Sói Săn Mồi Audio

Chương 245: Đồ nhân diệt Thần đấu Phật (42)



“………Vút…………..vút…………” Ngay khi lưỡi đao như sắp chạm vào đầu Liệt Hỏa thì cũng là lúc khóe miệng Long nhếch lên đầy ma mãnh, tay hắn thế mà gồng lại làm ma đao khựng lại một nhịp để rồi toàn thân hắn xoay vòng trêи không trung một vòng tạo thế quét một đao hiểm ác vào vai Liệt Hỏa.

“Phốc!” Quá nhanh, quá bất ngờ rồi……..Liệt Hỏa dồn toàn bộ nội khí lên trêи để nghênh đón ma đao nên phòng ngự những chỗ còn lại không còn cứng cáp như trước, đao chiêu biến ảo quá nhanh làm lão vô lực ngăn chặn, lưỡi đao cắt sâu vào vai lão khiến cánh tay phải như muốn rời ra, máu phun thành vòi.

“Aaaaaaaaaa……………..nhóc con…………..không giết ngươi thì ta……………” Liệt Hỏa giận dữ khôn cùng đang định bỏ mặc thương thế ra đòn diệt sát Long nhưng một lần nữa lão phải biến sắc rụt lùi ra sau vô cùng gấp.

“Hấp……………Vút………….Vù…………….vù……………..” Chém xong một đao, Long đâu ngu mà dừng, vừa tiếp đất hắn lại ngay tức thì xông lên ném luôn ma đao thẳng về phía Liệt Hỏa.

“Khốn kiếp!” Liệt Hỏa nộ hống hai chữ, lão đã ăn phải thiệt thòi từ cây đao tà dị kia nên biết nó đáng sợ cỡ nào, nó lại đang chỉa thẳng vào người lão bay tới khiến lão vướn tay vướn chân vô cùng vì không thể phản đòn mà phải chậm một nhịp dùng để đỡ đòn……….lão không có lựa chọn.

“Thánh Hỏa Thần Công – Hỏa Phần Cửu Thiên” Liệt Hỏa hai tay biến ảo thành nắm đấm, nội khí hừng hực bao trùm hai tay quyền, bỏ qua máu huyết đang phun ra không ngừng nơi vai phải…….lão cả người lao lên tung một chưởng chặn lại ma đao, một chưởng còn lại nhắm thẳng vào Long, hỏa khí nóng rực như một cơn bão lửa bao trùm lấy bản thân hắn.

“Nóng thật đấy lão già………..cơ mà còn chưa đủ đâu………..” Long toàn thân bỏng rát do ngọn lửa quỷ dị nóng đến kinh khủng khϊế͙p͙ nhưng hắn còn có Phượng Hoàng Chi Huyết, ngọn lửa kia đốt cháy thân thể của hắn và ma khí của hắn còn không nhanh bằng sự tái sinh của Phượng Hoàng Chi Huyết rồi.

“Đoạn Chi Trảm Thù!” Hai tay trảo của Long nhắm thẳng vào các khớp tay khớp chân của Liệt Hỏa đánh tới, từng trảo một kèm theo ma khí nhanh đến mắt thường chỉ có thể nhận ra các tàn ảnh phía sau.

“Pặc…………pặc……..pặc……..Phốc!” Liệt Hỏa không ngờ đòn của mình không thể ngăn tên khốn nạn này dù chỉ là một chút, nội khí của lão nhanh chóng bảo hộ những chỗ yếu hại trêи cơ thể nhưng nơi vai phải bị thương thì lực bất tòng tâm rồi, trảo của Long cũng đặc biệt dồn sức vào chỗ này cho nên Liệt Hỏa Lão Nhân không thể không nói lời chia tay với cánh tay phải của mình.

“Bịch!” Nhìn cánh tay phải rơi trêи mặt đất mà Liệt Hỏa chấn kinh khϊế͙p͙ hãi còn hơn cả đau đớn, cứ ngỡ diệt sát một tên Lục trưởng lão nhãi nhép có chút thực lực là một việc đơn giản nhưng lão không ngờ hắn lại cường hãn đến thế……….thế nhưng, để lão chịu thua sao?

