước cú đâm tưởng chừng đơn giản nhưng hàm chứa kiếm ý kinh người của Vũ Lập Kiếm…..hai tay hắn biến ảo thành chưởng, quần áo bay lất phất trong nội khí bạo liệt.

“U Minh Chưởng” Quân Tiểu Du hô khẽ, một chưởng ấn màu lục đậm từ tay hắn bay tới mặt Vũ Lập Kiếm làm gã biến sắc…….thằng này thế mà từ bỏ phòng ngự định lưỡng bại câu thương với hắn.

“Keng! Hấp!” Vũ Lập Kiếm không muốn kết cục như thế, hắn biến chiêu trêи không, mũi kiếm đổi hướng đâm thẳng xuống đất rồi từ đó lấy lực phản chấn búng cả người xoay vòng trêи không tránh khỏi độc chưởng của Quân Tiêu Du………nhưng Vũ Lập Kiếm vẫn không dừng lại, hắn tiện thể xoay một vòng cuối cùng lúc tung một cú chém vào đầu Quân Tiểu Du.