Sói Săn Mồi Audio

Chương 296: Đồ nhân diệt Thần đấu Phật (93)



“Nga My chỉ có một kiện Thần Binh trấn phái nên xấu hổ góp người, Nga My Cửu Tiêu Cực Nhạc sẽ đến, đại đệ tử của lão phụ là Cửu Âm sẽ trực tiếp dẫn đội!” Thiếu Lâm và Võ Đang đã đi trước nên Diệt Tuyệt bà bà không thể thua kém vì cùng là mang danh đại phái…… tuy không đưa ra Thần Binh nhưng mà Nga My xuất động những người này đều làm các thế lực hài lòng, Cửu Âm sư thái là đại đệ tử của Diệt Tuyệt bà bà, người thứ ba sau Diệt Tuyệt tu luyện Cửu Âm Chân Kinh và đã đạt luyện đến tầng thứ năm, thực lực Cường Giả thất cấp đỉnh hết mực khủng bố.

Tuy ba đại phái đều bỏ ra số lớn vô liếng thế nhưng đến lúc Tử Hà lão tổ Hoa Sơn lên tiếng vẫn là làm mọi người bất ngờ:

“Hoa Sơn người ít đồ thiếu nhưng vì trừ ma vệ đạo sẽ không làm ngơ, Hoa Sơn đại trưởng lão và Linh nhi sẽ đến……”

Phải biết Hoa Sơn đại trưởng lão còn có một thân phận khác, chính là Thánh Vương Đào hoa đảo, một Cường Giả bát cấp hàng thật giá thật đấy…… tuy ba đại phái trước đưa ra nhiều thứ nhưng mà ngoài Thiếu Lâm là một ẩn số ở Phục Ma thì Võ Đang và Nga My thực lực người đến cũng chỉ giới hạn ở thất cấp mà thôi.

“Ta nói này Tử Hà lão đệ! Vĩnh Sơn đến còn có thể được chứ Nguyệt Linh nha đầu còn chưa đột phá Cường Giả nha…….” Cửu Tiêu Chân Nhân cười nhắc nhở Tử Hà lão tổ.

“Haha……. đúng là Linh Nhi chưa đột phá Cường Giả nhưng mà nếu có thêm Thanh Phong Y thì lại thế nào…….. đây cũng là dịp để Linh Nhi có thêm kinh nghiệm lịch duyệt giang hồ……” Tử Hà lão tổ chắc như đinh đóng cột nói……… Hoa Sơn thế mà có một và chỉ có một kiện thần binh này thôi đấy.

“Được! Lão đệ lần này chịu xuất ra chí bảo phải để lão huynh lau mắt nhìn rồi!” Cửu Tiêu Chân Nhân cười xòa đáp, nếu Nguyệt Linh thật được mang kiện thần binh này thì Ma Tôn chưa chắc động được đén nàng, huống hồ còn có Thánh Vương ở đó bảo hộ……..lão đây là hiểu dụng ý của Tử Hà Chân Nhân khi muốn khơi dậy chiến ý của Châu Nguyệt Linh để nàng đột phá Cường Giả sớm hơn.

“Các đại phái quả nhiên tích lũy hùng hậu, lão phu trước giờ không tham đồ vật…… lại không môn không phái không đệ tử nên muốn góp người cũng là không có cách nào…….. thôi thì ở đây lão phu có một quyển sách nhỏ, do lão phu dùng mười lăm năm cuộc đời tham ngộ tự nhiên đại đạo mà dung nhập vào……. Phục Ma đại sư có nó bên người thì sẽ được tăng phúc không ít thực lực…… đây cũng là tâm ý của lão phu…… mong Vô Danh cùng Cực Lạc huynh không chê cười……” Thái Cực lão nhân từ tốn nói.

“A di đà phật! Thái Cực lão đệ quá khách sáo rồi, mười lăm năm tham ngộ của lão đệ chắc chắn sẽ tạo ra một thứ đồ vật không đơn giản rồi……. phật đạo có được vật này chắc khác nào thêm một kiện thần binh……… ác ma nhất định sẽ bị tru diệt………” Vô Danh Thánh Tăng vội nói.

“Hahaha………. Đại Hùng Sư ta cũng như Thái Cực tiền bối không tham tài vật….. cái gì đó Thần Binh Thần Khí ta cũng không cần đến nên không có……. Đại đệ tử của ta và Bạo Hùng thì thế nào?” Viên Mục gãi đầu nói.