“Phừng!” Long đột ngột cảm giác được nguy hiểm cực độ nên không ham công nữa mà lùi hẳn ra sau chục trượng, ngay khi thân ảnh hắn vừa rời ra xa Liệt Hỏa cũng là lúc toàn bộ vùng đất biệt viện run rẩy………..run rẩy trước hỏa diễm mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng nối từ người lão.

“Vỗn dĩ lão phu nghĩ rằng không cần dùng đến nó cũng có thể thu thập tiểu tử ngươi nhưng xem ra Ma Tôn đúng là không hề đơn giản, có thể cái chết của ngươi sẽ khiến Thập Lục Tháp mấy lão bất tử không vừa lòng với ta nhưng so với Thánh Hiền Kinh Thư thì điều đó có đáng là gì đâu!” Liệt Hỏa hai mắt rực lửa giận dữ nói.

Tuy còn chưa rõ Thành Hiền Kinh Thư là cái quỷ gì nhưng Long thừa hiểu đó là vật mà kẻ nào đó dùng để đổi lấy tính mạng hắn, hắn đến giờ vẫn chưa hiểu ra là tại sao lại như vậy………ngẫm lại một chút thì ắt hẳn có liên quan đến việc ở GOD………..là từ nữ nhân hắn mang về sao? Long còn muốn suy tính một hồi nữa nhưng đáng tiếc hắn đã thực sự chọc Liệt Hỏa đến điên cuồng rồi, thân hình lão lao đến chỗ hắn như một quả càu lưởi đỏ chót.

“Ma Vực!” Long cả người ma khí tuôn trào như thác đổ ra không gian, sau tiếng gầm gừ của hắn là một Ma Vực đáng sợ bao trùm cả một vùng không gian, trong dó có Liệt Hỏa.

“Hừ! Vực!” Liệt Hỏa thân hình khựng lại vì bị kìm hãm bởi Vực của một Cường Giả, lão cười lạnh xuất ra Vực của bản thân đối chọi với ma vực.

“Xì…………..xì…………….xì………………..” Long sắc mặt tái nhợt vì ma vực vốn dĩ có thể cắn nuốt đối thủ của hắn lại bị Vực của lão già trước mặt đốt cháy từng chút một, cùng là Cường Giả thất cấp nhưng Long chỉ có thể coi là chập chững bước vào còn Liệt Hỏa Lão Nhân đã từ hàng chục năm nay ở cảnh giới này và chỉ còn cách bát cấp nửa bước, càng lên cao thì sự chênh lệch giữa những Cường Giả càng trở nên lớn lao…………Cường Giả nhất cấp có thể đánh ngang tay với Cường Giả nhị cấp nhưng Cường Giả thất cấp trước Cường Giả bát cấp chắc chắn không chịu nổi một đòn.

“Thế nào nhóc con? Ngươi một khí tán đi Ma Vực thì Hỏa Vực của lão phu sẽ thiêu đốt ngươi thành tro tàn, cảm giác được cái chết từ từ đến có thú vị không?” Liệt Hỏa Lão Nhân cười lớn đầy sảng kɧօáϊ mà quên mất mình vừa bỏ lại một cánh tay trước đối phương.

“Hắc hắc! Lão đã muốn thiêu thì cứ thiêu đi!” Long cũng cười lớn đáp trả, hắn tung toàn bộ ma khí ra bao trùm lấy hỏa khí của Liệt Hỏa như thể kìm chân chúng còn bản thân hắn thì lao thẳng đến chỗ lão như một quả đạn pháo, thua về nội lực thì hắn đánh bằng sức mạnh cơ thể.

“Hừ!” Nội khí quần nhau với ma khí tuy rằng có lợi thế nhưng Liệt Hỏa không thể ngay tức thì thiêu đốt toàn bộ Ma khí quỷ dị kia được, biết được mục đích của Long khiến lão có chút tức giận nhưng về quyền cước thì lão cũng tự tin có thể đối chọi với hắn đủ đến khi Ma Vực tan biến.

