Sói Săn Mồi Audio

Chương 270: Đồ nhân diệt Thần đấu Phật (67)



“Ma Tôn! Đợi sư phụ tới thì ngươi cho dù muốn nói chuyện cũng không dễ dàng nữa đâu.” Nữ đệ tử còn lại cũng chua ngoa chỉ thẳng vào mặt Long gầm lên………nam đệ tử thì lại khôn ngoan hơn, hắn cúi đầu không biết đang nghĩ tới điều gì.

“Cẩu Tôn sao? Hắc hắc…………hay lắm……..các ngươi thật nghĩ là cái bản mặt này của bản tọa có thể tùy tiện kẻ nào cũng có thể đánh vào sao?” Long giận rồi……khí thế vừa tỏa ra đã đẩy lùi ba người lùi về sau vài bước.

“……..Được lắm một cái Ma Tôn, ta cũng tò mò là thực lực của ngươi rốt cuộc mạnh đến mức nào đây……” Thừa Lâm cũng không hề yếu thế mà vận nội lực sẵn sàng ra tay, trong thâm tâm ả vẫn là chắc nịch hắn không dám đả thương đến bất kỳ ai vì sư phụ sau lưng………tuy nhiên……..ả cũng là đánh giá thấp cái ‘điên’ của kẻ đối diện rồi.

“Ngươi………….hahaha…………..” Long như bị chọc cười mà ngửa đầu cười lớn……tràng cười vừa sảng kɧօáϊ, vừa giận dữ lại vừa thê lương……….sảng kɧօáϊ vì tao ngộ một nữ nhân thú vị, giận dữ vì bị khinh thường đến một kẻ chưa đột phá Cường Giả cũng muốn khiêu chiến mình và thê lương thay cho những con người được bồi dưỡng trong xa hoa quyền quý mà lúc nào cũng đặt tầm mắt trêи đầu.

……Thừa Lâm khó chịu trước nụ cười kia……không biết từ lúc nào trong tay ả đã có một cái chùy thủ sắc nhọn, thân ảnh ả lao vọt tới trước huy động chùy thủ đâm một kϊƈɦ hung hiểm vào cổ Long……

Long vẫn đứng bất động, hắn đã thu lại nụ cười mà đưa mắt nhìn Thừa Lâm một cách khó hiểu……ả thật sự là ngu ngốc hay là quá tự tin về cái ô của mình……..

“…….Vút…..” Ngay khi chủy thủ sắp chạm vào cổ Long cũng là lúc Thừa Lâm trợn mắt, một bóng đen thế mà đột ngột xuất hiện ngay trước mặt ả, hai cánh tay ma mị quấn chặt lấy tay ả chế trụ một cách đơn giản để rồi lại thêm một cái lên gối cực mạnh vào bụng ả làm ả đau đớn gục người xuống……là Ga In vừa mới ra tay.

“Dám đả thương sư tỉ? Ngươi muốn chết?!” Nữ đệ tử gào lên.

“Phốc……hự…….” Ga In lạnh lùng quét mắt quá, tay trảo biến thành tay chưởng lao vụt tới đập một chưởng vào đỉnh đầu ả khiến ả trợn mắt bất tỉnh ngay tại chỗ, nàng khống chế lực đạo vừa đủ để không giết đi ả.

“Ọc…..ọc…..ng….ươi……ngươi…….sẽ phải trả giá.”Thừa Lâm ôm bụng nói không thành tiếng, miệng ả trào dịch đủ biết đau đớn là không nhỏ, trong mơ thì ả cũng không nghĩ tới hắn thật dám ra tay với mình.

“Ta rất muốn xem phải trả giá ra sao đây…………..hahahaha……..” Long lại cuồng tiếu cưới, ma khí tàn loạn trong không trung vọt thẳng tới bao trùm lấy Thừa Lâm rồi cường thế xâm nhập vào trong chế trụ toàn bộ người ả………

“Bịch !” Không còn khí lực chống lại cơn đau, Thừa Lâm yếu đuối gục xuống hôn mê…..

……………………………….