“A di đà phật! Tâm ý của Đại Hùng Sư mọi người ai cũng hiểu, nếu là Bạo Hùng đến thì còn gì bằng……..” Vô Danh Thánh Tăng gật gù nói, so với đại đệ tử của Viên Mục thì Bạo Hùng bên kia mới là có phân lượng hơn……… Bạo Hùng không phải danh xưng của một người mà là một con gấu……. không biết Đại Hùng Sư năm mươi năm trước kiếm được nó ở đâu nhưng Bạo Hùng có linh trí khá cao, ngoài dã tính với cơ thể to lớn nó còn thông minh hiểu được con người nói nên có thể học được võ công……. ba mươi năm trước, Bạo Hùng đã từng một lần xuất thủ…… trận chiến với một tên Cường Giả thất cấp khá nổi danh trêи giang hồ lúc ấy………Bạo Hùng đã xé xác hắn ra ngay trước thiên hạ võ lâm chỉ sau hơn vài giờ quần nhau…….. điều đáng nói là da thịt nó nhờ cách thức luyện thể của Viên Mục đã cứng rắn vô cùng, đao thương bất nhập là chưa đủ để hình dung.

“……………”

Ngay sau đó các thế lực nhỏ hơn đều hưởng ứng phái người tham gia……… tổng kết lại lần xuất động trừ ma vệ đạo này tụ hợp một lực lượng đáng sợ……..

Ngoài ẩn số Phục Ma thì Cường Giả bát cấp có một……. Thánh Vương.

Cường Giả thất cấp đỉnh : 18 La Hán Thiếu Lâm Tự, 12 Bồ Đề Pháp Tăng, 5 Chân Nhân Võ Đang, 9 vị Sư Thái Nga My, Đại đệ tử và Bạo Hùng của Đại Hùng Sư.

Cường giả thấp cấp bình thường : 15 vị và cũng là thực lực tối cường của các thế lực nhỏ hơn.

Cường giải lục cấp và lục cấp đỉnh : 69 tên, tuy đối với thực lực Ma Tôn hiện tại một tên lục cấp không mang đến uy hϊế͙p͙ nhưng 69 tên cùng ra tay thì không thể coi thường được.

Cường giả lục cấp trở xuống : Hơn hai trăm tên.

Thần binh ba kiện : Giáng Ma Giới Đao, Phong Chân Thiên Vũ Kiếm và Thanh Phong Y.

Một cỗ lực lượng khủng bố có thể đi ngang bất cứ thế lực nào thậm chí là diệt một vài thế lực lớn nhưng chỉ để giết một người……. Long lần này nếu chết cũng là lưu danh sử sách…. hắn mà biết chắc hẳn sẽ nhoẻn miệng cười hạnh phúc cũng nên.

…………….

“A di đà phật! Phật Tổ nhất định sẽ phù hộ tru diệt ma đầu để thiên hạ bách tính an ổn thái bình!!!” Vô Danh Thánh Tăng cầu niệm một câu cuối cùng kết thúc hội nghị trừ ma…….. lần này chỉ cho phép thành công vì nó liên quan đến sự tồn vong của liên minh này, sâu trong suy nghĩ của lão và các vị lão làng ngồi đây thì tội ác của Ma Tôn còn không quan trọng bằng tiềm lực của hắn…….. chúng đều không muốn giang hồ lại có thêm một Độc Cô Cầu Bại, không muốn lại tiếp nối chuỗi năm tháng sống trong cái bóng của Thập Lục Tháp…… đó mới là lý do quan trọng nhất nhưng không ai nói ra.

………………………

……………

………. Chuyện gì đến cũng phải đến, hôm nay Long lên đường làm nhiệm vụ……..

Đón Long ở bến tàu lần này là Trần gia một tướng lĩnh, Thiếu Tướng hải quân – Trần Phụng, phó chỉ huy Quân Đoàn Hải Sa.

“Kính chào Ngụy đại nhân, thật vinh hạnh khi được tháp tùng ngài trong chuyến đi lần này!” Trần Phụng không phải con cháu Trần gia dòng chính như Trần Bá Hải nên lần này Trần gia thiệt hại nặng nề khiến hắn càng vui mừng hơn, hắn lại là kẻ có đầu óc nên biết kẻ trước mặt mình ưa mềm không ưa cứng nên thành thành thật thật bỏ qua mặt mũi mà hành lễ.

