Sói Săn Mồi Audio

Chương 264: Đồ nhân diệt Thần đấu Phật (61)



Hứa Tình tuổi tứ tuần nhưng vẻ đẹp nhờ bảo dưỡng và võ công thâm hậu vẫn là quyến rũ mê người, nếu con gái nàng là vẻ đẹp tinh khôi đầy sức sống của tuổi trẻ thì ở mỹ phụ này là vẻ đẹp mặn mà của những người phụ nữ tình trải, đôi môi dày cùng cặp mắt đen láy hút hồn khiến bản năng nguyên thủy trong người nam nhân không thể nào khống chế………Khương Bất Phàm đương nhiên là không phải ngoại lệ, hắn mê mẩn sắc đẹp mặn mà của Hứa Tình đến nỗi khi ngủ cũng mơ thấy được chơi đùa nàng dưới thân nhưng bên ngoài vẫn luôn bảo trì đúng mực vì còn chưa tiếp nhận cái truyền thừa khốn kiếp kia.

“Bất Phàm! Hôm nay đến đây rất nhiều thế lực lớn, ngươi cùng Nhiệt nhi nên đi chào hỏi mọi người trước mới phải đạo.” Hứa Tình nghiêm mặt nói.

“Bá mẫu dạy phải……..là Phàm nhi thất lễ rồi!” Khương Bất Phàm gật gù đồng ý rồi ngay tức thì nắm tay kéo Lệ Nhiệt tới ra mắt các thế lực.

Nhìn đôi trẻ hạnh phúc mà Hứa Tình cũng có chút vui vẻ, làm mẹ ai không muốn con hạnh phúc đây…..cuộc hôn nhân lợi ích của nàng và người chồng đều không có tình cảm nên những năm qua đều là sống trong cô đơn, cả hai trong những sự kiện lớn vẫn là nắm tay thể hiện ra bộ mặt hạnh phúc viên mãn nhưng có mấy ai biết phía sau là đường ai nấy đi, Thánh Vương tên khốn nạn kia thậm chí còn có một hậu cung nho nhỏ ở Hoa Sơn đại phái, ngay cả trong Đào Hoa đảo thì cũng không có ít nữ đệ tử rơi vào ma trảo của hắn. Hứa Tình cho dù giận dữ nhưng cũng vì bộ mặt của môn phái mà nhẫn nhịn ngày qua ngày, nàng cầu mong Khương Bất Phàm thật lòng yêu thương nữ nhi của mình để nàng không phải chịu đau khổ.

Ở sau lưng Hứa Tình, Thừa Lâm ánh mắt nhìn về hướng Khương Bất Phàm không hề che dấu sát ý……nàng yêu Đinh Lệ Nhiệt…….thật là yêu một cách đắm say, ngay từ còn nhỏ Thừa Lâm đã cảm giác được mình khác với những cô bạn đồng lứa khi nàng không thích ăn mặc thời trang hay trang điểm và chơi búp bê, nàng thích mặc đồ con trai, cắt tóc ngắn và…….đánh nhau. Tư chất của Thừa Lâm cũng thuộc loại hiếm có nên mới được Hứa Tình phát hiện và thu làm đệ tử chân truyền duy nhất, tuy không ở vị trí Thánh Nữ nhưng địa vị của nàng ở Đào Hoa đảo không hề thấp vì ai cũng biết nếu không có gì bất trắc thì tương lai nữ nhân này sẽ là một vị trưởng lão đầy quyền uy chỉ sau Thánh Mẫu và Thánh Vương hai người.

Thừa Lâm lúc lên mười cũng là lúc nàng nhận ra mình thích một nữ nhân, không ai khác là cô bé Đinh Lệ Nhiệt con gái ruột của sư phụ và thua nàng một tuổi, vì ở cùng nhau nên cả hai thường chơi đùa cùng nhau, càng lúc tình cảm mà Thừa Lâm dành cho Lệ Nhiệt lại trở nên sâu đậm, nàng bắt đầu ghét bất cứ đứa con trai nào tiếp cận hay thậm chí là đến gần Lệ Nhiệt……việc này còn trở nên cực đoan đến nỗi Hứa Tình phải ra tay can thiệp……..đó cũng khoảng thời gian đau khổ của Thừa Lâm khi nàng cùng Lệ Nhiệt bị tách ra, nàng không được mỗi ngày được nhìn thấy hình bóng trong tim nữa vì Lệ Nhiệt được gửi đến đất liền học tập……lớn lên Thừa Lâm hiểu rằng chuyện của mình sẽ không bao giờ xảy ra, nàng bắt đàu thu liễm lại mà dồn tâm trí vào tu luyện chỉ vì một múc đích, dành cả đời này để bảo hộ sư phụ cùng Lệ Nhiệt………nói là thế nhưng mỗi khi nhìn thấy Lệ Nhiệt tay trong tay hạnh phúc cùng Khương Bất Phàm thằng con hoang thì máu nóng trong người Thừa Lâm không thể ngừng sôi, nàng muốn xé cái gương mặt điển trai kia đi thành ngàn vạn mảnh nhỏ.

………….

Bữa tiệc xảy ra rất vui vẻ khi các thế lực lớn nhỏ liên tục hướng Khương Bất Phàm buông lời nịnh bợ lấy lòng cùng dâng lên những món quà tặng xa xỉ……….nhưng đột nhiên……….

“Hahahaha…………quả đúng là Thánh Tử có khác, khí thế bất phàm như long như hổ làm các thế lực gàn xa kéo đến ngùn ngụt……..Ngụy Siêu vì có chút việc bận nên tới trể rồi……..thật là đáng trách, đáng trách mà…….” Từ phía cửa lớn, một tiếng cười cuồng ngạo phá tan không khí bữa tiệc làm ai nấy cũng nhíu mày cho đến khi nghe thấy danh tự của kẻ đến thì không ít kẻ biến sắc mặt……..Ma Tôn đến.