……………… Màn đêm buông xuống……………

Trong căn phòng rộng lớn là một chiếc giường lớn được phủ nệm êm vô cùng sang trọng, nó lớn đến mức có thể chứa chấp được bảy tám người cùng nằm một lần và cũng là nơi Long cùng đám nữ nhân của hắn mấy mưa……….

Hôm nay chiếc giường được đón tiếp một nữ nhân khác………Đào hoa đảo đại đệ tử của Thánh Mẫu…… Thừa Lâm.

Thừa Lâm lúc này đã tỉnh lại, ả nằm ngửa trêи giường lớn, hai tay bị trói chặt sau đầu, hai chân cũng không thoát khỏi cảnh bị chế trụ giang rộng ra hai bên làm bộ vị mẫn cảm nhất phơi bày trần trụi trước tầm mắt người đối diện, tuy vẫn còn quần áo nguyên vẹn che phủ nhưng Thừa Lâm khuôn mặt lạnh lùng cũng đã có chút ít biến hóa……..ả không phải ngu ngốc cho nên biết tên ác ma kia muốn gì……..

“Hắc hắc…..thật đáng tiếc một nữ nhân nóng bỏng như thế này lại không có hứng thú với đàn ông……..thật là phí phạm thiên địa tạo hóa cỡ nào cơ chứ……..nhưng cưng đừng lo, ta sẽ giúp đỡ em hưởng thụ hương vị sung sướиɠ từ chính cơ thể này………” Long cười ɖâʍ nói, vỗn dĩ định từ từ tiếp cận Hừa Tình nhưng nữ nhân này thực sự làm hắn tức giận……đã thế thì lão tử bắt đầu từ người đi.

“Chó má Ma Tôn……..chuyện hôm nay ta đến đây đều là ý của sư tôn cho nên ngươi đợi đi, nếu sư phụ không thấy chúng ta trở về nhất định sẽ đích thân đến đây……khi đó để xem ngươi còn khoa môi múa mép được nữa không?” Thừa Lâm cười lạnh coi thường.

“À……..ta lại nhận được tin Thánh Mẫu vì tổ chức tiệc sinh nhật của con gái thứ hai nên đã trở về Đào Hoa đảo………” Long cười khẩy, Diệp gia đã thông tri cho hắn tin tức này……đùa chứ Đào Hoa Đảo bên đó là mục tiêu chính của hắn thì làm sao hắn không tập trung tình báo vào đây.

“Ngươi……..Được!……..Vậy ngươi nghĩ sư phụ nếu không thấy ta xuất hiện thì sẽ thế nào…..giấy không thể gói được lửa, đừng nghĩ tiếp được một chưởng kia mà coi thường thực lực của Cường Giả bát cấp………” Thừa Lâm vẫn cười lạnh khinh bỉ, đối với cỗ thân thể này ả này đã chán ghét tới cực điểm…….ả hận trời không cho ả một cỗ thân thể nam nhân để có thể trực tiếp theo đuổi Đinh Lệ Nhiệt mà lại dằn vặt nàng từ ngày này qua ngày khác trước tình cảm không thể dãi bày phải chôn dấu trong lòng…..vì điều đó mà cho dù bị làm nhục thì như thế nào, Thừa Lâm khinh thường điều đó.

“Hắc hắc…….cô em à, chuyện mà lở ra thì ta sẽ trực tiếp đến Đào Hoa đảo nhận lỗi rồi xin cưới cô em làm vợ, tin rằng trước lời đề nghị của một người như ta thì Đào Hoa đảo cao tầng không thể không cân nhắc thiệt hơn, đến lúc đó thì Hứa Tình cho dù muốn cũng có thể làm gì ta đây………” Long tiến đến vuốt ve khuôn mặt mỹ lệ của mỹ nhân cười ɖâʍ.

“…..Ngươi…….” Thừa Lâm tức giận đến phát run, ả biết hắn nói đúng…….so với một nữ đệ tử cho dù có thiên phú cao như ả thì một Ma Tôn cường hãn chẳng khác nào núi cao và một hòn đá nhỏ, thực lực của hắn không thể không công nhận thế hệ cùng thời không kẻ sánh kịp, ngoài mấy lão quái vật hay tồn tại đặc thù như Thánh Mẫu cùng Thánh Vương thì đã không còn ai trấn áp nỗi, về danh phận thì hắn còn là Thập Lục Tháp một vị trưởng lão………ả bị làm nhục thì lại như thế nào? Hơn ai hết Thừa Lâm biết sư phụ mình đứng trước lợi ích của môn phái sẵn sàng hy sinh ả.