Long quét mắt qua tên tướng lĩnh trước mặt mình, hắn có chút ngạc nhiên vì người Trần gia thấy mình lại niềm nở như thế này…… người ta đã đưa lễ thì hắn cũng không hề làm cao mà nở nụ cười hòa ái trả lời :

“Trần tướng quân khỏe chứ…… lần này bản tọa là lần đầu tiên đi biển nên còn cần tướng quân chiếu cố nhiều…..”

“Không dám, không dám…… Ngụy đại nhân cứ yên tâm, chuyến đi này ngài chỉ cần nghỉ ngơi cho thật tốt, mọi chuyện cứ tin vào lão Phụng này……” Trần Phụng vỗ ngực nói đầy tự tin, hắn cũng không phải lần đầu tiên làm cái chuyện thám thính này chỉ là lần này có tiến vào sâu hơn một chút mà thôi.

“Haha……ta tin vào tướng quân……. mà đệ tử Đào Hoa đảo chưa tới sao?” Long cười hỏi.

“Đã tới từ sớm thưa đại nhân, hiện đang nghỉ ngơi trêи tàu!” Trần Phụng gương mặt đang tươi cười lại khẽ nhăn lại khi nhắc đến chuyện này, coi bộ đã ăn không ít thiệt thòi từ đệ tử kia của Đào Hoa đảo.

“À…..vậy thì lên đường thôi!” Long có chút nhíu mày……. hắn cữ ngỡ là Thừa Lâm sẽ đến nhưng tình hình là có chuyện gì đó khiến kế hoạch thay đổi rồi……. tới đâu hay tới đó, Long mang theo nghi vấn bước lên tàu………

………….. Trêи tàu chiến………..

Vì có thêm hai vị khách quý nên con tàu chiến tấn công hiện đại lớp mới nhất Type 055 được Trần Phụng lệnh cho cải tạo thoáng một phen để có hai phòng nghỉ sang trọng như khách sạn, phòng của Long đương nhiên là có phần được ưu ái hơn vì dù sao xét về mặt mũi thì một tên đệ tử Đào Hoa đảo không thể xếp ngang với một vị Trưởng lão Thập Lục Tháp được.

Long lúc này đã biết được Đào Hoa đảo người đến là ai, nhị đệ tử của Thánh Mẫu và là sư đệ của Thừa Lâm, hắn họ Vạn, tên một chữ Hùng…… tiếp xúc với hắn khiến Long biết vì sao Trần Phụng lại khó chịu đến thế, chỉ là một tên đệ tử nhưng Vạn Hùng đối với ai cũng chỉ nhìn bằng nửa con mắt, thái độ khinh khỉnh như bề trên…… hắn hết chỉ đông, chỉ tây đòi hỏi các kiểu rồi lại đòi đổi căn phòng của mình với Long vì cho rằng mình xứng đáng hơn………. Long quả thật là khó hiểu, đệ tử của các thế lực lớn đa phần đều thế này sao?

“Ngụy đại nhân……ngài xem thế nào?” Trần Phụng gương mặt đau khổ hỏi ý kiến Long nên xử trí thế nào vì Vạn Hùng không cần ai đồng ý đã dồn toàn bộ đồ đạc vào căn phòng vốn chuẩn bị cho Long……. mang danh là tướng lĩnh nhưng vai trò của Trần Phụng trong chuyến đi này tính ra cũng chỉ là người hầu phục vụ hai đại nhân vật đại diện cho hai thế lực lớn mà thôi, chính vì vậy một tên dòng phụ như hắn mới được giao việc này……. ai lại muốn bỏ qua mặt mũi mà đi tháp tùng người khác cơ chứ.

“Hắc hắc…….. Đào Hoa đảo người đông thế mạnh ta còn không trêu chọc nổi nên cũng bó tay thôi……. ta lại không có yêu cầu gì quá cao về nơi ở nên ngươi cũng không cần lo lắng……. aizzz…….. ngoài này đúng là lắc lư khó chịu, ta về phòng nghỉ ngơi đây…….” Long khóe miệng nhếch lên một đường cong tà dị rồi cười nói bỏ đi để lại Trần Phụng sững sờ như trời trồng……….. con bà nó chứ từ khi nào Ma Tôn lại dễ nói chuyện như vậy? Điều một ít sát thủ đến hỏi thăm hắn mà hắn diệt cả Bộ Tư Lệnh, Cục An Ninh rồi còn chưa thấy đủ tàn sát một sư đoàn bộ binh cơ giới và cuối cùng là phá hủy gần nửa thành phố…….. mà giờ thì sao? Chịu để người ta dành lấy chỗ tốt……. cái đéo gì đang xảy ra thế này? Trần Phụng vỗ vài cái mạnh vào mặt xem thử mình có phải mộng du hay không.