“Vụt!” Long nhào tới tung liền một đấm thẳng vào mặt Liệt Hỏa.

“Phốc!” Nhẹ nhàng lắc đầu qua một bên né quyền, Liệt Hỏa tuy già nhưng vẫn rất nhanh tay trai đấm móc thẳng vào nách Long rất hung hiểm.

“Vù……..Pặc……..Vút…….” Lách người qua tránh thoát tay Liệt Hỏa, Long tận dụng lão mất đi một cánh tay mà xoay thẳng một vòng lượn ra sau lưng lão, một tay dựa theo đà chỏ một vòng nhắm vào mang tai lão oanh sát.

“Rầm!” Ăn một chỏ choáng váng đầu óc, Liệt Hỏa không ngờ kình lực của Ma Tôn mạnh mẽ đến như vậy………..phải nói là đầu lão cũng cứng rắn không kém nếu không võ giả bình thường thì đầu lâu đã sớm nổ tung trước cú đó rồi………

“Hấp……” Không có nhiều thì giờ, Long hai chân khuỵa xuống lấy đà nhảy lên cao, hai nắm đấm của hắn như hai thiết chùy vạn cân lực cùng lúc đánh vào đầu lâu Liệt Hỏa Lão Nhân.

“Ca sát……….ca sát…….” Trong hiểm cảnh Liệt Hỏa không nao núng, đầu lão vẫn chưa hết choáng váng những vẫn kịp gập xuống tránh đòn, người lão cũng theo thế chúp hẳn xuống, tay trái chống lên đất làm điểm tựa, hai chân quét một vòng thành hai cước cực mạnh thẳng đến ngực Long.

“Oành!” Ăn hai cước khiến Long bị đánh bay vài bước, hắn toàn bộ kình lực lại dồn xuống hai chân lao ngược trở lại.

“Rầm……….rầm………….rầm………..” Nghe được cước bộ kinh người trêи mặt đất khiến Liệt Hỏa biết rằng thằng nhóc này có sức mạnh không khác gì quái vật, lão thiếu một tay nên nếu cứ lấy cứng đối cứng không phải biện pháp, nghĩ là thế Liệt Hỏa vừa thôi động hỏa khí toàn lực thiêu đốt ma khí, vừa phi thân muốn né giao tranh.

“Hừm! Rầm………rầm…………rầm…….” Long nhìn ra được hành động của lão già, hắn tốc độ lại nhanh thêm vài phần khiến mặt đất dưới chân vỡ toang thành từng ô sâu hoắm trước kình lực khủng khϊế͙p͙.

“Vù………..” Thiếu một phần cơ thể ảnh hưởng rất nhiều đến thân pháp, Liệt Hỏa sắc mặt khó coi vô cùng vì chỉ trong sát na Ma Tôn đã có thể áp sát mình, lão tính toán chỉ cần thêm ba nhịp thở là có thể xóa tan Ma Vực cũng như ma khí của đối phương.

“GRAOOOOOOO! ẦM!” Long cũng biết thế, ma khí của hắn đã mong manh nhợt nhạt đến cực điểm rồi, hắn nộ quát một tiếng chấn động không gian, toàn sức dồn vào một đấm thẳng vào ngực lão.

“Hừ!” Liệt Hỏa biết đỡ được cú đấm này là có thắng lợi rồi, tay trái lão co lại thành thể thủ trước ngực……..cho dù cánh tay cuối cùng này chấn nát thì lão cũng không tiếc vì so với tính mạng thì sự đánh đổi đó vẫn là thỏa đáng.

Hai mắt Long sáng rực trước cử động của Liệt Hỏa, nơi khóe miệng hắn lại là một nụ cười âm hiểm……..

“Oành!” Tiếng va chạm làm Liệt Hỏa biến sắc……..không tốt………..lực đạo chỉ mới đủ để làm cánh tay lão tê ran và người lão lắc lư một chút mà thôi………..không song………đối phương là dấu chiêu……… Liệt Hỏa Lão Nhân trợn tròn mắt nhưng đã muộn.