“Hắc hắc……tin ta đi, đến lúc cưng trở thành một món đồ chơi dưới thân ta thì lúc đó em cũng không nghĩ được nhiêu như thế đâu……….hương vị của nhục ɖu͙ƈ ân ái là thứ mà em không thể tưởng tượng nỗi……” Long vỗ về con mồi, chuyện có thể thu phục được một nữ nhân less cũng khiến hắn hứng thú không ít.

“Haha……phụt………” Thừa Lâm cười khẩy nhổ luôn một bãi nước bọt vào mặt Long, hắn cũng không thèm né mà để nó dính lên má mình.

“Ma Tôn……..khỏi cần múa mép nữa, muốn gì cứ đến……lão nương nếu rêи một tiếng thì cứ thêm một chữ cẩu trước tên đi……” Thừa Lâm cười lớn đầy tự tin.

“…………hắc hắc………..ngọt lắm……..bé yêu……..nếu em đã sốt sắng đến thế thì đương nhiên ta phải đáp ứng rồi………” Long cười tà thè lưỡi ɭϊếʍ chùm nước bọt kia của nữ nhân rồi nói, ngay sau đó tay hắn khẽ động.

“………..Roạt………” Lớp áo bên ngoài bị xé toang làm toàn bộ vùng ngực của Thừa Lâm phơi bày ra trước ánh sáng, hai bầu ngực ở đó đã sớm bị vải trắng băng chặt lại nhưng cho dù thế vẫn không thể nào che dấu được sự phì nhiêu màu mỡ của chúng..

“……Ui chao, nhìn đôi bồng đào lại bị đối xử thế kia kìa………cưng cũng quá tàn nhẫn mà…….” Long lộ ra bản mặt tiếc của, hắn không đợi được nữa giải khai lớp vải bên ngoài.

Thừa Lâm vô lực nằm đó mặc kệ cơ thể bị xâm phạm, trong đầu ả chỉ là cảm giác bị một kẻ đồng dạng như mình ‘dê’, cảm giác lúc này chỉ là ghê tởm…….ghê tởm mà thôi…..

“……..Póc……….” Được giải khai, hai bầu иɦũ ɦσα trắng căng của Thừa Lâm vừa được tự do đã tranh nhau vươn cao ngạo nghễ, tuy có chút biến dạng qua bao năm tháng bị chèn ép không thương tiếc nhưng vẫn không kém gợi cảm.

Long hai mắt sáng quắc nhìn hai đầu ti hồng hào còn thơm mùi vị xử nữ……hắn ɖâʍ ɖu͙ƈ há to miệng ngoạm luôn một bầu иɦũ ɦσα của Thừa Lâm mà ʍút̼ lấy ʍút̼ để.

“……chụt……….chụt………….chụt…….”

Những tiếng động chân thật nhất truyền vào tai Thừa Lâm, ả đương nhiên cũng cảm nhận được ɖu͙ƈ cảm trần trụi nhất từ ngực truyền tới…….tuy thế ả vẫn là ghê tởm không hơn……..cho đến khi hạt đậu hồng bị chiếm lấy…….

“……….chụt………….chụt……….chụt……….” Tham lam hưởng thụ sự co giản của bầu bυ" mỹ nhân, Long chuyển hướng đến hai đầu ti gợi ɖu͙ƈ, lưỡi hắn đánh bem bép lên chúng…………………….thi thoảng hàm răng lại khép nhẹ cắn vào khiến Thừa Lâm run lên…..

ɖu͙ƈ cảm kéo tới làm Thừa Lâm khó chịu……ả khó chịu vì cái cảm giác không đáng có này thế mà lại xuất hiện làm tâm trí của ả không bình tĩnh như lúc trước nữa……tuy thế chừng đó vẫn còn là quá ít ỏi…….chỉ cần tập trung một chút ít thôi, Thừa Lâm nhanh chóng xóa tan ɖu͙ƈ cảm vừa kéo lên.