Vạn Hùng thì nãy giờ ghé tai vào cửa phòng nghe động tĩnh, thấy Ma Tôn vậy mà tùy ý trở về căn phòng kia làm hắn có chút ngạc nhiên…….. xem ra giang hồ đồn thổi đều là thêu dệt nên mà thôi, Ma Tôn gì chứ….. trước uy nghi của Đào Hoa đảo cũng phải co vòi lại ngoan ngoãn….. hắn đắc ý khôn cùng, sau chuyện này nhất định trở về lật bộ mặt thật của Ma Tôn cho đám nữ đệ tử thần tượng gã đến điên dại ở nhà.

…………………………..

………….. Chậm rãi tiến đến từng bước, năm ngày trôi qua từ lúc xuất phát…… rốt cuộc thì đội tàu chiến đã đến được vùng biển phương Nam, tại đây đang có một cơn bão nhỏ nên sóng biển và gió có chút lớn, những con thuyền chiến chao đảo nhưng vẫn giữ vững đội hình bắt đầu tiến sâu vào bên trong.

Đội hình tàu chiến lần này ngoài tàu mẹ ở trung tâm và cũng là nơi nghỉ ngơi của Long và Vạn Hùng thì còn có bốn tàu chiến khác làm nhiệm vụ hộ tống…….bên dưới mặt nước Trần gia để tăng cường bảo đảm an ninh đã huy động thêm hai tàu ngầm tấn công làm nhiệm vụ bảo vệ và cảnh cáo các tàu ngầm của các nước trong khu vực……….

Ở trêи boong tàu, Long đứng sừng sững hướng về vùng biển phía trước…… hắn biết mình đã về nhà….. chí ít là vùng biển của quê hương………. gió càng lúc càng mạnh khiến những con sóng cao đến hàng chục mét đổ ập xuống bao phủ lấy những con tàu chiến, có điều hắc y của Long vẫn là thập phần khô ráo bởi nước chưa kịp chạm vào đã bắn ngược lại do ma khí tự động hộ chủ…… trước khi đến đây hắn đã kịp đột phá thêm hai tầng của Tam Tử trong Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp khiến ma khí của hắn giờ đây đã có thêm mười ma hồn, mười lăm ma hồn trong cơ thể đồng nghĩa với việc bảo hộ cơ thể đã không cần hắn phải nghĩ đến nữa rồi.

“Đại nhân! Cách địa điểm thám thính lần trước 10 hải lí…..!” Trần Phụng thì không có thực lực như Long, hắn một thân mặc áo mưa từ đầu đến chân mà bám vào lan can tàu báo cáo.

“Vạn Hùng đâu?” Long gật gù tỏ ý biết rồi sau đó hỏi.

“Vẫn đang trong phòng hình như là ….. đang ngủ!” Trần Phụng cười khổ nói, Đào Hoa đào lần này cử đến nào phải đệ tử gì…….. có mà một đại lão gia thì đúng hơn.

“Chuyện này không thể thiếu hắn được……. gọi hắn ra đây đi……..” Long ngữ khí lạnh tanh ra lệnh.

“Cái này….. được rồi…… tôi sẽ đi ngay……….” Thấy ánh mắt hung tợn của Ma Tôn, Trần Phụng nuốt vài ngụm nước bọt muốn nói gì lại không dám mở miệng……. hắn nhào vào trong như tên bắn, đây mới thật là Ma Tôn sao?

……….. thêm tầm năm phút……… cuối cùng thì Vạn Hùng mới chịu lộ mặt, hắn một thân lam phục đi ra với đầy vẻ khó chịu trêи mặt……. cơ mà võ công hắn cũng không đến nỗi tệ, hắn thế mà cũng sánh ngang vai Long trêи boong thuyền, lam y cũng không đụng nước……. đương nhiên là tiêu hao nội khí ngăn chặn rồi.