Người có tên cây có bóng, Ma Tôn hai chữ khiến mỗi thế lực mỗi khi nhắc đến lại đau đầu không thôi, vô liêm sĩ hay điên dại là chưa thể hình dung hết sự quỷ dị về tính cách của tên này, không một ai có thể đoán được Ma Tôn hay làm gì, điều đó còn đáng sợ hơn thực lực khủng bố của gã.

Long bước vào, vẫn là bộ hắc ý rộng thùng thình nhưng vẫn tôn lên cơ thể hoàn mỹ tràn đầy cơ bắp của hắn, nhìn vào hắn khiến người ta cảm tưởng đang đối mặt với một đầu sói hung ác khổng lồ vô cùng khát máu, vô cùng hung tàn……….khác với những lần trước đơn độc hành tẩu, theo ngay sau Long là một nữ nhân dáng người thướt tha khiến đám nam nhân nuốt nước miếng liên hồi, không ai thấy mặt nàng vì đã bị một tấm lụa đen che đi nhưng những đường cong mê ngươi cũng đã đủ chết người rồi.

“Mẹ kiếp! Bên cạnh thằng này còn có loại hàng cực phẩm này?” Khương Bất Phàm hai mắt cũng không nhịn được liếc qua chỗ nữ nhân kia mấy lần, trong đầu hắn thầm nghĩ……..bên cạnh Đinh Lệ Nhiệt thấy mình mất đi vị trí trung tâm của bữa tiệc cũng là rất khó chịu.

Ánh mắt quen quanh bữa tiệc, Long ngay tức thì xác định được Khương Bất Phàm là ai cho dù trước đây là chưa từng gặp mặt, hắn có chút sửng sốt bởi vẻ đẹp tinh khôi của Đinh Lệ Nhiệt nhưng mà thu hút hơn cả vẫn là sự mặn mà đến từ Hứa Tình ở gần đó………nàng làm hắn nhớ đến cơ thể nóng bỏng của Xuân, nhứng sướиɠ kɧօáϊ khi được đâm sâu vào khe lo^`n ẩm ướt của mẹ ùa về tràn ngập trí não hắn, bên dưới con c*c là có chút phản ứng ngỏng đầu lên rồi.

Bị ánh mắt xâm lượt có phần biến thái của Long nhìn đến khiến Hứa Tình có chút nhíu mày, nàng nghe nói về tên điên này không ít nên biết hắn còn rất rất háo sắc, một đêm có thể chinh chiến hàng chục mỹ nhân không biết mệt………trong suy nghĩ của nàng thì những kẻ chìm đắm trong nhục ɖu͙ƈ khi còn tuổi trẻ như Ma Tôn thì làm gì có tương lai cho nên nàng chỉ hừ lạnh một tiếng đồng thời thả ra một chút khí thế răn đe.

“Ồ!” Long hai mắt sáng rực khi hắn thế mà khí thế bị chèn ép bại lui làm tỉnh lại trong ɖu͙ƈ mộng…..là từ mỹ phụ kia? Chỉ qua khí thế hắn đã cảm nhận được nàng còn mạnh hơn Thiết Hỏa lão nhân ngày đó…….là Cường Giả bát cấp sao? Nàng trông không giống mấy lão bất tử nha…….Long có chút tò mò.

“Ngươi là Ngụy Siêu?” Thấy không khí bữa tiệc có phần quái lạ khi có sự xuất hiện của Ma Tôn, Khương Bất Phàm cười lạnh tiếng đến mở lời.

“Ngài là Thánh Tử? Tiểu nhân Ngụy Siêu – Lục trưởng lão đương nhiệm ra mắt Thánh Tử, Thánh Tử đúng là nhân chung chi long, rồng trong loài người khí thế bất phàm, người nhìn liền yêu, hoa nhìn liền thẹn…….” Long mở miệng khiến toàn bộ bất động há hốc mồm……con mẹ nó chứ bọn họ đều đã từng nịnh hót nhưng mà đến tình trạng vô sĩ như thế này còn là chưa từng thấy.

Đinh Lệ Nhiệt trước giờ cũng chưa từng tao ngộ một kẻ có thể phát ra những từ ngữ như vậy nên trừng mắt chăm chú nhìn vào Long…….sao một kẻ điển trai và nam tính như thế này mà lại có một tính cách như vậy chứ……nàng không hiểu nỗi. Hứa Tình mặc dù biêt qua về Ma Tôn nhưng cũng bị cử động của hắn làm cho sửng sốt………riêng chỉ có mỗi Thừa Lâm là vẫn giữ sắc mặt lạnh lẽo không cảm xúc, đối với nàng thì bất cứ việc gì không đả động tới Đinh Lệ Nhiệt hay Hứa Tình thì đều không đáng quan tâm.

“Ngừng………ngừng,………..” Khương Bất Phàm không nghe nỗi nữa mà dơ tay khoát tay quát lên, mặt hắn đỏ như gấc vì thẹn trước những lời nịnh hót thái quá kia của Long……..có điều khuôn mặt hắn ngay sau đó vặn vẹo khó coi vô cùng vì hắn nhận ra mình đang bị trêu chọc, lời lẽ nịnh hót chẳng khác nào con dao hai lưỡi, nó có thể để khiến con người ta vui vẻ bởi nghe thấy điều tốt đẹp nhưng cũng có thể làm công cụ để sỉ vả đối phương một cách bóng gió………trong trường hợp này không nghi ngờ là Ma Tôn đang trêu chọc hắn.